Chim Sẽ Ban Mai (Tập 2)

Q.2 - Chương 4


Bạn đang đọc Chim Sẽ Ban Mai (Tập 2): Q.2 – Chương 4


“Ai………bức tranh ?” (Ý Minh muốn hỏi: ai vẽ bức tranh á, nói tắt quá thành ra câu này) Kim Ánh Minh chỉ vào con chuột trên mặt tức giận nhìn tôi
A, quên đi! Xem ra chiến tranh giữa Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất là điều ko thể tránh được , tôi nên thành thật tố cáo………..
Tôi suy nghĩ, ánh mắt ko tự chủ nhìn về phía Mông Thái Nhất đang ngủ khò khò trên ghế sô pha
Kim Ánh Minh nhanh chóng đi trở về cái bàn, cầm lấy cây bút nước đi đến trước mặt Mông Thái Nhất , ở trên gương mặt của Mông Thái Nhất chuyên tâm vẽ một cái mông heo thật to !! (Rin: há há……chết cười vì 2 anh này…..)
“Phì…………..” Hai người này đúng là trời sinh 1 đôi, một đôi dở hơi có một ko hai nha!!
“Sao lại thế này?! Sao lại thế này?!” Mông Thái Nhất đột nhiên bừng tĩnh từ cơn mộng mị, dáo dác nhìn xung quanh
“Ngu ngốc” Kim Ánh Minh lạnh lùng nói
Mông Thái Nhất nhìn Kim Ánh Minh sững sờ
“Hì hì hì hì! Sẻ con! Cô xem khuôn mặt của hắn kìa!! Thật buồn cười!! Hì hì hì hì!!” Mông Thái Nhất chỉ vào chính “kiệt tác” của mình ra sức cười trộm
Ai………tên ngốc này!! Trên mặt anh cũng bị vẽ a!!
Mông Thái Nhất thấy sắc mặt tôi có vẽ khác khác, liền đi đến trước gương nhìn vào!!
“A!! Chuột chết!! Cậu dám vẽ mông heo lên trên mặt của bỗn đại gia!! Tôi muốn giết cậu!!”
Mông Thái Nhất và Kim Ánh Minh rốt cuộc lại “đương nhiên” ầm ỹ, Mông Thái Nhất ko biết tìm ở đâu ra 1 cái gối ôm, liền hướng về phía Kim Ánh Minh ném tới
Kẽo kẹt………….
Đúng lúc này, Bắc Nguyên Ái tỷ cũng đẩy cửa đi vào….
Thế là gói ôm công bằng vừa vặn đánh thẳng vào mặt của Bắc Nguyên Ái tỷ!!
Thế giới đột nhiên im lặng
Sau 30 giây ôm gối ngắn ngủidừng lại , khuôn mặt Bắc Nguyên Ái tỷ dần dần trầm xuống, lộ ra sắc mặt màu gan heo!!
“Tên chết tiệt nào!………..A? Các người……………Oa ha ha ha!! Trên mặt các người……….!! Mông heo? Oa ha ha ha!!”
Thời điểm Bắc Nguyên Ái tỷ vừa nhìn thấy “chuột con” và “mông heo” , nàng đã ôm bụng cười lăn bò càng trên mặt đất!!
“A!Con chuột chết này!! Dám hại đại ca mất mặt! Thà chết chứ ko chịu “lỗ”!! Hôm nay tôi nhất định phải giết chết cậu!! A a a a!!” Mông Thái Nhất bị tiếng cười khoa trương của Bắc Nguyên Ái tỷ làm cho xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng như mông khỉ , lập tức “đại khai sát giới”
Kim Ánh Minh hướng Mông Thái Nhất hung hăng lườm lườm hắn 1 cái , lại linh hoạt chạy trốn khắp phòng, khiến cho Mông Thái Nhất ko thể nào bắt được
Binh bốp bốp! Binh binh bốp!
“Oa ha ha ha ha! oa ha ha ha ha!!”
………………………………….
Ô ô ô ô! Ông trời của con ơi!! con có thể qua được kì thi lại sao?? Ai tới cứu tôi đi?!
Kỳ tích! Đúng là kỳ tích!!
Mỗi ngày tôi đều đi đến nhà Bắc Nguyên Ái tỷ học bổ túc mà có cảm tưởng như đi đến núi Hoa Sơn luận kiếm, bởi vì Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất hầu như ngày nào cũng “dùng võ nói chuyện”! nhờ vậy mà cuốn sách anh văn nặng trịch của tôi có thêm 1 tính năng mới – tính năng bảo vệ …..vì tôi có thể sử dụng nó tùy lúc tùy nơi để che chắn bút viết hoặc giấy vụn rơi vào đầu
Nhưng mà dù cho ngày nào cũng rối loạn như vậy, nhưng ba người chúng tôi vẫn “vô tư” qua được kì thi lại!!
Ông trời ơi!! Người rốt cuộc cũng hiển linh!! Cầu người tiếp tục phù hộ cho cuộc sống sau này của con có thể thanh thản ổn định, bình lặng mà trôi qua nha!!
Chẳng hạn như người phù hộ cho kì nghỉ đông của con trôi qua một cách sóng em gió lặng cũng rất tốt……..
Hu ra!! Cuộc sống thật tươi đẹp!! Ko khí thật tươi mát!! Hít sâu_________
Rột rột!
A, thật đói bụng nha………….Tôi xoa xoa đôi mắt lim dim ngái ngủ đi về phía nhà bếp
A? Trên bàn cơm trống trơn! Ba mẹ đâu?
Trên bàn còn để lại 1 tờ giấy
Thu Thu:
7 giờ buổi sáng hôm nay chúng ta lên máy bay , cho nên ko đánh thức con!! Ăn đại cái gì trong tủ lạnh đi, trong ngăn kéo có chút tiền mặt có gì cần thiết thì dùng. Buổi tối ngủ phải đóng cửa sổ lại, ra ngoài nhớ phải kiểm tra điện nước, mang theo chìa khóa
Ở nhà một mình phải chú ý an toàn, ko được để cho người lạ vào nhà!!Ngoài ra, xem TV ít 1 chút, ngoan ngoãn đọc sách, hoàn thành bài tập
Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho chúng ta
Mẹ
Tôi quay đầu nhìn nhìn phòng khách trống rỗng!! Tôi sao lại quên mất chuyện này a!! Hai ngày trước mẹ tham gia hoạt động quay số trúng thưởng , đã bất ngờ trúng 1 cặp vé đi du lịch đảo Hải Nam, 1 cặp tổng cộng có bốn vé, nên bọn họ đã mang theo cả 2 ông anh của tôi cùng đi , còn đứa em út như tôi, bọn họ lại lấy cái cớ “học sinh trung học nên ở nhà đọc sách” ép buộc tôi phải ở lại giữ nhà!

Ai…………….. người nhỏ tuổi thật ko có địa vị a!
Nhưng mà được như vậy cũng tốt,nếu như tôi được ở nhà một mình thì có thể mặc sức muốn làm gì thì làm rồi, dù cho có xem TV đến khuya cũng ko bị người khác quản chế!! Hì hì! Tuyệt quá!
“Reng reng reng reng! Reng reng reng reng!”
“A, chào anh…………”
“A! Xin chào! Xin hỏi là Ma Thu Thu tiểu thư phải ko?”
“A, đúng! anh……….” Ách? Từ đầu dây điện thoại bên kia truyền đến cái tên của tôi khiến tôi phải nhảy dựng
“Chúng tôi là công ty chuyển phát tình yêu,chịu sự ủy thác của Mông tiên sinh , mang đến cho cô một gói bưu phẩm, phiền cô mở cửa ký nhận”
“A?!……………”
“tút tút tút tút…………….”
“Leng keng leng keng! Leng keng leng keng leng keng!!”
“Đến đây, đến đây!!”
Hiện tại……….hiện tại hiệu suất làm việc của công ty chuyển phát thật cao, tôi lập tức chạy tới mở cửa
Ách? Ko phải là gửi lầm chứ?Hòm hành lý? Tôi có chút kì quái
“Suprise!! Sweet……………..”
“Mông…………Mông Thái Nhất?!”
Tôi kinh ngạc nhìn nhân viên chuyển phát cởi mũ , không phải là cái tên Mông Thái Nhất thì còn ai vào đây? !! Hắn đang cầm lấy túi hành lý, ko thèm liếc mắt nhìn tôi 1 cái, đã vọt thẳng vào nhà!
“Sẻ con!! Phòng của cô là phòng nào a?” Mông Thái Nhất đứng trong phòng khách lớn tiếng hỏi
“A………..ở đằng kia………..” Tôi hoàn hoàn mờ tịt, ngơ ngẩn chỉ chỉ vào cửa phòng mình
“À………..thì ra là chỗ này!” Mông Thái Nhất nói xong liền đẩy cửa phòng đi vào!
“A! Mông Thái Nhất! Đó là phòng tôi mà!! Đừng đi vào!” Tôi kinh ngạc kêu to đi theo phía sau Mông Thái Nhất chạy vào phòng của mình
“Mông …………. Mông Thái Nhất?? Anh rốt cuộc là đang làm gì vậy?” Tôi nhìn nhìn Mông Thái Nhất đang mở túi hành lý của mình, thất kinh hỏi
“Sẻ con! Cô xem đây là cái gì!”
Mông Thái Nhất vốn ko cảm thấy chính mình là một người khách “Ko mời mà đến”, ngược lại hắn còn chỉ tay vào đống mô hình lớn trong túi hành lý, hưng phấn nhìn tôi
“………………” Tên này!! Tôi vừa mới hỏi hắn, hắn có nghe thấy ko?!
Mông Thái Nhất thấy tôi ko trả lời câu nào, liền cứ thế đem đống mô hình trong tất cả đều trút lên giường tôi!
“Mông Thái Nhất!! đừng đem đống đồ chơi của anh bày đầy trên giường……………..”
“Hơ hơ!! Sẻ con!! Cô ko hiểu đâu!! Đống đồ chơi này, đều rất có giá!! Bọn chúng đều có lai lịch rõ ràng!” Mông Thái Nhất ánh mắt lấp lánh nói
Mô hình có lai lịch hay ko có lai lịch có liên quan gì đến tôi ? Tôi đang muốn hỏi anh tại sao lại đột nhiên chạy tới nhà tôi, còn tỏ ra đây là một chuyện rất ư là bình thường!!
“Mông Thái Nhất!! Cái này……………..”
“Xem này!! Có biết nó tên là gì ko?” Mông Thái Nhất căn bản đã mặc kệ suy nghĩ của tôi, hắn cầm lấy một cái mô hình mặc áo giáp màu xanh nói “Tên của nó là STRIKE!! Rất cool đúng ko?!! Ha ha ha !! Nhưng mà tôi thấy nếu nó lấy tên là “Mông hoàng đế” sẽ còn cool hơn!! Thế nào!!Rất đẹp đi!!”
“………………….” Cool cái đầu anh!!
“Nhìn nữa nè!!”
Lần này, Mông Thái Nhất lại mấy ra một mô hình phụ nữ mặc váy xanh rất đẹp, dương dương tự đắc nói
“Đây là hoàng hậu của tôi!! Hớ hớ…………..còn bên kia là Vương Phi số 1, Vương Phi số 2………………..”
Tên này bị té hỏng đầu rồi sao?……………Lại còn hoàng hậu nữa!! Ông trời ơi……………vậy còn tam cung lục viện bảy mươi hai cung tần đâu!
Mông Thái Nhất thấy sắc mặt tôi ko được tốt, liền vội vàng buông “hoàng hậu” trong tay hắn xuống, vẻ mặt nịnh nọt nói
“Hì hì! Sẻ con! Cô đang ghen phải ko? Đừng nóng nữa!! Tôi chẳng qua chỉ là muốn giới thiệu “hoàng hậu” của tôi trước mà thôi! Nhưng mà hiện tại tôi sẽ quyết định lại!! “Hoàng hậu” này là Đông Cung Hoàng Hậu của tôi, cô sẽ là “Tây Cung Hoàng Hậu” của tôi có được ko?”
Ô ô! Tên đầu heo này!! Ai thèm làm Tây Cung Hoàng Hậu của anh a!! Tôi hận ko thể bất ngờ đem đống mô hình cùng tên kia toàn bộ làm cho biến mất
Nhưng mà Mông Thái Nhất ngu ngốc căn bản ko thèm để ý đến sắc mặt từ hồng chuyển trắng, từ trắng chuyển xanh của tôi. Hắn đem đống mô hình bầy đầy trên tủ đầu giường tôi, sau đó lại đem ra hai cái quần cộc hướng về tủ quần áo của tôi định móc lên!!
“Dừng tay!!”
Tôi rốt cuộc cũng nhịn ko được, liền tiến lên phía trước tủ quần, thề sống thề chết bảo vệ lãnh thổ cuối cùng này!!
“A? Sẻ con!Cô đừng cản đường a!” Mông Thái Nhất hoang mang nhìn tôi

“Anh……………anh sao lại mang mấy thứ đồ này đến nhà tôi?!” Tôi vẻ mặt đỏ bừng hỏi
“Mấy thứ đồ này?” Mông Thái Nhất cầm lấy cái quần cộc hươ hươ trước mặt tôi “Đây là vì muốn để cho cô nhìn thấy một Mông Thái Nhất chân thật nhất nên tôi đã đặc biệt chuẩn bị”
“Mông Thái Nhất chận thật nhất?………..là có ý gì……………”
“Cô chưa nghe qua câu này sao? ‘trong tình yêu phải chân thật thẳng thắng’! Nếu mặc quá nhiều quần áo như vậy thì làm sao mà chân thật thẳng thắng được?? Cho nên về phần quần áo, tôi chỉ mang theo hai cái quần cộc này!”
“Anh………..anh định ở nhà tôi sao? Còn muốn mặc………muốn mặc cái này……….” Tôi có cảm giác như chính mình sắp xỉu
“Đương nhiên a!” Mông Thái Nhất vô cùng chắc chắn trả lời
“…………………”
Tên này có phải có 3 con mắt hay ko, ba mẹ chân trước vừa đi, hắn sau lưng đã tới , ông trời của con ơi……………
Đợi chút!! Hết thảy mọi chuyện này ko phải là đều có liên quan đến Mông Thái Nhất đó chứ??………..
Ôi! Tôi tha thiết mơ ước 1 cuộc sống hạnh phúc…………Ô ô ô ô!
“A! Đúng rồi!! Sao tôi lại quên mất 1 chuyện vồ cùng quan trọng nhỉ!?!” Mông Thái Nhất bất chợt ngẩn người, vội vàng rút điện thoại cầm tay từ trong túi áo ra, thuần thục bấm một dãy số
A? Kim Ánh Minh? Tên này đột nhiên gọi điện thoại đến nhà Kim Ánh Minh làm gì chứ?!
“Hớ hớ!! Nói cho cậu biết!! Hiện tại tôi đang ở nhà Sẻ con………Đúng!! Tôi đang ở đó!!…………..Chuột chết!! Cậu nghe cho rõ!! Sẻ con đã là người của Mông Thái Nhất tôi!! Đợi lát nữa, chúng tôi sẽ đi hẹn hò!!………..Giỏi hơn tôi thì có ích gì!! Cho cậu tức chết, ha ha, tức chết!! Tức chết đi!!”
Mông Thái Nhất sau khi thốt xong từ “Tức chết” rốt cuộc cũng cúp máy, nhưng mà sao tôi lại có cảm giác kẻ bị tức chết lại là tôi!
Ô………………tên Mông Thái Nhất này thật quá đáng!!
“Mông Thái Nhất!! Anh bị thần kinh a!! Sao lại đột nhiên chạy tới nhà của tôi, gọi lại cho Kim Ánh Minh đi!! Tôi từ khi nào đã trở thành người của anh!! Anh………….anh mau đi ra ngoài cho tôi!”
“Hớ hớ hớ hớ!”
A! Tên này cư nhiên còn dám cười đùa cợt nhã!! Ô hô………….đúng là bó tay với hắn………….
“Được rồi Sẻ con!! Khó khăn lắm tôi mới dụ được người nhà của cô đi!! Cô đừng tức giận nữa!!”
Người nhà của tôi là bị hắn dụ?…………..là có ý gì?!
Tôi mở to hai mắt đầy nghi hoặc nhìn Mông Thái Nhất!
Mông Thái Nhất tỏ ra thần bí mỉm cười với tôi , giơ tay đưa ra một chữ “V”
Tôi lập tức hiểu ra, thì ra “hành trình vui vẻ đến đảo Hải Nam” của ba mẹ chính là kiệt tác của Mông Thái Nhất a!
Mông Thái Nhất !! Anh anh ………………..anh thật sự quá thâm hiểm!! Dám dùng cả kế “điệu hổ ly sơn?!
“Được rồi!! Sẻ con!! Chúng ta cùng nhau nghỉ lễ đi!”
“Nghỉ …………… nghỉ lễ?”
“A?! Sẻ con!! Cô ko biết sao? Hôm nay là lễ tình nhân!!” Mông Thái Nhất sợ hãi kêu lên
“Lễ tình nhân?!”
A! Tôi quên khuấy mất…………..tôi đột nhiên nhớ tới vụ cá cược của Mông Thái Nhất và Kim Ánh Minh, chắc mọi chuyện đều là có liên quan đến sự tình kia!! Nhưng mà theo như ước hẹn của họ, ko phải tôi sẽ cùng Kim Ánh Minh trải qua lễ tình nhân sao? Lần trước hắn……….
“Ô ô ô ô! Tôi thật đáng thương! Vốn đang trông chờ có thể nhận được sô cô la cô tự mình làm! Xem ra ko có rồi!” Mông Thái Nhất bất chợt nghĩ đến cái gì, vẻ mặt trở nên hưng phấn trở lại “Nhưng mà ko sao, tôi có thể tặng quà cho cô a……………..”
“Ko…………….tôi ko đi……………..cứu, cứu mạng a………..”
Tôi bị Mông Thái Nhất “bắt cóc” đến 1 con đường , liền phát hiện nơi nơi đều là những cặp tình nhân có đôi có cặp, không khí đường phố vì thế cũng đã trở nên ngọt ngào rất nhiều
“Anh trai, chị đây xinh đẹp như vậy, anh mua hoa hồng tặng chị đi!” Một bé trai túm lấy góc áo Mông Thái Nhất
Tuy rằng biết rõ đứa bé trai đang nịnh hót, nhưng mà tôi vẫn ko nhịn được, đỏ mặt . Đây là người khác khen ngợi tôi a………….
“Ko đâu, đầu năm tặng hoa thì xưa rồi!” Mông Thái Nhất vẻ mặt khinh thường trả lời “Chị có mấy bác gái ế chồng , mấy loại háo sắc và thích kết hôn mới có thể thích mấy thứ này!!”
Bác gái ế chồng…………….háo sắc……………thích kết hôn…………..
Ba hòn núi lớn bất thình lình đè lên đỉnh đầu tôi, khiến cho bàn tay tôi đang nắm nhành hoa hồng trong tay bé trai không tự chủ run run…….
“A?………….Ha ha……………” Mông Thái Nhất quay đầu nhìn khuôn mặt xám như tro của tôi, vẻ mặt cười trừ, tỏ vẻ lấy lòng “Ha ha, Sẻ con đương nhiên là ko phải, tuyệt đối ko phải!”
“Được rồi………..anh ko cần nói nữa……………”
Tôi uể oải đem hoa trả lại cho đưa bé , lại bị Mông Thái Nhất kéo tới cửa vào một khu phố

Ách………………..
Đây ko phải là khu chợ “Hạt hợp lại” mẹ thường hay đến sao? Nghe nói ở chỗ này có rất nhiều hàng loại “A”!! Nói ko chừng còn có thể mua được sản phẩm hàng hiệu nữa, hơn nữa giá cả cũng rất phải chăng!!
“Lão Vương! Tôi đến rồi!!” Mông Thái Nhất hào khí mười phần hướng tới một tiểu thương bán quần chào hỏi
“A! Mông thiếu gia!! Ngài lại tới nữa à! Ha ha ha !!” Người tiểu tiểu thương kia vội vàng đứng dậy nghênh đón
“Hôm nay tôi mang bạn gái đến đây mở mang kiến thức 1 chút!! Có đồ gì mới ko?!” Mông Thái Nhất nói xong liền xoay người lại ra oai nói với tôi “Nơi này là địa bàn của tôi!! Cô cứ tùy tiện lựa chọn quần áo ở đây!! Tôi thanh toán!”
A………….làm như vậy………..làm như vậy ko tốt lắm!
“A? Sao lại thế này?! lấy đi!! Sẻ con!!” Mông Thái Nhất thấy tôi đứng bất động ko kiên nhẫn thúc giục
“A………..này…………Mông thiếu gia!” Ông chủ đột nhiên gọi gọi Mông Thái Nhất
“Hả? Chuyện gì?”
“Là thế này…………..ngài cứ việc ở đây lấy đồ của tôi , ko thành vấn đề! Nhưng mà trước kia hình như ngài có nợ nần sổ sách của tôi……..phải ko………….ha ha ha ha………………..”
“Ê! Lão Vương!! Ông làm cái gì a!” Mông Thái Nhất một phen tóm lấy cổ của ông chủ nhỏ giọng nói “Hôm nay bạn gái của tôi đến, cho tôi một chút mặt mũi có được ko!! Chuyện nợ tiền của ông tính sau đi!”
…………………………….
Mông Thái Nhất ngu ngốc này!! Nói thầm cũng ko thể nhỏ giọng 1 chút sao?
“A! Được được được!” Ông chủ cười khổ gật đầu
Mông Thái Nhất vừa lòng cười cười, đi đến sạp đồ phía trước một phen ôm đống quần nhét vào tay tôi
“Được rồi!Hôm nay chỉ mượn 1 it! Lão Vương! Cám ơn ông!!”
“A! Ô ô ô ô………………”
“………………….”
“Oa! Cô ấy mua thật nhiều quần áo!”
“Đúng nha!!thế nhưng lại ôm tay ko!! Thật khoe khoang!!” (Rin: thường thì đi mua đồ ở các shop, người ta thường dùng túi giấy để đựng đồ, nhưng Ma Thu Thu lại ko có túi giấy mà bạn ấy đã ôm đồ bằng tay ko)
Người đi nga qua tò mò chỉ trỏ tôi
“Hắc hắc! Sẻ con!! Sau này cô muốn mua thì cứ đến chỗ này, chỉ cần nói tên tôi ra thì cứ tùy tiện lấy!!” Mông Thái Nhất dương dương tự đắc vỗ vỗ lồng ngực “Phố đạo tuệ này ai chẳng biết đến danh Mông Thái Nhất tôi!Con chuột chết kia dù có tu luyện 100 năm cũng ko thể đạt được cái cảnh giới giống như Mông đại ca rôi!! Ha ha ha ha !!”
Ô ô ô ô………………..Cho dù có tu luyện 200 năm tôi cũng ko mong đạt được cái cảnh giới này!! Vừa rồi nhìn thấy bộ dạng khóc ko ra nước mặt của lão Vương, tôi có cảm giác như…..như mình vừa làm ra cái chuyện thương thiên hại lí gì đó vậy, trong lòng thật bất an!
“Ha ha…………..Mông Thái Nhất, tôi cảm thấy mình ko thích hợp với đống quần áo này, hay là thôi đi……………” Tôi vội vàng bắt tay đem đống quần áo đủ loại màu sắc trả lại
“Đúng vậy, tôi sao lại ko nghĩ tới…………..nhân dịp lễ tình nhân , tôi phải tặng cho cô 1 vật thật có ý nghĩa, mau cùng tôi đi, tôi nhớ ko lầm hình như là ở bên kia…………..” Mông Thái Nhất kéo tôi đi qua một hướng khác
“Nhanh chút, nhanh chút a, Sẻ con………….” Mông Thái Nhất tựa hồ đã thấy được mục đích, hưng phấn gọi tôi
A………….chỗ nào , sao lại háo hức như vậy!! Tôi nhìn theo phương hướng ngón tay hắn
“Cửa hàng đồ lót Tình Yêu” năm chữ màu hồng rõ to nổi bậc dưới ánh sáng mặt trời như đang vẫy chào tôi
Cửa! Hàng! Đồ! Lót!
Thần Kinh Mông Thái Nhất ko phải đã bị gì rồi chứ?? Đây là “món quà có ý nghĩa nhất” của hắn sao?
Tôi cố sức tránh né bàn tay của Mông Thái Nhất, nhưng bàn tay của hắn lại như 1 gọng kềm kẹp chặt khiến tôi ko động đậy , tôi chỉ có thể hoảng sợ nhìn nhìn về điểm đến đang càng lúc càng đến gần
“Tôi………….”
Cứu ………….cứu mạng a…………Ô ô ô………..một đời trong sạch của con………..Thượng đế ơi, Phật tổ ơi, Thánh Allah ơi, xin ngài hãy từ bi độ thế, buông tha cho con!!
Nhắm mắt lại, ko sao, ko sao cả……………..tôi đang nằm mơ………….đang nằm mơ
“Sẻ con, cô chờ ở chỗ này, tôi đi vào mua đồ rồi đi ra ngay!!” Giọng nói vui vẻ của Mông Thái Nhất cắt ngang sự tự thôi miên của tôi
Rầm…………..
Tôi choáng váng nặng nề, hắn đi giùm tôi? Có nhầm hay ko đây?! Trong đầu tôi đột nhiên xuất hiến rất nhiều “Mông Thái Nhất tí hon” xoay quanh khiến đầu óc tôi choáng váng
“Mông Thái Nhất, mau đứng lại cho tôi!” Tôi mở to mắt lớn giọng nói
“Sẻ con, cô còn có cái gì cần tôi mang giúp sao?” Mông Thái Nhất chân định dợm bước chân tiến vào siêu thị chợt dừng lại, quay đầu hỏi
Siêu…………..siêu thị?
Vậy……vừa rồi………..
Tôi đem ánh mắt nhìn đảo qua hướng bên cạnh, lại thấy được bên cạnh năm chữ lớn khiến tôi phải lo lắng thấp thõm vẫn còn 1 cái siêu thị. Thì ra là tôi hiểu sai ý
Ha ha ………. ha ha……….Mình biết mà, làm sao có chuyện đó chứ……….Ma Thu Thu, thì ra mày đã hiểu lầm….
Tâm tình tôi rốt cuộc cũng bình lặng trở lại, nhưng mặt vẫn ko khỏi đỏ lên 1 chút
“Nhìn mặt mày cô như vậy nhất định là cảm thấy rất nóng , tôi mua cho cô một chai trà xanh nha………..Sẻ con! Cô đứng ở đây đợi tôi 1 chút!”
Lâu quá đi……..Đang lúc tôi đang do dự có nên trở về hay ko, thì Mông Thái Nhất đã mang theo một cái hộp quà kích động trở lại
“Sẻ con!! Cái này cho cô!!”
“Đây là cái gì?” Tôi tò mò đưa tay nhận lấy hộp quà
“Cô nhìn qua bên kia!” Tay Mông Thái Nhất chỉ chỉ vào một cái biển báo thật to phía đối diện “Vì yêu em , sẽ cho em sự che chơ đặc biệt nhất!____ tôi bị nó thu hút, nên quyết định vào dịp lễ tình nhân nhất định phải tặng cho cô món quà có ý nghĩa nhất!”

Biết rõ vừa rồi Mông Thái Nhất chỉ đọc dòng chữ trên bảng quảng cáo, nhưng tại sao tim tôi lại đập mạnh như vậy??
“Hớ hớ hớ hớ!! Sẻ con, món quà này tôi tìm kiếm rất lâu, chủ yếu là tôi cảm thấy vừa lòng với cách quảng cáo từ bao bì của nó, thế nào? Có thích ko?” Mông Thái Nhất vẻ mặt đầy mong chờ nhìn tôi
“Ừ……….thích!”
“A…….đúng rồi Sẻ con!” Mông Thái Nhất đột nhiên quỳ 1 chân xuống, nắm lấy tay tôi
“Mông………….Mông Thái Nhất!! Anh……….anh làm gì vậy!!” Tên này điên rồi sao?! Giữa đường giữa xá quỳ xuống làm gì??
Tôi sợ tới mức hồn bay phách lạc , ra sức xua xua tay!!
“Sẻ con! Hôm nay là ngày lễ tình nhân!! Tôi muốn vì cô ngâm 1 dòng thơ!!” Mông Thái Nhất chua lòm nói
“Ngâm……ngâm thơ?”
“A!! Trên thế giới khoảng cách xa nhất!! Không phải là khoảng cách giữa sự sống và cái chết!! mà là!! Anh đứng trước mặt em!! Em không biết rằng anh yêu em!!………..”
“Cậu trai này đang làm cái gì a?? Thật lạ!”
“Chắc là muốn tỏ tình với cô gái kia đi?”
“Oa! Thật dũng cảm!”
Người đi đường chỉ chỉ trỏ trỏ vào chúng tôi tựa như đi xem xiếc
“Mông Thái Nhất……………tôi xin anh……….mau đứng lên!” Tôi hoảng đến độ ra sức nắm lấy tay Mông Thái Nhất! Ô ô ô ô! Quê chết được!!
“…………A!! Khoảng cách xa nhất trên thế giới!! Không đúng!! Anh đứng trước mặt em!! Em không biết rằng anh yêu em!! mà là!! Yêu em đến si mê!! Nhưng lại ko thể nói rằng anh yêu em!!”
Mông Thái Nhất, tên ngốc này!! Đọc một câu là đủ rồi, vẫn còn muốn đọc tiếp sao!! Mọi người trên đường đang nhàn nhã nhìn ngắm chúng ta kìa, Thượng đế ơi, xin người hãy cứu vớt Ma Thu Thu đáng thương này đi!
“Ách……….chuyện này………….Mông Thái Nhất , tôi rất tò mò về món quà mà anh tặng tôi, anh có thể cùng tôi mở nó ra được chứ………….”
“Được , được, Sẻ con!! Mau mau mở hộp quà ra đi!! Tôi bảo đảm cô nhất định sẽ thích!”
Thật hay quá…………rốt cuộc cũng phân tán được sự chú ý của hắn, nếu còn tiếp tục thổ lộ ,thì tôi phải nhảy xuống sống Hoàng Hà mất…….
Tôi nhẹ nhàng tháo dây nơ trên nắp hộp quà, mở ra…………
“A!! Cái này………….” Tôi nhìn chằm chằm vào thứ đồ vật trong hộp nhất thời biến thành 1 pho tượng đá.
Bên trong chiếc hộp hoa mỹ ấy là một cái gói nhỏ được đóng gói tỉ mỉ. Trên gói nhỏ màu làm còn in thêm vài dòng chữ nắn nót thật to: “An tâm bảo vệ, săn sóc chu đáo!”
Rầm___________
Tôi cảm thấy 11 cái chữ này như hóa lớn , nặng nề đè lên tôi rồi lại vỡ nát
Ông trời của con ơi!! Món quà này……………
“A! Cái này…………..cái quỷ này là cái gì vậy?!” Mông Thái Nhất cũng choáng váng, hắn liền cầm cái gói màu xanh lên trái phải xem xét “Ah! Sao nhìn thấy quen quen?! Hình như là gặp ở chỗ nào rồi……….ô…………….” (Rin: Hồi Mông ca đi toilet ở tập 1 á!!Há há….)
Xôn xao________
Tôi tan vỡ thành nhiều mảnh nhỏ , thân xác trở thành tro tàn, rơi vươn vãi trên mặt đất
“Oa! Tiểu Hi nhìn kìa!! Bên kia hình như là có người đang cầu hôn nha!____a? Hai người đó nhìn thật quen mặt!”
A? Giọng nói này hình như là…………A! Tử Lôi! Có cả Thượng Hà Hi nữa
Tôi gần như hóa đá nhìn hai cô gái từ từ đi tới, sắc mặt càng thêm tái nhợt, chỉ có khóe miệng là ko ngừng run rẩy
“Mông Thái NHất! Anh quỳ trên mặt đất làm gì chứ?” Tử Lôi vẻ mặt ko thể tin được nhìn Mông Thái Nhất
“Ngâm thơ! Thì sao nào?” Mông Thái Nhất thấy chuyện tốt bị phá hỏng, ko kiên nhẫn đứng lên , sau đó đem cái gói kia bỏ trả về cái hộp
“Ngâm thơ?” Tử Lôi trừng mắt liếc nhìn cái hộp quà nằm chết trên tay tôi “A! Còn tặng quà tình nhân nữa chứ? Mông Thái Nhất, cho chúng tôi xem món quà anh tặng khác với người ta như thế nào đi!”
Tử Lôi cứ thế nhìn nhìn vào cái hộp
“A?! Băng vệ sinh!! Mông Thái Nhất! Anh tặng cái này cho Ma Thu Thu?!” (Rin: Lễ tình nhân tặng BVS, món quà này đúng là có 1 ko 2 , ha ha…)
“Mắc………….mắc mớ gì tới cô?” Mông Thái Nhất vẻ mặt đỏ bừng kêu to
“A…………….Thật xin lỗi, cái này……………cái này là tôi mua……………” Tôi ngập ngừng 1 chút, kiên trì giúp Mông Thái Nhất giải vây
Tử Lôi khinh thường nhìn tôi một cái “Ma Thu Thu, cô đúng là ko biết xấu hổ, cầm cái thứ này đi ra ngoài đường ko cảm thấy mắc cỡ sao, đã vậy còn muốn dụ dỗ vị hôn phu của người khác??”
“Ê! Tử Lôi!! Cô muốn chết sao!! Câm miệng ngay cho tôi!!” Mông Thái Nhất một tay kéo tôi ra phía sau lưng hắn
“Hừ! Tiểu Hi! Cậu xem vị hôn phu của cậu đang làm cái trò gì kìa?” Tử Lôi hừ hừ nói
Thượng Hà Hi lạnh lùng nhìn tôi và Mông Thái Nhất liếc mắt 1 cái , khuôn mặt vô biểu tình
“Tôi và tên ở bẩn này ko có liên quan gì với nhau”
Nói xong, Thượng Hà Hi bỏ đi ko quay đầu lại, Tử Lôi hung dữ liếc mắt nhìn tôi 1 cái, rồi cũng đuổi theo Thượng Hà Hi
Tiêu rồi……….tiêu rồi……………
Tôi cảm thấy một ít tro tàn cuối cùng của mình, cũng theo cơn gió bay cùng hai người kia, bay bay…………..thật xa…………
tan biến…………..vào hư vô…………


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.