Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 15: Cuộc Chiến Dị Năng Giả


Đọc truyện Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần – Chương 15: Cuộc Chiến Dị Năng Giả


Đêm trước khi Tô Diệu rời khỏi nhà, cha và mẹ hắn gần như bắt buộc phải nhét rất nhiều thứ trong vali và ba lô mà hắn không nghĩ mình cần.
Rất nhiều quần áo, đồ ăn nhẹ, bàn chải đánh răng dùng một lần..

và thậm chí là dùng một lần **
Trong đó không ít món đồ được bố mẹ hắn mua trong siêu thị vào ngày đầu tiên, như thể là chính họ đang chuẩn bị đi du lịch.
Có lẽ bất cứ cha mẹ ở cái thế giới nào cũng đều như thế này, chỉ cần liên quan đến sự việc của bạn thì bọn họ luôn luôn suy tính cho bạn được càng nhiều càng tốt.
Cuối cùng, mẹ hắn đã nhét một mặt dây chuyền đẹp vào tay Tô Diệu.

Đó là một viên đá pha lê nhỏ xuyên qua một sợi chỉ mảnh.

Theo mẹ hắn nói, đó là một chiếc bùa hộ mệnh.

Nó được người anh họ của hắn từ thủ đô mang về nhà.

Sau đó được chú hắn chuyển lại cho cha hắn.
Đây không phải là một mảnh pha lê thông thường.

Đem nó đặt ngay dưới đèn bàn, ánh sáng trắng nóng chiếu vào cấu trúc giống như pha lê của bùa hộ mệnh, tiến vào trong viên đá, phát sáng lộ ra những màu sắc sặc sỡ từ mọi cạnh không đều trên bề mặt của nó.
Ánh sáng đầy màu sắc được chiếu qua từ hầu hết mọi hướng của viên đá nhỏ này, giống như một quả bóng ma thuật pha lê LED tuyệt đẹp trong vũ trường.
Cuối cùng khi Tô Diệu đang nhìn vào hòn đá nhỏ và giữ nó trong lòng bàn tay một cách cẩn thận, hắn bất ngờ phát hiện ra rằng khung khóa trong tầm nhìn của hắn đã tự động xuất hiện trở lại, khóa bùa hộ mệnh và một lời giải thích bằng văn bản xuất hiện bên cạnh nó.
“Hiệu quả nguyên năng thấp.”
Tô Diệu có chút bất ngờ.

Hóa ra hòn đá nhỏ này, thế mà lại có thể là “Linh Khí” trong truyền thuyết?
Quả thực tồn tại một số vật thể đặc thù, bên trong chứa đựng một số nguyên năng vốn có tác dụng khác biệt.

Vũ khí chuyên dụng của nhóm Dị Năng Giả có vẻ như đều là rót vào Linh Khí nguyên năng, tính năng, uy lực đều so vũ khí bình thường mạnh hơn rất nhiều.

Điều quan trọng hơn là truyền nguyên năng của Dị Năng Giả một cách dễ dàng.
Nhưng cũng không chỉ có Linh Khí là vũ khí của Dị Năng Giả.

Nhận sự ảnh hưởng của nhân tố không xác định, có nhiều thứ bình thường khác sẽ hấp thụ nguyên năng trong các tình huống vô tình và bị chuyển hóa thành Linh Khí.

Trước mắt xem ra loại sự tình này hoàn toàn là ngẫu nhiên, bất luận cái vật thể gì đều có tỷ lệ này.
Trên mạng có người nói rằng bảo kiếm gia truyền nhà mình do tổ tiên lưu lại lúc nửa đêm vang lên tiếng ong ong, rút ra trong nháy mắt kiếm sáng lấp lánh phòng khách chói mù cả mắt chó.
Còn có người nói hồ lô gia truyền đã thức tỉnh, đột nhiên hướng ra phía bên ngoài phun ra màn sương khí màu trắng.
Điều kỳ lạ nhất là một số người nghi ngờ rằng cái bô mà ông nội để lại bị đánh thức, và đôi khi chất lỏng không xác định được sẽ bị phun ra..
Đương nhiên, nội dung trên Internet không thể tin được hoàn toàn, và không ai có thể biết đó là đúng hay sai.

Nhưng bây giờ viên đá nhỏ mà Tô Diệu cầm trong tay có thể là một Linh Khí cấp thấp.

Nó chỉ chứa một lượng nhỏ nguyên năng.

Nó không có công dụng nào khác ngoài việc là một lá bùa có thể khuếch tán ánh sáng.
Một điều khiến Tô Diệu ngạc nhiên là hệ thống của hắn ta..


dường như có thể phát hiện ra phản ứng nguyên năng?
Hắn không biết liệu nó có thể phát hiện phản ứng nguyên năng của những Dị Năng Giả khác hay không, để hắn ta có thể kiểm tra đẳng cấp thực lực của kẻ thù trước khi bắt đầu chiến đấu.

Nếu có thể, thì đây là một khả năng phụ trợ rất thiết thực.
Dưới sự kiên trì của mẹ hắn Tô Diệu đành phải đem theo cái bùa hộ mệnh này.
Thành thật mà nói, không phải là hắn ta không thể hiểu tại sao cha và mẹ hắn lại lo lắng như vậy, sau tất cả, trong ký ức của họ, con trai họ chưa bao giờ đi xa như thế này.
Kỳ thật cái này cũng là hợp tình hợp lý.

Dù sao theo tiền thân Tô Diệu cái tính cách kia, hắn có lẽ hoàn toàn không hiểu vì sao lại có người tự nguyện từ bỏ cơ hội không dễ kiếm được trốn trong nhà làm cá ướp muối trong kỳ nghỉ, nhất định đòi ra bên ngoài không dầm mưa dãi nắng thì cũng chạy loạn khắp nơi..
* * *
Ngày kế tiếp, Tô Diệu đúng hẹn đến sân bay, cùng mấy bạn học khác tập hợp.
Người cuối cùng nhập bọn Nguyệt Khả Tuệ hôm nay ngược lại là đến sớm nhất.

Cô đã đi tới sân bay trong đại sảnh chờ từ sớm, lúc nhìn thấy Tô Diệu đang dùng sức xa xa vẫy vẫy cái tay nhỏ, tựa hồ đối với hành trình lần này tương đối chờ mong.
Sau đó Trương Tường, Ngô Dật Tranh cùng Triệu Siêu cũng lần lượt đến.
Khi Ngô Dật Tranh xuất hiện với chiếc vali dày và nặng, hắn liếc nhìn Nguyệt Khả Tuệ với một ánh mắt kỳ lạ, rồi “thân thiện” chỉ vào mắt cô.

“Ban ủy (1), cậu có cái gì dính trên mí mắt của cậu.”
Nụ cười của Nguyệt Khả Tuệ đóng băng một lúc.
“..


Đó là miếng dán mắt hai mí của tớ.”
“…”
Sợ nhất không khí đột nhiên yên tĩnh.
Tô Diệu thở phào một cái.
Còn tốt cái con hàng ngốc này thay hắn lội cái địa lôi này, kỳ thật hắn cũng đã tò mò từ lâu trên mí mắt của Nguyệt Khả Tuệ dán là cái gì..
Giữa thành Lâm Giang và Huy Thành khoảng cách cũng không xa, đi máy bay mà nói hơn một giờ đã đến.
Năm người mười giờ sáng lên máy bay, trước giữa trưa là đã tới Huy Thành.

Bọn hắn dựa theo kế hoạch ở gần sân bay ăn cơm trưa, đi khách sạn đặt phòng rồi cất hành lý vào nghỉ chân.

Ngủ trưa một chút, vừa vặn có thể đến đấu trường quan sát trận đấu bắt đầu lúc ba giờ chiều.
Các thí sinh trong cuộc thi này đều là học sinh trung học trong tỉnh.

Hầu hết những Dị Năng Giả được đánh thức ở độ tuổi đều như vậy, và giới hạn độ tuổi được định sẵn là cao trung không thể có Dị Năng Giả cấp quá cao.
Chín mươi phần trăm học sinh đều là cùng Tô Diệu đồng cấp cấp độ F Dị Năng Giả, chỉ có mười phần trăm người nổi bật khả năng tại thời cấp ba tấn thăng đến cấp E.
Quy mô trận đấu lần này không tính là quá lớn bên trong tỉnh, có lẽ còn có rất nhiều tuyển thủ có thiên phú hoặc bởi vì không có hứng thú, hoặc bởi vì có chuyện khác bỏ lỡ mà không có dự thi.

Bởi vậy tuyển thủ dự thi bên trong cấp độ F Dị Năng Giả vẫn là chiếm đa số, cấp E chỉ có rải rác mấy người kia mà thôi.
Nói cách khác, số tiền thưởng của sự kiện này đặc biệt không cao.
Nhưng không quan trọng, lúc đầu Tô Diệu cũng không phải là vì sự tỷ thí đặc sắc mà tới, hắn chỉ là muốn tận mắt quan sát trực tiếp một chút, Dị Năng Giả chiến đấu đến tột cùng là dạng gì.
Mặc dù trên mạng cũng có thể tìm ra không ít video liên quan, nhưng video dù sao cũng là video, hiệu quả khẳng định kém hơn so với xem trực tiếp.
Tuy nhiên, ngay cả mức trung bình của trận đấu cũng không thể dập tắt được sự nhiệt tình của khán giả.

Sân vận động với hàng chục ngàn người chật kín chỗ ngồi, và đám đông dày đặc toàn là đầu người.

Khi tuyển thủ lên đài, cũng sẽ có những tràng pháo tay và tiếng la hét vang vọng trong sân vận động.

Điều này đủ để thấy sự kiện thi đấu của Dị Năng Giả gây chú ý như thế nào đối với những người bình thường.
Những tuyển thủ trong vòng đầu tiên là hai nam sinh, cả hai đều là cấp F, một phi chủ lưu ba lăng nhăng, còn có một tên kiểu tóc chẻ ngôi giữa.
Thật không may, vị phi chủ lưu kia là một Hỏa Hệ dị năng Dị Năng Giả, mà tóc chẻ ngôi giữa là một Thủy Hệ dị năng Dị Năng Giả.
Thuộc tính xung khắc.
Trước khi trọng tài hạ lệnh bắt đầu, hai vị tuyển thủ trước khi đấu bắt đầu là màn giao lưu thân thiện rác rưởi.
“Mày tốt nhất tranh thủ thời gian mà đầu hàng.” Tuyển thủ tóc chẻ ngôi giữa tràn đầy tự tin nói, “Gặp được tao là do may mắn của mày quá kém, mày không có cửa thắng.”
Phi chủ lưu khẽ hừ một cái “Vậy cũng chưa chắc.

Bất luận năng lực có như thế nào, cuối cùng vẫn là muốn xem người sử dụng ra sao!”
Trọng tài thổi lên tiếng còi trận đấu bắt đầu.
Hai tuyển thủ đồng thời động!
Chỉ thấy phi chủ lưu bước lùi ra sau một bước nhỏ, thấp giọng hô một chuỗi gì đó, cánh tay trái uốn lượn, tay phải đưa ra, toàn bộ lòng bàn tay được bao bọc trong một ngọn lửa rực cháy! Ngọn lửa kia phảng phất có linh tính dọc theo cẳng tay hắn lan tràn hướng về phía trước, cuối cùng hóa thành hỏa trụ vững chắc từ lòng bàn tay hắn nổ bùng lên!
Mà tên tóc chẻ ngôi giữa kia cũng không yếu thế chút nào.

Anh ta hai chân đạp mở, triển khai tư thế làm ra cái động tác tay phải hướng phía dưới, tay trái từ dưới từ lên trên.

Dòng nước màu xanh ngọc bích bỗng dưng từ chỗ cánh tay anh ta kích phát văng ra, không mảy may nhân nhượng đánh tới cái đạo hỏa diễm chi trụ kia.
Thủy hỏa đụng nhau, giữa sân lập tức vang lên liên tiếp tiếng vang “Xèo xèo”, lượng lớn hơi nước tràn ngập ra, và làn sóng cổ vũ từ khán giả xung quanh cũng lên đến đỉnh điểm!
Tô Diệu không chớp mắt nhìn chằm chằm phía dưới sân khấu, nhìn bốn phía tràn ngập hơi nước kia, như có điều gì suy nghĩ.
Thì ra là thế.
Đây chính là “Kỹ năng giác tỉnh” sao?
Chú giải:(1) Ban ủy là thành viên ủy ban lớp gồm cả lớp trưởng chuyên trách hỗ trợ giáo viên.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.