Chiến Tranh Vị Diện

Chương 42: Công năng!


Đọc truyện Chiến Tranh Vị Diện – Chương 42: Công năng!

Tiếp theo thì trong lúc hắn bị gia gia truyền công gặp nguy hiểm, nó trợ giúp hắn vận chuyển công pháp.

Làm cho năng lượng cạn kiệt không đủ để vận hành, cho nên lâm vào ngủ say một năm.

Cũng may thế giới này linh khí khá dư thừa, bởi vậy nó chỉ dùng một năm tích tụ đủ năng lượng khởi động lại.

Điều làm hắn càng vui mừng là, nó tự điều chỉnh cho hắn quen thuộc sử dụng bằng cách thiết lập như là một bảng số liệu trò chơi vậy.

Mặc dù chỉ là một chút thông tin căn bản của bản thân hắn, cùng với đo đạc một chút chiến lực của người khác thôi.

Chỉ làm được kiểm trắc chiến lực mà không thể kiếm trắc đến cái khác, ví dụ như tên tuổi vậy, Đạo Giới chỉ kiểm trắc được sức mạnh của người khác thôi.

Nó không thể kiếm trắc đến thông tin cá nhân của người khác, hoặc có lẽ bởi vì hiện tại năng lượng còn quá ít.

Làm cho các công năng của nó bị thoái hóa nghiêm trọng, cho nên chỉ có thể suất hiện một vài công năng đơn giản thôi.

Phương Thần cũng đành chịu, bởi vì Đạo Giới chỉ giao lưu với hắn một lần khi nó khởi động lại, đó là giới thiệu cho hắn biết lai lịch của nó.

Và lý do mà nó nhận hắn làm chủ thôi, còn lại thì cho dù hắn làm gì thì nó cũng không một lần đáp lại hắn, cho nên mọi thứ hắn tìm hiểu được chỉ qua suy đoán của bản thân thôi.


Dù vậy không thể quan sát đến thông tin của người khác quá kỹ càng, nhất là quan sát đối tượng không được mạnh hơn hắn quá nhiều.

Nếu không cho dù kiểm trắc chiến lực của bọn họ chỉ hiện lên “???? ” mà thôi.

Và hiện tại trong phủ Phương Thần dùng một tháng kiểm trắc chiến lực của tất cả mọi người.

Cho dù là tiểu động quét nhà xí trong phủ cũng hiện lên “???? ” làm cho hắn hết sức buồn bực.

Cho dù hắn biết bản thân chỉ mới hơn một tuổi thôi.

Khi hắn là người yếu nhất trong phủ trở thành điều tất nhiên rồi, nhưng trong người hắn mang công pháp a.

Cho dù không bị hắn điều khiển, nhưng nó cũng tự chủ tu luyện được hơn một năm rồi, vậy mà hắn vẫn là người yếu nhất trong phủ.

Hắn không nghĩ thử xem, Nguyên Soái phủ, cho dù là hạ nhân, thì cũng phải có chiến lực nhất định mới được nhận vào a.

Làm sao có thể dùng tư duy ở kiếp trước đối ứng với nơi này được, thế giới này chủ lưu vẫn là người tu luyện.

Có lẽ sau này vài năm sau hắn sẽ từ từ dung hợp cùng quen thuộc với thế giới này, dù có chút buồn bực một thời gian.

Nhưng từ khi có bảng số liệu cũng làm cho hắn rất mừng rỡ, dù sao chỉ cần nhìn tới bảng số liệu.

Thì hắn vẫn có thể cảm giác được có một thứ gì đó từ địa cầu đi theo bản thân đến đây, làm cho hắn không có cô độc như vậy.

Cho dù hắn đã chấp nhận thân phận mới từ hơn một năm trước rồi, cũng đã thích ứng với cuộc sống mới lâu rồi.

Nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được một chút cô độc trong linh hồn.

Dù sao linh hồn hắn đến từ thế giới khác, hắn bản chất không thuộc về thế giới này.

Linh hồn hắn đến từ một thế giới khác cho nên rất lạ lẫm với thế giới này.


Cho nên khi nhìn thấy bảng số liệu mới cảm giác thân thiết cùng mừng rỡ như vậy.

Thời gian sau thì cảm giác cô độc hơn một năm này mới từ từ vơi bớt dần đi.

Công năng của Đạo Giới chắc chắn sẽ có rất nhiều.

Không chỉ đơn giản chỉ là quan sát đến số liệu đâu, nó còn giải tỏa một số công năng cơ bản khác nữa.

Nhưng vì khuyết thiếu năng lượng trầm trọng, làm cho nó hiện tại chỉ còn một vài công năng cơ bản nhất.

Một đó là càn khôn giới, chuẩn hơn là trữ vật không gian, có thể đưa đồ cần tồn vào chứa trong đó, thứ hai đó là có thể trồng trọt thực vật hoặc dược thảo.

Hiện tại bởi vì năng lượng phục hồi phục chỉ có một chút, nên diện tích mà hắn có thể trồng trọt chỉ có nửa mẫu đất.

Chỉ nửa mẩu diện tích cũng không lớn, không trồng được bao nhiêu thứ.

Cho nên hắn vẫn chưa vội, hắn dự định chờ bản thân lớn thêm vài năm, Đạo Giới tích tụ năng lượng nhiều hơn chút.

Mở diện tích trồng trọt lớn hơn nữa hắn mới bắt đầu!

Dù sao hiện tại hắn còn quá nhỏ, không lẽ chạy tới xin gia gia chút hạt giống thảo dược đi trồng.

Lúc đó bị hỏi trồng ở đâu thì hắn biết phải làm thế nào!


Hắn chỉ phải chờ bản thân lớn hơn chút nữa, có quyền tự chủ nhất định mới được, lúc đó hành động mới dễ dàng một ít.

Hiện tại bởi vì hắn còn quá nhỏ nên hắn bị bảo vệ gắt gao!

Cả ngày đều có gia gia cùng hộ vệ bên cạnh nhìn nhìn, bất cứ hành động cổ quái nào cũng sẽ bị hoài nghi.

Cẩn thận một ít thì không dễ mang tới hoài nghi của người khác, hắn vẫn biết một điều cơ bản nhất đó là mang ngọc có tội.

Hắn không phải không tin tưởng người thân mình, nhưng hắn vẫn tin tưởng bí mật này chỉ mình hắn biết mới là an toàn nhất.

Cho dù thân phận hắn ở thế giới này vẫn rất lớn, nhưng hắn cảm giác mình im lặng phát tài là an toàn hơn hết.

Nói đúng hơn là hắn sợ chết, hắn sợ chỉ cần có chút tin tức lộ ra thôi sẽ làm nguy hiểm tới tính mạng của bản thân.

Từ khi biết được thế giới này rộng lớn cùng muôn màu muôn vẻ, hắn rất trông chờ vào tương lai của mình, nhất là có thể tu luyện.

Đây chính là mơ ước của hắn từ kiếp trước a, cứ mỗi khi lên mạng đọc những tiểu thuyết nhân vật chính tu tiên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.