Chiến Thần Xuất Kích

Chương 19: Quỳ Xuống Xin Sở Vi Trở Về


Đọc truyện Chiến Thần Xuất Kích – Chương 19: Quỳ Xuống Xin Sở Vi Trở Về


Thấy Đường Sở Vi vui vẻ, Giang Cung Tuấn cũng vui mừng.


“Cung Tuấn, em có thể về nhà Đường Sở Vi không ngừng hoan hồ, giống như cô bé bị phạt lại được người nhà tha thứ..Giang Cung Tuấn không nhiều lời mà chỉ ôm chặt cô.


Biết địa chỉ của Đường Sở Vi, Đường Hiện lập tức lái xe tới phố Cửu Long.
Còn có không ít người đi cùng, bao gồm con trai Đường Lăng, vợ của Đường Lăng là Lý Dung, con gái Đường Mỹ Oanh.
Đường Hiện vẫn đảm nhiệm chức chủ tịch điều hành của Vĩnh Nhạc nên ông ta cũng lái một chiếc xe cao cấp, là BMW 7-series, trị giá hơn ba tỷ, Trên xe, Đường Lăng oán giận: “Ông nội làm gì vậy? Sao lại kêu Đường Sở Vi về nhà? Ba, Đường Sở Vi mà về nhà thì chắc chắn ba sẽ phải nhượng chức chủ tịch điều hành, không thể cho Đường Sở Vi về nhà”

Lý Dung cũng nói: “Đúng thế, sao có thể cho Đường Sở Vi làm chủ tịch điều hành chứ! Cô ta mà làm chủ tịch thì sao chúng ta còn vớt tiền ở công ty? Không biết sạo mà Đường Sở Vi lại quen biết với chủ tịch Vạn Quân”

Đường Mỹ Oanh chen mồm: “Bên ngoài đồn đãi Đường Sở Ví là tình nhân của Diệp Hình”

Đường Hiện ngắt lời mọi người: “Được rồi, bớt nói mấy câu đi, đón Đường Sở Vi về nhà ổn định tập đoàn Vạn Quân trước đã, đây chính là đơn hàng 300 triệu, sau khi hoàn thành có thể kiếm được 60 tỷ đấy”

Không lâu sau, chiếc xe đã đỗ trước cửa phòng khám Trần Tục.
Mọi người xuống xe.
Biết Đường Hiện đích thân đến đón mình, Đường Sở Vi vô cùng vui mừng, đứng chờ ngoài cửa từ trước.


Thấy xe của Đường Hiện, cô kích động kéo tay Giang Cung Tuấn: “Đúng là bác cả.
Cung Tuấn, em có thể về nhà rồi!”

“Ừ, có thể về nhà” Giang Cung Tuấn nở nụ cười.
Thấy Đường Sở Vĩ vui vẻ, anh cũng vui lây.


Đường Hiện xuống xe; nở nụ cười xán lạn: “Sở Vi, ba kêu bác tới đón cháu về”


Thấy Đường Sở Vi, người nhà họ Đường đều làm lơ.
Chính là con sao chổi này hại nhà họ Đường suýt nữa bị hủy diệt, may mà ông trời có mắt, không thì nhà họ Đường sẽ thật sự xong đời.


Đường Lăng vênh váo nói: “Đường Sở Vi, ba tôi đã nói rất nhiều lời hay trước mặt ông nội để cho cô về nhà đấy, còn không mau quỳ xuống cảm ơn ba tôi đi.”

“Cảm ơn bác cả đã nói giúp cháu.” Đường Sở Vi nói rồi muốn quỳ xuống, nhưng Giang Cung Tuấn lại kéo cô lên.


“Cung Tuấn, anh làm gì vậy?” Đường Sở Vi bất mãn.


Thấy vậy, Đường Lăng cũng nổi giận, lạnh giọng nói: “Giang Cung Tuấn, thấy gia chủ tương lai của nhà họ Đường mà sao mày còn chưa quỳ xuống? Còn có gia quy không hả?”

“Quỳ ư?” Giang Cung Tuấn thản nhiên nói: “Ông ta mà xứng à? Gì mà nói lời hay chứ, nếu không phải tập đoàn Vạn Quân hủy hợp tác với nhà họ Đường thì các cậu có đến tìm đo không?

Nói với Đường Thành Lâm, Sở Vi sẽ không quay về nhà họ Đường.


Đường Sở Vi đang muốn chỉ trích Giang Cung Tuấn thì bỗng khựng lại, hỏi: “Cung Tuấn, thế là thế nào? Sao lại nói Vạn Quân hủy hợp tác với nhà họ Đường?”

Giang Cung Tuấn giải thích: “Anh mới xem tin tức, Diệp Hình tổn chức buổi họp báo tuyên bố hủy bỏ hợp tác với nhà họ Đường.
Diệp Hình nói Vạn Quân chỉ hợp tác với nhà họ Đường có Đường Sở Vi.
Nhà họ:Đường đã đuổi em đi nên đương nhiên Vạn Quân sẽ không hợp tác với họ nữa.
Nhà họ Đường mới hoảng sợ đến đón em về”

Biết rõ mọi chuyện, Đường Sở Vi lập tức tủi thân.
Cô còn tưởng ông nội thật lòng yêu mình, không ngờ lại là vì lý do này.
Cô tủi thân sắp khóc.

Giang Cung Tuấn kéo cô đi vào phòng khám.


Thấy vậy, Đường Hiện hoảng sợ, vội nói: “Sở Vi, cháu không thể không về, ba đã già rồi, không thể bị giày vò nữa.
Chẳng lẽ cháu muốn ba đích thân đến đón cháu mới chịu về sao?”

Đường Sở Vi mềm lòng, nghĩ tới ông nội sắp 80 tuổi rồi, cô dừng bước nhìn Giang Cung Tuấn.


Giang Cung Tuấn biết Đường Sở Vi quan tâm nhất là cái nhìn của người nhà, bởi vì mười năm qua cô bị khinh thường nên luôn khao khát được người nhà tán thành.


“Sở Vi, em muốn về nhà không?”

Đường Sở Vi khẽ gật đầu: “Có.”

Giang Cung Tuấn nhìn gia đình Đường Hiện, thản nhiên nói: “Sở Vi có thể trở về, nhưng các ông phải quỳ xuống xin Sở Ví trở vẽ.”

“Giang Cung Tuấn..” Đường Lăng lập tức nổi giận, mạch máu nổi lên trên trán: “Mày chỉ là con chó của nhà họ Đường, Sở Vi không nói chuyện, mày ồn ào cái gì?”

Giang Cung Tuấn thản nhiên nói: “Không quỳ thì kêu Đường Thành Lâm đích thân tới mời Sở Vi.


Nếu không cô ấy sẽ không quay về”

Đường Sở Vi kéo áo Giang Cung Tuấn, ý kêu anh nói bớt mấy câu, bởi vì đều là người nhà, cô không muốn khiến quan hệ bế tắc.

“Sở Vi, em quá mềm lòng, bây giờ họ đang van em trở về chứ không phải là em muốn về.
Em có yêu cầu gì cứ đưa ra, họ đều sẽ đồng ý”

“Đương nhiên rồi.
Sự khôn khéo của em đều đi đâu hết rồi? Vạn Quân hủy hợp tác với Vĩnh Nhạc là tổn thất của nhà họ Đường, nhà họ Đường không thể đánh mất em, em máu ngẫm lại xem có yêu cầu gì?”

Đường Sở Vi mới tỉnh táo lại.
Mấy ngày nay cô luôn mơ màng, bây giờ nghe Giang Cung Tuấn nói, cô mới phản ứng kịp.
Mấy năm nay ba cô vẫn bị người nhà khinh thường, không có chút địa vị nào, mặc dù là giám đốc công ty, nhưng lại không có chút cổ phần.
Vì chuyện này mà ba mẹ cô đã cãi nhau không biết bao nhiêu lần.


€ô suy nghĩ rồi nói: “Trở về cũng được.
Bác về anh nói bớt mấy câu, bởi vì đều là người nhà, cô không muốn khiến quan hệ bế tắc.


“Sở Vi, em quá mềm lòng, bây giờ họ đang van em trở về chứ không phải là em muốn về.
Em có yêu cầu gì cứ đưa ra, họ đều sẽ đồng ý”

“Đương nhiên rồi.
Sự khôn khéo của em đều đi đâu hết rồi? Vạn Quân hủy hợp tác với Vĩnh Nhạc là tổn thất của nhà họ Đường, nhà họ Đường không thể đánh mất em, em mau ngẫm lại xem có yêu cầu gì?”

Đường Sở Vi mới tỉnh táo lại.
Mấy ngày nay cô luôn mơ màng, bây giờ nghe Giang Cung Tuấn nói, cô mới phản ứng kịp.
Mấy năm nay ba cô vẫn bị người nhà khinh thường, không có chút địa vị nào, mặc dù là giám đốc công ty, nhưng lại không có chút cổ phần.
Vì chuyện này mà ba mẹ cô đã cãi nhau không biết bao nhiêu lần.


€ô suy nghĩ rồi nói: “Trở về cũng được.
Bác về nói với ông nội cho ba cháu 10% cổ phần của Vĩnh Nhạc, cháu sẽ về nhà.
Không đồng ý thì cháu sẽ không về.
Còn nữa, anh ta phải quỳ xuống” Đường Sở Vi chỉ vào Đường Lăng.
Mấy năm nay cô bị Đường Lăng chèn ép rất nhiều lần, không ít lần Đường Lăng kiếm chuyện với ba cô, cho dù là trên bữa tiệc gia tộc thì cũng thường xuyên quở mắng ba.

“Cái gì?” Đường Lăng trợn-tròn mắt.


“Bốp!” Đường Hiện đập lên trán Đường Lăng, cả giận nói: “Còn không mau quỳ xuống nhận lỗi với Sở Vil”

“Ba nhầm hả? Kêu con quỳ xuống cho cô ta ư?” Đường Lăng kêu to.


Đường Hiện lại cho một cái tát, đồng thời chớp mắt với anh ta, nhỏ giọng nói: “Quỳ xuống, chẳng lẽ con muốn cho Đường Bình 10% cổ phần?”

Nghe vậy, Đường Lăng lập tức quỳ ngay, khóc than nói: “Sở Vi, trước kia anh sai rồi, anh có lỗi với em, anh hứa sau này sẽ không nói em nữa.


Anh van em về nhà đi, mấy ngày nữa là tiệc mừng thọ 80 tuổi của ông nội, gia chúng ta đoàn tụ sum vầy không được sao?”

Đường Sở Vi còn chưa lên tiếng thì Giang Cung Tuấn đã nói: “Không được, Sở Vi đã nói rồi, đồng ý cho cổ phần thì về, không đồng ý thì không về.
Ngô Huy, đóng cửa, hôm nay không kinh doanh” Nói xong anh kéo Đường Sở Vi đi vào phòng khám, Ngô Huy đi tới kéo cửa cuốn xuống.


Trong phòng, Đường Sở Vi lo lắng nói: “Cung Tuấn, ông nội sẽ thật sự cho ba em cổ phần sao?”

Giang Cung Tuấn khẳng định: “Chỉ cần em không quay về thì ông nội sẽ cho.
Lần này em không thể mềm lòng”

Đường Sở Vĩ cười vui vẻ: “Vậy thì mẹ sẽ không khinh thường ba nữa, địa vị của ba trong gia tộc sẽ được tăng lên.
Cảm ơn anh”

Giang Cung Tuấn ôm má cô nói: “Em cảm ơn anh làm gì, không liên quan gì tới anh, muốn cảm ơn thì cảm ơn Diệp Hình đi”

Đường Sở Vi khó hiểu.
©ô không quen chủ tịch Diệp Hình của Vạn Quân, nhưng tại sao Diệp Hình lại tốt với mình đến thế?


.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.