Bạn đang đọc Chiến Thần Tu La – Chương 260
“Alo Tiểu Hắc, hai người họ đã lên, cậu có thể tiến hành theo kế hoạch được rồi.
Đưa thuốc tới cho họ uống đi, nhớ dùng liều lượng lớn một chút!”
“Ngoài ra, điều chỉnh thiết bị ghi âm lần cuối đi, phải đảm bảo ghi lại hết quá trình đêm nay.
”
“Tối muốn phát liên tục mỗi ngày 24 giờ, một năm 365 ngày.
Tôi muốn xem con điếm Đinh Thu Huyền kia còn giả vờ thuần khiết thế nào nữa!”
Bên kia truyền tới giọng nói bỉ ổi: “Vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ bắt đầu thực hiện kế hoạch ngay.
”
Nói xong anh ta cúp máy.
Tôn Tuấn Phong không rời khỏi khách sạn mà tìm một phòng ở tầng một ở tạm, chờ Tiểu Hắc giải quyết xong thì anh ta sẽ hành động ngay.
Cứ nghĩ đến cảnh chơi đùa Đinh Thu Huyền trước mặt Giang Nghĩa là Tôn Tuấn Phong lại hưng phấn toàn thân kích động, anh ta nhảy cẵng lên trong phòng, vô cùng sung sướng.
Tầng sáu, hành lang khách sạn.
Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền tới trước cửa phòng 608, lấy chìa khoá ra mở rồi đẩy cửa đi vào.
Hai người vừa vào đã khoá trái cửa lại.
Đinh Thu Huyền cởi áo khoác rồi thả mình lên chiếc giường lớn mềm mại.
“AI Dễ chịu quá, mệt mỏi cả ngày trời, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.
”
Giang Nghĩa không vội nằm xuống mà đi vòng quanh phòng kiểm tra cẩn thận, nhất là các phích cắm, thiết bị báo khói, công tắc, phòng tắm, bồn cầu.
“Anh đang tìm gì vậy?”
“Không có gì, đi xem thôi.
”
Nói xong Giang Nghĩa nhìn vào ổ cắm dưới TV.
Anh cúi xuống, quan sát thật kỹ.
Ổ cắm hướng thẳng về phía giường, nhìn bề ngoài dường như không có vấn đề gì, nhưng Giang Nghĩa tinh ý nhận ra phía trên bên trái trong ổ cắm có một thứ thụt vào hình hộp cỡ bằng móng tay.
Nhìn có vẻ là thứ gì đó có thể xoay được.
Giang Nghĩa dùng tăm lấy nó ra, mỉm cười.
“Anh làm gì vậy? Dùng tăm chọc vào ổ cắm rất nguy cẩm, cẩn thận giật điện!”
Giang Nghĩa đứng lên: “Anh biết rồi.
”
Khi anh nói chuyện thì có tiếng gõ cửa phòng.
Cốc cốc cốc, cốc cốc cốc.
Giang Nghĩa bước ra cửa lớn tiếng hỏi: “Ai vậy?”
“Tôi là nhân viên phục vụ, mang đồ ăn đến cho anh.
”
Giang Nghĩa mở cửa thì thấy nhân viên phục vụ đang bưng khay đứng trước cửa, trên khay là hai bát cháo và vài đĩa đồ ăn nhẹ.
Người phục vụ mỉm cười bảo: “Anh đến cùng hai người nhớ ra hai người chưa ăn tối nên đến nhà ăn tầng một gọi hai bát cháo và vài món ăn kèm, bảo tôi mang lên ạ.
Giang Nghĩa quan sát nhân viên phục vụ rồi hỏi: “Ý cậu là… tầng một có nhà ăn?”
“Vâng, ở ngay bên trái cầu thang, chỉ cần rẽ vào là thấy.
Nhà ăn trong khách sạn chúng †ôi còn cung cấp bữa sáng miễn phí nữa đó.