Chiến Thần Sở Bắc

Chương 4: Có Tài Đức Gì


Bạn đang đọc Chiến Thần Sở Bắc – Chương 4: Có Tài Đức Gì


Khách sạn Thiên Dương.

Hôm nay đã được bao trọn!
Trong đại sảnh rộng rãi được bố trí ba mươi chiếc bàn.

Những người đàn ông đến đây đều mặc những bộ vest và đi giày da, không phải người giàu có thì cũng là người quyền quý.

Còn hầu hết các chị em tham dự đều diện trang phục rực rỡ, đua nhau khoe sắc.

Tiệc rượu phòng hoa vô cùng náo nhiệt!
“Ha ha, gia chủ La, chúc mừng, chúc mừng!”
“Hôm nay là lễ cưới của con trai ông, chỉ là chút lễ mọn gọi là, chút lễ mọn gọi là!”
“Cậu chủ La tuổi trẻ tài cao, khôi ngô tuấn tú, tương lai nhà họ La thật khó lòng đong đếm được!”
!
Nhà họ La là một gia tộc hạng hai có tiếng ở Trung Hải.

Và hôm nay là đám cưới của La Huy, cậu chủ cả của nhà họ La.

Có vô số người đến chúc mừng, nhiều không đếm xuể.

La Vạn Sơn, gia chủ nhà họ La cùng con trai La Huy đích thân chào đón khách khứa ở cửa!
“Các vị khách sáo quá, xin mời vào trong, hôn lễ sắp bắt đầu rồi!”
La Vạn Sơn mặc một bộ vest đắt tiền, giày đánh bóng loáng, thần thái ngời ngời.

Bên cạnh ông ta là chú rể La Huy ăn mặc chỉnh tề, đầu óc gọn gàng, hắn dùng ít nhất một lọ dầu dưỡng tóc.

Bộ đồ màu đỏ rượu vang và đôi giày da màu xanh nhạt trông cực kỳ tôn dáng.


Cũng được coi là một tài năng.

“Tiểu Huy, vất vả cho con rồi, đường đường một cậu chủ nhà họ La mà lại phải lấy một quả phụ có con riêng!”
Giữa lúc chào đón khách khứa, La Vạn Sơn vỗ vai con trai với giọng điệu phức tạp!
“Không sao, vì cơ nghiệp nhà họ La, con hy sinh một chút cũng có làm sao”.

La Huy lắc đầu, không để lộ ra bất kỳ vẻ không vui nào.

Đương nhiên hắn đã từng gặp Lạc Tuyết.

Cho dù có một cô con gái bốn tuổi, nhưng xét về dung mạo, vóc dáng, chắc chắn là hạng cực phẩm!
Hơn nữa, góa phụ thì đã sao? Không phải là thiếu phụ thì càng có hương vị hơn sao?
Vả lại, lấy về có nhất thiết phải làm vợ không?
Một ngày nào đó chơi chán rồi thì đá phắt đi là xong.

Về phần đứa con riêng kia, muốn bước vào cửa nhà họ Tần sao?
Nằm mơ!
“Rất tốt!”
La Vạn Sơn hài lòng gật đầu: “Chỉ cần Lạc Tuyết gả vào nhà họ La thì cả nhà họ Lạc đều sẽ nằm trong sự kiểm soát của bố con ta!”
“Đến lúc đó nhờ cậu chủ Dương ra tay, nhà họ La ta thăng cấp lên gia tộc hạng một là chuyện nằm trong tầm tay!”
“Đến lúc đó, tất cả sẽ là của con hết!”
La Vạn Sơn vỗ vai con trai, giọng điệu phải nói là vô cùng đắc ý!
“Bố yên tâm, con đã hiểu!”
La Huy gật đầu, đảo mắt, nhìn thấy Lạc Vinh Quang từ lầu hai đi xuống, sắc mặt lập tức thay đổi!
“Gia chủ La, chúc mừng, chúc mừng, sau này chúng ta đã là người một nhà rồi!”
Lạc Vinh Quang phớt lờ những người khách xung quanh và đi thẳng tới chỗ La Vạn Sơn.

Khóe miệng tươi cười, thần thái ngời ngời!

“Ông cụ Lạc nói đi đâu thế, nếu đã là người một nhà, cứ gọi tôi Vạn Sơn là được rồi!”
La Vạn Sơn cười vẫy tay, ánh mắt tinh ranh.

“Phải phải, là tôi hồ đồ rồi.

Từ nay về sau chúng ta đã là người một nhà.

Chúng tôi còn phải nhờ Vạn Sơn quan tâm đến cả nhà già đây nữa mà!”
Lạc Vinh Quang mắt sáng lên, đây chính là những gì ông ta đang chờ đợi!
Để có thể móc nối quan hệ được với nhà họ La, ông ta đã phải bỏ ra không ít công sức.

“Ông cụ đừng lo, đây là chuyện đương nhiên rồi!”
La Vạn Sơn mỉm cười: “Có điều, cuộc hôn nhân này! “
“Vạn Sơn đừng lo!”, Lạc Vinh Quang cười: “Ông nhìn đi, không phải cô dâu đã đến rồi đây sao!”
Mọi người nhìn theo ánh mắt của ông cụ và nhìn thấy Lạc Tuyết với bộ váy cưới truyền thống màu đỏ, từng bước đi tới sảnh với sự giúp đỡ của mẹ cô là Chu Cầm!
Chỉ trong khoảnh khắc, cô đã thu hút sự chú ý của mọi người!
Dù sao thì vẻ đẹp của Lạc Tuyết cũng nổi tiếng ở Tân Hải.

Ngoài ra, với tư cách là nhị tiểu thư của nhà họ Lạc, bốn năm trước, cô là mục tiêu của hầu hết các cậu chủ ở Tân Hải!
Nhưng một tiên nữ như vậy lại mang thai trước khi kết hôn.

Đến nay, con gái cô đã bốn tuổi rồi.

Ngoại trừ La Huy, thực sự không có mấy cậu chủ muốn lấy cô.

“Ha ha ha, tốt lắm, tốt lắm! Huy à, còn chần chờ gì nữa? Sau khi bái đường, cô ấy chính là con dâu của nhà họ La chúng ta rồi!”
La Vạn Sơn nở nụ cười hài lòng, không quên nháy mắt với con trai.


“Vâng thưa bố!”
La Huy đáp, rất nhanh, hắn đã đến trước mặt Lạc Tuyết.

Nhìn Lạc Tuyết, người đang đội chiếc khăn trùm đầu màu đỏ và chỉ để lộ hình dáng yêu kiều của cô ấy.

Bốn năm trước, hắn đã thèm muốn Lạc Tuyết từ lâu.

Ngay cả khi không thể có được lần đầu tiên của Lạc Tuyết, thì để chơi đùa cũng không tệ!
“Vạn Sơn, nếu tất cả mọi người đều đã đến đông đủ, ông xem có phải là…”
Lạc Vinh Quang ngập ngừng mở miệng, chỉ cần có thể dựa vào nhà họ La, mối nguy của nhà họ Lạc sẽ có thể giải quyết được!
Nhưng điều mà ông cụ không biết là ông ta lo lắng, La Vạn Sơn còn lo hơn ông ta.

“Ha ha, được được! Xin mời!”
Ngay sau đó, hai vị trưởng bối lần lượt ngồi vào chỗ của mình!
Khách mời đều đã tới, nhìn đôi tân hôn trong đại sảnh, mỗi người mang một ánh mắt riêng!
“Ông chủ, chủ tịch Trương đến rồi!”
Sắp đến lúc bái đường, một tên đàn em nhà họ La vội vàng chạy vào báo tin!
“Chủ tịch Trương? Chủ tịch Trương nào?”, Lạc Vinh Quang nhất thời không kịp phản ứng.

Đám thanh niên trẻ tỏ vẻ lo lắng: “Chủ tịch Trương, Trương Hồng Viễn của Quốc tế Hồng Viễn đó!”
Xuýt!
Vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt đều bàng hoàng.

Lạc Vinh Quang và La Vạn Sơn nhìn nhau, vẻ như đang hỏi.

Có phải ông đã mời vị khách quý này không?
Quốc tế Hồng Viễn là một trong những tập đoàn lớn nhất ở Tân Hải.

Với thân phận của họ thực sự không đủ tư cách để mời!
“Ha ha ha, ông Lạc và, cháu gái ông kết hôn, tôi không mời mà đến, chắc ông không chê cười ông già này chứ?”
Đang ngây ngẩn ra thì một ông già ngoài năm mươi, mặc quần áo chỉnh tề sải bước vào!
“Xin chào chủ tịch Trương!”

Lạc Quang Vinh nhanh chóng đứng dậy và hào hứng chào đón!
La Vạn Sơn cũng không chịu thua kém, những vị khách có mặt cũng cùng nhau đứng dậy đến chào hỏi một cách kính cẩn!
“Chủ tịch Trương làm khó chúng tôi rồi, ông có thể đến đây là vinh hạnh của chúng tôi!”
La Vạn Sơn cung kính chào hỏi, đây là người dù có tiền cũng không mời được!
“Ha ha, hai người khách sáo rồi!”
Trương Hồng Viễn cười lắc đầu, vỗ vai Lạc Vinh Quang: “Chỉ cần sau này ông Lạc phát tài không quên ông già này là được rồi!”
“Hả? Vâng vâng, nhất định rồi, nhất định! “
Một câu nói đã khiến Lạc Vinh Quang cảm thấy khó hiểu.

Đúng ra đây là những gì ông ta nên nói mới đúng chứ?
Đương nhiên, ông ta cũng không dám hỏi, mà nhanh chóng mời Trương Hồng Viễn vào chỗ ngồi!
Trương Hồng Viễn không từ chối, nhưng khi nhìn thấy chú rể, lông mày của ông ta đột nhiên nhăn lại.

Có vẻ như, hơi ! ngạc nhiên!
Sự xuất hiện của Trương Hồng Viễn khiến Lạc Vinh Quang rất đắc ý.

Vừa định ngồi lại, liền thấy tên đàn em kia lại bước vào, trên trán lấm tấm một lớp mồ hôi!
“Ông chủ, gia chủ nhà họ Lý và Chu tiên sinh đứng đầu thành phố dẫn theo ban lãnh đạo đã đến cửa rồi ạ, họ nói là đến chúc mừng!”
Chỉ với một câu nói đã lại khiến nơi đó bùng nổ!
Sự xuất hiện của Trương Hồng Viễn đã thu hút sự chú ý của nhiều người.

Không ngờ ngay cả gia chủ nhà họ Lý và người đứng đầu thành phố cũng đích thân đến chúc mừng?
Nhà họ La gặp vận may chết tiệt gì vậy?
Có lẽ nào nhà họ La sắp phất rồi? Có lẽ cần gửi thêm quà tặng để lấy lòng họ mới được!
Nhưng họ không biết rằng La Vạn Sơn và Lạc Vinh Quang cũng đang bối rối.

Bởi vì danh tính của bọn họ không thể đạt tới mức đó, họ không dám mặt dày gửi thiệp mừng tới những nhân vật lớn này.

Nhưng bây giờ, không chỉ là Trương Hồng Viễn hay gia chủ họ Lý!
Mà ngay cả người đứng đầu thành phố là Chu Minh Hạo cũng đích thân đến chúc mừng!
Nhà họ Lạc và nhà họ La có tài đức gì chứ?.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.