Đọc truyện Chiến Thần Biến – Chương 38
Chiến Thần Biến
Tác giả: Tiểu Đao Phong Lợi
Chương 38: Già Lâu La!
Dịch: sadage1
Biên: Pearl
Nguồn: 4vn
Người đánh xe là một ông lão của Đằng gia, người này vô cùng trung thành, nghe Đằng Vũ nói thì do dự. Trong lòng dở khóc dở cười, thầm nghĩ : “Tiểu thư mặc dù là một thiên tài, nhưng vẫn còn quá trẻ, bây giờ muốn quay trở lại không phải là tự tìm lấy cái chết hay sao?”
Vừa rồi Đằng Phi nhảy ra ngoài xe, căn bản là lão không biết, giờ tiểu thư muốn quay đầu xe thì nào dám đáp ứng. Chỉ có thể kiên trì khuyên nhủ:
– Tiểu thư, không thể quay lại! Lão gia đã nói, chúng ta phải chạy đi càng nhanh càng tốt, hơn nữa thiếu gia lại đang hôn mê bất tỉnh….
Vị lão nhân này miệng thì nói chuyện, mà chiếc roi trên tay cũng không có dừng lại, vung lên bành bạch, hai thớt ngựa cao to hí vang, bốn chân giơ lên trời lập tức tăng tốc, lúc hai người nói chuyện thì lại đi thêm được một dặm, Đằng Vũ cắn răng không nói gì thêm mà bay lên nhảy ra qua cửa sổ.
Xe ngựa phóng nhanh trên đường, tiếng gió gào thét buốt tai, ông lão đánh xe kia cũng đã có tuổi cho nên không nghe thấy tiếng Đằng Vũ nhảy ra khỏi xe ngựa, vẫn liên tục nói:
– Tiểu thư, người yên tâm đừng nôn nóng, mấy người lão gia hẳn là không có việc gì đâu, Đằng gia chúng ta cũng không phải yếu nhược, không phải miếng thịt để cho người ta muốn cắt thì cắt, chỉ cần các người an toàn thì Đằng gia sẽ không suy sụp! Tiểu thư, ngài không nói gì có nghĩa là đồng ý, ngàn vạn lần đừng làm rộn lên, đừng làm phiền khiến cho mấy người lão gia phân tâm…
Lão đánh xe lẩm bẩm, vung roi lên rồi quát to:
– Giá!
Lão gia tử Đằng Văn Hiên vì lo trên đường bị chặn đánh nên khi người Đằng gia rời đi thì chia ra nhiều hướng khác nhau, mục tiêu cuối cùng của bọn họ chính là đế đô Chân Vũ Thành, tất cả rẽ nhiều hướng nhưng cuối cùng sẽ hợp lại một chỗ ở đó.
Lão đánh xe đáng thương này chỉ sợ là đến trạm dịch dừng lại nghĩ ngơi mới phát hiện ra thiếu gia cùng tiểu thư của lão đã sớm biệt tung biệt tích, phỏng chừng khi đó sẽ sợ tới mức hồn phi phách tán. Về phần có khả năng sẽ bỏ trốn vì sợ trách phạt hay không thì chưa biết được.
Đằng Vũ cũng không có thời gian nghĩ đến chuyện lão đánh xe sẽ suy nghĩ như thế nào, sau này sẽ ra sao, bây giờ nàng chỉ có duy nhất một ý niệm trong đầu: Nhất định phải dẫn tiểu đệ trở về, nếu hắn không chịu về thì mình sẽ bắt hắn về.
Dựa vào biểu hiện Đằng Phi, tương lai Đằng gia phải nhờ vào hắn rồi, bản thân mình tuy cũng là một trong những thiếu nữ thiên tài đứng đầu của Đằng gia, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một nữ tử, muốn chống đỡ một gia tộc khổng lồ, có được sự tin phục của tất cả mọi người vậy thì rất khó khăn.
Đằng Phi bây giờ không giống với lúc trước, uy tín của tam thúc Đằng Vân Chí vẫn còn, nhiều năm rồi mà tất cả mọi người vẫn luôn nhắc về tam gia Đằng gia, cái này là xuất phát từ đáy lòng chứ không chỉ ra vẻ kính nể. Bản thân Đằng Phi cũng biểu hiện ra thực lực siêu việt hơn nhiều so với bạn cùng trang lứa. Trong gia tộc so với giang hồ cũng không khác nhau nhiều lắm, ngoại trừ sự ràng buộc của huyết mạch thâm tình thì nếu thật sự muốn người khác tin phục vẫn phải dựa vào thực lực chân chính.
Cho nên, bằng bất cứ giá nào cũng không thể để Đằng Phi xảy ra chuyện gì!
– Cái tên tiểu hỗn đản này thật là đáng chết, sao lại cứ làm cho người ta lo lắng thế này?
Đằng Vũ nhanh chóng hướng về phía mà Đằng Phi biến mất đuổi theo, miệng thì thào lẩm bẩm trách cứ.
……
Trong lòng Đằng Phi không ngừng suy nghĩ và lo lắng, thương thế của Lục Tử Lăng chưa lành, nếu không nàng đã sớm rời khỏi Đằng gia trấn rồi. Chính vì thế Đằng Phi mới lo, hắn sợ Lục Tử Lăng không đánh lại những kẻ kia hoặc giả lại bị thương nữa.
Bát đại gia tộc như thế nào thì Đằng Phi không biết nhưng từ khi đọc được những tội ác bí mật mà Lục Tử Lăng thu thập được thì hắn hoàn toàn hiểu rõ. Những đại gia tộc bề ngoài thì tiên phong đạo cốt, nhưng bản chất bên trong thì vô cùng âm độc dơ bẩn. Lục Tử Lăng nếu rơi vào tay những kẻ kia, hậu quả như thế nào thì không nói cũng có thể tưởng tượng ra.
Lần này lại còn có ba lão tộc trưởng Phạm- Lật – Trương đức cao trọng vọng ở Thanh Nguyên Châu tham dự vào, là ba trăm Thiết Giáp Trọng Nỗ quân! Đó là những tinh anh chân chính đã lăn lộn ngoài chiến trường, ba trăm cây trọng nỗ cùng lúc bắn vào một người, chỉ nghĩ thôi đã thấy kinh khủng.
Đáng hận nhất là Thủ Hộ Giả của Thanh Nguyên Châu,Lãnh Nguyên Dã, hắn bề ngoài ra vẻ đạo mạo, thực tế nhân phẩm lại cực kỳ ti tiện,đúng là một tên cặn bã mà.
Đằng Phi cũng căm giận ba quý tộc huân tước Phạm – Lật – Trương của Thanh Nguyên Châu, nhiều năm vẫn ra vẻ đạo mạo, nhưng khi thấy bí ẩn của bát đại gia tộc bị tiết lộ thì liền nảy sinh sát tâm đối với Đằng gia. Có thể nói, gia tộc của họ đã làm ra những chuyện tình còn thâm độc hơn cả bát đại gia tộc!
Bằng không tại sao lại giận dữ như thế?
Những chuyện này, trước đây Đằng Phi chưa từng nghĩ đến vì hắn còn quá trẻ, hắn không sao ngờ được vị Thủ Hộ Giả cao cao tại thượng kia lại nối giáo cho giặc, càng không nghĩ đến ngay cả ba lão tộc trưởng Phạm – Lật – Trương cũng tham gia vào chuyện này. Rất nhiều chuyện phải trải qua rồi mới hiểu. Đấy chính là kinh nghiệm.
Lãnh Nguyên Dã, ba tên tộc trưởng “Đức cao trọng vọng” Phạm – Trương – Lật, cả bát đại gia tộc nữa, các ngươi nếu dám làm bị thương sư phụ ta thì ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ kẻ nào.
Đằng Phi chạy như điên, nghiến răng nghiến lợi thề độc.
Đấu khí trong cơ thể Đằng Phi nhanh chóng vận chuyển, đấu khí của võ giả bình thường, một giai thì tăng thêm một bậc, đấu khí trong cơ thể mỗi phút vận chuyển ba vòng, mỗi khi tăng thêm một bậc thì lại nhanh hơn ba vòng, đến thập cấp thì mỗi phút vận chuyển được 30 vòng.
Mà sự vận chuyển đấu khí của Đằng Phi so với võ giả đồng cấp lại nhanh hơn gấp đôi!
Cái này chính là ưu thế của hắn!
Mặc dù không có Đấu Tuyền, nhưng trong Đan Điền của hắn có chân khí tồn tại. Hôn nay trải qua một phen chiến đấu, đến sau cùng còn điên cuồng liều mạng với Lãnh Nguyên Dã, bản thân tuy t0rọng thương nhưng sau khi sống sót thì Đằng Phi đã có được chỗ tốt không thể tưởng tượng.
Đầu tiên do hắn liều mạng khiến cho điểm đấu mạch thứ hai trong Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch đại pháp trực tiếp giải khai, thực lực cũng tăng lên Thất cấp nhất giai đấu khí võ giả, đấu khí vận chuyển đã đạt tới một phút bốn mươi hai vòng.
Tuy không thể so sánh với Đại đấu sư Lãnh Nguyên Dã mỗi phút hơn hai mươi vạn vòng, nhưng quan trọng là Đằng Phi còn trẻ! Khi ở tuổi của Đằng Phi, chỉ sợ là thực lực của hắn còn kém hơn nhiều.
Đến khi Đằng Phi đạt tới cảnh giới của Lãnh Nguyên Dã thì đấu khí so với hắn sẽ nhanh hơn gấp đôi, chẳng khác gì hai người đồng thời ra tay, thậm chí Đằng Phi có thể dùng một chiêu trực tiếp đánh Lãnh Nguyên Dã đi đời nhà ma.
Trong chiến đấu, chân khí trong đan điền của Đằng Phi cũng tăng lên, từ bát cấp võ sư tăng lên thập cấp. Chỉ cần tiến thêm một bước sẽ bươc vào cảnh giới Chân nguyên Võ Thánh!
Chính là Chân Nguyên Võ Thánh!
Cả Thanh Nguyên Châu, vài chục năm cũng khó xuất hiện một cường giả, võ giả bình thường muốn đạt tới cảnh giới này thật sự là khó hơn lên trời. Còn với Đằng Phi thì chưa tới nửa năm đã được, hắn liên tục đột phá, nếu có người biết được chắc sẽ nghĩ Đằng Phi là quái vật (DG: mà thật sự là quái vật chứ còn gì nữa). Cho dù ở trong thánh địa cũng sẽ khiến người ta ghen ghét. Nếu như xui xẻo còn có thể bị tóm, bắt đi nghiên cứu, thậm chí tra tấn để biết được sao thực lực của hắn lại tăng lên nhanh chóng như vậy.
Cũng không ai hiểu được, những thứ này đều do Đằng Phi dùng mệnh đổi lấy!
Mà Lục Tử Lăng không thể nghi ngờ chính là người thay đổi vận mệnh của Đằng Phi, nếu nói nàng là người có ân tái tạo đối với Đằng Phi cũng không phải là quá đáng.
Cho nên với Đằng Phi, cho dù hắn phải bỏ đi cả cái mạng của mình cũng không cho phép kẻ khác làm tổn thương Lục Tử Lăng!
Trong khi chạy như điên Đằng Phi tiến vào một cảnh giới vô cùng huyền diệu, lúc này đối với những sự vật xung quanh hắn đều cảm nhận rất rõ ràng, tinh thần lực của hắn chưa bao giờ cản thấy thừa thãi như lúc này,dường như ngay cả một con sâu bọ bay qua trong không trung hắn cũng có thể cảm nhận được quỹ tích một cách rõ ràng nên hoàn toàn dễ dàng tránh những côn trùng này.
Năng lực ấy xuất hiện chính do Bát Bộ Thiên Long quyết từ trên trời rơi xuống kia.
“Bát bộ giả
Nhất thiên chúng
Nhị long chúng
Tam dạ xoa
Tứ kiền đạt bà
Ngũ a tu la
Lục già lâu la
Thất khẩn na la
Bát ma hô la già.”
Đây là câu đầu tiên của Bát Bộ Thiên Long quyết xuất hiện trong đầu Đằng Phi. Những câu ở phía sau thì tối nghĩa khó hiểu, vô cùng thâm ảo, như là một thiên kinh văn, ẩn chứa sự huyền bí vô cùng của thiên địa, có lúc lại giống như một bản anh hùng ca viễn cổ truyền thừa gây cảm giác triều dâng sóng dậy.
Đằng Phi rất khó giải thích ý nghĩa của những điều này, nhưng Bát Bộ Thiên Long quyết phảng phất có một cỗ lực lượng thần kỳ, tự động vận hành trong đầu hắn. Hơn nữa nó lại cùng Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch đại pháp hô ứng lẫn nhau, điều này khiến cho Đằng Phi cảm thấy ngạc nhiên.
Hắn không có danh sư chỉ điểm, tất cả đều tự mình tìm hiểu, nếu không phải từ trước đến nay vì không thể tu luyện mà thường xuyên đọc tới mức trôi chảy các loại điển tịch, thì bây giờ Đằng Phi không thể nào tu luyện pháp quyết này.
Bát Bộ Thiên Long quyết có tám phần, ẩn chứa tất cả sự huyền bí của thiên địa, cả đời chỉ cần thấu hiểu được Nhất bộ thôi cũng có thể trở thành tuyệt thế cường giả. Mà lúc này Đằng Phi mặc dù không biết công pháp ở trong đầu mình từ đâu mà đến, nhưng hắn lại không tự lượng sức mình mà tìm hiểu toàn bộ.
Không biết vị Thanh Xà vương đang ẩn dấu trong cơ thể hắn, kẻ vẫn hay coi Đằng Phi là tên phế vật ngu ngốc nếu như biết được điều này sẽ nghĩ gì, chắc hẳn là sẽ chửi ầm lên rằng Đằng Phi là kẻ ngu ngốc không ai bằng, hay là sẽ than thở bản thân gặp đệ nhất thiên tài trong những tên điên.
Đằng Phi có loại cảm giác, tuyệt thế công pháp này với giấc mộng khi mình đã hôn mê kia có liên quan, nhưng hắn lại không thể nhớ ra.
Đằng Phi tiếp tục tăng tốc, chạy như điên, đây là lần đầu tiên hắn liều mạng như vậy, cảm giác cả người như muốn bốc cháy, bầu trời đêm vốn yên tĩnh mà với tốc độ của hắn lại khiến cho gió đánh lên mặt có cảm giác đau rát.
Tất cả điều này Đằng Phi hoàn toàn không quan tâm tới, giờ đây trong đầu hắn chỉ có một ý niệm, đó chính là: Sư phụ, nàng ngàn vạn lần không được gặp chuyện không may, nhất định không được xảy ra chuyện gì !
Theo trạng thái điên cuồng của Đằng Phi, trong thức hải đột nhiên xuất hiện bộ thứ sáu trong Bát Bộ Thiên Long quyết: Già Lâu La kinh văn!
Già Lâu La chính là Diệu Sí Điểu, hoặc Dịch Kim Sí Điểu, lại còn có tên khác là Đại Bàng Kim Sí Điểu, sống trên cây vạn tuế lớn nhất của Tu Di sơn tại Phương Bắc. Loài chim này vươn cánh ra là có thể bay đi ba trăm sáu mươi vạn dặm. Nếu như hắn muốn ăn thịt rồng, thì sẽ dùng đôi cánh lớn quạt vào nước biển, nước biển sẽ bị tách ra trông thấy đáy, thấy cả Long cung, rồi tóm lấy Long vương, ăn như là người ăn thức ăn bình thường.
“Rồng?”
Đằng Phi đang chạy như điên khẽ nhíu mày, cảm giác cái tên này rất quen thuộc, không phải hắn từng thấy trong các điển tịch lịch sử ghi lại hay mục lục các loại siêu giai ma thú, nhưng không hiểu tại sao lại có cảm giác rất quen thuộc, tựa như hắn đã từng thấy ở đâu đó. Hơn nữa nhìn thấy thiên kinh văn công pháp Già Lâu La, trong lòng Đằng Phi xuất hiện cảm giác sảng khoái và thích thú.
Nói cũng lạ, lúc kinh văn Già Lâu La xuất hiện trong ý thức hải thì cái cảm giác nóng rát vì chạy quá nhanh đã giảm đi vài phần. Tốc độ của hắn cũng không chút giảm xuống
Hơn nữa, năng lượng từ thiên địa xung quanh bắt đầu cuồn cuộn tiến vào cơ thể.
Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch cũng bắt đầu vận chuyển, đánh về điểm thứ ba trong năm mươi đấu mạch…