Bạn đang đọc Chiếm Hữu Tù Binh (đam Mỹ)[h] – Chương 56: 56
Sáng hôm sau , Ngụy Thương tỉnh dậy thấy bên cạnh giường trống . Nhận ra người đã đi ra ngoài từ sớm , cậu ngồi dậy , lén lút nhìn xung quanh liền lật dưới đệm lên một vỉ thuốc .
Tối hôm qua họ có một chút kịch liệt nên hôm nay những viên thuốc trong vỉ đều bị vỡ vụn . Nhưng không sao , chỉ cần có thể uống đều được .
Vì vậy , cho dù Lý Tống Khiêm có ép cậu mang thai , Ngụy Thương vẫn luôn lén sau lưng hắn uống thuốc tránh thai như bình thường .
Gần đây Ngụy Thương hay ngủ rất nhiều , giấc ngủ đến bất chấp thời gian và nơi chốn . Lý Tống Khiêm yêu thương trêu ghẹo cậu là sâu ngủ .
Ngụy Thương đơn giản chỉ nghĩ đó là tác dụng phụ của thuốc .
Lý Tống Khiêm rất siêng gọi bác sĩ đến khám cho cậu , vì vậy rất nhanh phát hiện ra Ngụy Thương đã mang thai .
Khoảnh khắc nghe tin , Lý Tống Khiêm vui mừng ôm hôn cậu , nhưng những lời nói của hắn vang bên tai cậu chỉ là gió thổi , vì đối với cậu , đây là tin dữ . Nếu có thể có một tác động nào đó đánh bay cái thai trong bụng cậu ngay lúc này thì hay biết mấy .
Thế nhưng hắn không để điều đó xảy ra , vì vậy trong khoảng thời gian này , luôn có vệ sĩ kè kè bên cạnh Ngụy Thương , cậu đi đâu hay làm gì đều có người theo sau bảo vệ .
Việc cậu có thai khiến Hoàng đế vui vẻ , đối với cậu không còn xa cách như ngày trước , thậm chí còn quan tâm cậu chu đáo hơn .
Dường như mọi người đều đếm từng ngày từng giờ để đón đứa bé chào đời .
Thái Tước là người phụ trách cho Ngụy Thương . Gặp anh ta mỗi ngày càng tăng thêm sự mệt mỏi cho cậu .
Ngày Ngụy Thương chuyển dạ sinh con , tất cả mọi người đều lo lắng chạy tới chạy lui . Lý Tống Khiêm đổ mồ hôi lạnh nhìn cậu đau đớn trong phòng đỡ qua cửa kính dày .
Từng giây từng phút chờ đợi như thiêu rụi cả cơ thể hắn .
– Thái Tước , cậu chắc chắn loại thuốc đó sẽ không tổn hại gì đến em ấy chứ ?
– Chắc chắn – Anh ta đáp lại , giơ tay xoa trán , tất cả đều chỉ dựa vào Ngụy Thương có muốn sinh đứa bé hay không thôi .
Khi bác sĩ ra khỏi phòng , đáp lại sự mong chờ của mọi người chỉ là một cái thở dài và lắc đầu . Lần thứ hai sau khi mẹ mất , Lý Tống Khiêm cảm thấy chân mình mềm nhũn :
– Nguỵ … Ngụy Thương sao rồi ?
Bác sĩ muốn nói gì đó với hắn , nhưng lại không dám nói . Lý Tống Khiêm đỏ mắt túm lấy áo của ông ta :
– Em ấy sao rồi ?
– Ngài ấy vẫn còn ổn định , không sao hết , chỉ tạm thời mất sức – Thấy Lý Tống Khiêm thả lỏng tay , thở nhẹ nhõm , ông ta mới dám nói tiếp – Nhưng … cái thai trong bụng ngài ấy là cái thai chết .