Bạn đang đọc Chiếm Hữu Tù Binh (đam Mỹ)[h] – Chương 47: 47
Lần này đến hoàng cung thì chỉ có mình cậu . Ngụy Thương không lo sợ , điều gì đến rồi cũng sẽ đến .
Hoàng đế ở trước mặt điềm nhiên hướng ánh mắt lạnh lẽo về phía cậu . Một lát sau ông ta tán thưởng :
– Rất đẹp , không khỏi khiến người ta mong muốn có được .
Cậu đưa ánh mắt cảnh giác về phía Lý Giang , Lý Tống Khiêm vừa đi , ông ta liền bắt cậu đến , e là có chuyện chẳng lành .
Lý Giang tựa người vào thành ghế . Bộ y phục màu xanh lam càng khiến ông ta trở nên khí chất :
– Cậu không sợ à ?
– Ngài hãy nói vấn đề chính ngày hôm nay ….
– Ồ – Ông ta trở nên có nửa điểm hứng thú với cậu – Ngươi làm ta thấy tò mò nếu như có thể ngồi trên chiếc ghế này đấy .
Ông ta bâng quơ chỉ tay lên chiếc ghế nặng cả tấn vàng mình đang ngồi lên .
– Nếu ngươi là một cô gái thì tốt biết bao .
Quả nhiên … ông ta vẫn không ngừng suy nghĩ về vấn đề lấy một người vợ về cho Lý Tống Khiêm .
– Nếu ông để tôi trở về hành tinh của mình , cùng với mẹ … thì tôi nhất định sẽ biến mất hoàn toàn , hắn sẽ không tìm thấy tôi nữa …
Lý Giang thấy cậu thức thời , gật đầu tán thưởng :
– Được , nhưng ngươi nên để mẹ mình ở lại , ta có thể chữa trị cho bà ấy . Nếu bây giờ ngươi đem theo mẹ , việc chạy trốn sẽ bị gián đoạn , mẹ ngươi cũng không thể cứu chữa .
Thấy có lý , Ngụy Thương liền đồng ý :
– Vậy cứ thế đi , bây giờ tôi có thể đi luôn sao ?
– Ở lại một đêm , sáng mai bắt đầu khởi hành , dù sao có lẽ đây là lần cuối chúng ta gặp nhau .
Sáng hôm sau , Ngụy Thương được người ta đưa lên tàu vũ trụ . Họ nói vì sự an nguy nên mời cậu ra khoang sau .
Ngụy Thương không nghi ngờ đi theo họ .
Tầm 3 tiếng sau , cảm giác khát nước tràn nơi cổ họng , cậu vội vàng ra ngoài , khoang bên ngoài không có ai . Thấy có vấn đề , Ngụy Thương liền đi xung quanh .
Phát hiện cả con tàu không 1 bóng người , cậu mơ màng nhận ra mình đã bị lừa , con tàu này chắc chắn sẽ tự hủy trong ít phút nữa . Ngụy Thương nản lòng , ngồi xuống mép cửa , hai tay bó gối . Cậu cười khổ , lầm bầm :
– Cuối cùng cũng chẳng được chết trên quê hương ….
Sau ít phút , con tàu báo động , chế độ tự hủy đã sẵn sàng , Ngụy Thương tưởng tượng ra cái chết của mình . Chợt nghĩ Lý Tống Khiêm sẽ biểu cảm như thế nào nếu biết cậu đã chết theo cách này ? Sẽ đau lòng ? Hay hả hê khi biết kẻ thù cuối cùng cũng bại hoại dưới tay mình ?
Lý Tống Khiêm chắc chắn chẳng thể biết cậu đã yêu hắn từng nào .
Còi báo động kêu ầm ĩ khiến Ngụy Thương nhức tai , vội vàng bịt chặt tai lại . Sẽ chẳng có chuyện cổ tích gì xảy ra ở đây cả , cậu sẽ chết theo cách mà người ta không mong muốn nhất , cả người sẽ nổ tung , da thịt bị phân chia khắp vũ trụ ….
3 2 1 ….
Tiếng đếm như tử thần , 1 lát sau Ngụy Thương nghe thấy tiếng nổ đinh tai nhức óc , tiếng kim loại va chạm hỗn độn , trong một khoảnh khắc cậu cảm thấy toàn thân nóng bừng , sự đau đớn do những kim loại va đập vào thân thể khiến cậu trở nên chóng mặt , các mảnh vỡ hung hăng chém trên thân thể Ngụy Thương .