Chiếm Hữu Lấy Em

Chương 7: Hắn Là Chủ Nhiệm?


Đọc truyện Chiếm Hữu Lấy Em – Chương 7: Hắn Là Chủ Nhiệm?


Tiếng bước chân càng lúc càng gần rồi cửa phòng học được mở ra một người đàn ông đi vào. Tiếng trầm trồ từ đám học sinh nữ phát ra:- Thật là đẹp trai.
– Rất phong độ.
-….
Hắn bước lên bục giảng, giọng trầm thấp lạnh lùng cất lên:
– Tôi là Âu Dương Nhất Phong, tôi sẽ là chủ nhiệm của các bạn trong năm học này
Đám nữ sinh vui ra mặt không ngừng vỗ tay chào mừng hắn còn đám nam sinh có vẻ không thích hắn lắm. Thiên Thiên không ngờ hắn lại là chủ nhiệm của mình nhưng cô chẳng dại gì biểu hiện ra mặt cả nên cứ cúi đầu không nhìn hắn là được rồi. Nhất Phong hắn rất dễ nhìn ra cô đang tránh né hắn, khoé môi nhếch lên một cách tà mị đôi mắt ưng của hắn nhìn cô chằm chằm khiến cô không tự nhiên. Thế là suốt buổi học đến giờ giải lao, Thiên Thiên phải chịu trận hắn mà không thể phản kháng.
***
Giờ giải lao…
Do đầy là ngôi trường dành cho con nhà quý tộc và con nhà giàu học vì thế cơ sở vật chất của trường rất tốt, diện tích cũng rất rộng nên mà học sinh có thể hoạt động thoải mái. Đình Đình và Tiểu Vy rất háo hức đi tham quan ngôi trường riêng Thiên Thiên do không thích đi nên tìm một chỗ vắng để nghỉ ngơi. Cuối cùng cô cũng tìm ra đó là vườn hoa sau trường. Nơi đây không có một bóng người, cảnh vật ở đây khá đẹp và không khí trong lành làm cô cảm thấy dễ chịu. Bỗng có một giọng nói phát ra từ phía sau khiến cô không khỏi giật mình:
– Thì ra em trốn ở đây.

– Là anh… à không thầy._ Thiên Thiên thấy hắn đến gần liền cảm thấy bất an.
– Không cần nhìn tôi bằng ánh mắt như nhìn thấy quỷ đâu._ Biểu hiện của cô khiến hắn không biết nên tự hào hay hắn nên mắc cười đây.
– Sao thầy lại xuất hiện ở đây?
– Chẳng phải em cũng ở đây đó sao.
– Tôi ở đâu cũng không liên quan đến thầy.
– Vậy sao?_ Hắn như ngộ ra chân lý.
– Đồ điên.
Hắn càng tiến lại gần hơn, Thiên Thiên theo bản năng lui lại phía sau. Hắn bước nhanh hơn tóm được cô rồi nâng cằm cô lên:
– Tôi sẽ nói thẳng vấn đề: tôi muốn em làm người phụ nữ của tôi.
– Anh chưa uống thuốc sao?

– Không bệnh không cần uống.
– Vậy tránh ra!
– Không!
– Anh…đồ điê…_ Câu nói chưa kịp nói hết thì đôi môi đã bị ngăn lại.
Thiên Thiên trừng mắt nhìn hắn còn hắn thì bình thản như không. Đầu lưỡi linh hoạt nhanh chóng cạy mở đôi môi đang ngập chặt rồi như cuồng phong khuấy đảo hút hết mọi mật ngọt trong đó. Đôi tay mảnh khảnh cố dùng lực đẩy hắn nhưng lại bị Nhất Phong bắt lấy rồi cố định trên đầu. Nụ hôn của hắn đôi lúc dịu dàng có lúc mạnh mẽ như muốn phá tan bức tường lý trí của cô. Hắn nhìn thấy sự kiên cường không khuất phục thì càng hung hăng hôn lấy đôi môi anh đào của cô. Hắn nhất định phải khiến cô quy phục hắn. Dưới sự tấn công mãnh liệt của hắn tia lý trí của Thiên Thiên dần mất đi, hơi thở trở nên dồn dập. Nhất Phong hài lòng khi thấy biểu hiện của cô:
– Vậy mới đúng chứ._ Hắn buông cô ra.
– …_ Thiên Thiên sau khi được buông tha thì lập tức tránh xa, ngực phập phồng cố hít lẩy không khí.
– Mùi vị của em ngày càng tuyệt._ Hắn trầm trồ khen ngợi.
– Anh…
– Tôi tạm thời tha cho em nhưng sẽ không có lần sau đâu.
– Anh đang đe dọa tôi?
– Không phải đe dọa, mà tôi đang nói thật._ Hắn xoay người bỏ đi.
Thiên Thiên trừng mắt nhìn hắn rồi đi vào lớp…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.