Đọc truyện Chiếm Hữu Lấy Em – Chương 1: Sang Nhật
Khi chuyến bay cuối cùng hạ cánh, từ trong cửa chính ba cô gái bước ra thì ngay lập tức những chiếc xe màu đen sang trọng, kiểu cách dừng ngay trước đó để đón ba tiểu thư Bạch Hàn Thiên, Vương Thiên Vy và Quách Đình Đình đến với Nhật Bản. Họ là những cô gái xinh đẹp không kiêu sa lộng lẫy nhưng mỗi người sở hữu một vẻ đẹp và tính cách riêng. Bạch Hàn Thiên sở hữu một vẻ đẹp lạnh lùng và trên khuôn mặt cô chẳng có biểu cảm gì càng làm người khác tò mò. Còn Vương Thiên Vy và Quách Đình Đình có một vẻ đẹp năng động, đơn giản và nụ cười luôn nở trên môi. Mỗi người lên mỗi chiếc xe khác nhau và phía sau là những người làm thân cận đang mang hành lí đặt lên xe. Những chiếc siêu xe với động cơ mạnh mẽ lao vút trong màn đêm và chẳng mất nhiều thời gian họ đã đến một khu biệt thự cách không xa với trung tâm thành phố Tokyo. Họ bước vào biệt thự rông lớn với đầy đủ thiết bị đã tân trang để chào mừng họ. Từ trong ngôi nhà lớn nằm giữa khuôn viên một người đàn ông khoảng 40 tuổi bước đến đón các cô gái. Ông ấy là papa của Đình Đình, ông Quách Minh và cũng là ba nuôi của Vương Thiên Vy:
– Chào các con!_Ông Quách lên tiếng.
– Con chào papa!_ Vương Thiên Vy chạy lại ôm chầm lấy ông.
– Con chào papa!_ Quách Đình Đình tỏ vẻ khó chịu khi thấy Vương Thiên Vy ôm ông nhưng vẫn tỏ ra vui vẻ.
– Cháu chào bác!_Bạch Hàn Thiên lễ phép chào ông.
– Cháu có phải là Bạch Hàn Thiên, con gái của chủ tịch tập đoàn AS, ông Bạch Lôi Ân không?
– Phải là cháu. Bác biết ba cháu sao?_Bạch Hàn Thiên khá ngạc nhiên nhưng vẫn bình tĩnh hỏi lại.
– Ta biết chứ, ta và ba cháu là bạn với nhau cũng khá lâu rồi.
– Vâng, thì ra là vậy.
– Cháu càng lớn càng xinh đẹp ra dáng tiểu thư nhà họ Bạch rồi. Chẳng như Đình Đình nhà bác._Ông vừa nói vừa xoa đầu Quách Đình Đình.
– Ba à, ba kì quá, ai lại chê con gái mình trước mặt bạn vậy chứ!_ Quách Đình Đình nói với vẻ hờn dỗi.
– Ha!Ha!Ha!_Ông Quách và Vương Thiên Vy cười lớn_Thôi, chắc mấy đứa cũng mệt rồi mau lên phòng nghỉ đi_Ông Quách gọi quản gia đến và dặn dò.
Ông quản dẫn cả bọn đi xem nhà. Cả bọn vừa đi vừa phải nghe Quách Đình Đình khoe: nào là mình là người nghĩ ra ý tưởng cho khu biệt thự và mỗi căn nhà nằm ở các hướng khác nhau và mỗi căn đều được trang trí theo ý của Bạch Hàn Thiên và Vương Thiên Vy. Đi đến căn nhà màu xám trắng nằm ở hướng Bắc thì Quách Đình Đình ngừng lại và nói với Bạch Hàn Thiên:
– Cậu ở đây nhé.
– Sao cũng được._ Bạch Hàn Thiẽn quay người đi vào nhà.
– Chúc cậu ngủ ngon._Vương Thiên Vy và Quách Đình Đình nói.
– Cảm ơn.
Vương Thiên Vy và Quách Đình Đình cùng đi đến ngôi nhà khác, vừa đi Quách Đình Đình vừa hỏi Vương Thiên Vy:
– Tự nhiên hai cậu muốn sang Nhật du học vậy?
– Cái đó phải hỏi Thiên Thiên mới đúng. Khi nghỉ hè mới được mấy ngày thì Thiên Thiên gọi điện thoại cho tớ nói là sẽ sang Nhật du học. Tớ có hỏi lý do nhưng Thiên Thiên bảo là muốn tự lập, tớ nghỉ đây không phải lý do thật.
– À, thì ra là vậy.
– Thôi, tới nơi rồi, tớ vào nhé. Tạm biệt, chúc cậu ngủ ngon.
Quách Đình Đình đi về nhà của mình. Khi Bạch Hàn Thiên bước vào nhà, thì cô cũng chẳng ngạc nhiên gì khi thấy có đến 5, 6 người giúp việc cùng đầu bếp đứng xếp thành hai hàng cúi chào cô. Bạch Hàn Thiên khá mệt mỏi sau chuyến đi dài nên bảo những người đó về phòng khi nào cần sẽ gọi. Cô lên phòng, rồi ngâm mình trong nước ấm để thư giãn. Một lát sau, Bạch Hàn Thiên mặc một chiếc áo thun đen và quần soóc ngắn đi ra thì bỗng có điện thoại:
– Cậu gọi cho tớ có chuyện gì không?
– Tớ gọi để xem cậu ngủ chưa._Vương Thiên Vy gọi cho Bạch Hàn Thiên.
– Chưa, còn cậu?
– Tớ mới tắm xong, cậu tắm chưa?
– Rồi.
– Đang làm gì vậy?
– Uống rượu.
– Ăn chưa mà uống, như vậy không tốt cho sức khỏe đâu, dẹp đi.
– Không, cậu hiểu tính tớ mà.
– Lạ chỗ không ngủ được sao?
– Không, chỉ sực nhớ một chuyện…
– Có chuyện gì hay sao? Kể tớ nghe đi.
– Không có chuyện gì hết! Tớ đi ngủ đây. Tam biệt.
– Này, khoan đã…
Bạch Hàn Thiên sau khi cúp máy thì cô cố gắng quên đi chuyện đó rồi từ từ chìm vào giấc ngủ ( chuyện gì thì sau này sẽ biết).
Sáng hôm sau, Quách Đình Đình dậy khá sớm (chuyện lạ có thật), liền chạy qua nhà Bạch Hàn Thiên thì người làm nói cô ra ngoài từ sớm rồi. Thế là cô qua nhà Vương Thiên Vy cũng chẳng thấy cô đâu, người làm nói cô đi gặp ông Quách được một lúc rồi. Quách Đình Đình vội chạy đến nhà chính. Khi đến nơi, cô thấy Vương Thiên Vy đang ăn sáng và nói chuyện rôm rã với ông Quách còn Bạch Hàn Thiên vừa đọc báo vừa uống coffee ở phòng khách. Quách Đình Đình người đầy mồ hôi thở hổn hển nói:- Con chào papa, chào hai cậu._ Quách Đình Đình định bước đến ôm lấy ông Quách thì bị Vương Thiên Vy ngăn lại.
-Cậu làm gì vậy? Tớ ôm ba của mình thì liên quan gì đến cậu? Sao cậu cản tớ?_ Quách Đình Đình bực bội nói.
– Ông ấy là ba của cậu, tớ không có ý kiến gì nhưng ông ấy cũng là ba nuôi của tớ nên tớ có quyền cản cậu ôm ông ấy.
– Chuyện này là sao?_ Quách Đình Đình bất ngờ trước việc này_ Chuyện này là sao vậy ba?
– À, trước đây ba và ba mẹ Tiểu Vy là bạn thân từ thời trung học và bây giờ đang hợp tác với nhau. Lúc cô Hồ Lan sinh Tiểu Vy, ta thấy nó dễ thương nên nhận làm con nuôi luôn mà Tiểu Vy chưa nói với con sao?
– Sao cậu không kể cho tớ nghe?_ Quách Đình Đình thắc mắc.
– Kể cho cậu nghe làm gì khi cậu là con heo lười tham ăn mà cậu có hỏi đâu kể chi ệt._ Vương Thiên Vy nói một cách chán nản về cô bạn này.
– Còn Thiên Thiên thì sao?_ Quách Đình Đình nhìn Bạch Hàn Thiên vẫn ngồi ung dung đọc báo.
– À, chuyện này tớ có kể cho Thiên Thiên nghe rồi.
– Sao cậu kể ình Thiên Thiên nghe vậy?_ Quảch Đình Đình nhìn Vương Thiên Vy.
– Lúc đó Tiểu Vy thuận miệng nên kể thôi._ Bạch Hàn Thiên bất ngờ lên tiếng.
– Đúng rồi! Papa, mẹ nuôi con dạo này có khoẻ không?_ Vương Thiên Vy chuyển đề tài.
– Bà ấy khoẻ và đang giúp ta quản lý chi nhánh ở Anh mà con hỏi có việc gì không?
– Chỉ là con nhớ mẹ nuôi thôi.
– Hay là các con qua đó chơi sẵng thăm bà ấy luôn._ Ông Quách đề nghị.
-Yeah! Quá đã luôn._ Vương Thiên Vy vui mừng ôm lấy ông Quách.
– Vậy cũng được, lâu rồi tớ chưa qua đó thăm mẹ._ Quách Đình Đình vẫn còn khá bất ngờ trước mối quan hệ giữa ba mình và Vương Thiên Vy.
– Thiên Thiên, cậu cũng đi luôn nhé._ Vương Thiên Vy rủ nhỏ bạn đang im lặng nãy giờ đi chơi.
– Chắc tớ không đi được đâu!_ Bạch Hàn Thiên đặt tờ báo xuống.
– Sao không đi được, mới giữa kỳ nghỉ hè thôi mà._ Vương Thiên Vy cố thuyết phục.
– Chuyện này nói sau nhé, bây giờ tớ có việc phải đi. Xin phép bác._ Bạch Hàn Thiên cúi đầu chào ông Quách rồi cầm áo khoác bước ra ngoài.
– Này cậu chưa ăn sáng đó._ Vương Thiên Vy nói lớn nhưng Bạch Hàn Thiên vẫn bỏ đi một mạch.
Bạch Hàn Thiên đi đến nhà xe rồi lái chiếc lamborghini màu đen lao vút ra khỏi nhà. Cô lái xe đến công ty SW(chi nhánh tập đoàn công nghệ thông tin AS, hiện đang đặt ở Nhật). Bạch Hàn Thiên lái xe với tốc độ nhanh( từng có thời quậy phá, đua xe), chiếc xe lướt như bay trên đường. Do đây là chiếc siêu xe nên cô chỉ mất ít thời gian là đã đến trước công ty. Sau khi gửi xe vào tầng hầm, cô bước vào trong rồi rút trong túi ra một chiếc thẻ màu đen quẹt vào máy kiểm tra rồi bước vào trong. Bên trong công ty được bày trí đơn giản như sang trọng. Vì đây là công ty sản xuất thiết bị công nghệ thông tin nên nơi đây gần như đầy đủ những thiết bị hiện đại và cao cấp nhất. Các nhân viên đứng lên chào Bạch Hàn Thiên khi thấy cô bước vào( các nhân viên ở đây đều được tuyển chọn với yêu cầu cao). Bạch Hàn Thiên chỉ vẫy tay ra hiệu ngồi xuống rồi đi thẳng vào phòng làm việc. Trong phòng làm việc thư ký đã sắp xếp tài liệu và văn bản trong một năm qua. Cô ngồi xuống thuận tay cầm một xấp tài liệu lên xem rồi bảo thư ký ra ngoài. Cô ngồi xem hết những thứ trên bàn để nắm rõ hoạt động của công ty và ký tên một số hợp đồng cần thiết đến chiều rồi lấy xe ra về. Đang lái xe thì có điện thoại của Quách Đình Đình gọi:
– Thiên Thiên, cậu đang ở đâu vậy?
– Tớ đang trên đường về nhà.
– Cậu đến nhà hàng X đi, tớ cùng papa và Tiểu Vy đang ở đó.
– Tớ biết rồi!_Bạch Hàn Thiên cho xe quay lại rồi đi đến điểm hẹn.
…Một lát sau, Bạch Hàn Thiên đến nơi thì thấy ba người đã ngồi đợi sẵng. Cô bước đến cúi chào ông Quách, rồi nói:
– Xin lỗi tớ tới trễ.
– Không sao, cậu ngồi đi._ Vương Thiên Vy nói.
– Các cậu gọi tớ có việc gì?
– Chuyện hồi sáng cậu nghĩ như thế nào?
– Chuyện gì?_ Bạch Hàn Thiên hỏi một cách ngây thơ.
– Sang Anh chơi cậu nghĩ như thế nào?_ Quách Đình Đình nói.
– Chắc tớ không đi được.
– Cậu phải đi vì tớ đã đặt vé máy bay rồi.
– Sao? Các cậu tự ý vậy không hỏi ý kiến của tớ?_ Bạch Hàn Thiên khó chịu nhìn hai đứa bạn.
– Thôi đừng giận nữa mà, bọn tớ biết cậu bận nhưng đi chơi cho vui. Đi mà năn nĩ đó._ Quách Đình Đình cố gắng thuyết phục.
– Thiên Thiên, cháu cũng đi đi, vợ ta cũng muốn gặp cháu nhiều lần rồi mà chưa có dịp. Nay cháu sang thăm, bà ấy chắc vui lắm.
– Bác Quách đã nói thế với lại hai đứa kia tự ý đặt vé máy bay rồi, vậy cháu sẽ đi._ Bạch Hàn Thiên vừa nói vừa liếc xéo khiến Vương Thiên Vy và Quách Đình Đình lạnh sống lưng.
– Papa à, nên đổi chủ đề đi con không thoải mái lắm._ Quách Đình Đình núp sau lưng ông Quách nói.