Chiếc Bông Tai Định Ước

Chương 15


Đọc truyện Chiếc Bông Tai Định Ước – Chương 15

Dưới cái nắng hè chói chang, Lưu Hà đi vào học viện khoa học kỹ thuật u Dương. Trong lòng hết sức phấn chấn, nhịn không được bèn lớn tiếng la lên:

“Học viện khoa học kỹ thuật u Dương ta tới đây!!!!”

Sau khi la lên vậy, Lưu Hà lập tức thấy hối hận, bởi vì cô chợt nhận ra vô số ánh mắt kinh ngạc đang đồng thời hướng về mình, cô vội cúi đầu, tự nhủ với bản thân: “con người nên thấp giọng một chút vẫn tốt hơn!”. Sau đó, cô tiếp tục tiến vào học viện u Dương. Xung quanh đều là những sinh viên đang kéo theo đống hành lý, nhìn qua ai cũng đều bước chân với vẻ mệt mỏi, thế nhưng, vẻ mặt thì đều rất phấn chấn.d807e5e4d547cb084b Để có thể vào được học viện khoa học kỹ thuật u Dương, tất cả đều phải trải qua một quá trình cố gắng, một chặng đường gian khổ, để đạt được ước muốn tha thiết của bản thân là vô đại học, mệt cũng vẫn cảm thấy hăng hái! Trường quả thật đã cố gắng bố trí tiếp đón rất chu đáo, ở cổng trường có những người giơ bảng, ban đón tiếp tân sinh viên, sau đó dẫn bọn cô đi đăng ký, sau khi đăng ký xong, còn có đàn chị khóa trên, cứ một người với một người, dắt tân sinh viên đi làm tất cả một đống lớn thủ tục nhập học.

Rất nhanh, Lưu Hà đã hoạn thành xong tất cả, cuối cùng là tới phòng 718.0b081d18a39384126e61 Vừa bước vào phòng ngủ, cô liền nhìn thấy một người đang sắp xếp lại giường.

– Xin chào, ta là Lưu Hà.

– Tô Mộng.

Tô Mộng quay đầu lại, nhìn thấy Lưu Hà liền đáp.f6da727b336026ef13cd387 Cảm thấy đây là một cô gái tốt.

– Thật vui khi được quen ngươi, về sau chúng ta chính là bằng hữu!

– Mau sắp xếp hành lý thôi!

Tô Mộng đón lấy hành lý của Lưu Hà, tiện thể kéo một chiếc ghế gần đó trao cho nàng ta ngồi.

– Cám ơn!

Hai người hòa nhập rất nhanh.

Ngày nhập học đầu tiên, trôi qua rất mau, buổi tối, cả hai người trong phòng 718 đều mất ngủ!

Một gian phòng ngủ có mỗi hai người, tuy hơi ít một chút, nhưng Tô Mộng cảm thấy vậy là đủ rồi. Tô Vân bỏ đi để lại cho Tô Mộng một vết thương rất lớn, đối với tình bạnTô Mộng vẫn luôn móng ngóng, nhưng đồng thời cũng rất mê mang. Từ những gì Lưu Hà kể, Tô Mộng cũng biết một chút về cô, bố mẹ cô đều là giáo viên trung học, một gia đình hạnh phúc đầm ấm, cô từ nhỏ đã thích thiết kế, bố mẹ cũng do sở thích của cô mà hướng nghiệp, cũng vì cô mà cố gắng cho con cơ hội, thực hiện giấc mơ trở thành nhà thiết kế nổi tiếng. Hạnh phúc của cô, quả thực khiến cho Tô Mộng cảm thấy rất hâm mộ, có chút ghen tị nữa! Nhưng đó là trước kia, hiện tại Tô Mộng cũng đang rất hạnh phúc.

Người còn lại mất ngủ, là bởi vì hưng phấn quá độ.8adc9212e711043231f11 Qua bao cố gắng, nỗ lực, cuối cùng cũng vào được học viện khoa học kỹ thuật u Dương, ước mơ đã tiến thêm được một bước, Lưu Hà rất phấn chấn.


– Đã ngủ chưa?

Lưu Hà nhỏ giọng hỏi.

– Chưa.

– Người cũng là do quá hưng phấn nên không ngủ được phải không? Ta hôm nay cảm thấy rất cao hứng!

– Không phải, ta chỉ là đang nghĩ tới một vài thứ.

– Ngươi không cảm thấy, ngày nhập học đầu tiên, nên phấn chấn sao?

– Bốn năm trước đã vui đủ rồi.

Tô Mộng thản nhiên đáp.

– Ý ngươi là sao? Không hiểu.

– Trước đây, ta học quản trị kinh doanh.4a213f3eda831985f Thế nhưng sau đó xảy ra một việc, làm cho ta hiểu ra được rất nhiều thứ, và cũng cho ta một lần nữa tìm được hướng đi sau này. Cho nên ta lại bắt đầu đến trường, quyết định trở thành một nhà thiết kế.

– Nhĩ hảo lợi hại a!

Giọng nói của Lưu Hà tràn ngập sự sùng bái.

– Ngươi có thể kịp thời tìm được đúng hướng đi, thực sự không dễ dàng a! Tìm được hướng đi rồi đi tiếp cũng phải rất nỗ lực, thứ dũng khí này không thể không làm cho ta cảm thấy bội phục!

– Ngươi tại sao lại ghi danh vào học viện khoa học kỹ thuật u Dương vậy? Nhất định là phải trải qua một phen nỗ lực.


– Đúng vậy! Ta vẫn luôn muốn được học trong một trường thiết kế thời trang tốt nhất, trước đây khi còn học trung học, khi xem giới thiệu các chuyên ngành trong học viện khoa học kỹ thuật u Dương này, ta đã tự nhủ với bản thân: ta nhất định phải thi đỗ trường này! Ngẫm lại quãng thời gian đó, không thể không cảm thấy bùi ngùi, cạnh tranh cũng quyết liệt, mà học tập cũng khổ cực quá!

Lưu Hà ngừng một chút rồi nói tiếp.

– Sau này, ta nhất định phải trở thành nhà thiết kế thời trang hàng đầu!

– Ta tin ngươi!

Tô Mộng có thể cảm nhận đc quyết tâm của Lưu Hà, đó là lý do cô cảm thấy tin nàng.

– Ngươi tại sao lại ghi danh vào học viện này?

– Ta không có thi.

Tô Mộng nhẹ nhàng nói.9bbf3c9f1a9b64395164 Kỳ thực, đối mặt với người bằng khả năng thực sự thi vào học viện, Tô Mộng cảm thấy, bản thân có thể dễ dàng vào học như vậy, đối với người khác là không công bằng, nên có chút xấu hổ.5e93c52647d11a81ad Trên đời thực sự có cái gọi là công bằng tuyệt đối sao?

Lưu Hà không hỏi lại, không cần hỏi cũng biết là bằng quan hệ, không thể tưởng tượng được nơi này cũng có thể dựa vào quan hệ để vô học.067cbe4aec5066cd824150c Học viện khoa học kỹ thuật u Dương trong lòng Lưu Hà đã không còn giống như cô suy nghĩ trước kia.

Tô Mộng đoán đc ý nghĩ của Lưu Hà.

– Lưu Hà, ngươi đừng nhìn ta như vậy được không? Học ngành thiết kế là ước mơ của ta, nhưng vì muốn để mẹ vui lòng, ta đã chuyển sang học quản trị kinh doanh.f49bfcb4b35f61a3cb34 Mẹ qua đời, bạn thân cũng bỏ đi, người từng là bạn thanh mai trúc mã cũng không thuộc về ta, cuộc đời tựa hồ đã tuyệt vọng.49d5c9559e6bbebb0289 Suy nghĩ rất lâu, ta mới có thể nghĩ thông suốt, đời người nên có một mục tiêu phấn đấu, may mắn là ta đã tìm ra, ta quyết định một lần nữa học thiết kế, làm một nhà thiết kế trang phục.a7bf94ed05fedb2b1034 Ta cũng muốn bằng khả năng thi vào trường, thế nhưng, ngươi biết có bao nhiêu khó khăn không? Bốn năm học quản trị, không hề được dạy về phương diện thiết kế, có cũng chỉ là lòng nhiệt tình và quyết tâm của ta, ta có thể thi được sao? Ngươi cũng có lòng quyết tâm kiên định như vậy, lẽ nào ngươi không cảm nhận được tâm tình của ta sao? Chúng ta ở đây đều là vì một mục tiêu.babe41a7a78df25f78eb Học viện khoa học kỹ thuật u Dương không có hủ bại như tưởng tượng của ngươi, ngoại trừ ta, những người khác đều là tự mình thi vào, các ngươi đều là những người tài.

Đúng vậy, mình đã làm tốt, sự thực có ra sao thì cũng vẫn phải chấp nhận, không chấp nhận thì có thể làm thế nào? Trên đời, có biết bao chuyện không công bằng, có người cố gắng thi cử, có người lại dễ dàng nhập học, đó chính là không công bằng.5b8e8c8d6c474d9f0e7f6eb0 Nghĩ đến bản thân, đã phải nỗ lực, Lưu Hà trong lòng ít nhiều có chút phiền não.

– Nếu đây là nới toàn người tài theo học, ngươi có tự tin là sẽ đuổi kịp chương trình học không?


Mặc kệ như thế nào, nghĩ đến Tô Mộng tràn đầy nhiệt tình đối với thiết kế trang phục, nàng ta có vào bằng cách nào, ta cũng sẽ không so đo!

– Hẳn là được!

Tô Mộng cũng không hoàn toàn tin tưởng.

– Ba tháng gần đây ta luôn

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang: Tiểu Thuyết Ngôn Tình Chiếc Bông Tai Định Ước Trang 22 | Đọc Truyện | Kênh Truyện khutaigame /tieu-thuyet-ngon-tinh/933-chiec-bong-tai-dinh-uoc-page-22.html#ixzz2Ybbq0keb

nỗ lực học tập, có giáo viên chuyên môn kèm cặp.6292acecb8e137d9ecf16f Ta thực sự đã rất cố gắng, cố gắng thì sẽ có thu hoạch, không phải vậy sao?

– Cố gắng và thu hoạch không phải bao giờ cũng có quan hệ trực tiếp với nhau.

Lưu Hà không phải là muốn tạt nước lạnh vào mặt Tô Mộng, chỉ là muốn nói ra sự thật mà thôi.

– Ta cũng lo lắng a…..

Sau khi nói xong, Tô Mộng nặng nề thở dài. Một người luôn tự tin với năng lực của bản thân, năng lực của một con người mạnh mẽ, khi đối mặt với thử thách sẽ tự nhiên tràn đầy tự tin. Thế nhưng Tô Mộng cũng biết khả năng của bản thân, tuy rằng đã trải qua ba tháng huấn luyện, nhưng đối mặt với mười chín tinh anh, lòng tự tin của Tô Mộng ít nhiều cũng chịu sự đả kích.

– Đừng suy nghĩ nhiều quá, ta chỉ là thuận miệng nói thôi. Ngươi rất thông minh, ngươi có nghị lực, ngươi có nhiệt tình, ngươi nhất định sẽ làm được!

– Cảm ơn! Ta nhất định sẽ cố gắng!

Đây là Tô Mộng nói với chính mình.29a01675e6d33284f081 Đời người mấy khi gặp được cơ hội tốt? Mỗi một cơ hội, đều nên biết quý trọng!

– Chúng ta hãy cùng nhau cố gắng lên! Đã muộn rồi, nên đi ngủ thôi.

Cùng Tô Mộng nói nhiều như vậy, cơn hưng phấn của Lưu Hà cũng đã qua, cuối cùng đã thấy buồn ngủ.

– Ngủ ngon.

Tô Mộng cũng cảm thấy mệt mỏi.


Buổi sáng hôm sau, 9h rưỡi, tầng 31 phòng học 0205.

– Các học sinh! Ngày hôm qua khi đăng ký, chúng ta đã gặp qua, ta là giáo viên hướng dẫn, sau này có chuyện gì đều có thể tìm ta.

Thầy Giang ngừng lại, nhìn một lượt hai mươi học viên ngồi rải rác thưa thớt trong giảng đường, sau đó nói tiếp.

– Các trò cũng biết, chuyên ngành này được mới thêm vào, nhưng các trò phải tin tưởng: sinh viên của học viện khoa học kỹ thuật u Dương có tiền đồ vô cùng rộng mở! Các trò đều đã thông qua kỳ khảo hạch do các thầy cô giáo đưa ra, để vào đây một cách xứng đáng, các trò đều là những tinh anh cả! Buổi chiều hôm nay các trò sẽ bắt đầu đợt tập quân sự, có điều thời tiết có vẻ hơi nóng bức, hy vọng các trò có thể vượt qua.a86060c701520cbe37ba311 Chắc các trò đều biết ăn uống sinh hoạt kham khổ mới tạo nên đạo lý con người.17d7e296722fb1eba55b8d Thế nên trong giai đoạn tập quân sự này, trừ lúc quân huấn, nếu muốn hiểu rõ cảnh quan của nhà trường có thể đi thăm quan, nhà trường khá lớn, có năm tuyến xe.4b41e67097af2fd48f8a Thông tin trường học, có thể trực tiếp tới phòng giáo vụ để hỏi, rất nhiều việc cũng đều phải dựa vào chính bản thân mình, hình thức dạy học của trường mình so với các trường khác có nhiều khác biệt, vậy nên các trò phải sẵn sàng đi! Các trò còn điều gì thắc mắc không? Có thể nói ra bây giờ.

Thầy Giang lại nhìn về phía giảng đường, hình như không có ai lắng nghe, sau đó ông lắc đầu.

– Vậy như vậy đi, bây giờ mọi người trở về nghỉ ngơi cho tốt, buổi chiều nay ba giờ tập chung tại sân thể dục, dù thế nào cũng không được muộn.

Nói xong liền bước đi, trong lòng cảm khái: đám sinh viên này quá ngạo mạn!

Dưới giảng đường, nhìn chung đều có vẻ không vui.8ded6756611c06be51494e9

“Tuổi còn trẻ, nhưng lại giống như tiểu lão đầu, ai!”

“Buổi học đầu tiên, thì ra chính là tới nghe ông ta nói mấy lời vô ích!”

“Không có ý nghĩa!”…faed3377cc0426d954e4

Kỳ thực, có rất nhiều thứ không thể nào đánh giá thông qua hình thức sao?

– Tô Mộng, chúng ta đi thăm quan trường học chứ?

Lưu Hà đối với ngôi trường này tràn ngập sự hiếu kỳ.

– Chúng ta nên quay về phòng ngủ đi, nghỉ ngơi cho tốt, buổi chiều còn phải đi tập quân sự nữa!

Haizzz, lại phải tập quân sự nữa, thảm quá đi! Tô Mộng trong lòng cảm thán.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.