Bạn đang đọc Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi – Chương 4: Thân Thể Của Cậu Tôi Đã Chán
Tuy rằng đã uống một chén canh gừng lớn, nhưng nửa đêm Lâm Cẩn vẫn phát sốt.
Cậu mơ mơ màng màng ngồi dậy, nuốt một viên thuốc hạ sốt, lại nặng nề mà chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, nhiệt độ trong cơ thể cũng không có chút nào hạ xuống, nhưng Lâm Cẩn cũng không có thời gian đi bệnh viện khám, cậu hôm nay phải đến tìm Thịnh Diễn Chi.
Lâm Cẩn đi theo Thịnh Diễn Chi hai năm, vẫn luôn không có phương thức liên hệ của hắn, cũng không biết đối phương đang ở nơi nào, chỉ có thể thông qua trợ lý Trịnh.
Điện thoại sau khi kết nối thành công, Lâm Cẩn có ý muốn gặp Thịnh Diễn Chi nhưng trợ lý Trịnh lại không kiên nhẫn mà nói: “Thịnh tổng rất bận, không rảnh gặp cậu.”
“Trợ lý Trịnh, tôi sẽ không chậm trễ nhiều thời gian của Thịnh tổng, chỉ cần hai phút là được, anh có thể giúp tôi nói một……”
“Tút tút tút……”
Điện thoại bị dập máy không chút thương tiếc, Lâm Cẩn gọi lại lần nữa nhưng số điện thoại đã bị kéo vào danh sách đen.
Cậu vẫn chưa từ bỏ ý định, dứt khoát đi đến Tập đoàn công ty giải trí Thịnh Thế.
Tập đoàn của Thịnh Diễn Chi là công ty tổng bộ, cả tòa cao ốc được xây ở trung tâm thành phố, tổng cộng 60 tầng, diện tích gần một vạn chín mét vuông, hao phí hơn 2 trăm triệu để xây dựng.
Lâm Cẩn tính toán ở chỗ này thử vận may, xem có thể gặp được Thịnh Diễn Chi hay không.
Trong đại sảnh, nhân viên khách khí mà tiếp đãi Lâm Cẩn: “Tiên sinh, nếu không có hẹn trước thì không thể gặp mặt Thịnh tổng.”
“Tôi có thể ở chỗ này chờ không?” Lâm Cẩn hỏi.
“Có thể.” Nhân viên rót một ly nước ấm đặt trước mặt cậu.
Lâm Cẩn ngồi ở khu nghỉ ngơi dưới sảnh từ 9 giờ sáng đến 11 giờ khuya rốt cuộc cũng nhìn thấy Thịnh Diễn Chi từ trong tháng máy chuyên dụng đi ra.
Thịnh Diễn Chi thân hình cao lớn, gần 1m9, một thân tây trang màu đen làm hắn thêm phần tuấn mỹ đĩnh đạt, bên trong áo sơ mi trắng được cài đến chỉnh tề, khiến người ta cảm nhận được một loại khí tràng nghiêm túc mà lạnh nhạt.
Bề ngoài Thịnh Diễn Chi nhìn như cấm dục nhưng lúc ở trên giường lại giống như lang sói, hơn nữa hắn không thích nói chuyện ở trên giường, thân hình tinh tráng hữu lực, rất nhiều lần Lâm Cẩn đều bị hắn mê hoặc đến thần hồn điên đảo.
“Thịnh tổng!” Thấy Thịnh Diễn Chi, Lâm Cẩn đột nhiên đứng lên, lồng ngực bởi vì khẩn trương mà phập phồng liên tục.
Thịnh Diễn Chi nghe thấy liền liếc mắt về phía khu nghỉ ngơi một cái, biểu tình lạnh lùng không mang theo một tia độ ấm, rồi sau đó giống như không nhìn thấy Lâm Cẩn, tiếp tục hướng cửa đi đến.
Lâm Cẩn đuổi tới trước mặt hắn, vội vàng mà nói: “Thịnh tổng, thực xin lỗi, tôi sai rồi! Tối hôm qua tôi không nên nói những lời đó, là tôi không hiểu quy củ, không đúng mực.
Ngài có thể cho tôi một lần cơ hội……”
“Cút ngay!” Thịnh Diễn Chi lạnh lùng mà phun ra hai chữ, chân mày nhíu lại mang theo vài tia chán ghét thấy rõ, giống như Lâm Cẩn là thứ đồ đứng ở trước mặt làm bẩn mắt hắn.
Lâm Cẩn ngực xẹt qua một tia bén nhọn đau đớn, thấp giọng cầu xin nói: “Thịnh tổng, tôi thật sự biết sai rồi.
Xin ngài nghĩ qua hai năm tôi ở bên cạnh bồi ngài mà tha thứ tôi một lần, về sau tôi cũng không dám nữa.”
Bởi vì trong người còn sốt nhẹ, âm thanh cậu có chút yếu ớt, yết hầu đau đến vô cùng khó chịu, mỗi một chữ nói ra đều như là có dao nhỏ xẹt qua.
Mặt cũng tái nhợt đến lợi hại, trên trán thấm một tầng mồ hôi tinh tế.
Thịnh Diễn Chi nhìn chằm chằm cậu một lát, bỗng nhiên duỗi tay nâng cằm cậu lên: “Nói đi, muốn bao nhiêu tiền?”
Tâm tư bị vạch trần, Lâm Cẩn cảm thấy thẹn không thôi, nhưng cậu biết hiện tại không phải thời điểm nên làm ra vẻ, vì thế lấy hết can đảm nói: “Ngài có thể cho tôi mượn 600 vạn không?”
Không đợi Thịnh Diễn Chi trả lời, cậu lại vội vàng nói: “Tôi bảo đảm, tôi nhất định sẽ trả lại cho ngài, tôi có thể viết giấy nợ!”
“Mượn?” Khóe môi Thịnh Diễn Chi cong lên một vệt châm chọc, “Cậu lấy cái gì mà trả? Thân thể này?”
Lâm Cẩn vốn định nói cậu sẽ đi công tác kiếm tiền, mỗi tháng sẽ trả một ít.
Nhưng cậu không đoán được ý tứ của Thịnh Diễn, chần chờ vài giây, sau đó gật gật đầu.
Thịnh Diễn Chi cười lạnh một tiếng: “Thân thể này của cậu, tôi đã sớm chán.”
Lâm Cẩn sắc mặt một mảnh trắng bệch.
Ba nhân viên ở quầy tiếp tân còn chưa có tan tầm, nghe được động tĩnh đều không nhịn được nhìn Lâm Cẩn một cái.
Biểu tình trên mặt các cô vẫn là ôn nhu thân thiết, nhưng xem trong mắt của Lâm Cẩn đã mang lên vài phần trào phúng, hiển nhiên cũng cảm thấy Lâm Cẩn vì tiền mà bán thân thể thực hạ tiện.
Cậu cũng không rảnh lo cái gì tự tôn cùng mặt mũi, chính là nhịn xuống nhìn hắn lấy lòng tươi cười: “Thịnh tổng, tôi……”
Lời nói còn chưa nói xong, một tiếng đàn du dương đột nhiên vang lên.
Thịnh Diễn Chi lấy điện thoại ra, vừa nhìn thấy tên người gọi thì gương mặt vốn đang lạnh nhạt nháy mắt ôn nhu không ít, một bên tiếp điện thoại một bên đi ra ngoài: “Alo,……”
Nhìn thấy cái tên này, Lâm Cẩn thân mình hơi hơi cứng đờ, không phải người kia thì còn ai nữa chứ.
Giang Tinh Thần, người trong lòng của Thịnh Diễn Chi.
Là nam thần hút fan nhân khí rực rỡ trong giới giải trí, ở Weibo có hơn 8000 vạn fan, hướng mọi người tuyên bố độc thân.
Lâm Cẩn ở bên Thịnh Diễn ít nhiều đều biết tình huống của hai người.
Giang Tinh Thần là trai thẳng, Thịnh Diễn Chi theo đuổi hắn hai năm cũng chưa thành công.
Bằng không Thịnh Diễn Chi như thế nào lại tìm một kẻ thế thân để ở bên người, còn không phải là bởi vì không chiếm được chính chủ hay sao, đành phải lấy thế thân tới an ủi chính mình.
Lâm Cẩn ngốc lăng trong chốc lát, vội vàng đuổi theo, đuổi tới cửa lại thấy Thịnh Diễn Chi cũng không quay đầu lại ngồi vào trong xe, xe rất nhanh đã biến mất trong bóng đêm..