Đọc truyện Chìa Khóa Mở Trái Tim Băng Giá – Chương 16
– Người đỡ nó hok ai # là Kiệt vì cả buổi tiệc hok gặp BB nên kiệt cứ lo lắng ngũ hok đc rồi qua phòng tìm thì thấy phòng còn sáng, mỡ cửa thì hok thấy BB nên kiệt lo lắng chạy đi tìm, vừa ra tớ hồ bơi thì gặp nó đang đang trong tình trạng rơi tự do nên kiệt bay lại đỡ liền
-Kiệt bế nó lên phòng rồi kêu 1 nhỏ osin trong nhà thay đồ cho nó rồi Kiệt bỏ đi xuống Hồ bơi,vì kiệt nhìn thấy sợi dây chuyền trong tay nó rơi xuống hồ & trước khi nó ngất thì nó chỉ nói 3 chữ là sợi dây chuyền như thế là Kiệt đủ hiểu sợi dây chuyền này rát quan trọng đối với Nó, nên Kiệt quyết định phảo tìm lại đc cho nó, hok suy nghĩ gì hết kiệt nhảy xuống hồ tìm lại sợi dây cho nó, trời lúc này vẫn chưa hết mưa, Kiệt bây giờ như nó lúc nãy cứ lặng hụp mà kíếm sợi dây chuyền ( ông này có vấn đề thiệt rồi, tự nhiên vì BB mà làm vậy, nghi quá ^^!)
-Mãi cho đến 6h sáng kiệt mới tìm đc sợi dây chuyền cho nó, rồi kiệt chạy như bay vào nhà kêu ông quãng gia làm gì đó rồi chạy lên phòng nó, tuy rất mệ vì 4h lặng hụp tìm sợi dây trong khi mưa lớn nữa, nhưng kiệt vẫn chạy lên phòng nó xem nó có bị gì hok, người kệt ướt sũng, kiệt chạy lại giường nó ngồi xuống, thấy nó dang ngủ kiệt hok dám đánh thức kiệt láy tay sờ trán nó coi nó có bị cảm hok, thấy tráng nó nóng, kiệt chạy đi lấy khăn nóng đặt lên tráng nó & rồi Kiệt gục xuống giường nó ngũ vì quá mệt
-9h Nó thức dậy, trong mệt mõi, nó đã hạ sốt nhờ sự chăm sóc của Kiệt, nó mỡ mắt ra nhìn thấy người kiệt gục mặt xuống giường nó ngũ. Mình kiệt ướt sũng, phòng nó cũng ướt luôn, nó chả hiểu gì hết, rồi nó lấy cái cặp kính 0 độ đeo vào & nhìn Kiệt ngũ, & nó hơi bị choáng trước vẽ đẹp của Kiệt, phải nói là Kiệt rất đẹp lun hơn cả Minh luôn & rồi nó giật mình khi Kiệt thức giất nó lấy lại vẽ lạnh lùng ngày thường
-Băng tình rồi hã, thấy khỏe chưa……-Kiệt nhìn thây nó liền hỏi vẽ mặt lo lắng
-Sao cậu ở đây, người cậu lại ướt sũng vậy-BB lạnh lùng hỏi
-LÚc tối kiệt đi dạo ( dốc ghê chưa mưa ầm ầm mà đi dạo) rồi Kiệt gặp#%^&&(_%^&*(%^&*()…………-Kiệt tường thuật lại sự việc lúc rối
-VẬy sợi dây chuyền của tui đâu rồi………-BB chỉ lo sợi dây chuyền mà hok quan tâm kiệt có sao hok làm Kiệt hơi buồn
-sợi dây bị đức,Mình nhờ ông quãng gia đi sửa lại rồi
-Cảm ơn Kiệt, thôi kiệt về thay đồ đi…..-Nó nói lạnh hơn băng làm Kiệt buồn so rùi thui thủi về phòng thay đồ, thay xong kiệt lăng ra ngũ lun, đầu kiệt nóng rang, kệt bị cảm rồi tội ghê
-Kiệt ngũ mà quên sao trăng trời đất lun cho tới 1h, kiệt thức dậy thấy đầu mình ấm ấm, kiệt sờ tay lên trán thì ai đó đã đắp chiếc khăn nóng lên trán mình, kiệt ngồi dây ngơ ngát..
-cạch……-cửa phòng kiệt mỡ ra, BB bước vào cùng 1 tô cháo thập cẩm, Kiệt nhìn thấy BB liền cười
-Cậu tỉnh rồi ăn đi-BB đưa tô cháo cho Kiệt
-Đúc Kiệt ăn đi-Kiệt nói rồi cười giọng cười baby làm lộ cái răng khễnh duyên ời là duyên, má lúng 1 đồng tiềng nhìn kiệt thật cuống hút, BB nhìn mà xựng người vài giây, rồi BB cũng đút kiệt ăn vì kiệt đã giúp nó mà…..
-Sao lại dầm mưa mà lặng hụp trong hồ bơi tìm sợi dây lại cho tôi, sao lại chăm sóc tui khi tui bị cảm, sao lại đối tốt với tui thế-BB tuôn 1 lèo, mắt ohk nhìn kịêt chỉ chăm chú đúc kiệt ăn thôi
-Ủa! sao mình lại làm vậy nhỉ, sao mình lạ vì nhỏ mà ngăm mình trong hồ bơ mấy tiếng tìm sợi dây cho nỏ, tao sao mình lo chăm sóc nhỏ trong khi người mình ướt sũng, tại sao nhỉ, từ khi gặp BB mình thay đổi nhìu quá, trước mặt BB mình hok còn lạnh lùng nữa, tại sao nhỉ, sao mình lại cười với BB trong khi mình chưa từng cười với người con gái nào cả, tại sao nhỉ…..tại sao hôm trc mình lại cõng nhỏ về rồi tại sao sáng lại chỡ nhỏ đi học, tại sao…tại….sao….-Trong đầu kiệt hiện lên hàng ngàn câu tại sao & tại sao cho đến khi BB kêu Liệt mới thoát khỏi câu tại sao
-Kiệt sao vậy, vẫn còn mệt ah`-BB dịu dàng
-Hok có gì đâu hjhj-Kiệt lại cười tươi lần nữa
-Sao kiệt tốt với mình quá vậy, hằng ngày kiệt nỏi tiếng máu lạnh sao hôm nay lại cười nhìu thế, mà công nhận kiệt đẹp thật nhất là má lúng đồng tiền & cái răng khễnh nữa, ôi mình nghĩ gì vậy nak`, hok đc người mình iu là Minh, trước đây là vậy sao này cũng vậy & mãi mãi sẽ như vậy-BB suy nghĩ rồi tiếp tục đút Kiệt ăn trong kiệt ăn thật ngon lành
-Sợi dây chuyền đó quang trọng với Băng lấm hã-Kiệt bất chợt hỏi BB
-UHm`-BB gật đầu mắt thoáng buồn
-BẠn trai Băng tặng hã-Kiệt hỏi nhưng câu trã lời của BB là hok
UHm`-BB nói lạnh lùng làm cho Kiệt vừa thất vọng cừa buồn
-BĂng iu người đó lấm hã-Kiệt tiếp tục hỏi
-uhm`, băng iu anh ấy lấm-Câu nói của BB như mũi giao đâm vào tim Kiệt, Kiệt thấy tim nó nhói lên từng cơn
-…….Nhưng anh ấy đi rồi, ây ấy bỏ băng đi mãi rồi, anh ấy ra đi hok nói với Băng lời nào hết,khi băng hiểu ra thì anh ấy đã ra đi mãi mãi, hok còn ở thế giới này nữa…..-BB nói nước mắt tràn ra, Kiệt nghe vây vừa vui vì đối thủ của mình đã die, vừa nhói tim vì thấy BB khóc
-Băng khóc đi cho quên hết…….-Kiệt choàng tay ôm BB vào lòng, BB hok chóng lại mà òa lên khóc, từ hôm kia đến giờ nó đã cố nén nỗi đâu vào lòng giờ có cơ hội nên nó tuôn ra luôn
-Tại sao mình lại nói cho Kiệt biết chuyện này, tạy sao mình lại khóc trước mặt Kiệt, tại sao chứ, chẳng lẽ mình đã….không người mình yêu là Minh mãi mãi chỉ là Minh thôi, Chưa bao giờ mình hết yêu Minh mà….-BB vừa khóc vừa suy nghĩ
-Hok ngờ BB phỉa chịu nỗi đau như thế, nhìn BB khóc sao mình lại thấy nhói như thế nhỉ,có thể là mình đã iu thật rồi, Nhưng tại sao lại là nhỏ, 1 người hok có gì đặt biệt, phỉa chăng mình iu cái cá tính & bản lãnh cảu nhỏ, phải chăng mình iu cái ánh mắt buồn của nhỏ…….-Kiệt ôm BB cùng dòng suy nghĩ
-Giới thiệu nhân vật mới nak`
-Thái:đẹp trai phong độ anh trai của Phương( giới thiệu rồi) là anh hai của băng BẠch Hỗ đồng thời là anh nuôi của BB & NHư
-Trần Ngọc Thảo: 1 cô nàng xinh đẹp
, lúc trước trong 1 lần đi chơi bị 1 đám thanh niên chọc phá, chóng cự hok đc nhờ hên lúc đó Như & BĂng đi ngang giải cứu từ đó Thảo coi Như & Băng như là chị em, & đi học võ & lấy đc đai đen karate để tiếp tai tiếp quãng HB bang hội& Thảo trỡ nên mạnh mẽ từ lúc đó, máu lạnh hơn cả BB nhà ta luôn
-chú ý tí nha:Như & BB nhà ta là cao thủ vỏ thuật, 2 nhỏ biết & thành thạo tất cả các loại võ nhưng 2 nhỏ chỉ lấy đai đen môn võ karate & judo thôi bởi vậy 2 nhỏ oánh nhau cực Vip, con trai 2 nhỏ cũng hok ngán) nghe mà lạnh người lun ^^!)
-Hạnh:Tiểu thư xinh đẹp. chảnh,chị họ của con tiểu Uyễn nham hiểm y rang nó lun, thích ông Lâm nhà ta
-Lan: Cũng là tiểu thư, xinh đẹp, điệu, chảnh, bạn thân của Hạnh, gian xảo như nhau lun, thích ông Bảo nhà ta….
-Ngọc: bạn thân của T.Uyển, đẹp mà chảnh, thích ông Kiệt nhà ta…
-4 con này cùng chung chí hướng là giành đc F4 nên đi chung hợp lám, gian xảo, nham hiễm, chảnh chọe như nhau, sau này 4 con rắng này sẽ gây ra nhìu sống gió cho mấy Angle của nhà ta……
-sáng hôm sau tại trường Như đang đi lon ton vô lớp thì có 1 bàn tay ám ấp kéo như ra sân sau…….
-có tin rồi Như ơi, anh mừng quá đi-Thiên ôm lấy Như nhảy tưng tưng như 1 đứa bé
-Có tin gì-Như ngây ngô hok biết gì cả
-Tin của BB-Thiên vui mừng nói
-Hã cái gì, có tin của nó rồi hã, sao anh biết-Như hốt hoãng vì ngỡ là Thiên biết BB đang ở đây
-Thì ne`, nó gủi thư ne`-Thiên đưa bức thư hôm nữa BB nhờ Như gữi
-Ah`……. thì ra vậy, nó viết gì vậy-Như vờ ngây thơ hok biết gì
-Ne`, em đọc đi-Thiên đưa bứa Thư cho Như, Như vờ đọc cho có, chứ thật sự thì nó biết trong thư ghi gì rồi
-Con nhỏ này ngang quá-Như
-Uhm`, dù nó có bình yên thì anh cũng phải tìm nó về mới đc, để nó sống ở ngoài 1 mình nguy hiểm lấm, nó là con gái tay yến chân mềm mà……-Thiên nói vẽ lo lắng vì Thiên đâu biết BB có võ đâu
-Ui mẹ ui, con BB mà tay yếu chân mềm cái nỏi gì, Tay sắt chân thép thì có-Như suy nghĩ
-Mẹ anh nghe tin này sao rồi-Như ngồi xuống băng ghế dưới góc cây rồi hỏi Thiên
-Mamy vui lấm-Thiên ngồi kế bên Như & nói
-2 đứa cứ ngồi nói sàm sàm mãi, reng vào lớp khi nào cũng hok hay, ( cúp lun y mà)
-Đang nói chuyện bất chợt Như nhớ ra đều gì đó, vẽ mặt Như hiện lên 2 chữ hình sự
-Anh Thiên…hôm bữa Sinh nhật nhock khang, em thấy anh kiss con T.Uyễn, bộ anh với nó thành cặp rùi hã
-Gì, em thấy hã…..hok phải vậy đâu, bữa đó nó cứ lẻo đẻo theo anh hoài, rồi đồi làm Bx anh, anh mới thử nó nên mới Kiss nó 1 cái rồi sock nó mới bỏ đc cái đuôi đó, chứ hok thì nó đeo anh mãi, anh nói thiệt, anh chỉ có mình em thôi ah`, thiệt ah-Thiên phân trần, Như thì bây giờ mắt tròn xoe nhìn Thiên vì Như bắt ngờ vì câu nói “ anh chỉ có mình em” mà Thiên nói ra, còn Thiên thì cứ ngỡ là Như hok tin
-Thiệt mà, anh hok có gì với nhỏ đó hiết ah,tin anh đi mà.-Thiên tiếp tục phân trần, Như thì quá ngạt nhiên khi Như chỉ đùa Thôi mà Thiên làm quan trọng quá vấn đề, mắt Như cứ tròn xoe nhìn Thiên nhìn rất đáng iu
-Tin anh đi, hok tin anh thì anh đập đầu vô cây này chết cho em coi-Thiên làm vẽ mặt con nít ( iu ghê lun), Như thì cứ tròn xoe mắt nhìn Thiên
-Anh làm thiệt nè….-Thiên đứng dậy, tay ôm lấy cái cây đầu thì đập vô cây binh binh trong cứ như 1 đứa trẽ vậy trong rất iu..
-ủa sao hok đau gì hết vậy ta-Thiên đang đập dầu vô cây binh binh nhưng hok thấy đau gì hết mỡ mắt ra thì thấy Như lấy tay đặt trước cái cây nên Thiên đập vô hok đau, mà tay thì thì bị đau
– Ôi! em làm vậy tay em đâu thì sao-Thiên ôm lấy tay Như thổi thổi ( iu ghê lun)đến lúc này Như hok nhịn đc cười nữa, Như bật cười
-hahaha……….hahah……hôm nay anh sao vậy, cứ như ocn nít ah, em chỉ đùa thôi mà anh làm gì mà đập đầu chứng minh luôn vậy…..hahah.trong như con nít vậy iu quá đi..hahah….-Như cười khoái chí còn Thiên thì Ngượng đỏ mặt. đầu xì khói
-Em đc lấm dám chọc anh hã-Thiên nói rồi xăng tay áo lên, thấy tình hình hok ổn Như bỏ dò chạy
-Gì chạy hã, đứng lại cho anh……-Thiên dí Như vòng vòng sân sau, trong 2 đứa rất vui vẽ…….
-Anh tha cho em, em lỡ dại..haha….-Như vừa chạy vừa quay đầu lại van xin Thiên & rồi rầm…..Như đập đầu vô thân cây ( hix hix tội nghịp Như quá) Thiên nhìn thấy chạy đến xoa xoa đầu như…….
-Có sao hok –Thiên lo lắng
-á đâu quá huhu-Như vờ đau
-Em đau ở đâu-Thiên hốt hoảng
-Đau ở đây nak`-Như tinh nghịch nhéo má Thiên rồi chạy tiếp, nhưng bị vấp gốc cây nên như bị ngã, Thiên nhìn thấy liền đỡ và kết quả là, môi cách môi chỉ 2cm….4 mắt tròn xoe nhìn nhau, 2 con tim cùng lọa nhịp,……từ từ khoảng cách giữ môi và môi chỉ còn là 1cm….0.5cm & rồi 0cm….Thiên đặt nhẹ môi mình lên môi Như, Như hok hiểu tại sao môi nó hok kiềm chế đc và đáp lại nụ hôn of Thiên, thơi gianc ứ thôi qua…..1’……2’……3’…….4’…..10’…15’…(kiss ( kis kiểu này có ngày die quá ^^!) ko gian trở nên im lặng chỉ còn tiếng đập của hai con tim đang hòa vào nhau…..rối bất chợt tiếng điện thoại Như vang lên làm cả 2 giật mình
-A…lô…..! Như với lấy chiếc điện thoại trong cặp mình, Thiên thì đứng như trời trồng vì vươn vắng nụ hôn lúc nãy
-Mầy đang ở đâu mà dt cho tao đc vây –Như nói, khuông mặt vẫn còn ửng đỏ vì nụ hôn lúc nãi
–Tiếng BB vang lên
–Mầy hok đi học sao mà đứng ở đó, cúp hã, mà sao hôm qua mầy nghĩ vậy-Như nói 1 lèo
–Giọng BB lo lắng
– BB nói giọng vẫn lo lắng
-Ok….ở đó đi tao lấy xe ra liền, mà mầy có đem theo mặt nạ hok…
–
-ok chờ tao 5……-Như nói rồi cúp mấy nhìn qua thiên, 4 con mắt nhìn nhau rồi cả hai đỏ mặt
-có chuyện gì hã-Thiên ngượng ngùn nói
-a`……uhm`….chuyện của bang, thôi em đi lo đây anh vào lớp đi –Như nói mặt đỏ bừng
-Anh đi với em-Thiên lo lắng
-Thôi…..hok có gì đâu…..pp-Như nói rồi chạy như ma đuổi ra bãi xe lấy con ngựa mui trần của nó chạy ra hẽm đón BB………..còn Thiên thì đứng cười như thằng điên vậy