Chí Tôn Trở Về

Chương 3: Kiếm tiền(1)


Đọc truyện Chí Tôn Trở Về – Chương 3: Kiếm tiền(1)

“Lam Nguyệt,lớp chúng ta làm một bữa tiệc nhỏ.Cậu có đi không?”Lớp trưởng Thu Ngọc ở phía trước quay đầu lại hỏi.Thật ra là hỏi cho có lệ mà thôi.

Học chung một năm,cả lớp ai cũng biết gia cảnh của Hà Lam Nguyệt,cô phải thường xuyên đi làm thêm nên không có nhiều thời gian tụ họp này nọ.

Hà Lam Nguyệt vừa muốn phải hưởng thụ cuộc sống cho tốt nên lập tức nhận lời”A,tổ chức ở đâu?”

Dù sao cả đời trước cô cũng không có lấy một người bạn thân nào,tất cả tâm huyết chỉ biết đặt lên việc kinh doanh kiếm tiền mà thôi.Đời này dù nguyên chủ không có nhưng cô cũng muốn thử hoà vào mọi người xem sao,cô nghĩ là mình sẽ tìm được vài người bạn đi.

“A,cậu muốn đi?”Thu Ngọc ngạc nhiên nhìn Hà Lam Nguyệt đang tươi cười lập tức phản ứng lại:”Sau giờ học,quán lẩu ngay cổng sau của trường,không cần trả tiền,bọn con trai bao thầu.”

“Ừ,vậy sau giờ học chúng ta cùng đi!”Hà Lam Nguyệt sảng khoái đáp ứng liền khiến cho Thu Ngọc vui vẻ,vậy là cả lớp cùng tụ họp đủ sẽ rất vui a.

Sau giờ học,Hà Lam Nguyệt cùng mọi người trong lớp liền chạy tới quán lẩu ở cổng sau của trường,cả đám náo nhiệt một phen sau đó là kéo nhau đi thuê phòng hát nháo một hồi.

Cuối cùng quậy tưng bừng đến trời tối hẳn mới bắt đầu tản đi,Hà Lam Nguyệt đi nhờ xe một bạn nữ trong lớp để về nhà.Khi cô về tới nhà cũng tám giờ tối,tắm rửa một phen liền tiến vào không gian bắt đầu tu luyện tiếp,cô phải nắm chắc thời gian vì nam chủ cũng đã bắt đầu tu luyện võ tu rồi.

Trong sách ghi nam chủ tu võ nhập đạo cũng vì tình cảnh giống cô,không có công pháp luyện khí mà chỉ có trúc cơ.Dù cái bản võ tu kia là tàn bản không giống bản đầy đủ như của cô nhưng cũng dư sức cho nam chủ tu tới tôn chủ và đột phá luyện khí kì,tung hoành ngang dọc ở thế giới này rồi.

Sáng ngày hôm sau,Hà Lam Nguyệt rời không gian.Hôm nay vì không có tiết học sáng nên cô định đi đến vài chỗ bán hạt giống trái cây,rau củ cùng dược liệu mua một ít gieo trồng trong không gian.Có thể thì đem ra bán lấy tiền cũng tốt,cô có nhìn sổ ngân hàng của mình liền muốn khóc thật rồi.


Từ khi nguyên chủ tròn 18 đã không nhận tiền trợ cấp từ người bạn của cha mình nữa mà cố gắng đi làm thêm để tích góp.Vì 18 tuổi đủ để nhận lại tài sản của cha mẹ cùng căn chung cư này,tình cảnh Hà Lam Nguyệt cũng coi như không đến nỗi nào,nhưng lần trước cho nam chủ mượn tiền nên hiện tại trong tài khoản của cô chỉ còn 10 triệu hơn.

Hôm qua vì cô vừa xuyên tới nên đã xin nghỉ ở mấy chỗ làm thêm,bây giờ phải tìm cách kiếm tiền nhanh nhất nếu không thì thảm rồi.Tiền điện,nước,mạng hằng tháng cũng ngốn hết đống tiền,còn cả tiền tiêu dùng hằng ngày,10 triệu trong tài khoản cô e là chỉ cầm cự được ba tháng là cao nhất.

Dù rằng cô cũng có thể xin mượn tiền của dì Phượng,người từng nhận nuôi làm giám hộ cho nguyên chủ hồi 8 tuổi nhưng cô không muốn làm phiền dì ấy,dù sao khi nguyên chủ 18 tuổi đã không nhận tiền từ dì ấy rồi.

Có lẽ là nên mua vài bào tử linh chi hay vài thứ dược liệu quý khác trồng trong không gian,qua vài ngày cũng được vài năm.

Bán có lẽ rất được giá đi,thường là càng lâu năm càng tốt,nếu không có thuốc và thuần tự nhiên chất lượng dược liệu sẽ cao,có lẽ cũng không thiếu chỗ thu mua.

Nghĩ là làm,Hà Lam Nguyệt chạy tới chỗ bán hạt giống mua một ít rồi tìm hỏi nơi bán bào tử cùng hạt giống mấy cây dược liệu quý.

Vì hạt mầm cây dược liệu rất đắt tiền nên Hà Lam Nguyệt chỉ mua được mỗi loại một ít cũng ngốn hết nửa số tiền trong tay,nhịn đau cô đem toàn bộ trồng trong không gian rồi hằng ngày tưới một chút nước trong linh tuyền.

Vì có Linh Linh chăm sóc cùng nhân giống nên chỉ sau vài ngày,mấy cây dược liệu quý như nhân sâm,linh chi vì có nước linh tuyền mà chỉ trong hai ngày đã có vài cây lên tới 100 năm tuổi,Linh Linh có nói nước linh tuyền có thể kích thích phát triển của cây rất tốt.

Hà Lam Nguyệt cũng không biết nhiều gì về giá dược liệu nhưng cô biết những cây nhân sâm hay linh chi có số tuổi càng lớn thì giá thị trường càng cao,huống chi hiện tại muốn có một cây nhân sâm 100 năm tuổi thuần thiên nhiên cũng khá ít.Hai mắt Hà Lam Nguyệt nhìn mấy cây nhân sâm cùng linh chi mà toả sáng như bóng đèn 1000w,cô chỉ cần bán một cây cũng ẵm về ít nhất 200 triệu rồi,có không gian thật là làm giàu dễ dàng.


Hà Lam Nguyệt khi tỉnh táo lại liền nghĩ tới một vấn đề:”Linh Linh,không biết có cái công pháp hay cách gì thay đổi diện mạo không?”

“Có,có đan dược dịch dung.Có thể giữ được 24 giờ.”Linh Linh lập tức đáp.

“Hắc,vậy là không phải sợ bị làm phiền rồi.Linh Linh,em đào hai cây nhân sâm lên rồi rửa sạch nhé!”Hà Lam Nguyệt vừa phân phó rồi chạy đi lấy đan dịch dung.

Đợi khi trời tối,Hà Lam Nguyệt thay đồ rồi dùng dịch dung đan thay đổi khuôn mặt thành một cô gái tầm 25,26 tuổi,khuôn mặt bình thường đến không thể bình thường hơn,cô đón xe đi đến vị trí mà Linh Linh tra được là có một thị trường giao dịch ngầm hay còn gọi là chợ đen.

Cô đời trước cũng từng nghe qua mấy loại chợ đen này có giá cả rất cao,thường đều là hàng cấm hay quý hiếm nhưng đổi lại là giao dịch khá an toàn vì có nhiều thế lực ngầm ở xung quanh bảo hộ,dĩ nhiên đề phòng là vẫn phải có.

Cô đeo ba lô đi tới một góc khuất có một cửa hàng thu mua dược liệu liền đi vào.Chủ cửa hàng là một trung niên mập mạp,khi thấy cô vào liền mỉm cười niềm nở,hỏi:”Xin chào,cô tới mua hay bán dược liệu vậy?”

“Tôi muốn bán dược liệu,là nhân sâm.”Hà Lam Nguyệt bình tĩnh trả lời.

“A,vậy mời qua bên này.Chúng tôi sẽ coi hàng trước rồi định giá cho cô.”Ông chủ liền mắt sáng rực khi nhìn vào ba lô to tướng sau lưng Hà Lam Nguyệt,ông dẫn cô vào bên trong một căn phòng.

“Phiền cô cho tôi xem hàng,đảm bảo sẽ ra giá tốt cho cô.”


“Được”Hà Lam Nguyệt gật đầu liền lôi từ trong ba lô ra một cây nhân sâm hơn trăm năm rồi đặt tới trước mặt ông chủ.

Ông chủ thấy vậy liền hai mắt toả sáng,ông đã ở cái chợ đen này bao nhiêu năm dĩ nhiên biết được những người tới đây bán đồ tuyệt đối là cực phẩm.

Ông kiểm tra kĩ càng,càng xem ông càng vui mừng,cây nhân sâm trước mặt ông chính là tuổi thọ lên tới 150 năm vì có tất cả 148 đốt trên đầu,đây tuyệt đối là cây nhân sâm tuyệt nhất từ khi mở cửa hàng của ông tới bây giờ.

Sau khi kiểm tra xong,ông chủ liền tươi cười hướng Hà Lam Nguyệt ra giá:”Cô gái,cây nhân sâm này của cô có tới 150 năm tuổi thọ.Là hàng cực phẩm trong cực phẩm đó,tôi sẽ mua nó với giá 500 triệu,cô thấy sao?”

Hà Lam Nguyệt nhíu mày,cô biết cây đó có tuổi thọ 150 năm sẽ hơn hẳng giá của cây 100 năm rất nhiều.Giá 500 triệu thì tiện nghi cho lão này quá rồi,cô trầm mặc lắc đầu.

Ông chủ thấy Hà Lam Nguyệt nhíu mày không nói chuyện rồi lại lắc đầu liền hoảng hốt,ông liền đoán cô cũng là người biết nhìn hàng,biết ông ra giá quá kém đi.

“Tiểu thư,nếu cô không chịu thì tôi trả 1 tỷ 2 thì như thế nào!”Ông chủ chảy mồ hôi ra giá,ông nếu như lỡ mất con cá to này thì không biết bao giờ mới có nữa a~.

“1 tỷ 3!”

“Cái này…thôi được rồi 1 tỷ 3.Cô cho tôi số tài khoản ngân hàng,tôi lập tức chuyển tiền cho cô.”Ông chủ lập tức thở phào,cứ sợ mình sẽ vuột mất món hời này rồi,dược liệu từ 100 năm trở lên hiện tại rất hiếm,chỉ cần lên sàn đấu giá là ôm về gấp mấy lần giá hiện tại.

Hà Lam Nguyệt liền đọc tài khoản ngân hàng ảo mà cô nhờ Linh Linh tạo ra,chỉ cần ông chủ này giao dịch tiền cho tài khoản ảo đó liền lập tức biến mất,lịch sử giao dịch cũng sẽ bị xoá bỏ,muốn tra cũng tra không được.Số tiền giao dịch lại được chuyển thẳng vào trong tài khoản chính của cô.


Coi như Linh Linh chính là cái hệ thống gian lận số một ở địa cầu này đi,chỉ cần cô muốn biết thông tin liền có thể nhờ Linh Linh tra ra được mọi thứ.

Sau khi giao dịch xong,Hà Lam Nguyệt lập tức rời đi,cô hướng tới khu giao dịch chợ đen ngoài trời để bán nốt cái củ nhân sâm 100 trăm năm còn trong ba lô.

Cô cũng không ngu đến mức tại trong tiệm đó bán luôn cả hai củ nhân sâm từ trăm năm trở lên,lòng tham con người là vô đáy,cô làm sao biết được bản thân vừa ra khỏi của hàng đó có bị người bắt hay không đâu.

Coi như hôm nay vận khí của cô rất tốt,vừa mới vào trong chợ đen liền nhìn thấy hai người áo đen đang nói chuyện với nhau,mà chuyện liên quan chính là cần mua rất nhiều nhân sâm cùng linh chi 100 năm trở lên cùng vài dược liệu hiếm khác.

Hai mắt của Hà Nguyệt Nhi lập tức sáng như sao trời,cô liền đi tới chỗ hai người áo đen,trên người họ cô cũng cảm nhận thấy có một chút mùi máu tươi,những người ở chỗ này không ai tầm thường cả.

“Xin lỗi,vừa rồi tôi vô tình nghe hai anh nói cần mua nhân sâm,linh chi từ trăm năm trở lên cùng vài dược liệu khác phải không?”Hà Lam Nguyệt lập tức mỉm cười chuyên nghiệp tới hỏi.

Hai người áo đen lập tức cảnh giác,sau khi nghe Hà Lam Nguyệt nói vậy liền nhìn nhau rồi nghi hoặc hỏi:”Đúng vậy,cô có nhân sâm hay linh chi trăm năm sao?”

“Có,nhưng phải xem các anh ra giá như thế nào đã!”Hà Lam Nguyệt mỉm cười nhún nhún vai.

Khi ba người cùng nhau đi tới góc khuất không người. Người áo đen cao gầy hỏi:”Cô có mấy củ là nhân sâm hay linh chi?”

“Một nhân sâm trăm năm.Ngoài ra còn một cái linh chi 300 năm đang ở nhà,các anh muốn mua hết sao?”Hà Lam Nguyệt mỉm cười đầy thản nhiên nói ra.

Cái cục linh chi kia là do cô lần đầu không biết tác dụng của linh tuyền mà trực tiếp cầm nguyên ly nước tưới vô,thành ra bây giờ nó trở thành cây linh chi thái tuế 300 năm,rất khó bán ra trong thời buổi này mà không bị truy sát nha,bất quá hiện tại cô coi như đang liều mạng vì tiền đi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.