Đọc truyện Chí Tôn Long Thần Hệ Thống – Chương 36: Da heo thật dày
Dịch: Sylvesta
Bạch!
Lại mất mười điểm Long khí.
Bây giờ chỉ còn dư lại 81 điểm Long khí đáng thương.
Đóng hệ thống lại.
Chiến Thiên Minh từ trên bả vai Hỏa Diễm Hồng Tinh nhảy xuống.
Cái bụng ùng ục ùng ục kêu lên.
Cả một ngày chưa có ăn cái gì vào mồm, chỉ lo tăng cao thực lực.
Hiện tại, Chiến Thiên Minh mới cảm giác đói bụng.
Trong hệ thống túi trữ vật có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn.
Chiến Thiên Minh ngồi dưới đất, trực tiếp phát động kỹ năng nấu nướng.
“Nấu nướng.”
“Leng keng! Nấu nướng thất bại, độ thuần thục tăng cường 1 điểm.”
“Nấu nướng.”
“Leng keng! Nấu nướng thất bại, độ thuần thục tăng cường 1 điểm.”
“Nấu nướng.”
“Leng keng…”
Chiến Thiên Minh căn bản mặc kệ nhiều như vậy, không ngừng dùng những nguyên liệu nấu ăn trong hệ thống túi trữ vật tiến hành nấu nướng.
Vừa nãy, hắn lựa chọn đồ phổ nấu nướng, chính là đồ phổ ‘nướng’.
Hắn bây giờ mới biết, tuy rằng, trong cuộc sống tiến hành những nghề nghiệp này bằng cách sử dụng các hoạt động tương quan cũng có thể tăng cường độ thuần thục, nhưng muốn tiến hành ba giây phát động, nhất định phải ở trong thương thành mua đồ phổ tương ứng, bằng không thì không có cách nào tiến hành phát động.
Mà vật phẩm trong thương thành đều phải dùng Long khí tới mua.
Trong khi đó kiếm Long khí rất không dễ dàng.
Cũng còn tốt, những đồ phổ cấp thấp này cần sử dụng rất ít Long khí để mua, chỉ cần 10 điểm là được.
Bằng không lại giống mấy vật phẩm có giá tới tận tám, chín số 0 thì Chiến Thiên Minh căn bản mua không nổi.
Mà càng làm người tức giận chính là, hệ thống thương thành không mua lại bất luận vật phẩm gì.
Chiến Thiên Minh không thể thông qua thương thành đem thứ không cần thiết bán lại, từ đó thu hoạch được Long khí.
Long khí, chỉ có thể dựa vào đánh giết mục tiêu hoặc là hoàn thành nhiệm vụ để thu được.
Chiến Thiên Minh liên tục phát động kỹ năng nấu nướng.
Mùi thịt thơm ngát sau khi nướng thỉnh thoảng lại tỏa ra.
Hắn ăn một chút, Tiểu Tử ăn một chút, còn lại thì ném cho Hỏa Diễm Hồng Tinh.
Hỏa Diễm Hồng Tinh cũng đã đói bụng, ăn nấy ăn để như hùm như sói.
Có thể là chưa từng ăn qua đồ ăn ngon như vậy nên Hỏa Diễm Hồng Tinh hướng về phía Chiến Thiên Minh cao hứng gầm rú.
“Hống hống hống…”
“Hống hống hống…”
“Hừ hừ…” Tiểu Tử xem thường hừ nhẹ.
“Tiểu Dạng, chờ qua mấy ngày, chủ nhân đem ngươi tiêu diệt thì Hỏa Diễm Kim Cương huyết liền là của ta rồi.”
Tiểu Tử vẫn luôn ghi nhớ máu của Hỏa Diễm Hồng Tinh.
Chỉ cần ăn vào, nó liền có thể thăng cấp.
Hiện tại, nó mặc dù là Thần Thú, nhưng ngay cả cấp một cũng không phải.
Sau khi thăng cấp nó mới chính thức lên cấp một.
Khi đó, nó cũng có thể chân chính thể hiện ra Thần Thú oai.
“Bát Giới, ta hát ca khúc này cho ngươi nghe nhé.” Chiến Thiên Minh đột nhiên mở miệng.
“Hả?”
Tiểu Tử ngẩn ra.
“Chủ nhân, ngài còn biết ca hát?”
“Đó là đương nhiên. Trước đây thời điểm đi Karaoke, ta nổi tiếng là người cầm mic luôn được mọi người tung hô đấy.” Chiến Thiên Minh tự hào nói.
“Karaoke? Người cầm mic?” Tiểu Tử không rõ, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc mà nhìn Chiến Thiên Minh.
“Ây… Cái này ngươi không cần phải hiểu.”
“Nghe cho kỹ.”
“Heo! Ngươi có hai cái lỗ mũi, nước mũi lúc nào cũng thòng lòng ở cái mũi trâu trông thật buồn cười.”
“Heo! Ngươi có đôi mắt đen thui, nhìn mãi nhìn mãi cũng không nhìn thấy bờ.”
“Heo! Lỗ tai của ngươi lớn như vậy, rung rung rinh rinh cũng không nghe được ta đang mắng ngươi ngốc…”
Nghe đến đó, Tiểu Tử nhếch miệng lên.
Mặt tỏ vẻ bất mãn.
Chiến Thiên Minh cũng mặc kệ, tiếp tục hát.
“Ồ…”
“Truyền thuyết, tổ tiên ngươi cầm đinh ba, thầy tướng số nói số mệnh hắn phạm đào hoa, nhìn thấy cô nương xinh đẹp liền cười vui vẻ, sẽ không đỏ mặt, không biết sợ. Đầu heo heo não heo heo thân heo heo…”
Hát xong khúc ‘Heo chi ca’, Chiến Thiên Minh cười hỏi: “Như thế nào, không tệ chứ?”
“Hừ! Chủ nhân, ngài đang mắng ta ngốc sao?” Tiểu Tử bất mãn nói.
“Ồ, ngươi còn nghe hiểu được.” Chiến Thiên Minh cười.
“Hừ! Ta giận rồi.” Tiểu Tử đem đầu dời đi chỗ khác, không thèm nhìn Chiến Thiên Minh.
“Ha ha…” Chiến Thiên Minh nở nụ cười.
Cười đến rất vui vẻ.
Sau đó truyền âm nói: “Bát Giới, có lúc ngươi rất thông minh, làm sao có lúc lại ngu như vậy?”
“Không để ý tới ngài.” Tiểu Tử cũng không quay đầu lại.
“Thật sự không để ý đến ta? Vậy những Yêu thú tinh huyết trong hệ thống túi trữ vật kia ta ném đi nha.” Chiến Thiên Minh trêu nói. Vừa nói hắn vừa đem những Yêu thú tinh huyết trong hệ thống túi trữ vật lấy ra, cầm trong tay quơ quơ, dáng vẻ như chuẩn bị ném đi.
Tiểu Tử đột nhiên phục hồi lại tinh thần.
Yêu thú tinh huyết!
Hô, Tiểu Tử trợn tròn con mắt.
“Chủ nhân, đừng có vứt à, đây đều là tinh hoa đó.”
“Ngươi không phải không để ý tới ta sao?”
“Chủ nhân, ta sai rồi, ta thật sự sai rồi. Ngài đại nhân đại lượng đừng có thù dai với Tiểu Trư, cũng đừng so đo tính toán với ta làm gì.”
Tiểu Tử dùng mũi cọ cọ ống quần Chiến Thiên Minh, thái độ nhận sai vô cùng tốt.
Nó hoàn toàn đã quên.
Trước đó đánh giết những Yêu thú kia, Chiến Thiên Minh đúng là đã thu hoạch rất nhiều Yêu huyết tinh hoa, nếu Tiểu Tử ăn những huyết dịch tinh hoa này thì căn bản không cần chờ đến lúc đánh giết Hỏa Diễm Hồng Tinh, liền có thể sớm ngày đột phá đến Thần Thú cấp một.
“Da heo thật dày.” Chiến Thiên Minh xem thường.
“Đúng đấy đúng đấy, ta da heo dày nhất, đặc biệt là bộ mặt nơi này.” Tiểu Tử không cần mặt mũi tán thành.
“Ách…” Chiến Thiên Minh thật lâu không nói gì.
Phải ah.
Thần Thú cấp bậc heo chính là không giống nhau.
Da mặt so với tường thành có khi còn dày hơn.
“Quên đi, xem ở phân thượng thái độ nhận sai đàng hoàng của ngươi, những huyết tinh này liền thưởng cho ngươi.”
Nói xong, Chiến Thiên Minh liền đem những Yêu thú tinh huyết kia ném cho Tiểu Tử.
“Ùng ục ùng ục…”
“Ùng ục ùng ục…”
Tiểu Tử hưng phấn cầm tất cả Yêu thú tinh huyết hết thảy đều uống sạch sành sanh.
Hào quang màu tím không ngừng từ trên người nó lấp loé mà ra.
“Chủ nhân, ta muốn ngủ.”
Bỏ lại một câu, Tiểu Tử chui vào chiến sủng không gian, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.
“Được rồi, tiếp tục càn quét.”
Chiến Thiên Minh mang Hỏa Diễm Hồng Tinh tiếp tục càn quét.
Đã đến giờ.
Tiếp tục ngự thú.
Lần này, sau khi Hỏa Diễm Hồng bị Chiến Thiên Minh dùng ngự thú thuật khống chế lần nữa thì tỷ lệ thành công dĩ nhiên tăng lên tới năm phần trăm.
Điểm này, Chiến Thiên Minh thực sự là không có nghĩ tới.
Một đêm, qua đi rất nhanh.
Chiến Thiên Minh cùng Hỏa Diễm Hồng Tinh vẫn không có ngủ, luôn càn quét dã thú cùng hung thú ở phụ cận.
Mà Chiến Thiên Minh một khi lấy được thật nhiều da lông cùng nguyên liệu nấu ăn, liền thông qua hệ thống tăng cường đẳng cấp trù sư cùng phùng sư.
Ánh nắng sáng sớm, chiếu rọi xuống dưới.
Xuyên thấu qua cành lá, chiếu xuống đất từng điểm sáng nhỏ.
Thật là mỹ lệ.
Trong rừng sương mù, dưới ánh mặt trời, cũng dần dần tản hết.
Hít sâu một hơi, cảm nhận mùi vị của sương sớm ngày mới.
Tuy rằng hắn không quá rõ ràng vị trí cụ thể Ác Lang Cốc, nhưng đối với vị trí đại khái thì vẫn biết được.
Nhiều nhất tiếp tục tiến lên năm dặm, hẳn là có thể đến Ác Lang Cốc.
Hô địa!
Chiến Thiên Minh nhảy lên đầu Hỏa Diễm Hồng Tinh.
“Xuất phát!”
Chiến Thiên Minh chỉ về hướng Ác Lang Cốc.
“Hống!!”
Ầm ầm ầm…
Ầm ầm ầm…
Hỏa Diễm Hồng Tinh liên tiếp vỗ vào ngực mình, hỏa diễm không ngừng bắn ra.
Trong cặp cự chưởng kia của nó phảng phất ẩn chứa một ít năng lượng Hỏa thuộc tính, chỉ cần mỗi một lần vung lên mạnh mẽ thì đều nắm giữ năng lượng hỏa diễm thiêu đốt mạnh mẽ.
Trong núi rừng, sự yên tĩnh bị Hỏa Diễm Hồng Tinh rống to đánh vỡ.
Bất quá, cả một dải đất này đã không còn hung thú cùng dã thú nào.
Sớm đã bị kích sát sạch sẽ.
Mùi máu tanh tràn ngập bốn phía.
Từng bước chân khiến đại địa rung động, Hỏa Diễm Hồng Tinh hướng về Ác Lang Cốc ầm ầm ầm
phóng tới.
Thân thể lớn đến mức có thể so với một gò núi, đi đến đâu cây cối ở nơi đó hoàn toàn bị gãy đổ.