Chí Tôn Chi Lộ

Chương 55: Tỷ Võ Vòng Hai


Đọc truyện Chí Tôn Chi Lộ – Chương 55: Tỷ Võ Vòng Hai


Trần Thập Nhất đối đầu với một tên Bạch y đệ tử, người của Bắc Viện.
Sau khi sang lôi đài của Trần Thập Nhất xem thì khiến Hoàng Phủ Thiên đổ mồ hôi, vì sao? Vì từ đầu trận tới giờ hoàn toàn là cuộc đánh một chiều của Trần Thập Nhất không à.
Trần Thập Nhất cái tên này hoàn toàn là ức hiếp đổi thủ, xem người ta là bao cát mà hùng hổ lao tới, kiếm của đối phương còn chưa kịp rút ra đã bị hắn đấm cho không sức hoàn thủ.
Trần Thập Nhất luyện thành bộ pháp cao cấp cùng với kĩ xảo chiến đấu hiểm hóc của thợ săn, tên đệ tử kia sớm không phải đối thủ của hắn.

Giờ chỉ có thể dựa vào nguyên khí mà miễn cưỡng chống chọi.

Có điều việc này cũng không thể cầm cự được lâu.
Sau năm phút nguyên khí của đối phương tiêu hao không chịu nổi, bị Trần Thập Nhất đè trên đấu trường mà đánh, đánh tới tím bầm hết người cuối cùng không chịu được liền nhận thua.
– Được rồi, đối thủ đã nhận thua rồi.
Trọng tài thấy Trần Thập Nhất vẫn còn bồi thêm mấy đấm bất đắc dĩ liền mở miệng can ngăn.
Trần Thập Nhất nghe vậy mới dừng tay.
– Trần Thập Nhất, Đông Viện chiến thắng.
Trọng tài phát quyết cuối cùng.
– Này, sao ngươi ra tay với đối thủ dây dựa như vậy? Không đem hắn ném xuống đài kết thúc luôn.
Hoàng Phủ Thiên nhìn Trần Thập Nhất tinh thần sảng khoái bước xuống đài, không kìm được hỏi.
– Vì hắn xúc phạm gia đình của ta, sao ta có thể cho hắn ta thua dễ dàng như vậy được.

Phải đem hắn đánh tới nhận thua mới trả thù được chứ.
Trần Thập Nhất cười chất phác nói với Hoàng Phủ Thiên.
Tỷ võ vòng thứ nhất cơ bản xong hết.
Mười người của Đông Viện có tới năm người bị thất bại, chỉ bốn người thắng.

Trong đó bốn tân sinh và một lão sinh.
Trừ Hoàng Phủ Thiên cùng Trần Thập Nhất ra, ba người khác là đại sư huynh Đông Viện Lâm sư huynh cùng hai cánh tay của hắn là Hoài Ân và một tên nam tử khác.
Vũ Trùng Thê cũng đã thất bại, hắn thua không phải vì yếu mà vì đối thủ hắn đối đầu quá mạnh, một trong các lão sinh Bắc Viện mạnh nhất.

Miễn cưỡng chống lại hai kiếm của kẻ đó là không tệ rồi.

Hắn chỉ thua ở vận khí tệ mà thôi.
Lâm sư huynh thắng không ra ngoài dự đoán của nhiều người.


Người này thì lai lịch bí ẩn, ngày thường đầy khí thế, đánh với người thường không dùng chiêu thứ hai.

Lúc trước trong quá trình tỷ võ để lại ấn tượng rất sâu cho mọi người.

Còn hai cánh tay của Lâm sư huynh trước khi chọn tuyển thủ lão sinh tham gia không biểu hiện ra mạnh nhất.Thế mà hôm nay bày ra thực lực bán bộ Huyền Nguyên thăng tiến cảnh giới đúng là đủ bất ngờ.

Mọi người thầm cảm thán, đối thủ của hai người quá yếu mà thôi.
Nguyễn Thần Phong nhạy cảm phát hiện đáy mắt hai tên này lóe ba động nguyên khí rất không bình thường, trình độ bán bộ Huyền Nguyên có vẻ dùng đan dược mạnh mẽ thăng tiến.

Hắn chỉ lắc đầu không hỏi han cái gì.

Dùng đan dược kích phát tiềm lực, thực lực tăng mạnh trong thời gian ngắn đổi lại sẽ sinh ra di chứng võ đạo.
Nhưng Hoàng Phủ Thiên và Trần Thập Nhất chiến thắng làm nhiều người bất ngờ.
Hai tên tân sinh bộ dáng biếng lười như vậy mà có thể đem hai lão sinh của Nam và Tây viện dùng quyền đánh bại, khiến người ta kinh ngạc.
– Thật không ngờ qua vòng đầu vòng thứ nhất đám phế vật các ngươi vẫn có thể xót lại một nửa đội, thật khiến bản ta có chút bất ngờ.

Nhưng các ngươi đừng vội mừng, theo ta thấy vòng thứ hai các ngươi sẽ không may mắn như vậy, chuẩn bị chờ đánh đi.
Nói xong lời đả kích Nguyễn Thần Phong cười lớn xoay người rồi rời đi.
Thời gian trận thứ nhất và thứ hai là khoảng nửa canh giờ đồng hồ hồ.
Hoàng Phủ Thiên và Trần Thập Nhất tìm một chỗ râm mát nghỉ ngơi, tới hứng thú tu luyện hồi phục cũng không có.

Vì vòng trước bọn họ thắng thật dễ dàng.
Phía đệ tử tân sinh cũng chạy tới phía Hoàng Phủ Thiên làm chân bảo hộ, không để ai quấy rầy bọn hắn.
Đám lão sinh đại diện Hoài Ân không phục nói:
– Không ngờ hai tên tiểu tử thối kia cũng vào được.
Tên cao lớn bên cạnh cũng phụ họa:
– Chẳng qua gặp phải mấy tên yếu nhất của Nam Viện may mắn thắng được.

Có điều vận khí cũng không kéo dài lâu đâu.

Hừ.

Chắc bọn chúng đã quên, tuy là tên lão sinh yếu nhất thì sao có thể được chọn lên đài tỷ thí, dù có là lão sinh yếu nhất thì được đào tạo trong tông môn mấy năm lại không bằng một tên tân sinh mới gia nhập.

Đúng là nực cười hết mực.
Lâm sư huynh khoanh chân dưỡng sức mở mắt ra, chậm rãi nói:
– Cứ mặc kệ đi, hai ngươi hãy nghỉ ngơi chuẩn bị tích súc cho đợt tỷ võ thứ hai, đừng để tâm tình nóng nảy bộp chộp.
– Vâng, Lâm sư huynh!
– Đa tạ Lâm sư huynh nhắc nhở.
Lòng hai tên này vội run lên vội vàng vận khí điều dưỡng, hồi phục sức chiến đấu.
Lâm sư huynh lại nhắm mắt, thật ra trong lòng hắn có hơi kinh ngạc vì hai tên tân sinh trong năm người lại thắng.

Hắn trước đó dùng quan hệ trong tông môn đổi được được hai viên Tăng Lực đan từ tay cho Hoài Ân và tên to con đó uống uống.

Trong thời gian ngắn tăng lực lượng của cả hai lên bán bộ Huyền Nguyên nhưng tác dụng phụ không nhỏ.
Theo kế hoạch ban đầu của Lâm sư huynh thì chỉ cần gã và hai tâm phúc thắng vòng đầu tỷ võ, thành nhóm Đông Viện từ đó không tốn công thu phục tâm các đệ tử tân sinh này.
Đợi khi so tài bốn viện qua đi, Lâm sư huynh sẽ dùng thêm chút thủ đoạn thu phục nhân tâm, đến khi đó cái danh đại sư huynh Đông Viện thuận theo tự nhiên sẽ trở thành danh chính ngôn thuận rồi.
Ai ngờ Hoàng Phủ Thiên và Trần Thập Nhất cũng thắng vòng thứ nhất.
Cái này khiến kế hoạch của Lâm sư huynh đã thất bại.

Hắn tiếc nuối lúc trước điều tra không quá tỉ mỉ.

không ngờ ra biến số.

– Đã quá sức của hai tân sinh như các ngươi rồi, sẽ không may mắn như vậy đâu.
Trong lúc chờ đợi, công bố xếp hạng các viện đã có.

Qua vòng thi đấu thứ nhất, thứ hạn bốn đã xếp xong.
Bắc Viện được công nhận là mạnh nhất biểu hiện đặc sắc, trong mười người của Lâm sư hoanh đánh bại hơi không ngờ chín người đều thắng, được chín điểm đứng đầu.
Đông Viện cũng biểu hiện mạnh mẽ thắng năm trận không xếp chót, xếp hạng hai với năm điểm.
Tiếp theo là Tây Viện, bốn điểm nên xếp thứ ba.
Còn lại Nam Viện mỗi viện có ba đệ tử lão sinh lọt vào vòng thứ hai, được ba điểm cùng xếp hạng bốn.


Trong đó có một tên được vào trực tiếp vòng sau miễn thi đấu.

Cái đám to mồm nhất cuối cùng lại xếp hạng cuối cùng, đúng là nhột.
Nửa canh giờ rất nhanh qua đi lúc này trên bia đá thông cáo dán bản đồ đối trận so đấu vòng hai.

Đối thủ thứ hai của Hoàng Phủ Thiên lộ mặt.

Trùng hợp lần này lại là đệ tử Nam Viện.

Lâm sư huynh trúng đối thủ cũng đến từ Bắc Viện, là một lão sinh.

Mà tay chân của Lâm sư huynh Hoài Ân cũng xui xẻo đều bốc trúng Bắc Viện, đối thủ là cao thủ trong lão sinh của Bắc Viện.

Lúc nhận được tin Hoài Ân này mặt sa sầm, biểu tình cực kỳ khó xem.
….
Lôi đài số năm.
Một người mặc bạch y, biểu tình kiêu ngạo đánh giá đối thủ từ trên xuống dưới.

Hắn cười to bảo:
– Không ngờ đệ nhất nhân truyền miệng của Đông Viện lại là một tên ẻo lả như thế này.

Đúng là truyền miệng chỉ là truyền miệng, không đáng tin.
Lâm sư huynh mặt không biểu tình nói:
– Ta không đánh kẻ vô danh, xưng tên đi.
– Hắc, đi không đổi tên, ngồi không đổi họ Kim Cường.

Bài danh số bốn trong toàn bộ Bắc Viện
Kim Cường hai tay vắt trước ngực kiêu ngạo nói.
– Ngươi cũng nên xưng lên đi.
– Lâm Lộ.
– Haha, không chỉ người mà tên ngươi cũng thật giống con gái.
Kim Cường định nói gì thêm chợt biến sắc mặt hoàn toàn.

Bởi vì chớp mắt khí thế mạnh mẽ ập vào mặt hắn ta, cảm giác nguy hiểm đè tới.
Bóng người chợt lóe, Lâm Lộ vọt tới bên cạnh Kim Cường, tốc độ nhanh như u hồn vượt qua tốc độ phản ứng của người bình thường.


Thủ trảo chạm tới ngực của Kim Cường, nguyên khí vận chuyển đập lên lồng ngực của Kim Cường.

– Phụt.
– Chuyện quái gì xảy ra vậy!
Đầu óc của Kim Cường chưa kịp phản ứng, giống đạn pháo bay vèo ra ngoài đập mạnh xuống đất cách ba, bốn chục thước, búng một ngụm máu lớn, tay chân co giật rồi ngất xỉu.
Vẫn là một chiêu, tên Kim Cường tuy đầu óc không đủ nhưng thực lực không kém Hoàng Nguyên hậu kì gần đỉnh phong.

Nhưng không kịp bùng nổ chiến lực, một chiêu đánh bay.

Người có nhãn quan đều biết chiêu này so với trận thứ nhất của Lâm Lộ mạnh hơn không ít, chính là hắn không thèm nương tay nữa.
Lâm Lộ bày ra thực lực làm cho người ta sợ hãi, lại chỉ dùng một chiêu đã dứt khoát đánh bay Kim Cường, cao thủ hạng thứ tư toàn Bắc Viện.
Một giây trước còn chưa bắt đầu so đấu.

Một giây sau đã kết thúc chiến đấu.

Bọn họ thậm chí không hiểu trên lôi đài xảy ra chuyện gì.
Thực lực Lâm Lộ thật mạnh!
– Ngu xuẩn.
Dưới lôi đài Bắc Viện, một nam tử bộ dáng nho nhã không thèm nể mặt mắng Kim Cường ngu xuẩn.
– Đầu hắn đúng chỉ toàn chứa bã đậu.
– Đó không phải là kết quả đã đoán trước sao? Tên ngu xuẩn mới tiến vào hạng bốn của viện đã không thèm coi ai ra gì, nếu không phải lão đại lười để tâm tới hắn thì không phải chờ tới Lâm Lộ dạy tên đó bài học.
Một nam tử khác biến lười cũng không ưa gì tên Kim Cường đó lắm, bị đánh bại hắn chẳng biểu hiện gì, thậm chí còn giống như cười nhạt.
Còn phía tên Hoài Ân thì cũng có kết quả gần tương tự, mỗi tội là Hoài Ân mới là tên thảm bại.
– Phụt!
Hoài Ân không chống nổi hai chiêu đã há mồm hộc máu, thụt lùi.

Hắn lảo đảo hoảng sợ nhìn đối thủ trước mặt.
Đối thủ của hắn là cuồng võ tu Bách Thằng, kết quả chính là Bắc Viện chiến thắng.
– Không đã tay chút nào.
Bách Thắng lắc đầu buồn tẻ nói.
Hoài Ân tức giận rồi lại không biết làm sao.

Trước mặt đối thủ như vậy hắn không dâng lên nổi một chút đấu chí.

Hắn ủ rũ chủ động nhận thua, kết thúc cuộc đấu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.