Đọc truyện Chí Tôn Chi Lộ – Chương 110: Có Mưu Đồ
– Không ngờ gặp phải cường giả nhân tộc kia, cảm tri thật mẫn cảm.
Mấy chục dặm bên trong Vạn Nguyên lâm, mặt đất mơ hồ sụt xuống một cái hố, một con đại xà to lớn chật vật chui từ bên trong ra, sau đó đại xà thu nhỏ lại hóa thành nửa người nửa rắn, nữ xà nhân này phất tay đem cái hồ nãy chôn vùi.
Đối phương chính là vị nữ xà nhân của yêu tộc kia.
– Không hổ Thiên Nguyên cảnh cường giả, kiếm tốc nhau tới mức ta không kịp phản ứng, nếu không phải thân thể ta ăn nhiều thịt người bước thêm một bước rồi phản ứng kịp vào thời khắc cuối thì đã bị chém làm đôi mà chết rồi.
Nữ xà nhân giơ tay lên sờ sờ cái cổ trắng nõn của mình, bên trên lưu lại một đạo kiếm cắt qua cổ chạm gần tới xương cốt của cô ta, một đoạn máu dài chảy ra làm hỏng mĩ cảnh giai nhân.
Có thể thấy được hỏa diễm kiếm khí của Trảm Phá Thành chủ là hung mãnh tới bậc nào, nhanh chóng tới bậc nào.
– Kiếm Trảm tông vốn cứ nghĩ không hề muốn động tới di bảo Yêu Đế mà chỉ là phái đệ tử kiềm chế các loại yêu thú.
Xem ra mình quá kinh thường rồi, âm thầm phái cường giả đến trảm sát.
Tên đầu cẩu ngu dốt kia có lẽ bại trong tay hắn rồi.
Hoặc là chúng ta ra tay khiến quá nhiều đệ tử các môn phái vong mạng kinh động tới cao tầng trưởng lão.
Nữ xà nhân suy đoán.
– Thực lực của ta hiện tại so với Thiên Nguyên cảnh cường giả còn kém một đường, thêm nữa cảm tri đối phương vô cùng nhạy bén bị chiếm mất tiên cơ.
Nếu không muốn sự tình bại lộ đành phải rút lui tránh đánh rắn động cỏ, như vậy cũng câu được một ít thời gian.
Tìm những tên đáng
Nữ xà trong con ngươi chớp động dị quang tính toán.
– Ồ, có người tiến vào! Chẳng nhẽ sư huynh không có băt lại đám nhân tộc này?
Đám người này lại chính là đám đệ tử Cửu Thiên phái.
Cổ Nguyệt dẫn đội tiếp tục xâm nhập Vạn Nguyên lâm, trên đường bắt gặp không ít yêu thú kì dị mà bên ngoài khó gặp.
Trước phải nói về kích thước thì to tới mức dọa người.
Ví dụ đi qua ao đầm liền nhảy ra các sấu trên đầu mọc một quả chuối thân hình khổng lồ, thân dài hơn mười mấy trượng, phàm khí thông thường không làm gì được; hoặc con khác là một con cá kình to ngang con cá sấu vừa nãy nhảy tới vồ tới đám người.
Ngay cả trên bầu trời xuất hiện các loài chim to lớn kèm theo móng vuốt sắc nhọn, đôi cánh sải dài vỗ nhưng tạo ra các cơn lốc nhỏ gần như thổi bay đám thiếu nữ đệ tử.
Xui xẻo nhất là có một nữ đệ tử xinh xắn vì không đề phòng nhất thời bị con Độc Chi Chu chui từ lòng đất lên phun tơ trắng bắt mất thiếu nữ đó kéo xuống dưới đất.
Đến khi đám Cổ Nguyệt ứng cứu thiếu nữ kia ra, bắt được một trành cảnh thiếu nữ bị quấn thành một cái kén rồi, con Độc Chi Chu chuẩn bị sinh tiểu Chi Chu trên người nàng ta.
Tiếp đó các thiếu nữ kia liền sử dụng trận pháp ngưng ra Kim Ô đem đốt chết con nhệt đó cứu lấy đồng đội bị bắt.
Đem cái kén lột ra bên ngoài, mặt thiếu nữ đó trắng bệch sau đó tiếp tục rời đi.
Đồng đội thấy vậy liền trên ghẹo trên cả quãng đường với thiếu nữ:
– Nữu Nữu sư muội cẩn thận đấy, ngươi xuất môn bất lợi, suýt thì bị Độc Chi Chu sinh con trên người đó.
Thiếu nữ gọi là Nữu Nữu sư muội cũng đã lấy lại tinh thần đùa giỡn:
– Chẳng qua là ngoài ý muốn mà thôi, sao có thể có lần thứ hai? Tiếp theo nếu mà còn yêu thú tấn công ta, ta liền đánh nó răng rơi đầy đất.
Chỉ là chưa kịp nói xong liền xuất hiện biến cố tiếp tục.
Chân thiếu nữ bị nắm lấy, chỉ thấy chưa kịp hô một tiếng, đã bị kéo lê về một gốc đại thụ quái dị.
– Chưa gì đã lần thứ hai rồi.
Chúng thiếu nữ còn ngạc nhiên vì lần tiếp đã tới nhanh như vậy.
Nhìn tới phía thiếu nữ bị kéo chỉ thấy tán cây của gốc đại thụ này bao phủ chu vi vài trượng, dưới đất rễ cây chằng chịt, hai thứ này to lớn tới mức ngang một người đàn ông trưởng thành.
Rễ cây bắt đầu cử động mà cành cây cũng bay ra, bắn về phía chúng nữ.
– Thụ Yêu! Thực Yên Thụ!
Thái Tâm Nhi giật mình nói, thực yêu thụ là một Yêu Thụ thực lực rất mạnh, Trung Cực Vị hậu kì yêu thú bị quấn lấy cũng coi như là tìm đường chết rồi.
Tất cả vội vàng ném ra Hỏa Cầu phù, trên không trung tràn đầy hỏa diễm chuẩn bị ngưng thành hình Kim Ô.
Nhưng lần này không thuận lợi như vậy, tốc rễ cây nhanh hơn tốc độ kết trận vài lần, vô số rễ cây xuyên qua hỏa diễm trên không trung, hướng từng cái thiếu nữ bắt giữ, từng cái thiếu nữ bị kéo gần vào thụ yêu.
– Tất cả lùi ra ngoài xa mau.
Để ta ứng cứu bọn họ.
Cổ Nguyệt co giọng chỉ đạo những người chưa bị bắt lùi xa xa.
— QUẢNG CÁO —
Rễ cây tiếp đó hướng tới Cổ Nguyệt muốn bắt giữ.
Cổ Nguyệt bị trói lại thật, kéo chung lại với những thiếu nữ kia.
– Thủy Kiếm Thập Tam thức.
Cổ Nguyệt quát khẽ, nguyên khí trên người hóa thành một con sông bao trọn lấy thân hình, rồi từ trong nước hóa thành thủy kiếm khí.
Khí thế mãnh liệt trực tiếp đem các rễ căn chặt đứt dễ dàng, cứu lấy các thiếu nữ bị bắt kia.
Các thiếu nữ ngã xuống đất, chưa kịp vui mừng liện vội vã chạy thục mạng, không còn bộ dáng yểu điệu gì nữa cả.
Mọi người chạy da nửa dặm đường mới quay đầu nhìn lại.
Kinh dị nhất chính là thấy cái cây thụ quái dị kia đột nhiên thoát khỏi lòng đất, bắn ra từng đợt rễ cây đổi theo đám thiếu nữ Cửu Thiên phái.
Đám thiếu nữ càng sợ hãi mà chạy như điên, lần này không dám dừng lại mà chạy xa tới vài chục dặm.
May mắn là thụ yêu cũng chỉ là thụ không thể “chạy” đi quá xa được liền bị bỏ xa xa.
Thụ yêu đem rẽ cây quật liên tục ra xung quanh, đem các cây thụ không có linh tính ở gần quật nát.
– Thụ yêu này thật sự đáng sợ quá đi mà.
Thái Tâm Nhi vuốt bộ ngực to lớn mà thở phào nhẹ nhõm.
Mấy thiếu nữ kia cũng nhẹ lòng, nói:
– Trong Cửu Thiên phái có không ít các sư huynh cũng chạy tới Vạn Nguyên lâm so với chúng ta còn sớm hơn.
Có không ít vị sư huynh có khả năng tiến vào nội môn, giống như Tần Quân, hắc mã của ngoại môn chẳng hạn.
Nếu có thể gặp được họ cùng nhau lên đường bớt đi không ít nguy hiểm.
– Vạn Nguyên lâm rộng tới sơn hà vạn lý, muốn bắt gặp được e rằng cũng khó khăn.
Nhưng với bản lĩnh của Tần Quân có lẽ tiến vào trong này cũng không quá khó khăn.
Cổ Nguyệt nói:
– Yêu thú trong Vạn Nguyên lâm so với bình thường nay càng hung hiểm hơn, dù cho dù Tần Quân thực lực không kém nhưng muốn một đường đi băng băng thì khó có khả năng.
Nên đừng chông mong quá nhiều vào người khác, tự mình là tốt nhất.
Lời nói của Cổ Nguyệt khiến các thiếu nữ cũng không biết có thể nói gì.
Thái Tâm Nhi đứng ở một bên giảng hòa nói:
– Bất quá chúng ta nếu đi tới điểm giới hạn của Vạn Nguyên lâm đã được đánh dấu, nói không chừng có thể gặp được đó.
Nên trước chúng ta hồi phục đã nhé.
May có Thái Tâm Nhi mềm mỏng dễ nói chuyện, bằng không sợ rằng không bao nhiêu người nguyện ý nghe lời Cổ Nguyệt, dù đối phương thực lực so với bọn họ chính là mạnh nhất.
Tất cả thiếu nữ đều lấy ra đan dược để hồi phục.
Căn bản so ra thì tông môn của Cửu Thiên phái chuẩn bị cho đệ tử ngoại môn khá đầy đủ.
Nhìn từ góc độ nào đó thì so với Kiếm Trảm tông chính là một bên phong khoáng một bên keo kiệt.
Cổ Nguyệt đang canh giữ đột nhiên quay đầu sang vị trí, chỉ thấy nơi xa có một đám khói hường mơ hồ.
– Thế mà bị nha đầu này phát hiện!
Xà nữ nhân ẩn nấp kinh ngạc, sau đó cười nói:
– Nha đồ kia thật nhạy bén, bất quá dọc đường tha cũng đã hiểu được trình độ ngày của các ngươi rồi.
Bản lĩnh của đám thiếu nữ kia chỉ có nha đầu nhạy bén kia là có chút xíu năng lực, còn lại thì dễ dàng xử lý.
Hắc, nếu như thế thì mượn tay các ngươi để xử tên Thiên Nguyên cảnh cường giả của Kiếm Trảm tông cũng không tệ.
Trước liên lạc với hai vị sư huynh đã.
Không tiếp tục ở lại Xà nữ nhân liền lặn đi mất
– Thứ kia đã rời đi rồi.
Cổ Nguyệt thu hồi ánh mắt, thầm nghĩ:
— QUẢNG CÁO —
– Thủy chung trên đường vẫn luôn cảm giác được có đôi mắt đang âm tầm theo dõi, chính là của thứ đó đi.
Nhớ lại dọc theo đường đi tần xuất bọn họ bị yêu thú luân phiên công kích có lẽ chính là đôi mắt đó dở trò quỷ.
– Mới vừa rồi chủ nhân của ánh mắt đó phát ra sát khí ta mới cảm nhận được, cứ nghĩ rằng đối phương sẽ động thủ nhưng sau đó mất vô tung.
Rốt cuộc đối phương muốn điều gì.
Cổ Nguyệt cảm nhận thấy ở lại không an toàn liền bắt đầu tiếp tục di chuyển đội hình và kêu họ đề cao cảnh giác hơn nữa.
Tinh thần đề phòng.
Lạ kì là trên đường đi giờ đây cũng không còn có nhiều yêu thú mạnh mẽ như vừa nãy, đa số toàn Trung Cực vị sơ kì yêu thú.
Càng làm Cổ Nguyệt khẳng định vừa nãy có kẻ giở trò, khiến bọ họ tiêu sạch hết Hỏa Cầu phù để khó có thể kết thành trận pháp lần nữa.
Đi được một đoạn liền nghe được tiếng độ lạ.
– Phía trước có giao đấu.
Thái Tâm Nhi cùng Cổ Nguyệt nghe được tiếng động nhỏ, các thiếu nữ lắng tai nghe.
Cổ Nguyệt lắng nghe một lúc rồi nói:
– Âm thanh vừa rồi là âm thanh chiến đấu, vừa đánh vừa di chuyển.
– Chúng ta thế nào đây, có ứng cứu không?
Thái Thâm Nhi hỏi.
– Trước quan sát tình hình.
Mọi người cũng di chuyển ra mấy dặm.
Càng lại gần âm thanh chiến đấu thì mùi máu tươi càng hăng.
Khí tức do hai người chiến đấu phát ra cũng dễ dàng cảm tri được hơn.
– Là người và yêu thú đang giao thủ.
Cổ Nguyệt cảm ứng hai cổ nguyên khí hung hãn nồng hậu, theo động tĩnh đại địa rung chuyển, hai con yêu thú này sợ cũng không nhỏ.
Cũng không lâu lắm đám thiếu nữ đi tới vị trí ở khe núi bắt gặp được dấu chân khổng lồ in trên mặt đất.
Thái Tâm Nhi đứng ở giữ dấu chân, khoa tay múa chân chỉ trỏ nói:
– Dấu chân này chính là to nhất trong số yêu thú khổng lồ trên đường chúng ta gặp được.
Rốt cuộc sao có thể to lớn tới nhường này.
– Nơi này còn lưu lại dấu vết nguyên khí tấn công, trong đó có lôi điện cảm giác thật quen.
Cổ Nguyệt cũng phát hiện một số mảnh y phục rách của Cửu Thiên phái, còn có một cỗ thi thể bị đánh nát hết thảy toàn thân xương cốt!
Theo bọn họ càng cẩn thận, đi dọc theo khe sâu tiến vào trong, dọc theo đường đi thấy được không ít thi thể đệ tử Cửu Thiên Phái đều có ở đây.
Xung quanh bốn phía lưu lại dấu vết chiến đấu cũng phải kinh ngạc
Các mảnh binh khí nát vụn, các mảnh này chính là từ các kiện Bảo Khí.
Kiện các kiện Bảo Khí thế mà bị nghiền nát rơi lả tả như vậy.
Nữu Nữu quan sát những thi thể một ngươi nữ ở đây lại cũng hơi giật mình nói:
– Ta nhận ra người này, là người này đi theo chính là người mê đắm Dương Thanh Sơn sư huynh luôn đi theo huynh ấy trong Cửu Thiên phái.
– Đây là Chấn Lôi Thương của Dương Thanh Sơn sơ huynh.
Bảo Khí Ngũ tinh.
Thái Tâm Nhi cũng cầm lên một mảnh thường sắc mặt hơi xấu đi vì nàng ta biết mảnh thương này là của ai.
– Thực lực của Dương Thanh Sơn so với ta hơn một bậc, nghe nói đã đạt tới Huyền Nguyên đỉnh phong, có sức chiến đấu với Đại Cực Vị hay Địa Nguyên cảnh cao thủ một trận.
Ở vòng ngày mà này thật sự có yêu thú có thể giết hắn sao?
Dung mạo của Cổ Nguyệt bất định nói định nói: — QUẢNG CÁO —
– Vậy người nào đang chiến đấu với hai đầu yêu thú kia.
Thái Tâm Nhi nhanh chóng nói:
– Dương sư huynh đi trước chúng ta một bước tiến vào Vạn Nguyên lâm mấy ngày, nhưng hầu hết đệ tử ở đây đều đã chết.
Có lẽ nào bọn họ đối đầu với yêu thú cấp bậc Đại Cực Vị hậu kì, hay Cực Vị Viên Mãn mới không ai chạy thoát khỏi được.
Khoảng cách nơi chiến đấu đã rất gần, các nữ đệ tử khác phát hiện ra thêm thi thể cửa người.
– Nơi này còn có thi thể của những người khác.
Trong hạp cốc, thêm các thi thể bị đánh cho xương cốt nát vụn, thủ đoạn vô cùng độc ác.
Càng ngày càng nhiều thi thể bị phát hiện khiến các thiếu nữ dung hoa thất sắc, để bọn họ thở phào là những thi thể này cũng không phải của Cửu Thiên phái.
Có của Thiên Nhất môn và Kiếm Trảm tông ở đây.
Cổ Nguyệt cũng âm thầm lòng yên tĩnh, quan sát kĩ hơn thấy trên mặt đất phía trước có máu tươi tụ lại thành một vũng không ít.
Nàng nhận ra vũng máu này không phải của nhân loại mà là của yêu thú.
– Xem vết máu này có lẽ hai con yêu thú kia cũng không phải là không bị thương tí nào, chắc dựa vào ưu thế dáng người khổng lồ mà mạnh mẽ tất công.
Ít nhất cũng là tin tốt.
Nghe vậy các thiếu nữ thở phào nhẹ nhõm.
Cổ Nguyệt nhanh chóng nói:
– Tâm Nhi ngươi trước mang các sư muội lên Vân Linh Giản bay lên cao, chú ý quan sát tình hình, vì không còn Hỏa cầu phù tạo thành trận pháp mà yêu thú này so với các ngươi là quá sức nên đừng vội ra tay.
Để ta đi trước xem xét tình hình một chút.
Thái Tâm Nhi nghe vậy, lấy ra túi nhỏ thả đám mây lớn kia ra ngoài, mang theo các thiếu nữ kia bay lên trên cao.
Cổ Nguyệt sắp xếp di chuyển về phía trước, không lâu lắm liền thấy thấy một khu vực chống trải, các cây xung quanh bị quật ngã, rừng rậm chia thành từng mảnh từng mảnh, đều có dấu vết chiến đấu ác liệt để lại.
– Quả nhiên đã trải qua một trận hỗn chiến.
Tiếp tới lọt vào tầm mắt là con Đại Hắc Hùng cao gần ba mượi trượng, trên thân là vết thương chằng chịt, có một vết sâu nhất khiến máu tơi chảy như suối.
Bên cạnh còn còn một con dê, hình thể cũng lớn không kém, nhưng một chân bị cây thương đâm thẳng qua sắp đứt tới nơi, nằm vật một chỗ không cử động.
Phía đối diện chính là một người khác cũng giống con dê quá khổ nằm im bất động, không rõ sống chết.
Còn lại chính là một người thân hình cũng tràn đầu máu chật vật tránh né công kích của con Đại Hắc Hùng kia.
– Kia là Dương Thanh Sơn sư huynh!
Cổ Nguyệt nhận ra người nằm ở dưới đất kia, chính là Dương Thanh Sơn mà các thiếu nữ nói.
Nhìn tới người thanh niên đang đấu với Đại Hắc Hùng trên y phục đoán ra là đệ tử của Kiếm Trảm tông.
Nếu có đệ tử Kiếm Trảm tông lâu năm ở đây liền nhìn ra ngườ thanh niên này là Nam Cung sư huynh xếp thứ mười trên nội môn dự khuyết bảng.
Nhưng tên này vốn đã bị Xà nữ nhân ăn giết chết, sao có thể xuất hiện ở đây.
– Có lẽ đệ tử của Kiếm Trảm tông trợ giúp Dương sư huynh kết quả những đệ tử thực lực đều bị đánh chết.
Dương sư huynh lưỡng bại câu thương với đầu yêu thú dê kia.
Còn lại người này đối kháng lại.
Nhưng bộ dáng có lẽ cũng không cầm cự được lâu đâu.
Cổ Nguyệt đang phân vân xem có nên cứu người thì Kiếm Trảm tông kia hay không mà không nhận ra ngoài nàng còn có hai người khác tiến tới chỗ này.
Một người trong đó khí tức vô cùng cường đại.
– Cuối cùng cũng tìm thấy các Yêu tộc còn lại rồi.
Người đó nói..