Chị! Sao Không Thể Yêu Em?

Chương 10


Đọc truyện Chị! Sao Không Thể Yêu Em? – Chương 10

Cũng gần 1 tháng rồi chưa đêm nào chị ngủ ngon,cũng không thể ăn uống được gì nên cơ thể chị dường như rất mệt mỏi,sáng nay chị cảm thấy choáng váng,tay chân thì mềm nhũn ra,đầu thì đau dữ dội,nhưng chị vẫn cố gắng chuẩn bị cho Quân bữa sáng,sau khi Quân đi làm chị muốn ra ngoài hít thở 1 chút không khí nên đã lang thang ngoài đường,chị ngồi tại 1 băng đá công viên,nhìn những dòng xe chạy,những con người đi qua,những cặp trai gái đang cùng nhau tản bộ,đọc sách,đột nhiên chị thấy buồn vô cùng,chị và Quân chưa từng nắm tay nhau đi dạo,chưa từng nắm tay nhau công khai trước mặt đám đông,bởi chị sợ lỡ như có ai vô tình bắt gặp thì mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp hơn,họ lặng lẽ ở bên nhau và giờ thì lặng lẽ nhìn nhau và làm khổ nhau, càng nghĩ chị càng đau đầu nước mắt càng chảy xuống,chị ngồi mà quên mất thời gian,khi về bước vào nhà thì vật dụng trong nhà trở nên ngổn ngang,còn Quân thì đang ngồi đó gương mặt giận dữ,trên sàn nhà là những mảnh vỡ của bình hoa,những quyển sách bị xé rách,ngay cả chiếc điện thoại của chị cũng vỡ nát.chị hốt hoảng vô cùng,nhưng chị cũng không muốn hỏi chuyện gì xảy ra,nhìn thấy chị bước vào nhà Quân đã tức giận bỏ lên phòng,chị cũng không còn hơi sức để cãi với Quân,chị tranh thủ quét dọn những thứ trên sàn,thật là mệt mỏi……………cả ngày hôm đó chị cảm thấy như mình sắp ngất đi,chị cố gắng làm xong tất cả mọi việc, chị muốn ngủ 1 giấc thật ngon nhưng không tài nào chợp mắt được,hơn 4h đêm đầu chị như sắp nổ tung,người chị nóng rang lên,nhưng cảm giác rất lạnh,chị không thể xuống nhà để lấy thuốc,mệt quá,tay chân chị bủn rủn không thể ngồi nổi,chị tự nhủ cố gắng đến sáng sẽ hết

Sáng ra như thường lệ hơn 7h Quân thức dậy chuẩn bị ăn sáng ăn làm,nhưng khi xuống bếp anh không thấy chị nhưng cũng không thấy thức ăn chuẩn bị sẵn, Quân hốt hoảng,anh tưởng tượng đến cảnh chị rời khỏi nhà,Quân vội chạy lên phòng chị,chị nằm trên giường trán nóng rang,’Chị, chị ơi,chị bệnh hả’ chị mệt mỏi mở mắt ra nhìn Quân “tôi mệt quá”Quân vội vã gọi bác sĩ đến ,anh dùng nước ấm lau mát cho chị.sau khi bác sĩ khám và cho chị uống thuốc,chị thiếp đi lúc nào không hay.Quân ở bên cạnh chăm sóc chị,anh nắm tay chị,có lẽ anh đã làm khổ chị nhiều lắm,nhưng anh cũng đâu sung sướng gì hơn chị đâu. Đến trưa chị đã đỡ hơn, Quân đỡ chị ngồi dậy

-Tôi lấy cháo cho chị ăn nhé

–Cám ơn cậu,nước mắt chị lại chảy xuống.Quân ôm lấy chị

-Tôi xin lỗi,tôi đã làm khổ chị quá nhiều rồi. Anh lau nước mắt chị

-Chúng ta đừng làm khổ nhau nữa được không chị ? bỏ qua tất cả không được sao chị, chị vẫn khóc,có lẽ chị đã đợi câu nói này của Quân,chị đã mong mọi chuyện đừng xảy ra

-Trong lòng tôi không có ai ngoài chị hết,chuyện hôm đó chỉ là sự cố,là cô ta ôm lấy và hôn tôi,tôi cũng bất ngờ,chị không thể quên chuyện này sao ?

…………………………….

-Tôi cũng khổ sở lắm rồi,chị,tình yêu chị dành cho tôi chỉ cần 1 lời nói chia tay là sẽ quên hết sao

,chị lắc đầu

-Đừng giận nữa nhe chị,bao nhiêu đó đủ rồi,chị mà giận nửa là tôi cưới vợ thiệt đó.chị tựa đầu vào vai Quân,mọi việc đã qua rồi,từ giờ chị không được bướng bỉnh hay hiểu lầm nữa,chị phải tuyệt đối tin tôi,chị không nói lời nào,chị chỉ biết nghe Quân nói và làm theo lời Anh,chị không muốn phải sống trong khổ sở như những ngày đã qua,thời gian vừa qua như 1 thử thách ban đầu trong tình yêu của họ

Đến chiều chị đã khỏe hơn,Quân đở chị xuống phòng khách ngồi,anh gối đầu lên đùi chị

-Đã lâu rồi không được nằm như vầy,Quân thở dài

-Tôi khiến cậu thấy mệt mỏi sao

-Không vì tôi nhớ cảm giác này thôi,tôi không muốn chuyện này lặp lại lần nửa

-Tôi cũng vậy,nhưng người có lỗi là cậu mà

-Đừng nhắc lại nữa,đau đầu lắm,sau này lời chia tay chị không được tùy tiện nói ra,nếu có thì người nói phải là tôi chị hiểu chưa


-Tại sao

-Đừng hỏi nữa,chị đã nói rồi nên không được quyền nói nữa,nếu còn nói nữa thì tôi sẽ không tha thứ cho chị đâu.chị dễ dàng nói ra câu đó vậy sao

-Tôi sẽ không nói nữa, dù sao này xảy ra chyện gì tôi cũng không nói chia tay

-Dạo này tôi mệt mỏi lắm chị biết không ? Chị vuốt tóc Quân,chị sờ lên guơng mặt Quân,Quân cũng đã gầy hơn so với lúc trước,Quân nắm lấy tay chị

-Tôi ngủ nhe,dạo này tôi mất ngủ

-Lên phòng cậu ngủ đi

-Tôi muốn nằm đây

-Tôi là người bệnh mà

-À,tôi quên mất,để tôi đưa chị lên phòng

Quân đưa chị trở về phòng,đở chị lên giường nhưng anh không về phòng,anh nằm và ôm lấy chị

-Cậu không về phòng sao

-Còn sớm mà,tôi sẽ ngủ ở đây 1 lát,ngủ,chỉ ngủ thôi,chị yên tâm

Và cứ thế Quân ôm lấy chị và ngủ thật ngon lành,chị cũng ngủ quên mất,đến sáng chị tỉnh dậy thì Quân đã về phòng rồi.mọi thứ trở nên bình thường,chị lại nhìn thấy nụ cười của Quân,họ như quên tất cả những chuyện buồn vừa qua và chỉ vui với những gì họ đang có

Những ngày tháng bên cạnh thật êm đềm và nhẹ nhàng,chị như người vợ làm nội trợ,ngày ngày chăm chỉ làm việc nhà,nấu những món ăn mà Quân thích,đón Quân mỗi khi anh đi làm về chỉ để nhìn thấy nụ cười của Quân,những việc tưởng chừng như đơn giản đó lại chính là niềm vui là hạnh phúc của chị

……………………

-Chị biết hôm nay là sinh nhật của tôi chứ


-Biết,nhưng không phải năm nào bà cũng tổ chức cho cậu bên nhà hàng sao

-Ừm,nhưng hôm nay chị cũng qua đó nhe

-Thôi,cậu cứ chơi vui với mọi người đi

-Có ai đâu,1 vài người ở khách sạn và mẹ thôi

-Có cô Quyên chứ

-Ừ,Có cả Thúy nữa

-Vậy tôi đi làm gì

-Nhưng quan trọng là có em

-Em sao ?

-Ừm,là em,chị gọi tôi là anh đi

-Thôi,kì lắm,tôi không quen,chị ngượng ngùng

-Thì cũng phải gọi chứ ,không lẽ sau này cưới em về để gọi em là chị sao

-Chúng ta không có ngày đó đâu.chị thoáng buồn

-Sao lại không,Anh sẽ cưới em

-Ừm,chị cười buồn,điều đó thật chỉ có trong giấc mơ của chị


-Vậy gọi anh nhe

-Anh

-Anh yêu đi

-Trời,Cậu thật là..

-Đó,đó,lại cậu nữa rồi,sau này mỗi lần nói sai là phạt 1 cái hôn nhé,chị đỏ mặt,quay sang chỗ khác

-Còn sinh nhật anh thì sao đây

-Tôi…À Em không vẫn hơn, em sợ có sai sót gì mọi người sẽ để ý

Quân tiến đến ôm chị

-Anh xin lỗi,em cố gắng 1 thời gian nữa,anh sẽ nói với mẹ,lúc đó thì em không phải lo sợ gì cả

……………………….

-Anh sẽ về sớm em đợi anh nhe.chị gật đầu

……………………………..

Hơn 10h Quân về,vẫn như mọi ngày anh xà xuống và nằm trên đùi chị

-Anh về sớm vậy

-Nhớ em,anh xoay người ôm chị

Bỗng Quân ngồi dậy,anh lấy trong túi 1 sợi dây chuyền,đeo vào cổ cho chị

-Tặng em

-Sinh nhật anh sao lại tặng cho em

-Chỉ vì muốn tăng em thôi,trên đó có khắc Q L


-Hôm nay sinh nhật anh vui chứ

-Anh chỉ vui khi có em bên cạnh thôi

-Với ai anh cũng nói vậy sao

-Anh chưa hề nói câu đó với ai,toàn là các cô gái nói thôi

-Anh đang tự hào về bản thân hả

-Không phải,chỉ là anh muốn cho em biết em là người duy nhất

………

-Nhiều khi anh nghĩ chúng ta có phải ngoại tình đâu mà phải lén lúc như thế này,không dám cùng nhau đi ra đường,cùng nhau đi dạo,xem phim,hay làm gì đó,đơn giản thế thôi cũng không được

-Vì em là người làm nhà anh,e lớn tuổi hơn anh,lại là người có 1 đời chồng,anh biết mà,em sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc đời anh

-Chúng ta không thể giấu giếm mẹ hoài được.Hôm nay mẹ đã nói cưới vợ cho anh,Anh nói sẽ dẫn người yêu về ra mắt mẹ

-Hazzz,tính sao giờ …

-Anh nghỉ trước sau cũng phải nói,chỉ còn biết thuyết phục mẹ thôi

-Làm sao mẹ anh có thể chấp nhận em

-Nếu mẹ không chịu sẽ bỏ nhà đi

-hazz

-Thôi tới đâu hay tới đó em đừng nghỉ ngợi nhiều nửa

-Không nghỉ cũng không được

………………………………………….. …………………………..



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.