Chỉ Muốn Yêu Cậu ( Hoàn )

Chương 47


Bạn đang đọc Chỉ Muốn Yêu Cậu ( Hoàn ) – Chương 47

Đến trước cổng nhà, cô xuống xe mở cổng rồi quay lại hỏi:

” Anh có muốn vào hay về chung cư ?.”

” Anh về chung cư, em vào nhà đi.”

Cô gật đầu tạm biệt hắn rồi đóng cổng lại, Tần Nghiêm đứng ở ngoài thấy cô vào hẳn trong nhà rồi mới đi về. Sau khi về đến phòng, hắn mở đèn lên rồi đi vào bếp lục lọi rồi mở tủ lạnh lấy một quả trứng ra ốp la rồi nấu mì ăn, hắn tự trách mình suy nghĩ vội, nếu không thì giờ này đã được ăn cơm cùng gia đình cô rồi, ăn xong hắn lấy một ít đá với một lon bia mang ra sofa ngồi mở tivi lấy vài gói khoai tây chiên nhâm nhi, tay định mở lon bia thì chợt nhớ tới cô nói không cho hắn uống nhiều, Tần Nghiêm đắn đo suy nghĩ cuối cùng hắn mang lon bia đi cất vào tủ lạnh thay vào đó là một chai rượu, hắn rót rượu ra ly rồi uống ực một cái, vị đắng cay từ từ chảy xuống cổ họng khiến hắn hơi khó chịu. Nằm lên nằm xuống một lúc thì hắn thấy chán chường, tay chống cằm xem tivi mà tâm trí cứ nghĩ về cô, hắn lấy điện thoại ra gọi cho cô, Tiểu Hạ đang xem lại sách vở thì thấy hắn gọi tới, cô cầm điện thoại lên:

” Alo.”

Hắn nghe giọng của cô đôi môi bất giác mỉm cười đáp:

” Em đang làm gì đấy ?.”

” Em xem lại bài đây, anh ăn cơm tắm rửa gì chưa ?.”

” Anh ăn rồi, chưa tắm.”

” Sao anh không tắm đi, đi cả ngày về rồi còn không chịu tắm.”


” Anh…nhớ em.”

Cô khựng lại nhíu mày đáp:

” Nhớ cái gì chứ, em với anh mới xa nhau có…ba mươi phút mà.”

” Anh không biết, anh thực sự rất nhớ em.”

” Anh uống bia đúng không ?.”

” Anh không có.”

” Không có ? Không có mà sao tự dưng anh nói gì vậy ?.”

Hắn im lặng một lúc vì trong lòng hơi buồn, cô có lẽ sẽ không bao giờ biết được cảm giác của hắn khi không có cô bên cạnh, Tiểu Hạ nghe đầu dây bên kia im ắng cô liền gọi:

” Tần Nghiêm! Anh đâu rồi ?.”

” Anh đây.”

” Làm gì đang nói chuyện tự dưng anh im lặng vậy hả ?.”

” Anh đang suy nghĩ một chút.”

” Anh nghĩ gì ?.”

” Em…có bao giờ sau khi anh đưa em về, chỉ một chút khi anh rời đi, em nhớ anh hay không ?.”

” Em…không, chúng ta ngày nào cũng gặp nhau, ở cạnh nhau rất lâu, mới rời đi một chút thì sao em nhớ được.”

Trước khi hỏi câu đó, hắn đã lờ mờ đoán ra được câu trả lời của cô nhưng khi nghe chính miệng cô nói thì hắn không kìm được mà đau lòng, Tần Nghiêm cười khổ đáp:

” Ừm, em nói đúng, không thể nhớ được, chúc em ngủ ngon.”


Cô chưa kịp trả lời thì hắn đã tắt máy, cô nhíu mày tự hỏi:

” Lại sao nữa đây ?.”

Tần Nghiêm gọi cho Trần Ôn, đầu dây bên kia vừa vang lên hắn nói:

” Tới phòng tao đi, mua thêm mấy lon bia nữa.”

Trần Ôn không kịp phản ứng thì hắn đã tắt máy, hơi khó hiểu nhưng cậu vẫn nhanh chân chạy ra cửa hàng mua bia và đồ nhắm, Tần Nghiêm nằm một lúc lâu rồi ngồi dậy uống cạn chai rượu, hắn không còn cảm nhận chút gì là đắng cay nữa sau câu nói ấy của cô, loạng choạng bước về phía phòng ngủ định đi tắm cho giải bớt rượu đi chợt bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, hắn lè nhè trong cổ họng:

” Thằng này hôm nay đi bằng máy bay hay sao mà nhanh quá vậy ?.”

Nói rồi hắn đi ra mở cửa, Diệp Uyên nhìn hắn hỏi:

” Anh uống say rồi sao ?.”

Tần Nghiêm đưa mắt lên nhìn, hình ảnh trước mắt hắn lúc mờ lúc rõ làm hắn không thể phân biệt được đâu là thật đâu là ảo, Diệp Uyên đưa tay đỡ lấy hắn nói:

” Em dìu anh vào trong nhé.”

Hắn gật đầu, lúc này bên dưới chung cư Tiểu Hạ ấn thang máy lên tầng năm nhẽ ra cô không định tới nhưng vì lần trước hắn làm cô hồn siêu phách lạc rồi nên bây giờ không đến cô không thể yên tâm được, đúng lúc cánh cửa thang máy sắp đóng lại thì một người khác xông vào làm cô giật mình, định thần lại thì cô phát hiện đây không phải là bạn của Tần Nghiêm hay sao ? Người kia cũng nhận ra cô liền cười hỏi:

” À, cậu là bạn gái của Tần Nghiêm đúng không ?.”


Cô gật đầu, Trần Ôn nói:

” Sao cậu đến tìm cậu ấy trễ vậy, đừng nói hai người….”

” Hả ? Cậu đừng nghĩ bậy, tớ sợ cậu ấy đói bụng nên mang chút đồ ăn đến thôi.”

Trần Ôn gật đầu nói:

” Cậu ấy không đói đâu, cậu đừng lo.”

” Tại sao vậy ?.”

” Đây cậu xem đi.”

Nói rồi Trần Ôn đưa túi đựng bia với đồ nhắm cho cô xem rồi kể việc hắn gọi điện bảo cậu mua bia đến. Tần Nghiêm đưa tay dịu dàng ôm lấy gương mặt Diệp Uyên lè nhè nói:

” Tiểu Hạ, anh còn tưởng em…em sẽ không đến.”

Cô ta nhìn Tần Nghiêm đôi mắt hiện lên tia hung hăng rồi nhanh chóng cúi xuống hôn nhẹ lên môi của hắn, Tần Nghiêm bị hơi men đánh lừa cứ tưởng người con gái ở trước mặt mình là Tiểu Hạ nên đáp trả say đắm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.