Đọc truyện Chỉ Là Muốn Nói… Em Yêu Anh – Chương 11: Nhiệt liệt quá mức!
[ Chương này có H hơi cao – Bạn nào không thích có thể click next nhé ^^ ]
Phòng tắm từ bao giờ nên nghi ngút hơi nước, tạo thành làn khói mờ ảo hấp dẫn rợn người. Việt Thần sau khi thoát y liền cảm thấy cơ thể thật dễ chịu, anh đặt Tử Khiêm xuống bồn tắm trước rồi xoay mình đi lấy gì đó. Cậu ngồi trong mớ hoa hồng muốn tràn đến cổ, vùng vẫy gào thét, khuôn mặt đỏ ửng đáng yêu:
– Nè nè… em không muốn! Mau thả em ra >”
– Im lặng chút đi.
Việt Thần liếc cậu, xê dịch cánh tay vào tủ đựng sữa tắm, lấy ra một chút dịch hương trà xanh, nói với cậu:
– Cái này thật sự rất tốt, để anh giúp em.
– Cái gì? Không cần nga~
Tử Khiêm trầm mình xuống nước, đôi mắt sợ hãi nhìn chòng chọc vào anh, mặc dù tiếp xúc cơ thể với nhau là chuyện từ ngàn năm trước nhưng vẫn cứ “ngại” sao sao í, mắc cỡ thật là mắc cỡ chết được. Thế nhưng chỉ có mình cậu là nghĩ như thế, Việt Thần ung dung bước vào phòng tắm, thân hình đúng là *chảy nước miếng 5s*. Eo thon, cơ bụng 6 múi rõ mồn một, nước da anh dạo này trắng lên tạo thành màu trắng ngà nên nhìn quyến rũ hẳn ra. Gương mặt dính chút nước chảy dài từ trán xuống cổ, giọt nước như muốn ôm lấy thân thể anh cứ lăn lăn từ từ làm Tử Khiêm hơi thẫn thờ. Phu phu nhà này quả là rắc rối, chỉ có tắm thôi mà cậu bát nháo làm anh bực hết cả mình, lúc sau liền đe dọa:
– Em có muốn được đi đứng bình thường như bao người khác không? Trẻ con khuyết tật xấu tính như em sẽ chẳng ai thương đâu.
-…!
Cậu vẫn không hiểu ý anh là gì, mong lung suy diễn câu nói của Việt Thần, sau một hồi bị người đối diện cắn lên vành tai liền giật mình hét lần nữa:
– Anh có tắm không? Hay toàn trêu em?
– Tắm là một loại thể thao thư giản dành cho tất cả mọi lứa tuổi, không có giới hạn thành viên tham dự, đặt biệt nếu tắm cùng nhau sẽ tạo nên sự hưng phấn tuyệt đối cho đối phương, ai làm người kia gục trước sẽ thắng…
– WTF? Chân lí cái *beep* gì vậy hả?
Tử Khiêm trợn mắt, há miệng tròn vo nhìn anh, cảm giác anh chính là bị người khác nhập vào, nói quá nhiều lại còn nói chuyện làm người khác mất mặt chết được. Việt Thần cười cười, lâu rồi anh không chọc ghẹo cậu, hôm nay liền làm cảm thấy tâm trạng rất tốt. Vừa cười xong, anh nhẹ nhàng ôm lấy thân thể cậu, khẽ mấp mấy môi thì thào, khuôn mặt anh tự động tiết ra mồ hôi, cảm nhận tiết chế vô cùng:
– Không đùa nữa, anh sắp không chịu nổi rồi.
Tử Khiêm mặt đỏ như gấc, cuối cùng cũng chịu dùng nhịp thở hòa tan với giọng nói cứ như thì thầm cho bản thân cậu nghe vậy:
– Để em giúp anh.
Chẳng qua hạ thân của cậu bị anh đùa bỡn từ nãy giờ liền tiết không ít dịch trong suốt ra ngoài, bản thân cậu cũng khó lòng mà chịu đựng, bã vai run run xoay người lại giúp anh giải quyết. Bàn tay thon dài, nhỏ nhắn của cậu khẽ khàng vuốt lên vuốt xuống “cậu bé to lớn” kia, vốn dĩ cậu bé đó hư quá chẳng chịu nằm yên, cứ ngẩng đầu mãi như muốn nói với “cậu bé nhỏ” đối diện: *Bạn ơi! Mình cùng nhau chơi đùa thật thật vui vẻ nhé* – (Khúc này edit chỉ muốn xỉu… haha bựa quá bựa)
Việt Thần luồn tay ôm lấy cổ cậu, tìm kiếm đôi môi nọ nhấm nháp từ từ, hương vị không tồi rất dễ nuốt. Khoang miệng cậu bị lưỡi anh quét sạch sẽ, dịch vị cũng vì thế mà trộn lẫn, đâu đó có vị ngọt. Cả hai đều đang mê mang, chỉ thuận theo bản năng tự nhiên mà làm cho đối phương “sớm gục”. Việt Thần bắt đầu hành động trước, anh dùng tay vân vê đầu ti trước ngực của cậu, hồng nhạt đáng yêu muốn chết, lại từ miệng cậu thẳng xuống nơi đó mà cắn nhè nhẹ, chẳng mấy chốc nơi ấy cưng cứng lên trông rất mê người. Tử Khiêm cũng không vừa, liền thỏ thẻ bằng giọng nói quyến rũ:
– Ông xã… Em giúp anh ngậm nhé.
Nói rồi cậu ra hiệu cho anh đứng lên còn mình thì quỳ trước hạ thân người đàn ông đối diện, dùng cái miệng đáng yêu chết người ngậm lấy phân thân, lúc nuốt lúc nhả ra khiến Việt Thần không khỏi phát ra tiếng rên nhẹ, được một lúc bản thân anh chịu không được liền lôi người cậu ra khỏi bồn tắm một chút, tay dùng lực giạng hai chân cậu ra, nói:
– Vào nhé?
– Ưm… được…
Thật ra nói vào liền không vào, Việt Thần dùng ánh mắt sói gian tà nhìn cậu, định bụng trêu một chút hãy vào, nghĩ liền làm đem môi hôn khắp người cậu, chỗ nào cũng bị lưu lại dấu hôn rõ rệt. Trong phòng tắm tất nhiên có một cái gương rất lớn, đủ để xem phim HD full màn hình luôn đấy @@… Tử Khiêm không biết anh định làm gì, chỉ nằm im đó hưởng thụ từng nụ hôn anh trao, bất chợt nghe anh bảo:
– Mở mắt ra một chút, nhìn bộ dạng em kìa, hảo dâm đãng nha.
– Anh…anh… tha cho em đi.
Thật ra anh vừa nói, vừa dùng tay vuốt ve hạ thân cậu, cả người run bần bật, cảm tưởng mình sắp bắn ra bị anh dùng tay chặn ngay nơi thoát hiểm vô cùng khó chịu, tiếng rên rỉ van xin bắt đầu:
– Ân… mau cho em ra… thật không thể chịu được… ư…ư
– Mau gọi tên anh, liền cho em thoải mái…
– Việt Thần, Việt Thần…
Gọi xong quả nhiên được anh cho giải phóng, cả người trong trạng thái đê mê, tuy nhiên cậu bé nhỏ được giải quyết nhưng hảo huynh đệ hang động nhỏ lại chưa được ăn gì nga~ Đói quá, thật đói mà ToT.
Bản thân Việt Thần vốn muốn đè cậu ra mà ngược đãi ngay nhưng anh vẫn muốn từ từ thưởng thức. Ở phía dưới cậu chưa đươc bôi trơn nên không thể vội vào, có thể làm tổn thương cục cưng của anh mất ~.~ *cục cưng gì chứ? Không thể tưởng*
Sau đó một lần nữa anh lại hôn xuống cánh môi của cậu, liếm lên vành tai dùng lưỡi lướt vào bên trong khiến cậu có cảm giác nhột nhạt hẳn, cơ thể tự động cơ rúm lại. Anh nhẹ nhàng tiếp tục gặm chiếc cổ, xương quai xanh, vùng ngực đang phập phồng theo hơi thở. Lại hút đầu nhủ thật ngon miệng, điểm kích thích lần nữa bị anh động đến, tiểu Khiêm Khiêm một lần nữa lại sắp bùng phát mất rồi. Cậu ôm chặt lấy đầu anh, muốn anh ăn luôn hết đầu nhủ của cậu càng tốt *mất trí- ing*, cảm giác anh dùng răng cắn lên thật thoải mái. Lúc sau, tự thân đảo ngược tình thế, cũng theo bản năng làm giống với những gì anh làm với cậu, Việt Thần hơi bất ngờ vì cậu bạo dạng hơn nhưng trong bụng không khỏi mừng thầm vui vẻ, lại dùng tay xoa nắn mông cậu, hi vọng huyệt cúc tự động mở rộng một chút.
Thuận tay đưa cho cậu chai dịch trà xanh lúc nãy anh cầm xuống, nói:
– Em tự bôi vào, sau đó tự động đi.
– Hả? Em làm sao có thể?
– Sao lại không?
Cậu ngẩn người nhìn chai dịch lỏng hương trà xanh ( đấy là chai bôi trơn đấy ạ, cái này hương trà xanh bữa sau chắc tác giả sẽ chèn thêm cả hương chocolate hay dâu gì đấy =.=), đổ một ít ra bàn tay, tự thân dùng ngón tay khuếch tán hậu huyệt, lâu lâu lại nhìn bộ dạng dâm đãng của mình trong gương làm khuôn mặt ủng đỏ lên. Sau khi cảm thấy phía sau thật ổn, liền cầm lấy phân thân của Việt Thần nhẹ nhàng cho vào hậu huyệt, cũng không mấy khó khăn hang động nhỏ đã nuốt gọn “cậu bé to lớn” mất dạng. Anh khẽ rên nhẹ khi tiến sâu vào trong, bảo cậu:
– Em động nhanh một chút!
– Ân!
Tử Khiêm liền dùng tư thế cưỡi ngựa, cố gắng động thật nhanh, cảm giác thật sướng mê người, ánh mắt cậu hơi dại ra một chút, dịch vị có chút tràn ra khỏi miệng sau những tiếng rên rỉ dài hạn của cậu. Tự thân vận động quả là không giải hết nổi ngứa ngáy bên trong hậu huyệt, cậu mở miệng nhỏ nài nỉ anh:
– Mau giúp em, thật không thể chịu nổi… híc…ưm…ưm
– Được!
Chỉ chờ câu nói này của cậu, anh liền lật người cậu xuống, dùng phân thân to lớn muốn nức, nổi đầy gân xanh ra vào liên tục hậu huyệt nhỏ kia, cứ thế mà nuốt vào nhả ra, làm liên tục khiến người bị anh đè bên dưới thoải mái kêu la vì sung sướng. Phân thân bị cậu gắn chặt sâu trong cơ thể, mông nâng cao hơn như mời gọi sự đâm chọc từ phía sau. Anh ôm chặt lấy cậu, cúi người hôn lên vai, ngón tay siết chặt đầu nhủ khiến cậu không tỉnh tảo được lại càng kẹp chặt hơn nữa.
– Nhóc con! Kẹp chặt như vậy tính ám sát chồng em à?
– Ưm… Mau mau dùng sức thao chết em… khó chịu quá… ân…
Việt Thần nắm chặt eo cậu, quy đầu của anh tự động tìm đến điểm G nhạy cảm ra sức ức hiếp nơi đó, hết sức ngược đãi không thèm thương tiếc. Đều tận lực ra tận cùng vào sâu bên trong, trừu sáp mạnh mẽ vô cực. Âm thanh va chạm giữa đùi anh và cánh mông trắng ngần của cậu vang lên trong không khí, mờ ảo, huyền bị, dâm mị vô cùng. Phút cuối cùng, anh điên cuồng trừu sáp một lần nữa, một dòng điện mạnh mẽ từ phân thân truyền thẳng lên não bộ ra hiệu bộ binh tổng tiến công vào mật thất.
– A…a…nóng…thật nóng quá T.T
– Ưm…a…
Cả hai thở gắt gao, gấp gáp đạt đến cao trào, tư thế của anh thoải mái đè lên người cậu nhưng không hẳn là quá mức khiến tiểu bảo bối chết dí. Cậu mệt muốn chết liền mê man, sau đó anh đem câu tắm rửa thật sạch sẽ, tẩy rửa hết dịch bẩn trong hậu huyệt, cẩn thận quấn khăn quanh người cậu. Màn đêm vẫn còn tiếp diễn, tình ta vẫn còn say nồng, một người ngủ, một người vô tư trừu sáp, không khí ám mụi bao quanh cả khu biệt thự nhà họ Vương…
P/s: Tớ edit cái chương này thật mệt muốn chết, tốn mất khối chất xám. Hi vọng cả nhà thích mà cho tớ cái *Sao* của chữ THÍCH nhé.^^~