Bạn đang đọc Chị Hai Là Tôi – Chương 15
sau khi gọi song cú điện thoại , Kan đi sang phòng giải trí của gia đình , lấy ra một chai rượu cực mạnh , ngồi uống một mình , nhìn mặt Kan bây giờ thật đáng sợ , lạnh lùng không chút xúc cảm , ánh mắt sắc nhọn có thế xuyên qua tim bất kỳ ai nhìn vào nó . ba Kan ngồi trong phòng làm việc cũng với một khuôn mặt lụng lùng vô tình không kém , đang hý húi làm việc , phải nói rằng ông là một doanh nhân thành đạt , lạnh lùng trên thương trường , ông đặt bút đăm chiêu ” xin lỗi con Kan ! , hy vọng con đừng trách ba khi ba làm như vậy với con , ba xin lỗi . ”
mẹ Kan cùng Thúy Vy vào bếp , nhìn Thúy Vy bây giờ thật giống một người vợ hiền dâu thảo , tỷ mỉ nhặt từng ngọn rau , rửa từng cái bát cái đĩa , tóc cột cao . mẹ Kan cũng hỳ hụi làm , không phải nhà không có người lmf , mà là mẹ Kan muốn đích thân làm cho Kan ăn nên bà vào bếp . cùng Thúy Vy làm vài món cho Kan , bà thật xót xa khi thấy con mình như vậy , bà không biết mình với chồng làm vậy có quá đáng với Kan quá hay không .
– anh Kan……..- Thúy Vy đi vào trên tay là khay đồ ăn mà mẹ Kan cùng Thúy Vy mới làm
– cút- Kan nói một từ , lạnh lùng vô tình làm Thúy Vy giật mình
– bác và em đã làm cho anh một ít điểm tâm , anh ăn vào nhé – Thúy Vy nhẹ nhàng
– tao bảo mày cút ra khỏi đây , cả cái thứ gì đó trên tay mày cũng đem đi luôn – Kan quát
– anh …..sao anh nỡ đối xử với em như vậy chứ ? em có ý tốt ……..
– tao bảo mày cút , lải nhải nữa tao cắt lưỡi , đem cả thứ mày vừa đặt xuống đấy đi luôn , nhanh . từ nay tao cấm mày đến gần tao , đây là nhà tao , tao cấm mày không được vào bất cứ nơi nào , nhất là nơi nào có ta đang ngồi , cút nhanh – Kan gằn từng tiếng một , Thúy Vy vội lủi thủi đem đồ ăn đi . Kan mắt đỏ lừ ” con chó , mẹ kiếp , tao thề không gìm chết mày và cả nhà mày tao không là Kan , tao không mang họ Nguyễn Minh ….con mẹ nó chứ ” Kan lẩm bẩm một mình .
nói về hai br còn lại và ba ss, đang ngồi ghế shopha với cùng một khuôn mặt lo lắng , ai cũng thấy lo cho Kan không biết Kan sảy ra chuyện gì mà lại hành động như vậy . Ken có điện thoại
– a lô mẹ , con nghe – Ken nghe máy
-………………………..
– gì cơ ạh ? đính hôn ? – Ken hỏi lại
-………………………..
-cả thằng Bun hả mẹ ? bao giờ cơ ? – Ken
-…………………………
– sao nhanh vậy mẹ ?
-………………..
– không , không ạh , đương nhiên là muốn rồi ạh , chỉ là hơi gấp thôi – Ken xua tay trong không khí làm cả bọn ngạc nhiên đến phì cười
-…………………
-vâng , vâng , nhưng ba mẹ không về sao ?
-…………………..
– vâng , con biết rồi , dạ , con chào mẹ – Ken dập máy đặt máy lên bàn và quay sang cười ngoác mồm đến mang tai
– mẹ vừa gọi cho anh bảo thứ hai này anh với Lin và Bun với Mina đính hôn , ba mẹ Bun và ba mẹ sẽ về trong ngày thứ 2 đó – Ken nói
– thật vậy á ? – cả đám đồng thanh – sao nhanh vậy ?
– anh chịu , thấy bảo thằng Kan cũng đính hôn trong ngày đó – Ken đang cười đột nhiên thôi cười – cái gì vậy nhỉ ? thằng Kan đính hôn ? không phải chứ ? con Kin vẫn ngồi đây , có ai nói gì đâu ? đính hôn với ai ? – Ken bắt đầu tuôn một tràng . Kin mặt tối sầm lại , hóa ra là vậy , vậy là đã có đáp án cho việc Kan hành động như một người bất cần rồi , Kin ánh mắt mang một nỗi buồn …..
– Kin……- Lin lên tiếng
– dừng . không cần nói gì cả , tao không sao . đừng ai làm phiền tao cho đến ngày hôm đó ok ? – Kin nói rồi lạnh lùng đứng dậy đi lên phòng , làm cho bốn người còn lại không khỏi lo lắng . Kin về phòng mình đóng cửa phòng lại . đau …… Kin thấy mình đau lắm , Kin khóc , những giọt nước mắt đau đớn ……..Kin yêu Kan quá nhiều , bởi Kan là người duy nhất khiến Kin biết yêu và có thể yêu ……..bây giờ và mãi mãi sau này ……gục đầu trên bàn , Kin nấc lên từng hồi …… Kin đã chốt trong nên bốn người kia không vào được lại không có chìa sơ cua nên đành đững ngoài cầu mong Kin không sảy ra chuyện gì …….
nhốt mình trong phòng mất một ngày , Kin mới mở cửa phòng . nhìn thấy Kin phờ phạ ai cũng thấy đau lòng . Kin cười toe toét với mọi người và
– đói quá . có gì ăn được không zị hai ? – Kin hỏi Ken
– ờ có đấy , xuống phòng ăn nào , đói quá rồi mọi người nhỉ ? – Ken nói cả đám gật gật , tại lo cho Kin nên chưa có ai ăn hết á .
tất cả lao vào phòng ăn , ăn với công xuất lớn nhất có thể bây giờ vì đã hơn một ngày không ăn gì rồi . không ai nói với ai một câu nào , chỉ cúi ăn, lâu lâu 4 người kia lại ngó xem sắc mặt Kin thế nào . nhưng không , Kin chả có tý gì gọi là đau buồn nữa cả . hoàn toàn bình thường , mọi người cũng đỡ lo . nhưng ai biết được đằng sau khuôn mặt bình thản đó lại có một trái tim đang đau thắt , và đang khóc chứ ? Kin là người giấu cảm xúc mà , hay nhõng nhẽo với anh hai của mình thôi còn lại thì Kin hoàn toàn là một con người ……luôn biết cách che giấu cảm xúc.
– Kin này – Lin e dè hỏi
– nói đi – gắp miếng thịt quay vào mồm Kin nói
– chuyện ….-Lin ngập ngừng
– à .không sao. thôi mọi người ăn đi , không chốc tui ăn hết đó – Kin cười . – à mà mọi người nên đi chụp hình để làm kỷ niệm . ngày kia đính hôn rồi phải có tấm hình ra trò chứ đúng không ?
– ưkm` bọn anh định đợi em bình tĩnh lại rồi cùng đi mà – Bun nói
– thôi mọi người đi đi , em không đi cùng đâu , hì , ngại chết người ta có cặp có đôi còn em …… chiều mọi người đi đi , còn em , em đi chơi – Kin cười nói
– như vậy có được không ? – Ken hỏi
– hai nói vậy là ý gì ? em đâu có yếu đuối như người khác đâu ? yên tâm , em chỉ đi chơi cho tinh thần thoải mái thôi – Kin nói
– hay để bọn tao cùng đi …..- Mina nói
– không . tao muốn đi một mình – Kin chặn luôn lời của Mina
– ưkm` . tùy em . quyết định vậy đi – Ken nói
lên phòng , Kin đóng cửa phòng luôn không cho ai vào cùng , mọi người lại một lần nữa phải nghĩ về Kin , nưng không bao lâu sau , từ sau cánh cửa phòng Kin đi ra là một người con trai quần kaki nâu thắt lưng trắng , áo sơ mi trắng với zi lê đen tóc vuốt keo nhẹ , tay đeo đồng hồ hiệu gucci cao cấp . giày nike trắng , tai trái đeo chiếc khuyên kim cương sáng lấp lánh , dáng người cao ráo mảnh khảnh nhưng lại rất đẹp trai , vâng đó chính là Kin , sau một hồi đánh trận với bản thân Kin quết định cải trang thành con trai để đi chơi .
– ơ ….. ai đây ? Kinnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn , mày ra đây cho tao . thằng này chui ở đâu ra ? -Ken hét lên , ai cũng shock vì có một thằng con trai lạ hoắc trong phòng Kin đi ra . đã thế thấy Ken hét gọi Kin thì hắn lại còn dựa người vào cửa phòng Kin cười , một nụ cười tỏa nắng
– KIN ĐI RA ĐÂY NHANH – Ken quát lên – còn mày ? mày là ai ? vào đây từ bao giờ và bằng cách nào ?
– làm gì mà quát ghê thế ? em có điếc đâu mà hét ? – Kin nói , làm cả bốn người giật mình , đúng là giọng Kin , nhìn kỹ lại thì có giống Kin thật , mỗi tội tóc này ngắn và là iểu tóc của boy , nhìn giống kiểu tóc của anh Kim huyn joong .
– ớ là mày thật à Kin ? – Ken săm mờ soi Kin
– không em thì hai nghĩ là thằng nào ? có thằng nào mò vào được phòng em mà đi ra lại toàn thây như này không ? – Kin nói
– thế sao tóc mày ngắn vậy Kin ? – Mina hỏi
– cắt rồi – Kin cười nói
– cái gì ? đừng nói với tao mày ở trong đó mất 1h đồng hồ để cắt tóc và làm mọi thứ này nha – Lin thốt lên
– sao em lại cắt tóc ? tóc đang đẹp mà ? – Bun hỏi
– hê hê , đùa thôi , tóc giả đấy . hì giống thật đúng không ? thứ gì vào tay em thì giả cũng thành thật hết . thôi mọi người chuẩn bị mà đi chụp hình đi , còn em , em đi chơi đây – Kin nháy mắt
– mày tính đi lừa tình đấy à ? – Ken hỏi
– hai hâm hở ? đi một mình phải làm thế này chứ ? không lẽ khơi khơi cái mặt em là con gái đi chơi một mình để tụi đầu đường xó chợ dòm vô à ? – Kin nói và đi thẳng – em đi đây pp nhá – vẫy vẫy tay nhưng không quay đầu lại
– nó ổn chứ ? – Bun hỏi
– ổn thôi , Kin nó cứng rắn lắm không sao đâu – Mina nói
-đúng đấy tụi em hiểu nó mà – Lin thêm vào
– anh vẫn hơi lo- Ken nói
– không sao đâu , đảm bảo tối về vẫn nguyên vẹn – Lin nói
Kin đi ra gara lái chiếc mui trần đen bóng đi ra cổng . nhìn gống một hotboy thật sự . Kin lái xe chậm rái đi lượn vòng vòng ngoài thành phố , vì đằng nào cũng không có gì làm , với kả ở nhà nhìn thấy hai người bạn mình có người yêu bên cạnh Kin không chịu được . Kin buồn , Kin đau , đau tim ….lắm . nhưng phải kìm nén cảm xúc không để khóc , Kin sợ mọi người lo lắng và cũng không muốn làm con người yếu đuối cầu lụy vì tình yêu . Kin yêu Kan thật lòng , nhưng nếu Kan có ý định đi thì Kin sẽ không bao giờ giữ lại , bởi lẽ nếu người ta muốn đi mà mình cố níu kéo thì người đau khổ vẫn chỉ là mình , thà đau một lần để dứt khoát còn hơn là đau dai dẳng ……. quan niệm về tình yêu của Kin là như vậy . nhưng Kin là người chung tình nên giám cá Kin sẽ chẳng còn yêu ai hay có ý định lấy ai ngoài Kan .
Kan giờ này vẫn đang ngồi uống rượu một mình ở nhà , ai vào gần cũng bị đuổi ra ngoài hết sạch , ai không nghe thì chỉ có bị ăn ” đấm ” của Kan . Kan uống nhiều nhưng chả hiểu sao lại không thể say được , Kan muốn say , muốn lắm nhưng không được . Kan nhớ Kin , nhớ lắm nhưng không giám đi gặp Kin , sợ Kin sẽ đau lòng mà khóc , mà Kin khóc thì Kan không thể nhìn Kin khóc được , Kan không muốn Kin biết , Kan định hôm đó sẽ phá buổi lễ một trận tưng bừng rồi tìm Kin cùng bỏ đi một nơi nào đó thật xa , hai người sống với nhau hạnh phúc và sẽ có một gia đình cùng những đứa con của hai người . Kan khóc , giọt nước mắt của một thằng con trai … Kan giờ đây muốn có Kin bên cạnh để ôm , nếu Kin ở đây Kan sẽ ôm Kin mà khóc , khóc không phải là Kan yếu đuối mà là Kan thật sự đau …..đau ở tim , đau như muôn ngàn nhát dao đâm vào tim vậy , lấy điện thoại ra , nhìn hình của Kin thấy nụ cười của Kin , Kan lại càng nhớ Kin , càng đau , ……. ba mẹ Kan thấy con mình như vậy cũng đau lắm , kan đau một thì họ đau 10 , vì họ là người đã tạo ra Kan , nên khi Kan đau thì họ sẽ còn đau hơn Kan .
– mình có nên …..- mẹ Kan đang nói thì
– không được . chưa được nói – ba Kan chặn luôn
– nhưng mà em thấy nó như vậy em không nỡ chút nào – mẹ Kan khóc
– anh cũng vậy thôi , nhưng mà thứ gì anh đã quyết định thì không ai được phản đối kể cả em – ba Kan nói , mẹ Kan đàn lặng thinh
Thúy Vy thì giờ đây đang toe toét cười và cười một cách đắc ý nhất cùng đám bạn mình , Kin ngồi gần đó nhìn thấy Thúy Vy Kin chỉ muốn lao vào đánh Thúy Vy đến chết thì thôi , bởi nhìn thấy nụ cười của Thúy Vy Kin không chịu được , nụ cười đó sao mà đểu đến thế . Kin nghĩ nếu Thúy Vy mà là người đính hôn cùng Lan thì chắc là Kin sẽ ….. giết Thúy Vy cho xem
nhà Kan ba mẹ Kan đang nói chuyện cùng ai đó rất vui vẻ qua điện thoại . có vẻ như họ rất hài lòng về việc đang nói , bởi lẽ họ cười rất nhiều . rồi lai có điện thoại
– a lô – ba Kan nghe máy di động và cuyển máy bàn lại ẹ Kan
–
-tốt lắm , cuối tháng tôi sẽ tăng lương cho các cậu gấp đôi – ba Kan nói , khuôn mặt lạnh lùng đến đáng sợ . ông đang tính toán thứ gì đây ? ……….
Kin lái xe đi lượn vòng vòng ngoài thành phố rồi dừng lại bờ hồ , xuống xe , dựa người vào xe , mắt nhìn xa xăm , bên canh Kin không thiếu những cặp đôi tươi cười vui vẻ bên nhau , Kin khuôn mặt lạnh lùng và ánh mắt buồn xâu thẳm nhìn về phia xa xa , hai tay chỗng dựa hẳn người vào xe , Kin thấy mình thật nhỏ bé , thật cô đơn , và dường như Kin thấy mình không tồn tại trong cái xã hội đầy rấy những bất công này …. tại sao người ta yêu nhau mà lại bị chia cắt chứ ? thật vớ vẩn . Kin cười , cười chua xót , đau đớn . bên cạnh mọi thứ vẫn hoạt động bình thường ,duy chỉ có Kin là không được bình thường , mọi người vẫn ríu rít bên nhau , cười nói , thẹn thùng , e ấp , giận dỗi , …… , nhắm mắt lại hít một hơi đầy khí vào bụng rồi thở hắt ra , Kin cảm thấy mình như nhẹ đi được một chút . nhiều cô bé học sinh cấp hai đi học về đi qua bờ hồ thấy có một người đẹp trai , chưa nhìn thấy bao giờ trong khu này nên ngồi ngắm , một người , hai , ba , bốn rồi năm , sáu bảy …….đến vài chục người . ánh mắt mơ màng nhìn theo từng hành động và cử chỉ của chàng trai . từ cái thở dài não nùng , nụ cười nửa miệng chua sót , ánh mắt buồn nhìn ra phía xa xa nào đó . mọi thứ như được quay lại thàh một bộ phim của dàn sao khủng làm các cô bé cứ ngẩn ngơ quên cả giờ về . khi Kin mở cửa xe bước vào , mọi thứ mới như bừng tỉnh trở lại . tay vịn lên vô lăng xe , Kin cười nhẹ nhếch môi rồi chậm rãi lái đi . Kan ngốn gần hết tủ rượu của nhà từ hôm qua đến giờ , rồi bây giờ loạng choạng đứng dậy , lặng lẽ đi về phòng mình , căn phòng toàn một màu đen lạnh lẽo , nhiệt độ phòng ở con số sấp xỉ rét đậm của mùa đông 15 độ . Thúy Vy và qua nhà thấy Kan đang loạng choạng bước đi thì chạy đến định dìu Kan thì
– tao cấm mày động vào người tao – Kan gằn từng tiếng một
– nhưng anh …… đừng như vạy mà anh …… ngày kia là đính hôn rồi ….anh đừng như thế ..- Thúy Vy khóc
– mày câm mồm , chưa đến lượt mày nói chuyện với tao . con mẹ mà ….. cút ra khỏi nhà tao ngay lập tức . nhanh – Kan chỉ tay ra cửa
– anh ……… đừng như thế mà ….đừng đuổi em mà , dù sao em cũng sẽ là vợ anh …….
– mày câm mồm ngay con chó , ai ày nói chuyện với tao ? con bà mày . cút . cút ra ngay lập tức – Kan mắt rực lửa
– anh à …..- lao vào Kan
-” bốp ” cút – Kan tát một cái thật mạnh vào mặt Thúy Vy và hét , làm cho người làm trong nhà hết thảy đều giật mình , lần đầu tiên Kan đánh một đứa con gái ….. lần đầu tiên người làm thấy Kan hành động như vậy . mặc dù hàng ngày Kan lạnh lùng chả nói với ai câu nào . Thúy Vy ôm mặt khóc rấm rức
– im ngay , và cút ra khỏi nhà tao , kon mẹ nó chứ , mẹ kiếp , khóc à ? một là mày tự đi ra khỏi nhà tao ngay lập tức , hai là tao kêu người làm sút mày ra , ba là …….tao giết chết mày ngay lập tức . mày chọn đi – Kan lăm lăm con dao bấm , con dao là vật bất ly thân của Kan dù trong hoàn cảnh nào trong không gian nào trong túi Kan cũng có một con dao bấm , trừ khi đi chơi cùng Kin và ở bên Kin . Thúy Vy dật lùi , nhìn Kan lúc này còn đáng sợ hơn cả hôm trước , Kan như một con ác quỷ vậy – ĐI RA – Kan chỉ tay ra cửa . Thúy Vy khóc tức tưởi chạy đi . – ****** con chó ghẻ – Kan lẩm bẩm – lần này ông tha , lần sau ông bẻ tay , sau nữa là chân , sau nữa là bẻ cổ , hiền lành ? hừ , hiền cái đ…….mày . – Kan nhếch môi cười .
loạng choạng đi vào phòng chốt trong , cởi bung cúc áo rồi leo lên giường nằm vật ra , mắt mở trừng trừng nhìn lên trần nhà , đôi mắt có những giọt nước mắt trào ra ……. Kan nhớ Kin , gần hai ngày Kan không được nhìn thấy Kin , không được nghe Kin kêu ” Ck ơi ….” , không được nhìn Kin cười , Kin phùng má đáng yêu , Kin nghiêm mặt tinh nghịch . Kan nhớ , nhớ lắm . nhưng không giám gọi cho Kin , vì gọi Kan không biết phải nói gì . nói ” a sắp phải đính hôn ư ? ” Kan không thể , bởi như vậy Kin sẽ khóc . hay nói dối Kin ? như vậy thì Kan lại càng không nỡ , Kin ngây thơ , đáng yêu …. Kan không nỡ . vừa khác Kan vừa cười , cười một cách đáng sợ . nhìn Kan giờ đây phờ phạc , y như cô hồn vậy .
– Kan à . con mở cửa được không ? – mẹ Kan gọi cửa , không ai mở được cửa phòng Kan bởi cánh cửa được chính tay Kan làm mật mã . trừ Kan ra không ai biết mở . Kan im lặng , nhìn ra cánh cửa bằng ánh mắt oán hận . Kan không muốn gặp ai hết , không muốn nhìn thấy ai trong căn nhà này hết . Kan hận , hận , hận ……
– aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa – Kan ném cái điện thoại vào tủ kính tất kả vỡ tan tành . kính tủ vỡ , điện thoại vỡ , khắp phòng Kan giờ đây toàn mảnh thủy tinh …………bắn tung tóe trên sàn . quay lại nhìn những bức hình của Kin trên bàn , Kan đến bên , cầm lên một tấm , đưa tay lên sờ và dặt lên môi hôn nhẹ
– Zk a xinh lắm . a nhớ Zk lắm Zk ơi ………… a phải làm sao đây ? phải làm sao đây ? – Kan nhìn vào bức hình và đau đớn nói – có phải a quá yếu đuối không ? Zk nói a nghe đi . Zk yêu
Kin đang lang thang trên đường phố . không biết nên đi đâu và không biết phải làm gì . vào shop mua vài bộ đồ nam , chắc chuẩn bị cho thứ gì đó hay chỉ thích thì mua ? vào shop với khuôn mặt cực đẹp tri và cực lạnh Kin chọn vài bộ , thanh toán tiền rồi lại đi ra .
tối rồi mà chưa thấy Kin về hai ss cùng hai br kia lo lắng , người đứng người ngồi , đi đi lại lại có cả , khuôn mặt lộ rõ vẻ lo lắng . thấy bòng một người con trai đi vào , cả bọn mới thở phào
– mày đi đâu mà lâu thế ? – Lin lo lắng hỏi
– mọi người nghĩ tôi là người thế nào chứ ? – Kin nhíu mày . rồi , đây mới là con người Kin , lạnh lùng và vô tình
– mày có gì trên tay vậy em ? – Ken hỏi
– đồ , mới mua – Kin nói gọn
– đồ của mày hả ? đừng nói với tao là mày lại mua vài thứ đồ con trai nhá , cái mác kia tao nghi lắm – Ken nói
– phải , đồ con trai – Kin nói và đi thẳng lên phòng , đóng cửa phòng lại và ……….leo lên giường đi ngủ …….