Đọc truyện Chị Em Thù Hận – Chương 10
– Mẹ !- Abbie bước vào phòng đợi , ý thức Mac Crea Quilder đang đi theo nàng- Cũng như đã ý thức có chàng cạnh nàng trong suốt đoạn đường đi bộ về nhà. Nàng đã quên đi cái cảm giác như thế nào khi mình có ý thức cụ thể về một người đàn ông , đến nỗi bị kích thích bởi cái tay cuả chàng đánh đường xa bên cạnh tay nàng , chỉ cách có mấy phân trước khi ngẫu nhiên chạm vào nhau. Sự nhạy cảm ấy đi dâu mất ? Trong những năm kết hôn với Christopher ? Phải chăng sự gần gũi cuả một người đàn ông đã được nàng coi là đương nhiên đến nỗi nàng trở nên dửng dưng ? Có lẽ do quá quen nên không còn cảm giác , nàng nghĩ thầm. Trên thực tế tất cả các chàng trai nàng đã hẹn hò , cả trước và sau cuộc hôn nhân của nàng , đều là những người nàng đã quen trong nhiều năm. Có lẽ đó là sự khác biệt với Mac Crea. Nàng không biết gì về chàng , thành phần xã hội cuả chàng ra sao , hay ý thích cuả chàng thế nào- Thậm chí cách hôn cuả chàng sẽ như thế nào. Abbie mỉm cười với mình , tức cười vì nàng có những ý nghĩ như vậy , trong khi đầu óc nàng bận bao nhiêu chuyện. Thế nhưng nàng gần như hoan nghênh sự khuây khoa? do chàng mang lại.
– Có người đến thăm mẹ , thưa mẹ- Nàng dẫn đường vào phòng khách.
Khi quay lại , nàng bắt gặp chàng đường đưa mắt nhìn quanh phòng trước khi chú mục vào mẹ nạng Tuy chàng có vẻ tự nhiên , Abbie nghĩ rằng chàng đã để ý từng chi tiết. Nàng nghĩ rằng cặp mắt đen luôn luôn canh chừng ấy không bỏ sót gì cả.
Nhưng nàng tự hỏi , chàng đã thấy thế nào , khi chàng nhình quanh phòng , và thưởng thức lớp ván lát chân tường bằng hai thứ gỗ màu đỏ và sậm đen xen kẽ nhau , ăn màu với sàn bằng ván , các bức tường sơn màu xanh nhạt bên trên lớp ván lát ở chân tường , khung gỗ đen chạm trổ tinh vi bao quanh lò sưởi , chiếc ghế dài và các ghế dựa bọc nhung kiểu tân Victoria , và các bức màn ren ở các cửa sổ cao. Nàng tự hỏi , chàng ta có thích những thứ đó không ,và suýt phì cười. Chàng ta có thích hay không thì có gì quan trọng ? Đây là nhà cuả nàng , chứ đâu phải là nhà chàng.
– Tôi chưa được hân hạnh gặp bà trước đây , bà Laquson , tôi tên Mac Crea Quilder- Chàng nói khi bắt tay mẹ nàng
– Ông Quilder , tôi hân hạnh được gặp ông- Nhưng bà liếc nhìn Abbie với vẻ dò hỏi.
– Sau khi gặp bà , tôi có thể thẳng thắn nói rằng bức ảnh cuả bà treo trong văn phòng cuả ông nhà không lột được hết vẻ đẹp cuả bà.
– Ông rõ ràng là người Texas- Babs cười ồ , mắt bà tươi lên vì được ca tụng- Chỉ có người Texas mới nói đại ngôn như vậy mà không việc gì.
– Không đại ngôn chút nào , tôi cam đoan như vậy- Mac Crea khúc khích cười. Abbie thấy ấm lòng.
– Tôi biết là có- Babs nói , và khoát tay vào ghế dài và các ghế ở xa lông- Mời ông ngồi tự nhiên , ông Quilder. Jackson ?- Bà vừa quay đi để gọi người hầu , thì Jackson đã hiện ra ở khung cửa vòm , tay bưng mt cái khay các ly nước đá lạnh- A , chú có đó rồi à. Chú đem cả mấy ly nước trà lạnh đấy à ?
– Vâng ạ , thưa bà. Tôi nghe tiếng ông đây và cô Laquson vào – Anh ta đáp , và bước đến mời mỗi người một ly- Thưa bà , bà còn cần gì nữa không ạ ?
– Không , Jackson. Cám ơn chú- Người hầu đang đen rút lui và họ ngồi xuống. Abbie ngồi trên chiếc ghế nệm dài bọc nhung xanh với mẹ , còn Mac Crea trên một chiếc ghế dựa màu xanh nhạt , và nàng để ý thấy chàng chờ cho họ ngồi xuống xong mới ngồi.
Abbie cũng để ý thấy cái ghế dựa hình con thiên nga không hợp với chàng ta chút nào , với các tay vịn bằng gỗ màu đen láng bóng chạm trổ hình con thiên nga cúi đầu giang hai cánh ra hai bên ghế. Cái ghế kiểu cọ ấy không hợp với vẻ nam nhi cuả chàng , với đôi vai rộng và hai hông hẹp. Abbie nhớ lại ông nội nàng cũng có vẻ người mạnh bạo đã gọi hai cái ghế ấy là “ghế chim” và bảo rằng mỗi lần ngồi lên ghế đó , ông cảm thấy lố bịch , nhưng rồi ông vẫn ngồi. Cũng giống như Mac Crea , ông không để cho cái ghế làm ông bực bội hay thiếu thỏai mái.
– Ông quen nhà tôi à ?- Babs nói để khơi mào.
– Vâng , nhưng không thân. Tôi chỉ liên hệ với ông nhà trên công việc là chính.
Hai chân vắt lên nhau , Mac Crea úp cái mũ cuả chàng lên đầu gối đã xếp lại.
– Ông nhà có giúp tôi một tay trong một dự án làm ăn của tôi.
– Ông cũng dính dáng đến ngựa Ả Rập hay sao ?- Babs đóan mò , vì bị ảnh hưởng của đôi giày bốt , cái mũ , và cái quần Jeans , tuy cách phục sức ấy là thông thường ở Texas.
– Ông Quilder hoạt động trong ngành dầu hoả- Abbie xen vào- Ông là một trong những người khoan thử giếng dầu- Trong ý nghĩ cuả nàng , chàng đúng là mẫu người khai thác dầu hỏa độc lập- Có chút máu cờ bạc và tính khôn ngoan.
– Không hẳn thế- Mac Crea phủ nhận , mắt nhìn thẳng vào Abbie- Nghề cuả tôi là khoan giếng dầu theo hợp đồng , tuy rằng thỉnh thỏang tôi có một ít cổ phần trong một giếng dầu.
– Vậy thì ông đã làm ăn với cha tôi về việc gì ?- Abbie đã cho rằng cha nàng ắt đã lập ra một công ty hợp danh có giới hạn để huy động vốn tài trợ cho một giếng dầu mới , một việc ông ta thường hay làm.
– Nói thật ra , tôi hy vọng ông nhà đã nói với bà về chuyện ấy , bà Laquson- Chàng nói , và day qua nhìn bà , theo dõi sát vẻ mặt cuả bà.
– Nhà tôi không khi nào nói chuyện làm ăn với tôi cả- Babs đáp- Tôi chẳng biết gì nhiều về công việc làm ăn.
Abbie bắt gặp vẻ thất vọng thoáng hiện ra trong mắt cuả chàng , nhưng chàng đã lẹ làng dẹp bỏ vẻ ấy , và chỉ còn cái nét cứng cỏi cuả quai hàm cho thấy câu trả lời ấy cuả bà không đúng như chàng đợi.
– Ba tôi đã giúp ông một tay về dự án gì ?- Abbie chồm tới , lòng hiếu kỳ cuả nàng hoàn toàn bị khêu gợi.
Quilder do dự , như thể quyết định xem nên nói cho nàng biết đến mức nào , hay nàng sẽ hiểu được chừng nào.
– Với sự giúp đỡ của một người bạn cuả tôi có nghề điện toán , tôi đã tìm ra một phương án để thử nghiệm thành tích cuả các dung dịch dùng để khoan ở ngay tại đáy lỗ khoan. Không cần phải nói có vẻ quá kỹ thuật , phương án ấy cho phép một người khai thác xác định được dễ dàng hơn anh ta cần dùng lọai dung dịch nào.
– Ông muốn nói bùn- Abbie mỉm cười.
Quilder nhếch mép đáp :
– Vâng. Tên cuả dòng họ Laquson đã trở thành huyền thoại trong ngành công nghiệp sản xuất loại bùn đó. Khi tôi lớn lên , tôi đã nghe những bậc tiền bối kể chuyện về ông cụ , nội cuả cô.
– Cụ R.D. là người có cá tính đặc biệt- Babs nhắc với vẻ cảm mến , mặt bà tươi lên đôi chút vì nhớ lại ông cụ- Cụ không làm gì vụn vặt. Cái gì cũng phải vĩ đại đối với cụ- Và tôi muốn nói vĩ đại kiểu Texas. Khi ông cụ còn sống , tòa nhà này sống động qúa đỗi. Sự có mặt cuả ông cụ đủ làm đầy nhà. Không phải vì cụ Ồn ào , tuy giọng nói cuả cụ có thể vang đi khi cụ muốn. Cụ bảo rằng đấy là do cụ đã trải qua bao nhiêu năm trên các vùng giếng dầu , ra sức nói lớn để át tiếng ồn ở đấy. Nhưng khi ông cụ Ở nhà , ta cảm thấy rõ rệt có thể xả hơi , bởi vì mọi việc sẽ xảy ra êm đẹp. Đã có cụ lo- Bà ngừng một chút để thở dài- Tôi luôn luôn cho rằng Dean đã làm một việc đáng xấu hổ khi bán đi cái công ty do cụ Rachel đã trải qua bao nhiêu khó nhọc để gây dựng lên và đã tự hào về nó đến chừng nào. Gia đình ông có ở trong nghề dầu hỏa không , ông Quilder ?
– Cha tôi xưa kia là một người thầu khoan giếng dầu. Ông cụ sinh ra ở nông trại cuả gia đình tại khi vực Permian Basin phía tây Abilena. Khi ở đấy , ông cụ bị nhiễm cơn sốt dầu hỏa- Mac Crea không nói thêm làm gì về sự kiện nông trại ấy đã bị sai áp và bán phát mãi trong cuộc khủng khoảng kinh tế , bắt buộc cha chàng phải đi kiếm việc làm ở các vùng giếng dầu.
Chàng cũng coi là không nên nói làm chi đến thời niên thiếu cuả chàng. So với tiêu chuẩn cuả gia đình Laquson , tuổi thơ ấu cuả chàng ắt hẳn được coi là gian khổ. Mẹ chàng qua đời khi chàng vừa đầy ba tuổi. Sau đó cha đã được cha đem theo dàn khoan làm việc ở đâu thì họ có ở đấy , chàng chơi đùa trong các đống bùn , và ăn chung với các người làm công. Chàng đã học ở khắp nơi- Texas , Arkansas , Oklahoma , Kensas , Quyoming , Louisiana- Và bắt đầu làm việc ở các vùng giếng dầu khi lên mười hai tuổi. Khi chàng đúng mười tám tuổi , cha chàng đã cho phép chàng trở thành người hợp tác có đầy đủ quyền lợi với ông , và sửa lại các bảng hiệu trên các xe tải thành “Sở thầu khoan giếng dầu Quilder và Con trai”. Hai cha con nhất định cùng nhau làm ăn lớn. Ông John Thomas Quilder đã đối xử với chàng còn hơn là một người cha , ông là người hùn hạp làm ăn với chàng , và còn là bạn cuả chàng.
– Ông cụ sinh ra ông , ông cụ có …- Abbie ngập ngừng hỏi.
– Ông cụ đã qua đời. Bị tử nạn trong một tai nạn ở giếng dầu xảy ra cách đây mấy năm- Nói cho chính xác là mười ba năm , nếu chàng nhớ không lầm , và chàng ý thức giọng nói cuả mình cứng cỏi lại. Chàng phải cố gắng để quên đi cái kỷ niệm ấy , chôn chặt nó trong lòng với các cảm xúc khác. Chàng nhấp một ngụm trà , rồi nâng ly trà lên về phía bà Laquson- Trà ngon lắm , thưa bà Laquson. Nhiều người pha trà ngọt qúa , theo ý tôi.
Trong khi Mac Crea Quilder nâng ly trà đá lên , Abbie để ý thấy ngón tay út cuả chàng ta cong lại một cách yếu đuối , như ngón tay một phụ nữ. Cái tật ấy làm nàng rất ngạc nhiên vì hoàn toàn không phù hợp với ngoại hình đường đường là một đấng nam nhi cuả chàng.
– Bí quyết không phải ở lượng đường cho vào mà ở lượng chanh. Ngay cả với một thứ gì ngọt , người ta cũng thích có thêm một chút chất chua- Babs nói.
– Giống như ông nội tôi xưa kia hay nói ông cụ thích đàn bà như vậy- Abbie nhớ lại , nàng đóan rằng vì chàng ta nhắc đến ông nên làm nàng nhớ.
– Ông cụ nói trúng đấy- Chàng nhìn nàng khi nói. Abbie tự hỏi đó chỉ là một câu đáp lại , hay là một câu ám chỉ nàng. Hơn một lần , nàng đã bị buộc tội là chanh chua. Nàng phải thừa nhận rằng trước đó ở chuồng ngựa , nàng đã không mấy thân thiện với chàng. Chàng uống cạn ly trà , ngón tay út vẫn cong lên như thường.
– Bà quá tử tế , tôi đã làm mất thì giờ cuả bà , bà Laquson. Nhưng tôi không dám làm phiền bà lâu hơn- Chàng đặt ly không xuống cái bàn nhỏ bên cạnh ghế ngồi , cầm mũ lên và đứng dậy- Cám ơn , bà đã cho uống nước trà quá ngon !
– Chúng tôi rất hân hạnh được tiếp ông , ông Quilder- Babs đứng dậy bắt tay chàng.
Quilder giữ bàn tay bà :
– Tôi muốn bày tỏ sự thương tiếc cuả tôi về ông nhà.
– Xin cám ơn ông , ông Quilder.
Abbie đỡ lời mẹ :
– Để con đưa ông ấy ra , mẹ ạ.
– Cô khỏi cần phải đưa- Mac Crea nói.
– Không hề chi.
Ông để chiếc xe ở chuồng ngựa mà tôi cũng có việc đi đến đó.
Từ giã xong xuôi , chàng đi ra với Abbie. Nàng không khỏi để ý thấy chàng có vẻ ưu tư trong khi đi xuống tam cấp.
– Ông không hề nói rõ ba tôi đã giúp ông như thế nào.
Chàng lơ đểnh nhìn nàng , vẫn có vẻ như nghĩ về chuyện gì khác.
– Ông đã ngỏ ý có thể tham gia tài trợ , nhưng chủ yếu là ông sắp giới thiệu tôi với những người có khả năng tài chánh. Dù không còn ở trong ngành , ông vẫn còn nhiều liên hệ. Đó là lý do tôi đã tìm đến ông.
– Để làm gì ? Tôi muốn nói , ba tôi giới thiệu ông với họ với mục đích gì ?
– Hiện giờ , tôi chỉ có một bộ trang bị thử nghiệm , để xin cấp bằng sáng chế. Đó chỉ là một bộ mẫu. Phải chế tạo ra nhiều bộ khác để đem ra hoạt động và phải tiến hành nhiều cuộc thử nghiệm. Tôi không có khả năng tài chánh để chế tạo và bán các trang bị ấy.
– Ông đã tìm cách bán lại bằng sáng chế à ?
– Bất đắc dĩ lắm mới phải làm như vậy. Nó là con đẻ tinh thần của tôi , mà tôi đã mất rất nhiều thì giờ với nó. Nếu không bị bắt buộc thì tôi không bán nó. Nhưng có lẽ không còn cách nào khác- Chàng nhún vai để che giấu sự tức giận vì đã phải trở về bước khởi hành. Sự sắp đặt với ông Laquson đã là công toi. Chàng lại phải làm lại từ đầu. Chàng bắt đầu nghi ngờ việc đó có đáng công hay không.
– Ông nội tôi luôn luôn bảo : Houston thu hút những người tạo ra thời thế. Những người như vậy không thể bị đè xuống- Nàng mỉm cười với chàng. – Vậy là ít nhất ông cũng đã tìm đến đúng người.
– Có thể là vậy- Chàng không thể không để ý đến đôi môi cong cuả nàng , có vẻ nồng nhiệt và mọng đầy.
Lần đầu tiên thấy nàng trong văn phòng ông Laquson , chàng đã nhận thấy vẻ đẹp lồ lộ cuả nàng , do sự phối hợp ít có giữa mái tóc màu sẫm và đôi mắt xanh khó tin là có thật. Chàng là một người đàn ông dễ bị khêu gợi bởi một phụ nữ xinh đẹp , có thân hình cân đối , nhưng hôm đó chàng bị đẩy lùi bởi cung cách lỗ mãng và đòi hỏi cuả nàng- Vẻ giả tạo cuả một cô gái được cưng chiều , không có gì dưới vẻ đẹp bên ngoài. Và bây giờ- … bây giờ , chàng tự hỏi phải chăng mình đã lầm. Có lẽ nàng không phải là một cô gái được nuông chìu , nông cạn mà chàng đã tưởng.
– Ông sẽ làm gì bây giờ ?- Nàng hỏi.
– Bắt đầu lại từ đầu.
– Tôi có quen mt ít người nên gặp để nói chuyện- Lane Canphield là người đầu tiên nàng nghĩ đến- Để tôi sẽ gọi điện thoại hỏi xem. Tôi có thể gặp lại ông ở đâu ?
Chàng rút mt tấm danh thiếp và gạch đích mt số điện thoại ở mặt sau.
– Cô có thể gọi tôi ở số này. Đừng để ý tới số ở mặt trước , đó chỉ là để tiếp nhận các cú điện thoại và trả lời mà thôi.
– Còn số này thì thế nào ?
– Đó là chỗ tôi ở. Một khi bắt đầu khoan , tôi ở đó hai mươi bốn trên hai mươi bốn giờ. Có bao giờ cô thấy một dàn khoan đang hoạt động chưa , cô Laquson ?
– Nhiều lần. Đây là Texas mà ! Dĩ nhiên tôi chỉ nhìn thấy từ ngoài đường cái nhìn vào.
– Đối với một người dân Texas- Và là cháu gái cuả cụ R.D. Laquson , việc giáo dục cô có vẻ sơ sài quá.
– Có lẽ vậy- Nàng thừa nhận một cách vui vẻ. Sự có mặt cuả chàng bên cạnh khiến nàng phấn chấn lạ lùng- Thật sự sống động lần đầu tiên từ bấy lâu nay. Nàng tự hỏi chàng có cảm thấy như vậy không. Nhưng chàng có mặtt khuôn mặt giống ông nộii nàng. Nó chỉ biểu lộ điều gì chàng muốn biểu lộ.
– Cô có muốn tham quan mt vòng để bổ túc không ?
– Với ông làm hướng dẫn viên ?
– Cô đoán đúng. Nếu ngày mai cô rảnh sau bửa ăn trưa , hãy đến chỗ tôi làm việc. Tôi sẽ đưa cô đi xem quanh một vòng.
Chàng chỉ dẫn đường đi cho nàng trong khi đi đến chiếc xe cuả chàng.
– Từ ngoài đường cái cô có thể thấy công ty khoan , không thể không thấy.
– Không đâu , hẹn ông ngày mai.
Chàng gật , và trèo lên chiếc xe màu đen đầy bụi bặm , và kéo cửa đóng lại. Trong khi chàng cho xe nổ máy , Abbie đứng lùi lại và ngẩng đầu lên chào trả , khi chàng đưa mt ngón tay lên ra hiệu từ giả nàng. Rồi chàng lùi xe ra khỏi khu chuồng ngựa và chạy vào con đường mòn.
– Có khách nữa ?- Ben Jablonski lên tiếng , Abbie giật mình quay lại. Tiếng máy nổ cuả chiếc xe làm át tiếng chân ông ta tới gần sau lưng nàng.
– Phải- Nàng lơ đễnh đáp và quay lại nhìn theo đám bụi mù dang tung lên , rồi nhận ra Ben ngụ ý gì khi hỏi “có khách nữa ?”
Nàng nói :
– Chú thấy cô ta à ?
– Có.
– Chú biết cô ta đến đây làm gì không ?
– Có lẽ vì tò mò.
– Có lẽ- Abbie lại có cảm giác đang bị đe dọa.
– Tôi trở lai kiểm tra con Tiểu Giang Phong.
Công nghiệp dầu hoa? đã thay đổi rất nhiều từ thời kỳ phồn vinh ban đầu khi Houston biến thành một đô thị và trung tâm cuả ngành này , có cảng trong đất liền , những nhà máy lọc dầu , và các nhà máy hóa dầu riêng cuả nó. Các tiến bộ khoa học ky6 thuật đã đem lạ những trang bị tinh vi hơn và các kỹ thuật tân kỳ hơn. Các biện pháp kiểm soát đã hạn chế sự Ô nhiễm và sự phung phí , làm cho giá thành tăng. Sôi dầu tăng và sự kiểm soát lỏng lẻo giá cả cuả dầu hoa? và khí đốt , đã làm giá dầu thô trên thế giới tăng vọt lên hơn ba mươi đôla một thùng năm 1980 , mà còn có dự đoán sẽ tăng đến năm mươi , sáu mươi , thậm chí bảy mươi đôla một thùng.
Một yếu tố vẫn không thay đổi : vai trò chủ yếu của những người khoan thử giếng dầu , họat động độc lập. Họ vẫn còn khoan đa số các giếng thí nghiệm nhằm khám phá ra những vùng có dầu mới , số giếng cuả họ khoan lên đến chín lần nhiều hơn số giếng khoan thử bởi các đại công ty dầu hỏa. Tám mươi phần trăm các khám phá mới về dự trữ dầu hỏa và khí đốt ở nước Mỹ la do những người khoan thử độc lập ấy.
Nếu có thì cũng là rất ít người đài thọ toàn thể chi phí khoan thử. Họ chia bớt sự rủi ro , bằng cách nhượng bớt quyền sở hữu cho các đại công ty , hay những người khai thác độc lập khác , chia bớt một số phần trăm cho chủ đất hay người hợp đồng với họ khoan thử , hay cho cả hai , hay bán bớt phần hùn hạn chế cho các người đầu tư cá nhân. Những người thành công là những người cẩn thận và bảo thủ trong khi đánh cuộc với may rủi.
Mac Crea Quilder có thể tự xưng là một nhà thầu khóan thử cho người khác , nhưng Abbie nghi rằng không phải vậy. Nàng đã được nghe nhiều cuộc thảo luận giữa chồng cũ cuả nàng và cha anh ta là một chủ ngân hàng , nên không phải không biếr rằng đa số các tổ chức tài chánh không muốn làm ăn với những người mới vào nghề. Họ muốn xem trước thành tích cuả một người khoan thử tự do và xem anh ta có khả năng tồn tại không. Mac Crea , bằng vào hợp đồng nơi này và một số phần trăm sở hữu nơi kia , đang cố gắng xây dựng một thành tích về khoan thử , và đồng thời thu về một số lợi nhuận để có tiền vốn lưu động. Công ty khoan thử của chàng vừa cho chàng có một nguồn lợi tức độc lập , vừa đem lại cho chàng một quá trình hoạt động trong ngành kinh doanh này , cũng như kiến thức và kinh nghiệm trong nghề.
Trong khi từ những người huy động vốn bằng thư từ và những người môi giới cho thuê đất đều tự xưng là người người khoan thử giếng dầu , Abbie lấy lam lạ tại sao Mac Crea lại muốn nói bớt. Nàng mỉm cười một mình , tức cười vì thấy nàng tò mò về chàng. Không nghi ngờ gì nữa , chàng đã khêu gợi sự chú ý cuả nàng.
Nhìn ra bốn phía chỉ thấy toàn là bầu trời xanh biếc , cao vòi vọi trên vùng đồng bằng duyên hải gồm toàn đất trồng trọt , thỉnh thoảng mới nhô lên một nông trại thấp lè tè nấp dưới bóng mát một cây lẻ loi. Một chiếc máy bay xả bụi mù trên một cánh đồng lúa , một luồng dài chất sát trùng hay diệt cỏ , sà xuống bên trên chiếc xe Mercedes mui trần màu đỏ cuả nàng , để anh phi công có dịp ngắm thoa? thích người đẹp tóc sẫm ngồi sau tay lái , chỉ mặc một cái áo hở lưng đơn sơ màu tím , và thắt lưng bằng vỏ sò bạc , chân mang dép da rắn mối.
Vẫn mỉm cười với vẻ suy tư , Abbie chào trả người phi công và tiếp tục cho xe chạy nhanh ngang qua một cánh đồng cỏ trên đó có loáng thoáng mấy cái bơm đang hút dầu thô ở những giếng đã hoàn tất. Nàng nhìn về phiá chân trời bên phải nàng , để tìm nét đặc biệt cuả một dàn khoan giống một bộ xương bằng sắt. Theo lời Mac Crea đã chỉ dẫn , nàng sắp thấy nó đến nơi.
Nó đột ngột hiện ra , cách xa đường cái khoảng một dặm. Nàng cho xe chạy chậm lại , chờ đợi có một ngã rẻ để đi tới chỗ nó. Chưa đầy một phần tư dặm , có một con đường đất xám , thẳng góc với con đường cái. Abbie cho xe chạy vào con đường rải vỏ sò dẫn thẳng tắp tới dàn khoan bằng sườn sắt ở đằng xa.
Cái dàn khoan cao vút nằm ở trên chỗ cao khống chế cả khu , bên dưới nó là hạ tầng cơ sở và các máy diesel , các đống ống sắt từng lớp chồng lên nhau , các máy bơm bùn và các hố bùn , cùng các trang bị phụ thuộc vào việc lấy bùn , các thùng chứa dầu , và các xe moóc dùng làm văn phòng đặt ngay tại công trường. Từ chỗ này qua chỗ kia có những đường đi lát ván và những bậc cấp.
Hơn nửa chục chiếc xe đậu ở quãng trống chung quanh dàn khoan. Abbie đậu chiếc xe Mercedes lại một bên chiếc xe tải nhỏ màu đen cuả Mac Crea. Trong tiếng máy diesel nổ đều làm át cả tiếng cửa xe cuả nàng đóng sầm lại. Nàng đứng nhình quanh. Có mấy công nhân đang ở quanh đó , nhưng không ai để ý đến nàng cả. Ngồi trên xe hới có gió mát còn ở chỗ này thì vô cùng oi bức. Nàng vuốt tóc và dắt vào sau tai , mừng thầm vì có đeo dải băng chận mồ hôi ngang trán.
Nàng vừa bắt đầu bước về phía một cái toa xe văn phòng nằm gần nhất thì Mac Crea bước ra , mặc một bộ đồ lao động màu xanh và đội một cái mũ sắt. Ngay sau lưng chàng có một người khác , mặc áo quần đi phố- áo sơ mi vải hoa và quần màu vàng đồng- Nhưng cũng đi cái mũ sắt bắt buộc phải có.
– Chào ông. Tôi đến không đúng lúc chăng ?- Nàng bước tới phiá Mac Crea , và nhìn người kia.
– Không sao cả , anh Chuck đây cũng ở tại công trường như tôi- Chàng đáp và giới thiệu nàng với người đại diện tại chỗ cuả đại công ty đã ký hợp đồng giao cho chàng khoan giếng dầu này- Tôi đã hứa đưa cô Laquson đi thăm một vòng công trình đang làm- Mac Crea giải thích , và chỉ vào cái toa xe đàng sau họ.
– Mời cô đi thăm. Đi vào nghề này ít lâu tôi cũng nghe danh ông cụ nội cuả cô. Cô đội cái này vào- Chàng gỡ cái mũ an toàn đang đội và trao nó cho Abbie.
– Cám ơn- Giống như họ nàng phải nói lớn để át tiếng máy móc và trang bị đang họat động.
Họ đi dọc theo đường lát ván , trước hết đi đến các hố bùn , và chàng chỉ cho nàng xem thứ bùn bỏng màu xám nâu đã làm giàu cho gia đình nàng. Chàng gỉai thích bùn được bơm từ hố lên cái ống có tên là cột buồm , đứng ở gần chân dàn khoan , từ đó nó được đưa vào lỗ khoan và chảy ra ngoài qua cái vòng cổ ở mũi khoan. Abbie khám phá ra rằng vì ồn quá , nên phải nhìn vào môi chàng để hiểu chàng muốn nói gì.
Từ các hố bùn , họ bước lên đường đi bằng ván bắc hỏng trên mặt đất để đến các ống thép chuyển bùn trộn lẫn với đá vụn do mũi khoan cắt , ra khỏi lỗ khoan và trút xuống một cái sàn tự động rung. Các mảnh đá vụn được sàng ra khỏi bùn , và bùn được đưa trở lại các hố sau khi đi qua một vài công đoạn khác mà Abbie không theo dõi kịp- Do lỗi gían tiếp cuả Mac Crea đã giới thiệu nàng cho người kỹ sư trông coi về bùn ở công trường , anh ta giải thích cho nàng đi sâu vào kỹ thuật nên khó hiểu.
Đến chân cầu thang hẹp , Mac Crea ngừng lại để nhường nàng đi trước. Trong khi trèo lên các bậc cấp , nàng để ý thấy mồ hôi tươm ra ở môi trên- Và các nhân công tò mò nhìn nạng Lên hết cầu thang , nàng dừng lại để Mac Crea dẫn đường trở lại.
– Sàn cuả dàn khoan không phải là chỗ sạch nhất thế giới đâu. Ắt có một bộ đồ lao động mặc ngoài còn dư trong kho- Chàng dẫn nàng tới một cái kho nhỏ gần đó trên sàn. Vào trong kho , chàng lấy một bộ đồ lao động màu xanh móc ở vách giống như cuả chàng và đưa cho nàng- Không hợp thời trang , nhưng giữ cho áo quần cuả cô khỏi bị dơ.
Abbie nhìn qua cũng biết bộ đồ dài và rộng quá , nhưng nàng vẫn mặc vào và xắn hai ống quần lên. Nàng có cảm tưởng như một anh hề mặc quần thụng , và dòm thấy ánh mắt cuả Mac Crea , nàng biết nàng giống như hề thật.
Sàn đầy bùn xám chung quanh lỗ khoan. Lúc này không có hoạt động gì nhiều. Mac Crea giới thiệu nàng với người phụ trách khoan , đứng ở một bục cao để điều khiển máy khoan và giám sát những nhân công khác có nhiệm vụ trên sàn.
Mac Crea cố gắng giải thích một số trang bị về công dụng của chúng. Cuối cùng khi họ tụt xuống mặt đất lại , đầu nàng muốn long vì tiếng động , vì nóng , và vì nghe bao nhiêu điều khó hiểu. Chàng vịn vào vai nàng làm nàng ngẩng lên , tự hỏi chàng còn đưa nàng đi xem gì nữa. Chàng chỉ vào một toa xe gần đó Nàng vui vẻ bước về phía nó.
Trong khi chàng mở cửa và giữ cánh cửa , nàng gần như chạy tọt vào bên trong mát lạnh vì có máy điều hoà không khí. Nàng dừng lại , giở mũ sắt và cất luôn cả giải băng chận mồ hôi ở trán , rồi lắc đầu cho tóc ướt xổ tung ra. Cửa đóng lại , cách ly gần hết tiếng động cuả dàn khoan , và có chuông điện thoại reo. Mac Crea bước tới trả lời :
– Công ty khoan dầu Quilder.
Abbie kéo khoá mở bộ áo quần lao động mặc ngoài ra , trong khi nhìn quanh văn phòng bày biện rất sơ sài. Một cặp tủ đựng hồ sơ kê ở vách sau bàn giấy cuả chàng. Một cái ghế dài kê ở vách đối diện , và hai cái ghế dựa lưng thẳng đứng là tất cả đồ đạc. Vách trống trơn , chỉ có một bức ảnh để trên đầu một cái tủ hồ sơ dựa vào vách.
– Vâng , Red , chờ một chút- Mac Crea bịt tay lên miệng ống nói- Tôi không sẵn thức uống mát để mời cô , nhưng có cái bếp nhỏ phía sau cánh cửa kia. Cà phê trong bình , bây giờ có lẽ đã đặc kẹo nhưng nếu cô muốn pha cà phê khác , xin cô cứ việc. Trong tủ lạnh có bia , và trong chạn bếp có một hủ trà tan ngay. Mời cô tự làm lấy mà uống.
– Cám ơn. Abbie cởi bộ đồ lao động mặc ngoài , vắt nó lên lưng một chiếc ghế , áo quần cuả nàng dính hết vào da.
Nàng đẩy cửa và bước vào bếp. Một bên vách là cái chạn , kệ và chậu rửa chén bát , và bên vách kia để cái tủ lạnh. Một cái bàn và hai cái ghế choán hết chỗ còn lại. Phía trong bếp , có một cánh cửa đang để mở. Abbie dòm qua cửa để xem cái gì bên trong.
Sát một bên vách là một cái giường , tấm trải giường nhàu nát. Đối diện là một bàn trang điểm dính liền vào vách và cạnh đó là một tủ áo. Phía trong nữa có một cánh cửa đê mở thông qua buồng tắm nhỏ. Mac Crea đã nói thật , chàng ta ở luôn tại đây.
Trở lại trong bếp , nàng pha cho mình một ly trà đá , rồi pha luôn một ly cho Mac Crea , bỏ thêm đường vào hai ly , và bưng ra văn phòng. Chàng mỉm cười bày tỏ lòng biết ơn , khi nàng trao ly cho chàng , và uống một ngụm dài trước khi tiếp tục nói điện thoại.
Vừa nhấp nước trà , Abbie vừa nhìn kỹ bức ảnh để trên hồ sơ. Một anh chàng Mac Crea trẻ hơn nhiều đang mỉm cười với nàng , không có bộ ria mép như bây giờ. Nàng ngạc nhiên thấy các sự khác biệt giữa Mac Crea bây giờ và con người anh ta trong bức ảnh. Ánh mắt thỉnh thoảng hơi vui lên đã thay thế vẻ tươi cười trong cặp mắt trên bức ảnh. Nét mặt trong bức ảnh cũng gầy và cương quyết , những chưa cứng cỏi , và không có những nếp nhăn thành rãnh. Trên gương mặt còn trẻ , nàng không thấy sự quyết tâm hay cứng rắn nội tâm.
Tò mò , nàng nhìn qua ảnh của người lớn tuổi hơn mà Mac Crea đang quàng tay sau lưng. Ông ta cũng cười với nàng , nụ cười gần như che lấp vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt đầy vẻ phong trần. Hai khuôn mặt giống nhau và Abbie nhận ra đó là ông thân sinh ra Mac Crea. Nhìn vào bức ảnh người ta thấy ngay hai cha con yêu thương nhau. Abbie cảm thấy tim mình đau nhói lên vì ganh tị , và vì mất mát , không chỉ mất mát do cái chết cuả cha , mà còn do sử khám phá và mất ảo tưởng sau đó.
– Vâng , tôi sẽ nói chuyện lại sau với anh , Red.- Mac Crea gác máy. Abbie tiếp tục nhìn sững vào bức ảnh , để có thì giờ lấy lại bình tĩnh sau cơn hờn giận.
– Ông cụ đấy , phải không ?
– Phải. Bức ảnh này chụp một tháng trước khi ông cụ qua đời- Mac Crea quay mặt đi. Abbie để ý thấy chàng không lộ vẻ cảm xúc gì khi Abbie nói đến ông cụ , và đến cái chết cuả ông. Nàng có cảm giác chàng không muốn bàn về chuyện đó- Xin lỗi vì tôi đã phải tiếp chuyện với người theo dõi máy móc dụng cụ Ở một công trường khác cuả tôi , anh ta báo cáo lại cho tôi hay những tiến triển ở chỗ cuả anh ta.
– Một người theo dõi máy móc dụng cụ !- Nàng ngạc nhiên vì những tên mới nàng học được trong hai giờ qua; nàng thật sự không biết gì cả về nghề khoan dầu này , vậy mà nàng đã tưởng biết nhiều về ngành dầu hoa?.
– Người giữ chức vụ này chịu trách nhiệm về tòan bộ công tác khoan dầu và phối hợp toàn bộ hoạt động với người đại diện công ty. Đó là chức vụ tạm thời cuả tôi ở đây bây giờ , thay cho người chính thức thường tôi không phải bị ràng buộc vào một công trường mà thôi như thế này.
Abbie chợt nhận thấy nàng theo dõi đôi môi cuả chàng khi chàng nói. Hơi bối rối vì nàng đã vô tình làm vậy như trong khi đi thăm công trường , nàng vội vàng quay đi , và nhìn vào ly nước trà chàng cầm ở tay. Tức thì , nàng để ý đến ngón tay út có tật cong lên cuả chàng , một cách kiểu cọ không hợp chút nào vào vẻ cứng cỏi toát ra từ toàn bộ con người chàng.
– Tại sao ngón tay út cuả ông cong lên như vậy ? – Nàng chắc nó đã bị gãy trước đây.
– Ngón này hả ? Nó bị hụt gân từ khi tôi mới sinh ra. Đây là một nét đặc biệt trong gia đình.
– Thật à ?- Nàng nói và mỉm cười.
Cửa toa xe mở ra sau lưng họ , và tiếng động cuả dàn khoan bên ngoài ập vào. Abbie quay lại và thấy một nhân công ló đầu vào.
– Có chuyện , ông chủ.
Ngay lập tức , Mac Crea bỏ ngay ly trà xuống , chụp lấy cái mũ và bước ngang qua chỗ nàng đứng.
– Công ty biết không ?
– Chưa biết- Người kia đứng lùi lại , trong khi Mac Crea bổ nhào ra ngoài.
– Cho ông ta hay- Mac Crea ra lệnh , giọng khẩn trương.
Nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tại sao chàng cho mời người đại diện công ty ? Họ tìm được dầu chăng ? Tò mò muốn biết , nàng vội vàng bước đến cửa trước khi nó đóng lại , kịp thời để thấy Mac Crea nhảy lên các bực cấp dẫn lên sàn máy khoan. Abbie bắt đầu chạy theo , nhưng sực nhớ chưa đội mũ sắt. Khi trở vào lấy mũ an toàn , nàng chợt thấy bộ đồ mặc ngoài trên ghế. Nàng do dự một chút , rồi mặc vào và vội vàng bước ra cửa.
Khi lên đến sàn máy khoan , nàng thấy Mac Crea đang đứng ở một bên , và đang thảo luận với người đại diện công ty và người kỹ sư về bùn , tên là Kruse. Mọi người khác hình như đứng quanh đó chờ. Rồi Abbie nhận thấy tiếng động đã giảm đi nhiều và bàn khoan tròn không còn quay nữa. Họ đã ngừng khoan. Nhưng nàng vẫn chưa hiểu là chuyện gì.
Nàng bước đến bên Mac Crea để hỏi chàng. Cả ba người không ai để ý đến nàng vì đang bận thảo luận. Mac Crea chợt nhìn thấy nàng và mặt chàng đang bận suy nghĩ , bỗng nhiên lộ vẻ giận dữ.
– Cô đến đây làm quái gì vậy ?- Chàng bước tới kéo nàng quay lại và đẩy nàng về phiá cầu thang.
– Cô làm ơn trở về cái toa xe và ở lại trong đó giùm tôi ! Cô hiểu chưa ?
– Vâng , tôi …- Nàng sửng sốt vì thấy chàng nổi giận đùng đùng.
– Vậy thì đi ngay đi- Chàng gắt , và đẩy mạnh nàng xuống cầu thang.
Abbie chụp lấy tay vịn để khỏi ngã. Khi đứng vững được , nàng không còn thấy Mac Crea nữa. Ngượng vì đuổi đi một cách bất nhã trước mặt mọi người , Abbie chạy xuống hết cầu thang và đi về chiếc toa xe , người ưỡn thẳng ra.
Vào trong xe , nàng xoa bóp cánh tay ê ẩm và xoa cả lòng tự ái bị va chạm , từ ngượng ngùng , nàng trở thành tức giận. Nàng cỡi bộ áo quần và mũ an toàn liệng lên mặt bàn giấy , rồi đi đi lại lại trong phòng tức giận tràn hông.
Abbie không có ý niệm gì về thời gian nàng chờ đợi trong chiếc toa xe cho đến khi chàng trở lại , nhưng biết rằng rất lâu- Đủ cho nàng nguôi giận , nhưng nàng không nguôi. Nàng đang còn giận sôi khi chàng mở cửa bước vào.
Nàng không chờ chàng đóng cửa , mà tấn công ngay.
– Ông tưởng ông là cái thá gì , mà xô đẩy tôi như vậy ?- Chàng có vẻ mệt nhọc và nóng đổ mồ hôi ra cả áo mặc ngòai , nhưng nàng không thèm để ý.
– Cô không có việc gì phải ra ngoài đó- Chàng lẩm bẩm , và lách qua nàng , không thèm nhìn nàng.
– Làm sao tôi biết ? Ông không nói gì với tôi cả. Ông chạy ào ra khỏi đây không một lời nói cho tôi biết.
Mac Crea quay lại , trợn mắt với nàng
– Mẹ kiếp , cô có nghe Pete nói là có chuyện chứ ?
– Mấy người có chuyện. Ông không nghĩ rằng tôi không thể hiểu là chuyện gì sao ? Ngay bây giờ tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì. Nhưng ông đã không thèm giải thích. Không. Ông …
– Như thế có nghĩa là cô muốn học thêm một chuyện chứ gì ? Mẹ kiếp , suýt nữa cô gặp một chuyện còn nguy hiểm hơn thế nữa. Giếng khoan động mạnh trước khi nó nổ tung. Cô có bao giờ thấy một giếng khoan nổ tung chưa ?
– Chưa , nhưng tôi đã nghe nói- Nàng đáp , cơn giận đã nguôi bớt.
– Cô đã nghe nói , nhưng còn tôi thì tôi đã thấy tận mắt. Tôi xin cho cô hay , đó là một quang cảnh không mấy đẹp. Cô không thể biết có cái gì bên dưới , – Khí đốt , hay nước mặn , hay là dầu- Hay có thể cả ba thứ. Và cũng không thể biết sức ép đang dồn lại là bao nhiêu. Không biết nó có đủ sức tống cô và cả dàn khoan lên cao trên trời không. Hay là một vầng lửa sẽ phụt lên. Đứng ngoài đó không khác gì đứng trên một thùng thuốc súng sắp cháy.
– Có gì xảy ra đâu. Tôi vẫn còn đứng đây.
– Không có gì xảy ra !- Chàng lặp lại , qua hai hàm răng nghiến chặt , trong khi bàn tay chàng bóp chặt quai hàm cuả nàng , và đè mạnh lên cổ nàng- Đáng lẽ tôi phải …
– Vặn cổ cô- Nàng chờ đợi chàng nói ra , nhưng không , chàng đột ngột hôn đè lên môi nàng , chà mạnh môi nàng dưới hai hàm răng cuả chàng , và làm nàng sững sờ bất động. Mấy giây đồng hồ tưởng chừng bất tận trôi qua , và sức nặng đè lên môi nàng giảm bớt. Gần ngộp thở và tim đập nhanh , Abbie chờ chàng cất môi ra khỏi môi nạng Nhưng chàng vẫn để nguyên , bất động , nàng e dè nhìn chàng qua hai hàng mi. Chàng đang nhìn nàng quan sát , màu đen sáng rực cuả đôi mắt chàng chỉ còn là một ánh lửa âm ỉ , khiến nàng bực mình hơn là khi thấy chàng nổi giận.
Rồi chàng nhích ra xa nàng , quay lưng lại nàng và thở dài thườn thượt , hai tay chống nạnh hai bên hông.
– Tôi xin lỗi thì có khác gì không ?- Chàng hỏi giọng bất đắc dĩ.
– Chỉ khác nếu ông sặc khi xin lỗi- Nàng đang run rẩy , nhưng sự tức giận chỉ là gỉa vờ.
– Tốt- Chàng quay mặt lại- Tôi sẽ không nói những lời mà tôi không thật tình muốn nói. Phương pháp tôi đã dùng để buộc cô ra khỏi dàn máy khoan có thể là vô lễ , nhưng nó đã có hiệu quả. Và tôi đã không thể giải thích giông dài mất thì giờ- Tôi đã không có thì giờ. Còn về việc hôn cô …
– Cái đó không phải là cái hôn.
– Có lẽ không phải , nhưng nếu là cái hôn theo kiểu khác , chưa chắc đã làm cô thích bằng. Hiện giờ tôi đang có quá nhiều rắc rối ở ngoài đó để còn phải đứng đây nghe cô buộc tội , chỉ vì cô dốt nát và bị chạm tự ái. Do đó , nếu cô thứ lỗi cho tôi , tôi còn nhiều việc phải làm.
Trong khi chàng quay đi và kéo một ngăn tủ hồ sơ ra , Abbie đâm bổ ra cửa , tức tối vì những lời nói cuả chàng và thù ghét chàng vì đã làm cho nàng cảm thấy khổ sở , trong khi lỗi do chàng gây ra.