Chỉ Có Hoa Hồng Mới Nở Rộ Như Một Đóa Hồng

Chương 13: Ảnh đế II (1)


Đọc truyện Chỉ Có Hoa Hồng Mới Nở Rộ Như Một Đóa Hồng – Chương 13: Ảnh đế II (1)

“Không tốt lắm.”

“Lần trước tôi cùng ngài có nói qua cô gái kia, ngày hôm qua cô ấy gửi tin nhắn cho tôi, nói cảm thấy chúng tôi không thích hợp. Kỳ thực hơn một tháng nay, bọn tôi tổng cộng cũng không gặp mặt mấy lần, cô ấy là một người con gái rất tốt, vừa bắt đầu, tôi đoán chừng là đối với nghề này của tôi rất tò mò, bọn tôi ở cùng nhau trừ xem phim ăn cơm bên ngoài, chính là tán gẫu những chuyện trong vòng bát quái. Bất quá cô ấy rất biết chừng mực, hễ chuyện gì tôi khó nói, cô ấy đều không truy hỏi.”

“Không, tôi đối với cô ấy không có… cảm giác động tâm. Lại như bạn bè, em gái? Nhưng mà quãng thời gian chúng tôi qua lại, tôi cũng suy nghĩ rất nhiều, luôn cảm thấy mình bây giờ ở trạng thái này, tùy tiện cùng người khác tạo thành gia đình là một việc vô trách nhiệm. Hơn nữa…” Y dừng một chút, lại mở miệng, tiếng nói đã hơi khô khốc, “Còn có liên quan với việc lúc trước tôi đã nói qua, mối tình lâu nay của tôi là nam nhân, tôi hiện tại cảm thấy, tôi đối với hắn tâm tình quả thực không đúng lắm.”


“Quan hệ của bọn tôi đã duy trì được bốn năm, khởi đầu tương đối gượng gạo và lúng túng. Mối quan hệ không có tình cảm làm nền tảng lâu dài, với tôi và hắn mà nói thật giống đều là lần đầu. Thực không dám giấu giếm, do mối quan hệ không có hoàn toàn thẳng thắng với nhau, tôi thậm chí có lần tưởng bở, cho là hắn thầm mến tôi, nếu không…, tôi không thể hiểu được tại sao nhất định là tôi.” Y nở nụ cười tự giễu, “Thế nhưng mới bắt đầu một năm, bọn tôi gặp mặt nhau rất ít, thậm chí một quãng thời gian tương đối dài, tôi cũng quên mất sự tồn tại của đoạn quan hệ này. Tôi nhớ tới một lần dài nhất đại khái là, bọn tôi có hơn bốn tháng không gặp, cuối cùng là đến sinh nhật hắn, mới gọi tôi đi qua cùng hắn. Tôi khi đó đối với đoạn quan hệ này phi thường…chán ghét, đoạn thời gian đó kể cả tôi cũng đối với bản thân mình sinh ra thái độ chối bỏ, hơn nữa cũng cảm thấy chính mình có phải là làm sai hay không, bởi vì một ít…danh lợi, mà bán đứng bản thân. Nhưng là, tôi làm nghề này, ngài hẳn đã nghe qua một ít bát quái, nếu như tôi có thể tâm bình khí hòa một chút, có lẽ lúc đó sẽ không lựa chọn bước đi kia, mà vào lúc ấy dù sao cũng tuổi trẻ —— đương nhiên hiện tại cũng vậy, tôi đối với nghiệp diễn, nhiều ít cũng có chút dã tâm. Nhưng cho dù là bán rẻ một vài thứ, nhưng mấy năm nay phát triển cũng không như ý muốn. Tôi thấy mấy tên hắc tử nói ‘Cường nâng bị trời phạt’ ‘Lòng cao hơn trời, mệnh so với giấy bạc’ (ý nói làm người đừng ham quá nhiều, trời không cho), tôi cũng cảm thấy đúng, tuy rằng trong lòng khó chịu, mà càng khó chịu hơn chính là, nó dĩ nhiên là đúng đối với tôi. Tôi bắt đầu ỷ lại hắn là từ năm thứ hai.”

“Đúng, là ỷ lại. Ba tôi, ông ấy đã rời bỏ tôi lúc tôi còn rất nhỏ, nói như thế nào đây, không thể nào vinh quang. Mẹ tôi tính cách trời sinh mạnh mẽ, cách giáo dục tôi cũng là thiên hướng áp chế, luôn luôn bảo tôi phải tỉnh táo, không được tự kiêu tự mãn, làm việc phải nỗ lực, đến nỗi có một lần, tôi hiện tại hồi tưởng lại, khả năng bà ấy ở bên ngoài cũng gặp khó khăn, cho nên thái độ đều tiêu cực bi quan vừa phẫn uất, một lần kia bà ấy còn truyền cho tôi ý niệm là, “không ai để ý quá trình con làm như thế nào, xã hội này chỉ nhìn vào kết quả thôi”. Mẹ tôi rất ít khi ở trước mặt cổ vũ, tán thưởng tôi. Thế nhưng hắn —— tôi cái kia, bạn tình, hắn…” y lắc đầu một chút, “Hắn đem tới cho tôi cảm giác có chút kỳ quái. Giống như loại quan hệ này của bọn tôi, trạng thái tốt nhất đều chỉ là duy trì quan hệ, ngoài ra tiếp xúc và trao đổi tình cảm càng ít càng tốt, nhưng cũng có thể, lòng người đều là yếu mềm, nếu như thường xuyên tiếp xúc nhau, không thể nào hoàn toàn…’Trong sạch’.”

“Ý của tôi là về tình cảm, giống như ngài và tôi mặc dù là bác sĩ và bệnh nhân, thế nhưng lúc lắng nghe tôi tự thuật, khó tránh khỏi bởi vì câu chuyện của tôi mà tức giận a, đồng tình a, chán ghét a, có các loại cảm xúc khác nhau. Thời gian ở cùng nhau càng ngày càng dài, khó tránh sinh ra tình cảm. Thời điểm đầu năm thứ hai, hắn bị bệnh, có chút nghiêm trọng, là vì lúc đó hắn đang đàm luận một hạng mục rất quan trọng, uống rượu rất nhiều. Tôi khi đó cũng không có bận công việc gì, cho nên liền ở cùng với hắn một quãng thời gian. Đại khái chừng hai tuần lễ. Hắn có mấy ngày, lôi kéo tôi cùng hắn xem mấy bộ điện ảnh trước đây của tôi, hắn kỳ thực không hiểu phương diện điện ảnh lắm, bất quá mỗi lần xem xong, hắn đều sẽ khen tôi hai ba câu, mang tính tượng trưng. Hắn rất tốt, rất có phong độ, lúc bình thường cùng tôi ở chung cũng tương đối khắc chế và tôn trọng, cho nên tôi… Nói chung, không có cách nào chán ghét hắn. Trong đó bộ “Đa Tình sơn” bọn tôi cùng nhau xem đại khái là ba hoặc là bốn lần? Kỳ thực bộ phim này có rất nhiều đoạn vui tươi, khôi hài, nhưng sắc mặt hắn mỗi lần xem đều là không biến đổi. Mà tôi có thể nhận ra được, hắn là yêu thích bộ phim này.”


“… Tôi cảm giác giữa lúc hắn và người khác khen tôi hoàn toàn không giống nhau, dù mỗi ngày người hâm mộ đều khen tôi.” Y nở nụ cười, “Tôi nghĩ, có thể là bởi vì tôi độc thân quá lâu, bên người bỗng nhiên có một người quan tâm, hơn nữa có thể giúp tôi chống đỡ mọi chuyện, có thể che chở tôi, hẳn là sẽ có chút động tâm đi. Năm thứ hai, bệnh của hắn gần như khỏi hẳn, tôi cũng nhận một bộ phim, là sau một năm bạo hồng từ vai chính của khoản phim truyền hình, lần này lại là đại IP, rất nhiều người chen nhau giành vai diễn, nhân vật của tôi là nam hai, hình tượng không tệ, phần diễn không ít, ông chủ Phương nhiều lần muốn nhét người vào thế chỗ tôi, là hắn thay tôi giải quyết chuyện này. Thật ra là rất khôi hài, đạo diễn lúc đó chọn tôi là vì tôi phù hợp với hình tượng nhân vật, kỹ năng diễn xuất cũng không tệ, tiền cát xê cũng phải chăng, cuối cùng lại còn phải dựa vào hậu đài mới có thể yên ổn nhận nhân vật này, mặc dù nó vốn là nhân vật của tôi. Sau đó thật nhiều lần, hắn đều, xem như là thay tôi… hộ giá, hộ tống. Tôi thật sự rất cảm ơn hắn. Nói chung, về sau, quan hệ của bọn tôi càng hài hòa thêm một chút.”

“Mọi phương diện.” Y bổ sung thêm một câu.


“Không, sẽ không, tôi có thể cảm giác được hắn đối với tôi không có… tình yêu. Nhiều nhất chính là, bạn bè nhỉ? Nói như vậy cũng có chút… kỳ quái.”

“Dục vọng chiếm hữu? Hắn hình như sẽ không can thiệp lựa chọn quay phim của tôi. Còn về phương diện sinh hoạt, bọn tôi gặp nhau thì càng ít hơn.”

“Tôi đối với hắn? Bọn tôi cũng không phải đang nói chuyện yêu đương, phần lớn cũng không chú ý đến sinh hoạt riêng tư của đối phương. Nhưng… tôi sẽ, thường xuyên, nghĩ đến hắn.” Y nói từ từ nhỏ dần, như là ngay cả chình mình cũng không xác định.


Y chậm rãi lắc đầu, “Tôi cũng không cho là… ít nhất lúc đó tôi cũng không cho là, tôi đối với hắn có tâm tư khác biệt. Tôi chẳng qua là vẫn luôn cảm thấy, người này nhiều ít ở trong sinh mệnh tôi xem như là đặc biệt đi. Phân lượng đại khái có thể so với mối tình đầu, đêm đầu tiên, cũng không phải nói khắc cốt ghi tâm cỡ nào, mà đều là, lần đầu tiên, người đầu tiên… Hơn nữa ở trên mối quan hệ với hắn, tập trung rất nhiều hàm nghĩa, cuộc đời của tôi, mơ ước, thỏa hiệp với hiện thực, lựa chọn, rơi xuống mối quan hệ cùng hắn tới thời điểm này. Cho nên khi đó tôi vẫn cảm thấy, ở bề ngoài tôi muốn chính là hắn, trên thực tế tôi muốn chính là cả một cuộc đời tôi, dĩ vãng của tôi, tương lai của tôi.”

“… Đúng, hiện tại cảm giác lại không giống nhau. Tôi hai ngày trước cùng hắn đụng phải. Ngài biết phản ứng đầu tiên lúc đó của tôi là cái gì không? *Hắn thật giống như gầy đi* ” Y cười, “Tiếp theo chính là một chuỗi câu hỏi trong đầu chạy ra, gần đây rất bận sao? Hay bởi vì xã giao nên uống rượu à?… Tại sao biết rõ tới đây sẽ gặp phải tôi còn muốn đến? Tôi cảm thấy tôi nghĩ quá nhiều, đầu óc rối như tơ vò, mà ở bề ngoài, tôi cảm thấy tôi nguỵ trang đến mức rất trấn định. Tôi giả bộ không quen biết hắn.”

“Ngài cảm thấy, tôi đây là thích hắn sao?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.