Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh

Chương 51


Bạn đang đọc Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh – Chương 51


Xe đậu một lúc thì phía đối diện cũng có vài chiếc đậu lại..
” Căn cứ Tưởng Hạo? Bạch Gia? Chống đối Chính phủ..?” Một người thanh niên bước qua hỏi mấy câu bông đùa
” Có việc..?” Từ Anh lạnh nhạt
” Không….!không…..!Các người khá nổi tiếng, hôm nay gặp được nên tò mò..”
” Chúng tôi nổi tiếng..?” Bạch Minh hỏi lại
” Mọi người đang đồn thổi với nhau, Bạch Gia muốn thay Chu Tường Minh nắm quyền lãnh đạo nên bỏ tiền tự thành lập căn cứ tuyên bố chống đối..” Người thanh niên thuật lại
” Oh….!Vậy các người tin không..?” Từ Anh hỏi
” Tin hay không không quan trọng, quan trọng là Bạch Gia có thật sự sự chống lại Chu Tường Minh không..?”
” Cậu có vẻ không thích ông ta..?” Bạch Long hỏi
” Nếu như có thể tôi muốn đẩy ông tay vào bầy tang thi..” Người thanh niên cũng không e ngại mà nói thẳng
” Xem ra chúng ta cùng chung chí hướng..” Bạch Minh khoái chí
” Sao các người lại dừng ở đây..?” Người thanh niên hỏi
” Phía sau có người đuổi theo, chúng tôi ghé lại đây chờ..” Bạch ngôn cũng không giấu
” Tại sao phải chờ..?” Người thanh niên không hiểu
” Xem tại sao lại đuổi theo chúng tôi…..Tôi nghĩ các người nên tấp vào lề, họ rất đông..” Từ Anh tốt bụng nhắc nhở
” Cho xe lên lề..” Người thanh niên quay ra hô to
Đoàn di chuyển vào hai bên chỉ để ra lối đi cho một xe duy nhất.
” Sao các người không đi..?” Bạch Mai nhìn thấy khá buồn cười
” Xem như chúng ta cùng chung quan điểm, tôi cũng ở đây chờ xem…..!Nếu mà họ là người của Chu Tường Minh, tôi không ngại giúp các người một tay..” Tên Thanh niên khoái chí nói.
” Hi vọng anh sẽ không hối hận..” Từ Anh nhún vai nói.
Haha….haha….!Người thanh niên cười to
” Sao chúng ta không đi mà lại dừng ở đây..?” Một người dời xong bước xuống xe chạy lại hỏi
” Chờ một chút đi, biết đâu lại có chuyện vui..” Người thanh niên nói.
Chừng mười lăm phút sau đoàn xe bắt đầu đến.

Xe không có cờ hiệu chắc là đoàn đội tự lập để đi thu gom vật tư.

Người thanh niên lúc đầu còn cười sau khi nhìn thấy tang thi ở phía sau thì không cười được nữa
” Má nó chứ….!Các người là đang chơi tôi..?” Tên Thanh niên nổi nóng chửi thề.
” Tôi đã kêu anh đi nhưng anh không muốn, tôi đã nhắc nhở anh cho xe lên lề nếu không anh đã thành cái bánh nhân thịt..” Từ Anh hờ hững nói
” Cậu nhớ đó…..” Tên Thanh niên nghiến răng nghiến lợi.
” Tôi nhớ ….Tôi nhớ …” Từ Anh gật đầu
” Các người phía trước tránh đường…!tránh mau……” Mấy cái xe dẫn đầu la lên
Không ai có ý định di chuyển họ buộc phải ngừng lại.

” Các người điên à? Không muốn sống nữa sao..?” Một người thô lỗ nói.
” Chúng tôi là đang nghĩ chân, các người muốn cũng có thể đi qua mà..” Tên thanh niên không khách khí
” Con mẹ nó….!Xe đậu như thế ai mà qua được..” Tên vừa bước xuống cũng không nhịn
Không đợi ai nói thêm câu nào tiếng còi xe vang lên dữ dội, kèm theo là tiếng mắng chửi.


Sau đó mọi người nhanh chóng xuống xe cầm vũ khí.

Lúc nãy Từ Anh có cảm nhận qua biết là rất nhiều nhưng không biết số lượng cụ thể, nay nhìn số lượng này cậu lại thấy đau đầu.

Nhưng có người lại không nghĩ vậy
” Bao nhiêu đây tang thi, chúng ta sẽ thu được rất nhiều tinh thạch đấy.

Nghĩ thôi đã thấy sướng..” Bạch Minh ghé tai nói nhỏ với cậu.
” Xem xem có giữ được mạng không mới nghĩ tới chuyện thu chứ..” Từ Anh thấy Bạch Minh quá vô tư rồi.
” Có lão đại và cậu ở đây thì còn gì phải sợ..” Bạch Minh tự tin nói
” Cậu tin tưởng tôi vậy sau..?” Từ Anh khá bất ngờ
” Tin chứ..! Lão đại nói chúng ta là đồng đội.

Đã là đồng đội thì tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau..” Bạch Minh khẳng định
” Khá đó..” Tên Thanh niên nghe Bạch Minh nói liền tán thưởng.
” Ai cần ngươi khen..” Bạch Minh cộc lốc
” Không giúp đỡ à..?” Người thanh niên hỏi
” Đâu có liên quan đến chúng tôi..” Bạch Ngôn bực bội trả lời..

Sáng sớm họ đang yên đang lành đụng phải một tên nhiều chuyện thêm một bầy tang thi.
Nhưng họ không thảnh thơi được bao lâu.

Trong đám người kia có người cố ý dẫn tang thi qua bên này.
” Đây là muốn chết..” Bạch Long nóng nảy nghiến răng
” Các người cũng đừng mong được rảnh rỗi mà đứng nhìn..” Người dẫn tang thi đến đắc ý nói
” Đây là các người tìm chết.” Bạch Minh vừa đánh vừa nói
” Xin lỗi…..!xin lỗi……!chúng tôi không cố ý……!Các người nhanh chóng rời đi đi Tôi sẽ giữ chân bọn họ…”
Một cô gái tiến lên cản mấy con tang thi đang tiến về phía này vừa đánh vừa nói.
” Cô điên à..?” Người lúc nãy dẫn tang thi qua mắng cô.
” Cô đừng có ích kỹ, tang thi là chúng ta dẫn đến họ đâu có liên quan..” Cô gái cũng không dừng lại.
” Chúng tôi không sao, cảm ơn cô..” Bạch Mai thấy cô bị mắng nhưng vẫn không nghỉ tay nên có chút thiện cảm
” Là chúng tôi liên lụy mọi người..” Cô gái kia lắc đầu
“” Cũng may chỉ là tăng thi cấp 1 vài một ít con cấp 2 nếu không với số lượng này ngày thì đừng ai mong sống sót..”” Từ Anh vừa đánh vừa nói trong lòng
Đoàn xe của người thanh niên kia cũng nhanh chóng xuống hỗ trợ, gần một giờ sau đã diệt hơn một nửa số lượng tang thi.

Bây giờ chỉ còn lại đa số số là tang thi cấp 2.

Nên có vẻ mọi người hơi chật vật, nhóm người của Từ Anh chỉ có chút mệt.

°°°°°°°°°°°
Nhóm của Từ Anh và nhóm của người thanh niên kia không có tiến lên mà chỉ đứng tại chỗ có tang thi đến thì ra tay.

Nhưng mọi người vẫn luôn chú ý tình hình trong vòng vây.

Ở đó đó cũng có khá nhiều dị năng, năng lực cũng rất mạnh còn có cả súng xem ra thế lực cũng không cần thường.

” Lão đại là Bình Lỗi..” Bạch Long đang đánh thì tiến lại nói nhỏ với Thiên Tuấn.

” Nhận ra….” Thiên Tuấn gật đầu
” Có cần tránh mặt không..?” Bạch Long hỏi ý kiến
” Không cần…..” Anh lắc đầu
” Mọi người biết nhau à..?” Từ Anh hỏi Bạch Long
” Đây là đối thủ một mất một còn với lão đại..” Bạch Long gật đầu giải thích
Từ Anh nghe xong liền nhìn chằm chằm người kia.
” Không cần manh động, bây giờ chưa biết thái độ của họ ra sao..” Thiên Tuấn thấy cậu thay đổi thái độ nên vội nói
A……..!Bỗng dưng một tiếng thét thất thanh vang lên
Người lúc nãy dẫn tang thi đi qua đây bị đạp ngã nên nhanh chóng kéo người bên cạnh xô vào con tang thi đó rồi liền chạy đi.

Mọi người sửng sờ, nghĩ rằng cô gái kia chết chắc, cả bản thân cô ta cũng nghĩ vậy.

Thế mà có một vòi nước rất mạnh đánh bay con tang thi đó, sau đó một người nhanh chóng tiến lên kéo cô gái đó đứng dậy.

Mọi việc xảy ra ra quá nhanh chưa ai kịp thấy được chuyện gì.
” Cô không sao chứ..?” Bạch Long hỏi cô, biết là đám người Bình Lỗi nên hắn luôn quan sát liền thấy cô gái này bị xô ra ra làm vật cản, không kịp suy nghĩ hắn đã đã nhanh chóng xuất ra dị năng để cứu.
” Không sao thật cảm ơn anh..” Cô gái đó giờ mới hoàn hồn
” Không sao là tốt rồi.

Đi cùng Tôi qua bên kia đi..” Bạch Long gật đầu rồi đỡ cô đi về phía xe mình.
Bên kia cũng nhanh chóng kết thúc trận chiến.

Một người đàn ông da ngăm tiến về bên đây.

Mặt không thiện cảm.
” Đây chẳng phải là người của HUYỀN sao..?” Tên đó hỏi Bạch Long
” Hoá ra là lão đại của Phi Ưng..?” Bạch Long cười trừ.


” Là căn cứ Tưởng Hạo à? Khi nào thì HUYỀN lại đầu quân cho Bạch Gia..?” Bình Lỗi mỉa mai
” Không phiền Bình lão đại quan tâm, nếu việc đã xong chúng tôi đi trước..” Bạch Long không hứng thú với người này
” Sao không thấy lão đại của các người..?” Bình Lỗi không nhìn thấy Bạch Diễn nên hỏi.
Nghe hắn nói như thế Từ Anh hơi sửng sốt thì ra hắn không biết lão đại thật sự là ai
” NGÀI CÓ VIỆC GÌ CẦN TÌM LÃO ĐẠI CỦA CHÚNG TÔI..” Bạch Long trầm giọng nói
” Tôi chỉ là không thấy thì hỏi…..!Không biết hắn có thành tang thi không.? ..” Haha….haha…!Bình Lỗi nói xong cười lớn
Từ Anh muốn một cước đá bay người này.

” Đây là Bạch đại thiếu gia mà.

Sao? Chống đối với chính phủ? Hợp tác với hắc đạo à..?” Vẫn với cái giọng khinh bỉ mà nói.
” Hình như chuyện của Bạch Gia không tới lượt Ngài đây lên tiếng..” Thiên Tuấn lạnh lẽo
” Nếu muốn hợp tác có thể tìm chúng tôi Phi Ưng cũng không thua HUYỀN đâu..” Bình Lỗi tự tin nói
” Chúng tôi sẽ không hợp tác với người có thể đẩy đồng đội ra làm vật cản để thoát thân..” Từ Anh thấy một người tiến đến nên mỉa mai
” Có gì ngon chứ.

Cũng là một tên tiểu Bạch kiểm..” Cô gái đó hóng hách lên tiếng.

Từ lúc đánh nhau cô ta luôn quan sát mọi người xung quanh thấy ai cũng sử dụng vậy năng chỉ có người này luôn đứng sau lưng người khác lại dùng gậy để đánh tăng thi nên cho rằng cậu không có dị năng, mà lại còn trắng trẻo như vậy xem ra chỉ biết dùng mặt.
” Hình như người của Bình lão đại cần phải được dạy dỗ..” Bạch Long không khách khí
” Người của Tôi không đến lượt cậu lên tiếng.

Xem ra lão đại của cậu lành ít dữ nhiều nên cậu mới đầu quân cho Bạch Gia..” Thấy Bạch Long tránh né nhắc tới lão đại đại của mình, hắn càng khẳng định Bạch Diễn đã có chuyện.
” Tôi sẽ đầu quân cho Bạch Gia chỉ với một điều kiện.

Bạch thiếu giao toàn bộ người của HUYỀN cho tôi quản lý..”
” Không có hứng thú..” Thiên Tuấn hờ hững nói
” Không sao, Bạch thiếu đây cứ từ từ suy nghĩ.

Chỉ có một mình HUYỀN thì e rằng không chống lại được với chính phủ đâu.

Tôi chờ tin của Bạch thiếu..” Nói xong hắn quay lưng đi.
” Đợi một chút..” Cô gái được Bạch Long cứu cản Bình Lỗi lại rồi quay sang hỏi
” Các người là người của căn cứ Tưởng Hạo..?”
” Đúng vậy..? Chúng tôi phải lên đường.

Hẹn gặp lại..” Bạch Mai gật đầu rồi nói
” Tôi muốn đi theo các người có được không..?” Mọi người nghe thế im lặng quay lại nhìn cô
” Cô không phải là người của hắn ta sao..?” Bạch Long hỏi
” Không phải chúng tôi là trên đường gặp được nhau nên đi cùng.

Lúc ấy tôi đi cùng cha tôi nhưng ông ấy đã…..” Cô gái nghẹn lại không nói được
” Cô đây là không muốn đi muốn ở lại đây uống trà à..?” Một giọng nói chanh chua vang lên.
Không ai chú ý đến cô ta cô ta hậm hực mắng….!
” Đồ không có liêm sỉ….!Hết câu dẫn người này đến câu dẫn người khác..”
” Cô ăn nói cho cẩn thận..” Cô gái quát lại

” Không phải sao..? Ở trong đoàn luôn để lão đại bảo vệ, nay gặp được mấy người này lại muốn bò lên giường người ta..”
” Tôi là có trả phí để anh ta bảo vệ tôi.

Cô lấy quyền gì mà lên tiếng.

Cô cũng là do chúng tôi trên đường cứu giúp mà thôi.

Nhưng cô yên tâm Tôi sẽ không đi cùng các người nữa..” Cô gái cũng không khách sáo nói lại.
” Tôi muốn rời đoàn..” Cô nói ngắn gọn
” Tùy cô thôi, nhưng tôi sẽ không trả lại vật tư..” Bình Lỗi cũng không thèm giữ chân nói
” Cho hết các người tôi đây cũng không thèm.

Tôi chỉ cần xe của tôi là đủ..” Cô gái cũng dứt khoát không kém
” Được thôi….!Chúng ta đi..” Hắn quay lại nói với đoàn đội của hắn.

Cô gái kia nghe nói thế nên mừng thầm, bản thân cô không có vật tư, chỉ có ngoại hình khá xinh đẹp.

Cô đã nhìn trúng Bình Lỗi, nhưng từ đầu tới cuối Bình Lỗi luôn bảo vệ cho cô gái kia, làm cho cô rất tức giận.

Nhưng mọi người trong đoàn nói lai lịch của cô ta rất lớn.

Cô ta là trả phí bảo vệ để Bình Lỗi đưa cô đến căn cứ.

Thế nên dù rất ghét cô cũng phải nhịn, nay nghe cô ta sắp phải rời đoàn.

Vậy là từ nay không ai có thể giành Bình Lỗi với cô.

Tuy còn nhiều cô gái khác nhưng cô xinh đẹp hơn nhiều lại có dị năng mạnh.

” Chúng tôi cũng chưa nói sẽ mang cô theo..” Từ Anh khá hứng thú với cô gái này.

Đợi cho Bình Lỗi đi xa cô gái mới nói.
” Tôi có vật tư….!Tôi có thể nộp cho căn cứ.

Tôi cũng có dị năng..” Cô gái tự tin nói.
” Vật tư gì ? Ở đâu? Mục đích cô muốn vào căn cứ..?” Từ Anh nhìn cô
” Tôi chỉ muốn tìm một chỗ để sống qua ngày..

Tôi là Hạ Xuân Hi..”
” Là Hạ Gia..?” Từ Anh và Thiên Tuấn cùng lên tiếng.
” Đúng vậy..!” Cô gái gật đầu
” Được thôi.

Vậy chúng ta đi cùng..” Từ Anh vui vẻ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.