Chết Tâm

Chương 37


Đọc truyện Chết Tâm – Chương 37


Cũng may cô ngăn cản cô ta kịp thời và chỉ gọi thêm 2 phần mỳ và 2 ly sữa cho cô và Kiều Thi Hàm.

Sau khi ăn xong, cả ba người các cô rời đi đến trung tâm thương mại.

Hai chiếc xe mô tô chạy song song với nhau trên đường lớn.

Hứa Khinh Tư chạy ngang cô nói lớn:
“Mạn! Lát đi đâu chơi không?”
“Chưa biết.”
“Vậy Thi Hàm thì sao? Cô đi chơi không ?”
“Cái đó…!để chị ấy quyết định đi.” kiều Thi Hàm ôm eo cô nói nhưng trong giọng toàn là sự yêu thích và mong chờ.
“…được rồi.

Sau khi mua đồ xong đã.” cô bó tay rồi.


“Ok.

” cô ta hớn hở rồi tăng tốc độ xe chạy vụt qua cô.

kiều Tuyết Mạn vì chở cô nàng nên không đua với cô ta làm gì vẫn chạy bình thường.
Đến trung tâm thương mại, cả ba người đi vào trong và rất dễ thu hút sự chú ý của mọi người.

Dù sao cả ba đều sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp , ưu nhìn nhưng cái chú ý là khí chất trên người toả ra khiến người khác ngoái nhìn.
Kiều Thi Hàm uyển chuyển,nhẹ nhàng, ấm áp dịu dàng mang theo sự mạnh mẽ nhưng lại trong sáng và đơn thuần như gió xuân thổi qua lòng không thể nghi ngờ cô nàng là kiểu người thuộc tuýt mối tình đầu quốc dân của các chàng trai!!
Hứa Khinh Tư lại mang chút ương ngạnh, ngang bướng, kiêu ngạo, và vô lại lưu manh như chú chim khổng tước chói sáng dưới ánh mặt trời.

Kiểu con gái như cô ta thu hủ sự chú ý của những tên nam nhân thích sự mới mê và thú vị.
Ngược lại với cả hai, một người là mùa xuân ấm áp một người là mùa hè chói loá thì cô như mùa đông lạnh và băng giá.
Kiều Tuyết Mạn lại như một vị vương giả, kiêu ngạo, cao quý mà lạnh lẽo và trầm tĩnh chỉ cần ánh mắt cũng đủ rùng mình, muốn đến gần lại e ngại sự lạnh lùng quanh cô.

Như đoá hoa anh túc mọc trên mặt hồ băng lạnh lẽo khó với tới.

Rõ ràng ba hình thái, khí chất hoàn toàn là trái ngược nhau nhưng lại đi chung không chỉ vậy còn hoà hợp đến lạ thường.
Quen với ánh mắt xung quanh, 3 người các cô vẫn thong dong đi vào.

Hứa Khinh Tư vừa đi vừa nói:
“Hừm, chúng ta cần mua gì nhỉ?”
“Tôi không biết.” cô chưa bao giờ tham gia huấn luyện quân sự.
“Cái đó, em biết.


Em đã tìm hiểu rồi.

Chúng ta chỉ cần đem theo vật dụng cá nhân cần thiết và thêm đồ dùng như: xịt chống côn trùng đốt, kem chống nắng, quạt mini vì trời đêm ở đó rất nóng, đồ ăn dự phòng,…” nghe cô nàng luyên khuyên kể mà cô chống mặt luôn rồi.

“Dừng đi mua thôi.” giơ tay đình lại miệng Kiều Thi Hàm.

Đang đi mua vật dụng thì con nhỏ Hứa Khinh Tư lại dở chứng chạy vào thu bán quần áo và lấy chiếc váy màu đỏ treo trong tủ còn nói đây là mẫu mới nhất sau đó…!Ôm tay cô đòi cô mua cho.
“Không!” thứ lỗi, cô không phải cây ATM đâu! Cứ gì là chạy lại chỗ cô.
“Đi mà~ đi mà Mạn ~ Mạn ca~” cô ta tỏ ra đáng yêu chu chu môi.
“Biến.” thật kinh tởm!! Cô ta làm gương mặt đó thật khiến cô kinh tởm.
Đẩy đầu đang đưa sát lại mặt mình ra cô nói:”Được rồi!”
“Yehh…Mạn là tuyệt nhất.” còn tính nhào lại hôn cô bị Kiều tuy Mạn không chút lưu tình đạp ra.
Hai người bên này hỗ động không thấy bên cạnh Kiều Thi Hàm không biết lúc nào đã gục đầu xuống mái tóc nâu dài che khuất gương mặt không thấy rõ chỉ thấy cô nàng bấu chặt lòng bàn tay đến đỏ cả lên móng tay đâm vào thịt muốn xuất huyết.
“Cô cũng chọn đi.” Lúc này, cô quay sang bảo cô nàng.

Dù sao hiện tại nữ chính không làm gì cô thì cô cũng không tính ghét bỏ cô ta.
“Dạ!?” Kiều Thi Hàm ngơ ngẩn nhìn cô.
“Sao? Không thích thì thôi vậy.” Tưởng cô nàng không muốn cô từ bỏ.

“Không..

Không có em rất thích .” Sau đó sợ cô không tin còn đứng lên chạy đi lấy một chiếc váy đi thử cho cô xem.
Kiều Tuyết mạn thấy hai người họ đi thay đồ rồi thì lấy đại một cuốn tạp chí bên cạnh xem trong khi chờ đợi mà không biết hình tượng của bản thân trong mắt những nhân viên nữ ở đây thành bạn trai đang chờ bạn gái thay đồ nếu trừ đi một người ra.

Bởi vì khí chất của mình nên trông cô rất ngầu trong mắt họ.

Mấy nhân viên kia cười mờ ám nhìn cô mà bản thân cô lại không biết gì.
Đợi đến khi cả hai người họ thay đồ xong rồi lựa chọn thì đã gần trưa nên cả ba người quyết đi ăn đâu đó rồi đi chơi luôn.
END.
Nhớ bình chọn và bình luận ý kiến của mọi người cho mình nha.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.