Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 322: Chiết thành quang can tư lệnh


Đọc truyện Chấp Chưởng Thần Quyền – Chương 322: Chiết thành quang can tư lệnh

Mặc dù chỉ được một phần côn trùng, Diệp Dương Thành chưa rõ một phần là chỉ phần nào. Thắc mắc này không ảnh hưởng tâm tình Diệp Dương Thành, ít nhất coi như bước ra một bước quan trọng.

Thứ hai là thần quyền được cường hóa, nghĩa là tác dụng thương tổn trong ảo cảnh tu di giảm bớt gấp chín mươi lăm lần. Mặc dù chỉ tăng năm phần trăm giá trị thương tổn so với lục giai nhưng cũng coi như tiến bộ.

Tiếp theo có thể xây dựng Phó Diệc Chi ngoài khu vực Diệp Dương Thành quản lý, mặc dù điều này tiêu hao linh lực gấp hai lần nhưng ít nhất cung cấp bảo đảm thực lực cho hắn, thủ đoạn trừng trị ngoại cảnh, ích lợi nhiều hơn hại.

Tiếp theo thần sử tạo dựng ảo cảnh tu di gì đó thì không làm Diệp Dương Thành hưng phấn bao nhiêu. Mục thu được công đức huyền điểm, linh lực ngoài khu vực quản lý khiến lòng Diệp Dương Thành ngọt ngào như ăn mật. Cuối cùng thì Diệp Dương Thành không cần khư khư canh giữ trong khu vực quản lý chờ kẻ thù tìm tới cửa.

Có thần quyền này Diệp Dương Thành có nền móng dẫn quân đội rời khỏi khu vực quản lý. Còn nhiều hạn chế nhưng trong sự kiện Độ Biên Di Sinh, nếu lúc ấy Diệp Dương Thành thăng cấp thần cách thất giai, đứng ở lập trường thần quốc thì xóa sổ Độ Biên Di Sinh coi như bảo vệ ích lợi cho thần quốc?

Ít ra kiếm được thần nguyên gì đó, không đến mức tay trắng trở về.

Còn lại là thần quyền học tập, sử dụng pháp thuật trung giai, không biết trong phần pháp thuật trung giai này ẩn chứa loại pháp thuật gì?

Hạn mức cao nhất là năm trăm điểm linh lực, Diệp Dương Thành tràn trề tự tin phần pháp thuật trung gai này sẽ không làm hắn thất vọng.

Diệp Dương Thành bật dậy khỏi chiếc giường, cất Cửu Tiêu thần cách vào cơ thể.

Diệp Dương Thành thầm hỏi:

– Bây giờ ta có thể học tập, sử dụng mấy loại pháp thuật trung giai?


– Hiện nay người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách có thể sử dụng pháp thuật trung giai có vài loại sau đây: Liệt diễm thuật trung giai, băng sương thuật trung giai, trấn linh thuật trung giai, thần lôi thuật trung giai, cấm cố thuật trung giai, tiêu trừ thuật trung giai, huyễn hóa thuật trung giai.

– A…

Diệp Dương Thành nhìn Cửu Tiêu thần cách đáp lại, hắn sờ mũi. Năm loại liệt diễm thuật từ sơ giai thăng lên trung giai, điều này không có gì đáng trách. Nhưng đã thần cách thất giai, Diệp Dương Thành mong chờ ẩn thân thuật bao lâu nay đâu?

Diệp Dương Thành nuốt nước miếng, ngại ngùng hỏi:

– Tại sao vẫn… Không có ẩn thân thuật?

– Đẳng cấp người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách quá thấp, không thể sử dụng ẩn thân thuật.

Cho đến nay Cửu Tiêu thần cách luôn thành thần, lần trước đả kích Diệp Dương Thành, lần này lại cực kỳ vô tình đập nát ảo tưởng của hắn.

Nhìn Cửu Tiêu thần cách trả lời thành thật, Diệp Dương Thành thầm than trong lòng. Diệp Dương Thành lắc đầu, tập trung chú ý vào hai pháp thuật trung giai mới tăng.

Diệp Dương Thành mở miệng hỏi:

– Tiêu trừ thuật trung giai, huyễn hóa thuật trung giai sử dụng như thế nào? Có hiệu quả gì?

Cửu Tiêu thần cách thành thật trả lời:

– Tiêu trừ thuật trung giai tối đa vĩnh cửu xóa toàn bộ ký ức của mục tiêu trong vòng năm trăm giây. Một giây là hạn mức thấp nhất. Thời gian xóa dài ngắn liên quan đến người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách cung cấp bao nhiêu linh lực.

– Mục tiêu bị thi triển tiêu trừ thuật sẽ rơi vào trạng thái hôn mê trong vòng ba mươi giây. Trong thời gian này mục tiêu không có cảm giác gì với bên ngoài.

– Cực hạn lớn nhất của huyễn hóa thuật trung giai là khiến người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách thay đổi thể hình toàn thân và mặt mũi trong vòng năm trăm giây. Diện tích biến thân càng nhỏ thì càng kéo dài lâu. Khi thời gian biến ảo ít hơn mười giây, người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách có thể lựa chọn tiếp tục giữ hình dạng biến ảo hay không.

Nghe Cửu Tiêu thần cách giải thích công năng xong, khóe môi Diệp Dương Thành co giật.

– Hai kỹ năng phụ trợ sao?

Có nên nói Cửu Tiêu thần cách quá hiểu hắn không? Hai kỹ năng phụ trợ này đến rất đúng lúc.

Nghĩ đến đây Diệp Dương Thành bình tĩnh cảm xúc, hỏi tiếp:

– Liệt diễm thuật trung giai, băng sương thuật trung giai, trấn linh thuật trung giai, thần lôi thuật trung giai, cấm cố thuật trung giai. Sau khi thăng cấp thành trung giai thì có thay đổi gì không?


– Hạn mức cao nhất của liệt diễm thuật sơ giai, băng sương thuật sơ giai, trấn linh thuật sơ giai, thần lôi thuật giai, cấm cố thuật sơ giai là ba trăm điểm.

– Sau khi thăng cấp pháp thuật trung giai, giới hạn linh lực cao nhất đột phá hạn chế ba trăm điểm. Cùng với thần cách của người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách trưởng thành, pháp thuật sẽ thăng cấp theo.

Diệp Dương Thành thăng cấp thần cách khiến Cửu Tiêu thần cách không ngừng biến đổi. Ban đầu Diệp Dương Thành hỏi gì Cửu Tiêu thần cách cũng im lặng, làm gì trả lời nhanh nhảu như bây giờ?

Diệp Dương Thành đọc Cửu Tiêu thần cách giải thích xong, hắn hiểu rõ hơn. Diệp Dương Thành gật gù, không hỏi gì thêm. Diệp Dương Thành vỗ đùi, bước xuống sàn, đi tới gương tủ quần áo. Diệp Dương Thành quan sát cẩn thận một lúc sau, hắn cười tà ác.

Diệp Dương Thành thầm nghĩ:

– Huyễn hóa thuật trung giai, tiêu hao một trăm điểm linh lực đổi khuôn mặt.

Trong đầu Diệp Dương Thành nhanh chóng lắp ráp một khuôn mặt nam nhân trung niên hình chữ điền, hơi đen và tang thương.

Diệp Dương Thành cảm giác khuôn mặt mình hơi nóng, đôi mắt hắn luôn nhìn chằm chằm vào gương. Diệp Dương Thành thấy rõ cơ mặt mấp máy như rau câu. Ba giây sau mặt nam nhân trung niên lấy phụ thân Diệp Hải Trung làm mẫu thêm vào tưởng tượng cá nhân Diệp Dương Thành hiện ra trên cổ hắn.

– Chậc chậc.

Diệp Dương Thành nhìn mình trong gương, không biết nên hình dung như thế nào. Mọi thứ rất thật, bao gồm nếp nhăn trên mặt, đầu chân mày tang thương. Không ai phỏng đoán được khuôn mặt này là ảo thuật do Cửu Tiêu thần cách tạo ra, thuộc hàng tinh phẩm.

Diệp Dương Thành chép miệng ngắm gương, sửa sang cổ áo. Diệp Dương Thành không bỏ huyễn hóa thuật, hắn nghênh ngang bước tới cửa phòng, mở cửa ra.

Giờ phút này, Diệp Dương Thành như đứa con nít có đồ chơi mơi, lòng dâng lên tâm tình muốn khoe khoang. Mặc dù đối tượng Diệp Dương Thành khoe thật tình không biết nên nói cái gì với hắn.

Thấy Diệp Dương Thành bước ra khỏi phòng ngủ, Triệu Dung Dung đang dọn dẹp bàn trà trong phòng khách kinh ngạc ngẩng đầu lên.

– Chủ nhân, sao biến thành bộ dạng như vậy?


– Xấu quá.

Diệp Dương Thành đang suy ngẫm nên mở miệng thế nào để hù Triệu Dung Dung, chẳng ngờ chính hắn mới là người ngẩn ngơ.

– A?

Diệp Dương Thành chỉ vào khuôn mặt hoàn toàn thay đổi của mình, kinh ngạc hỏi:

Triệu Dung Dung dễ dàng đoán ra suy nghĩ trong lòng Diệp Dương Thành:

– Bộ dạng của chủ nhân thay đổi nhưng mùi vị thì không đổi.

Nhìn bộ dáng ngạc nhiên của Diệp Dương Thành, Triệu Dung Dung ceh miệng cười duyên:

– Chủ nhân lại quên, Dung Dung và nhóm Hình Tuấn Phi miễn dịch với pháp thuật của chủ nhân.

-…

Diệp Dương Thành vỗ trán, hắn bất đắc dĩ bỏ huyễn hóa thuật. Sao hắn lại đãng trí quên mất vấn đề này?

Diệp Dương Thành bước tới ngồi xuống sofa, nhận tách trà xanh Tiểu Thương Ưu Tử mới pha đưa qua. Diệp Dương Thành cầm tách trà, uống một hớp thấm giọng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.