Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 11: Hù dọa không nổi


Đọc truyện Chấp Chưởng Thần Quyền – Chương 11: Hù dọa không nổi

Lúc này đây ngược lại cũng không dùng đến đem cửu tiêu từ trong cơ thể gọi đi ra nữa, có kinh nghiệm hai lần trước, Diệp Dương Thành trực tiếp mở cửa sổ ra lẩm bẩm nói:

– Lại đến một con ruồi trâu.

Lần này có thể bởi vì yêu cầu tương đối đáng sợ hơn, nên đợi khoảng chừng hơn một phút đồng hồ, mới có một con ruồi trâu lắc lư bay đến trên lòng bàn tay của Diệp Dương Thành. Dù sao nhân gia bình thường vẫn là giữa trưa mới hoạt động, đêm hôm khuya khoắc như thế gọi nó ra, rõ ràng một bộ dáng tinh thần không tốt cũng là có thể lý giải được.

Nhìn con ruồi trâu này ghé vào trên tay mình, Diệp Dương Thành xoay người đem cửa sổ chậm rãi đóng lại, chỉ để một cái khe hở, lúc này mới xoay người ngồi vào trên giường, đặt lưng ở trên giường chậm rãi khép hai mắt lại, từng giây trôi qua, trong đầu liền xuất hiện tin tức nhắc nhở: Phụ thân thành công, công đức huyền điểm.

Ruồi trâu thoạt nhìn một chút cùng với con ruồi bình thường không khác biệt lắm, nhưng so với con ruồi lại lợi hại hơn, đại khái thích hút máu, tính tình dị thường táo bạo.

Bất quá những điểm này đối với Diệp Dương Thành mà nói đều không có quan hệ gì. Sở dĩ hắn lựa chọn ruồi trâu, là bởi vì tốc độ phi hành của ruồi trâu rất nhanh, tuy rằng thời gian bay sẽ phát sinh ra mấy tiếng ông ông như vậy, nhưng hiệu suất lại rất là cao.

Có kinh nghiệm lúc chiều điều khiển con ruồi, lúc này khống chế ruồi trâu ngược lại cũng là quen việc dễ làm. Ở trong phòng bay một vòng sau đó liền chui vào khe hở tại cửa sổ, hướng phía sòng bạc cách đó không xa bay đến.

Không nằm ngoài sở liệu của Diệp Dương Thành, lúc này lầu một sòng bạc tuy rằng còn có mấy tay cờ bạc lẻ tẻ ở lại, nhưng lầu hai sớm đã tắt đèn, khách đánh bạc đều trở về nhà tìm vợ mà ngủ. Cảnh tượng xa hoa trụy lạc ban ngày đã không còn thấy được nữa.

Đôi cánh chấn động bay vào lầu hai sòng bạc, rất nhanh liền tìm được căn phòng của Lục Hồng Quân ở lầu hai. Nhẹ nhàng bay chui qua khe cửa trên mặt đất, quả nhiên thấy được Lục Hồng Quân đang toàn thân trần truồng nằm ngủ ở trên giường. Hai thiếu nữ thanh xuân lúc ban ngày nhifnt hấy cũng không biết đã đi đâu, lại cũng không có nằm ở trên giường.


Bay lòng vòng ở trên đầu Lục Hồng Quân một trận, Diệp Dương Thành bay đến đậu trên chiếc đèn thủy tinh. Từ bên trên nhìn chăm chú xuống Lục Hồng Quân đang ngủ thật say sửa, bản thể ở trong phòng khách sạn mở miệng lẩm bẩm:

– Con gián xung quanh sòng bạc vô luận lớn bé ra sao, lập tức tập hợp năm trăm con chui vào trong căn phòng phía tây trên lầu hai sòng bạc chờ chỉ lệnh.

Lời nói của Diệp Dương Thành vừa rơi xuống, bên trong gian phòng lần thứ hai lâm vào yên tĩnh.

Mà trong góc tối âm u ẩm ướt, trong nhà dân, trong cống thoát nước xung quanh sòng bạc chính là trong thời khắc này một đám gián sôi nổi bắt đầu tập kết. Từng con một bò ra khỏi địa phương ngày thường sinh sống, hướng phía sòng bạc tụ tập đến.

Đám gián bò ra đến bên ngoài của sòng bạc liền tụ tập lại trong cái hẻm nhỏ, chia làm năm đội ngũ, từng đội ngũ vừa văn một trăm con gián. Ngay sau đó, bò lên tường chui vào trong khe cửa, bất quá thời gian không tới một phút ngắn ngủi, đại quân con gián khủng bố kia đã tràn toàn bộ vào trong sòng bạc, cấp tốc hướng phía địa điểm chỉ định trên lầu hai tụ tập tới.

Sau đó, Diệp Dương Thành thông qua ruồi trâu thấy được đại quân con gián khiến người ta buồn nôn nối đuôi nhau mà vào. Đủ năm trăm con chỉnh tề xuất hiện ở trong tầm mắt của Diệp Dương Thành.

Từ trên cao nhìn xuống những con gián này, bản thể Diệp Dương Thành ở trong khách sạn tự nhiên cũng có thể biết được cảnh tượng hình ảnh bên trong phòng ngủ kia, khóe miệng không tự chủ được nhếch lên, nở nụ cười tà ác:

– Đều leo lên cho ta, từ trên chân bắt đầu, hai cái đùi mỗi cái tám mươi con, trên bụng, ngực hai trăm con, hai cái tay mỗi cái bò ba mươi con, số còn lại chui vào trong lỗ mũi cho ta!

Lời nói của Diệp Dương Thành trong khách sạn phía bên kia vừa dứt, năm trăm con gián này lập tức bắt đầu hành động rồi. Từ trên giường rơi xuống chiếc thảm trên mặt đất bò lên, liền giống như đấu tranh anh dũng vậy. Bất quá hơn mười giây ngắn ngủi, năm trăm con gián kích cỡ không đồng nhất đã cùng nhau xông lên trên giường của Lục Hồng Quân.


Lục Hồng Quân cũng không biết là xế chiều hôm nay bị hai thiếu nữ hút khô rồi, hay là còn có nguyên nhân nào khác. Trong quá trình đại quân năm trăm con gián này bò lên cũng chỉ là nhẹ nhàng, vô ý thức nói lẩm bẩm hai tiếng…

Năm trăm con gián!

Bò đầy toàn thân Lục Hồng Quân, từ phương hướng con ruồi trâu Diệp Dương Thành nhìn lại, giống như là một quái vật biến dị sống sờ sờ từ trong bộ phim kinh dị nào đó chui ra.

Cố nén xung động muốn nôn mửa, Diệp Dương Thành nhẹ nhàng vỗ hai cánh, lao thẳng xuống phía dưới, hung hăng ở trên chóp mũi của Lục Hồng Quân đang trần truồng cắn một cái thật mạnh.

Lục Hồng Quân bị cảm giác đau nhức trực tiếp đem hắn từ trong giấc ngủ mơ màng tỉnh lại, theo bản năng mở hai mắt ra, con gián, thật là nhiều con gián!

– A….!

Nam nhân không biết đã làm bao nhiêu chuyện ác này, con ngươi bắt đầu khuếch tán, giống như những thiếu nữ trong quá khứ đã từng bị hắn cưỡng gian không ngừng rống lên vậy, tê tâm liệt phế, vang vọng thiên địa:

– A….gián…con gián!


– Đơn giản từng phạt ác nhân thành công, thu được công đức huyền điểm +20. Xin ngài không ngừng cố gắng, thanh trừ ác nhân trải lại cho khu vực mà ngài quản lý một mảnh trời xanh trong sáng!

Kèm theo tiếng thét chói tai thê lương của Lục Hồng Quân, trong đầu của Diệp Dương Thành cũng theo đó mà nổi leneg mấy dòng văn tự, hai mươi điểm công đức huyền điểm vào sổ!

– Hành động kết thúc, mau chóng triệt hồi!

Bản thể của Diệp Dương Thành nói mtooj câu, hai mắt khép lại, mắt ảnh cắt đứt trên người ruồi trâu…

Lục Hồng Quân phảng phất như một thiếu nữ bất lực bị vô tận lăng nhục vậy, ra sức, vô ý thức huy động hai tay, Diệp Dương Thành cũng không đoái hoài tới có hữu dụng hay không, lập tức lẩm bẩm tự nói ra:

– Các anh linh tử vong, cảm tạ các ngươi đối với trừng phạt ác nhân làm ra cống hiến thật lớn. Ta, Diệp Dương Thành, siêu độ cho các ngươi, chúc các ngươi kiếp sau có thể đầu thai đúng chỗ…

– Siêu độ oan hồn uổng mạng, công đức huyền điểm +1.

– Siêu độ oan hồn uổng mạng, công đức huyền điểm +1.

– Siêu độ…

Trong đầu không ngừng nhảy ra từng dòng văn tự nhắc nhở. Thế nhưng, không đợi Diệp Dương Thành mừng rỡ, ngay sau đó văn tự nhắc nhở hiện ra giống như một chậu nước lạnh giội xuống đem hắn bừng tình rùng mình:


– Tạo thành sinh vật vô tội tử vong, công đức huyền điểm -1.

– Tạo thành sinh vật vô tội tử vong, công đức huyền điểm -1.

– Tạo thành sinh vật vô tội tử vong, công đức huyền điểm -1.

Một cộng một trừ, siêu độ vong hồn có được công đức huyền điểm lại đem trả lại rồi, Diệp Dương Thành sờ sờ mũi cười khổ một tiếng, thế giới này còn thật không có bữa cơm nào ăn miễn phí a!

Theo Diệp Dương Thành tuyên bố hành động kết thúc, những con gián may mắn sống sót này bắt đầu lui lại theo quy mô, đợi đến đám tay sai trong sòng bạc nghe được tiếng thét chói tai của Lục Hồng Quân chạy tới thì ngoại trừ xác những con gián đã chết ra, những con gián còn sống đã sớm biến mất vô ảnh vô tung.

Chạy ào vào trong phòng ngủ của Lục Hồng Quân, đám tay chân này đã thấy được một khiến cho bọn họ cả đời khó quên…

Lục Hồng Quân, nam nhân ở trong mắt bao nhiêu người giống như một ma quỷ sát nhân này, hiện tại đang co quắp ở trong tấm thảm trên giường, có rúc tại một góc của gian phòng, cả người không ngừng run rẩy…

Kẻ làm ác rất tin quỷ thần, Lục Hồng Quân tự nhiên cũng không ngoại lệ, con gián ghê tởm kia có thể chỉ là một nguyên nhân dẫn đến, chân chính khiến hắn yếu đuối tới sắp hỏng mất như vậy, chắc là phần sợ hãi bị hắn áp chế dưới đáy lòng.

Khi nhìn thấy những con gián bò khắp tràn đầy toàn thân mình, một phần sợ hãi tránh thoát khỏi ràng buộc, trong nháy mắt bị vô hạn phóng đại!

Một trận kinh hãi như vậy trải qua, tuy rằng không đến mức trở nên ngu ngốc hay điên loạn, nhưng ít ra Lục Hồng Quân đời này chỉ sợ là không tỉnh lại nổi. Bởi vì lúc trước tỉnh lại từ trong mộng, hắn đang cười dữ tợn, đang cưỡng gian một nữ sinh cao trung…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.