Đọc truyện Chanh Đá Giữa Mùa Hè – Chương 26
Thường thì gần đến trận chung kết là Lâm Kiều sẽ đi mua vé để xem trực tiếp, có đôi khi còn kéo theo Từ Âu đi xem với mình, năm nay Từ Âu phải ở bên cạnh bạn gái mà Lâm Kiều cũng không rảnh ra được chút nào nên đành phải ngồi ở nhà xem thi đấu một mình.
Tivi LCD lớn trong phòng khách đang chiếu hình ảnh trước thi đấu, đồ ăn vặt linh tinh bày ra cả bàn trà, Lâm Kiều chuẩn bị đầy đủ hết, còn mua thêm một chai nước trà chanh giải khát nữa.
Đúng sáu giờ thì trận đấu mới bắt đầu, trước hết là một màn khai mạc nhàm chán, Lâm Kiều cũng chả đam mê xem mấy thứ lãng phí thời gian này, ngồi trên thảm ôm điện thoại chơi.
Không bao lâu sau Từ Âu gửi một đống ảnh chụp trên wechat cho cậu, hẳn là anh ta đang ăn ở tiệm đồ Tây nào đó với Giang Tiểu Lộc rồi, trên bàn là hai dĩa thịt bít tết kèm nước sốt có màu sắc cực kỳ ngon mắt, lúc cắt ra thì có chút máu loãng đỏ nhạt chảy ra, vừa nhìn là biết rất xa hoa rồi.
Ác bá Từ Âu: Hương vị của nhà hàng này khá được, cậu ăn cơm chưa, không thì lát nữa tôi đem về cho cậu một phần?
(Gốc là Từ Âu Tặc Âu: Tặc Âu là một loài chim ở Nam Cực.
Con này hung với hổ báo lắm nên mình đổi thành thế này nha.)
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Không cần đâu, anh cứ đi chơi vui vẻ với chị Tiểu Lộc đi ạ
Ác bá Từ Âu: Được thôi
Ác bá Từ Âu: Bắt đầu thi đấu rồi à
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Ừm
Ác bá Từ Âu: Lát nữa đánh xong thì cậu hú anh một tiếng nhé
Ác bá Từ Âu: Để xem có trang phục cho Marco không
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Được ạ
Chỉ có FMVP của cúp mùa hạ và mùa đông mỗi năm mới được chế tác riêng trang phục trong trò chơi, Tro Tàn đã có hai trang phục của Công Tôn Ly và Tôn Thượng Hương, rất nhiều người chơi xạ thủ đều mong anh cũng có thể khiến cho Marco Polo người người yêu thích này có một trang phục quán quân, phỏng vấn trước khi thi đấu Tro Tàn cũng có nói nếu như có thể thắng thì anh sẽ suy xét đến trang phục cho Marco, khiến những người chơi Marco vui mừng như điên.
Lâm Kiều cũng không quan tâm lắm, chỉ cần là con tướng cậu thường chơi thì cậu sẽ mua trang phục thôi.
Lễ khai mạc nhàm chán trên TV đã chuyển đến phần giao lưu với người dẫn chương trình, màn ảnh liền quay đến hình ảnh trong phòng nghỉ của cả hai đội, không khí bên đội ASG có vẻ cực kỳ nghiêm túc, mà mấy người bên KG thì đều ngồi trên sô pha, anh Khải huấn luyện viên đứng ra trước cầm một quyển sổ nhỏ nói một cách say sưa, chắc là đang bày bố chiến thuật.
Trong một góc cameras không thể quay đến, bác sĩ theo đội cầm lấy tay của Giang Tự dán đầy mấy miếng giảm đau trên mu bàn tay ấy.
Nhiều ngày thi đấu và luyện tập với cường độ cao khiến tay của Giang Tự bị quá tải nặng nề, nhưng trận chung kết đã tới rất gần rồi, bất đắc dĩ Giang Tự phải tiêm một mũi giảm đau, chỉ hi vọng có thể qua nốt hôm nay.
Cơn đau hoàn toàn biến mất, nhưng tay phải lại mềm nhũn đi, có cảm giác như không thể dùng lực được.
Một nhân viên công tác bên tổ chức tiến vào bảo bọn họ chuẩn bị lên sân đấu, Giang Tự đứng lên khỏi ghế, nhét tay phải vào túi áo đội.
Anh điều chỉnh biểu cảm của mình cho tốt, đi vượt lên trước dẫn dắt cả đội lên sân khấu.
Hình ảnh Tro Tàn trước màn ảnh luôn là ngẩng cao đầu, anh đứng ở trung tâm sân khấu, khí thế khác hẳn với chín người bên cạnh.
Khán giả ở khắp sân thi đấu reo hò như cơn sóng thần muốn nhấn chìm anh.
MC bị ép phải điều chỉnh âm thanh của microphone lên cao nhất, Giang Tự đứng gần anh ta nhất, cảm thấy tạp âm vang ầm ầm cả lỗ tai.
Đây là trận thi đấu cuối cùng của anh rồi, qua ngày hôm nay thì anh sẽ phải rời khỏi sân khấu nơi anh đã trả giá bằng cả thanh xuân này, bắt đầu một cuộc ống mới.
Hưng phấn kích thích thần kinh của anh, khiến cánh tay phải cũng dần có cảm giác lại.
Giang Tự lại ngẩng đầu nhìn quanh khán đài một lần nữa, sau đó về chỗ ngồi của mình dưới lời dẫn của MC, đeo tai nghe lên theo lời của trọng tài.
Anh không tiếp tục ngẩng đầu lên nữa, bởi vì anh biết cậu trai mang khẩu trang kia sẽ không đến.
Đợi đến khi trò chơi kết thúc, anh sẽ đi làm một số chuyện, những chuyện mà anh đã lảng đi nhưng năm qua, một chuyện mà người “Thần tượng” này nên làm.
“Giang Tự? Giang Tự!”
“…..Hở.”
“Mau ban đi! Ban Mã Siêu của Hoang Mạc.”
Giang Tự ừm một tiếng, ban mất con Mã Siêu này.
“Nghiêm túc chút nào đội trưởng Giang ơi.” Tiểu Ngư cười nói, “Là trận chung kết đó nha.”
“Tôi biết mà.”
“Đừng lo lắng.” Hoa Ngữ Giả cũng chen lời, “Anh phải tin tưởng bốn người tụi em chứ, chúng ta có thể làm được mà.”
“….Ừm.”
“Vị trí đầu tiên lấy Thái Ất cho Tiểu Ngư, thả Lan cho bọn họ.”
Anh Khải ôm quyển sổ viết đầy chữ, đi qua đi lại sau lưng năm người: “Chỉ cần chúng ta có thể giữ vững ở giai đoạn đầu thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng, mọi người làm tốt vai trò của mình là thắng thôi.”
Trục Hạ một bên chọn tướng, một bên nói dõng dạc: “Giang Tự đừng nghĩ nữa, ông đi theo tôi là được, đảm bảo ông được hưởng ké phê luôn.”
Giang Tự hạ giọng chửi tục một câu, cười mắng: “Mẹ nó ông nói chuyện cho đàng hoàng đi.”
Tiểu Ngư ặc một tiếng cũng học theo mà nói: “Bảo bối đừng thẹn thùng nhá.”
“Đội tụi mình bị gì vậy trời!” Hoa Ngữ Giả bất lực kêu lên, “Anh Giang ới anh định vứt bỏ đội ngũ xì trây của tụi em há?”
Noãn Đông nhỏ giọng nói: “Tứk tím người á, xì trây thì không được trưởng thành hả.”
Trục Hạ lập tức nói: “Đúng đó.”
“Ông câm miệng đi.” Giang Tự như tìm được nơi để trút giận, “Có muốn nói rõ chuyện của ông với nhóc em họ nhà ông không?”
Trục Hạ cười he he hai tiếng rồi ngoan ngoãn câm miệng.
Anh Khải quyết định xong việc ban pick, liên tục dặn dò bọn họ không cần hoảng loạn, cứ làm như kế hoạch là được.
Bản chất của trò chơi Vương Giả này là đánh nhau và chi viện, các tuyển thủ xuất sắc sau khi đánh được ưu thế ở đường mình thì sẽ đến chi viện cho đồng đội nhanh hơn so với đối thủ, dùng ưu thế của bản thân mình giúp cả đội.
Nhưng các đối thủ chuyên nghiệp ở đội đối thủ cũng không phải dạng hiền lành gì, va chạm trong lối chơi ở trong trận, sau đấy mỗi đội sẽ cân nhắc cách chơi của bên mình.
Tựa như việc ASG biết nhắm vào KG là phải nhắm vào Tro Tàn ở đường phát triển thì KG cũng rất biết cách phải đánh thế nào với đối thủ lâu năm như ASG này.
Đối với ASG thì Hoang Mạc chính là trung tâm tuyệt đối của cả đội, bốn người còn lại trình độ cũng chỉ tạm ổn, nói thẳng ra là không phải rất mạnh, cho nên bên KG sẽ yêu cầu người đi đường đối kháng của mình ôm chặt Hoang Mạc ở đường trên.
Lối tư duy ban pick của anh Khải rất dễ hiểu, trước hết thì ban con sở trường của Hoang Mạc, mấy con dọn lính nhanh và dễ đi chi viện như Mã Siêu và Quan Vũ thì ban hết, còn lại mấy con đi đường đối kháng ấy hắn thích chọn con nào cứ việc chọn, kiến thức solo ở đường của Noãn Đông cực kỳ chắc ăn, cho dù dùng mấy con tướng như Liêm Pha, Bạch Khởi hay Lữ Bố thì cậu ta vẫn có thể nắm chắc.
Chỉ cần Hoang Mạc ở đường trên rơi vào hoàn cảnh xấu thì lúc giao tranh chỉ cần Tiểu Ngư bám kỹ Hoang Mạc, để Tro Tàn và Hoa Ngữ Giả phát huy được thì có thể mở ra nhiều lựa chọn.
Cách suy nghĩ của người đi rừng của hai bên đều rất rõ ràng, cấp một thì an ổn trưởng thành, chờ đến khi ăn hết một vòng rừng thì lại gank từng người.
Phút thứ nhất đường giữa hai bên tranh đoạt linh hồn đường sông, Hỏa Vũ của Hoa Ngữ Giả ném hai cây quạt cực kỳ chuẩn xác khiến Lan của ASG tàn phế, Triệu Vân đến ngay sau đó ăn luôn linh hồn đường sông.
(Hồi trước mình có note về cái truyền tống trận í, giờ mình mới nhớ ra là qua phút thứ một thì sẽ xuất hiện một cái linh hồn đi qua đi lại chỗ sông đường giữa, đội nào đánh chết thì mở được truyền tống trận, mà cũng chỉ đội đó được dùng thôi.
Cái đó nó ở sát đường đối kháng, chạy vào đó là nó nhảy gần tới đường phát triển luôn.)
Thừa dịp Lan phải vật vã chạy về hồi máu, ba người bên KG chạy xuống đường dưới, hỏi thăm trợ thủ Trương Phi của đối phương khiến cậu ta ping tín hiểu, nhưng trên thực tế chỉ có mỗi Thái Ất Chân Nhân của Tiểu Ngư chạy xuống đường dưới, còn Hỏa Vũ và Triệu Vân thì lập tức quay đầu chạy lên đường trên, bắt Tư Không Chấn mới cấp 2 của Hoang Mạc khiến hắn không trở tay kịp!
Hỏa Vũ ăn được mạng của Tư Không Chấn, còn cùng Triệu Vân quét sạch rừng khu đỏ của Lan, trở về đường của mình ăn một đoàn lính xong xanh lên.
Đường dưới của ASG đáng thương bày binh bố trận cả ngày mà chỉ chờ được sự tĩnh mình, còn để Marco của Tro Tàn đang bị chèn ép có thể phát triển.
Sau khi Lan bị đánh cho tàn phế ở đường giữa thì không phát triển nổi nữa, ASG không lên nổi cấp 4 nên không có tư cách đi tranh rồng, Macro ổn định ôm đường, để Thái Ất của Tiểu Ngư du tẩu mọi miền.
Tiết tấu trận đấu vẫn luôn bị KG nắm chặt, phút thứ tư khi Hỏa Vũ lần nữa dùng chiêu cuối phối hợp với Tiểu Ngư ép trụ giết Tư Không Chấn, kể từ đấy Tư Không Chấn đi đến đâu đều bị Hỏa Vũ bám chặt, bị nhắm đến mức không cách nào phát triển nổi, không thể không đi theo bốn người của ASG, hắn còn chưa lo cho thân mình xong chứ nói gì đến việc quản Marco.
Trò chơi bước sang phút thứ mười, Marco Polo đã đánh lên được 8000 vàng liền rời núi.
Một đứa nhóc nhỏ yếu nghiễm nhiên biến thành một con quái vật, ASG không có cách nào để đối phó với cả đội KG cùng Marco tập hợp ép trụ, thuận theo tự nhiên mà thua ván đấu này.
Ván thứ hai, KG thả Mã Siêu, bản thân thì chọn Đông Hoàng Thái Nhất có hiệu quả cưỡng chế nhằm vào Hoang Mạc.
Thương Quan Uyển Nhi của Hoa Ngữ Giả lên đến cấp bốn thì chả ngại Thẩm Mộng Khê, từ đó cứ coi cả map như nhà mình, bay lượn lung tung, muốn làm gì thì làm nấy.
Trận này KG thuận lợi chiến thắng.
Ván thứ ba ASG lựa chọn Trương Lương phối hợp với Nakoruru đánh ở đường giữa, Hoa Ngữ Giả chọn Thủ Ước đi đường giữa, cả trận đánh bắn được 45 phát, trúng tận 40 phát, ba vị bình luận viên trên đài đều kinh ngạc không thôi, e rằng cậu ta nhắm cực kỳ chuẩn.
Trận thứ tư ASG tử chiến đến cùng, Hoang Mạc lựa chọn Luna cực kỳ thành thạo để đi rừng, phối hợp với Quỷ Cốc Tử và Tây Thi ác chiến với KG hơn 26 phút, cuối cùng cũng gian nan gỡ được một ván.
Trận thứu năm Hoa Ngữ Giả chọn Nguyên Ca đi đường giữa, giai đoạn đầu đáng lẽ đã đánh được ưu thế nhưng đến giữa trận ASG tập hợp ép trụ ở đường dưới, Tro Tàn mắc sai lầm không kịp dùng chiêu hai đã bị đánh chết, còn khiến trợ thủ Tiểu Ngư mất mạng theo, khiến ASG lật được ván cờ này.
Trận thứ sáu Tro Tàn liên tục mắc sai lầm, Tôn Thượng Hương này cứ bị Charlotte của Hoang Mạc bắt được.
Bốn người còn lại cố gắng thế nào cũng không thể ngăn được cơn sóng dữ này, KG lại thất bại một lần nữa.
Trước khi trận thứ bảy bắt đầu, tiếng người trên khán đài đã trở nên ồn ào.
Fans của ASG điên cuồng hô lấy bốn thắng ngược ba, mà fan của KG thì lại chán nản không ngóc nổi đầu, không khí khẩn trương nơi xem thi đấu ấy cũng dần trở nên lắng đọng.
Sắc mặt của mọi người ở trong phòng nghỉ cũng cực kỳ trầm lắng, anh Khải thở dài, viết đội hình dự định lên sân vào bảng đen: “Cứ lấy đội hình này đi, đều là con mấy cậu am hiểu.
Có ai muốn đổi gì không?”
Năm người đều tỏ vẻ không có ý kiến gì, khoảng thời gian nghỉ ngơi còn lại rơi vào khẩn trương nặng nề.
Giang Tự dùng khăn lông lau mặt, lấy điện thoại từ túi treo ở ngoài cửa, tự dưng rất muốn nhắn tin cho Lâm Kiều.
ASH: Đang xem thi đấu à?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Ừm, đã đến ván thứ 7 rồi
ASH: Trạng thái của Tro Tàn không ổn lắm ha
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Trên tay anh ấy dán rất nhiều miếng giảm đau, chắc là bị đau gì đó rồi.
Đánh lâu thế mà
ASH: Cậu có cảm thấy ASG sẽ lấy bốn thắng ngược ba được à?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Tui cũng không biết nữa
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Nhưng mà tui vẫn hy vọng KG thắng á
ASH: Tôi cũng thế
ASH: Cậu thấy trận này Tro Tàn sẽ chơi tướng nào?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Chắc là Marco, ASG sẽ chọn Mã Siêu và Tôn Tẫn tạo thành tổ hợp Mã Hạch ha, tui cảm thấy Tro Tàn cầm Marco cũng tốt đấy, Macro rất linh động
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Nhưng mà tui muốn thấy Tôn Thượng Hương hơn, có lẽ rất kỳ quái nhưng mỗi lần Tro Tàn chơi Tôn Thượng Hương tui đều cảm thấy sẽ tạo nên kỳ tích ha ha ha ha
ASH: Được
Chanh Nhỏ Xanh Xanh:?
Giang Tự tắt màn hình rồi ném điện thoại vào túi, quay người lại nói với anh Khải: “Anh Khải, có thể đổi Marco thành Tôn Thượng Hương thành Marco không?”
“Tôn Thượng Hương phải kéo dài trận đấu, tay cậu có thể đánh được không?”
“Có thể.”
Tiểu Ngư nhấc tay nói: “Vậy tôi đổi Ngưu Ma thành Thái Ất, chúng ta sẽ bảo vệ đội trưởng.”
Noãn Đông nói: “Tôi cảm thấy cũng được đó.”
Trục Hạ: “Tôi thế nào cũng được, dù sao cũng phải giúp đường dưới.”
“Vậy Tôn Thượng Hương đi.” Hoa Ngữ Giả cũng cười nói, “Lúc trước em xem Tôn Thượng Hương của anh Giang đây dùng tripperkill thủ nhà đỉnh quá mới chơi game này đó…!Em tin tưởng anh Giang.”
Vào lúc quan trọng thế này, thường thì huấn luyện viên sẽ tôn trọng ý muốn của tuyển thủ, yêu cầu của Giang Tự cũng không quá đáng chút nào, anh ta cũng không thể nói gì.
“Được.” Anh Khải nhanh chóng đổi đội hình ban đầu của cả đội, viết thành cái mới rồi giao lại cho nhân viên công tác, “Cứ quyết định vậy đi.”.