Chanh Đá Giữa Mùa Hè

Chương 22


Đọc truyện Chanh Đá Giữa Mùa Hè – Chương 22


Cơm nước xong xuôi thì Lâm Kiều ra ngoài đi dạo, lúc về đến nhà thì lúc 8 giờ rưỡi.

Cậu tắm rửa xong thì mở live như bình thường, lúc vào thuận tay vào luôn acc của bản thân, ssợi đến lúc vào phòng mới nhớ ra mình chưa đổi tài khoản.

Trong list tổ đội ava của ASH đang xám, Lâm Kiều vừa lúc bấm vào trang chủ của anh nhìn qua, phát hiện điểm đỉnh cao của anh đã lên đến 1840 rồi.

Đấu đỉnh cao là một hình thức thi đấu ngoài đấu rank bên nhà phát hành Vương Giả thêm vào, chỉ có những người chơi đạt đến rank Vương Giả mới được tham gia vào.

Đấu đỉnh cao này chỉ có thể ghép trận một mình, hệ thống sẽ che ID của người chơi và đặt tên theo thứ tự từ 1 đến 10, làm thi đấu công bằng nhất có thể, biểu hiện thực lực chân chính nhất của người chơi.

Điểm bắt đầu của đấu đỉnh cao là 1200 điểm, mỗi trận thắng cộng thêm mười mấy đến hai mươi điểm, thua thì trừ đi một lượng tương đương, nếu đánh tới xếp hạng 10 ngàn thì có thể xem được điểm của nhưng người top cả nước.

Mùa giải chỉ mới được một phần ba thơi gian, điểm 1840 cũng rất cao rồi.

Từ đầu mùa giải đến nay Lâ Kiều không phải giúp hạm trưởng đánh thì là đánh đôi với ASH, acc của bản thân còn không thèm đấu đỉnh cao, bây giờ vẫn là 1400 điểm, cậu nhìn điểm của ASH thì có hơi khó chịu, dứt khoát đổi tiêu đề phòng phát sóng trực tiếp thành “Đánh sâu vào Top Điêu Thuyền cả nước”, sau đó bấm chọn vào đấu đỉnh cao.

Nói thế nào thì cậu cũng từng đi đánh chuyên nghiệp, tầm 1400 điểm này Lâm Kiều hoàn toàn chém giết loạn xạ, rất nhanh chóng kết thúc ván đấu trong tiếng hô lợi hại của mọi người.

Lần chiến thắng này cậu được MVP nên được cộng tận 25 điểm, nếu vẫn luôn duy trì chiến tích này thì đêm nay đánh xong sẽ thuận lợi lên 1600 điểm, đánh đỉnh cao thêm hai buổi tối nữa thì vượt qua ASH không thành vấn đề.

Lâm Kiều tính toán một hồi lại quên mất ASH đã ngàn tám hay ngàn bảy rồi, vì thế cậu lại mở trang chủ của anh ra nhìn.

Lúc nãy thấy thế nào cũng chẳng thành vấn đề nhưng bây giừo điểm đã thình lình nhảy lên, Lâm Kiều nhìn màn hình mà đơ người, sau đó mở nhạc to lên, nói với khán giả trong phòng phát sóng: “Ờm mấy người chờ tui một lát, tôi đi nhắn tin xong về liền.”
[Mới vào, Kiều Kiều đi đâu rồi?]
[Có người lén chơi game bị phát hiện nè ha ha ha ha ha]
[Cảm thấy Kiều Kiều muốn gớt nước mắt]
[Ha ha ha ha ha chắc chắn là đi nhắn tin wechat rồi]
Trên màn đạn nói rất đúng, Lâm Kiều đúng là lên wechat tìm ASH.


Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Anh lén tui đi đánh đấu đỉnh cao [giận]
ASH chưa rep cậu, cái tin nhắn phía trên vẫn là cánh gà chiên coca cậu gửi trước đấy, giờ nhìn lại cũng chẳng ngon lành gì.

Bỗng nhiên Lâm Kiều cảm thấy đau lòng, không phải bọn họ là bạn bè à, rõ ràng buổi tối ASH còn đấu đỉnh cao nhưng lại lừa cậu bảo anh đi làm, sau đó lại tắt chế độ online đi.

Cậu tức giận đóng Wechat, trở lại phòng phát sóng trực tiếp mở ván đấu đỉnh cao mới.

Đêm nay cả người Lâm Kiều tràn vẻ uể oải không vui, đánh lên đến 1545 điểm thì không đánh tiếp nữa, cảm thấy có hơn điểm ASH cũng chẳng có gì vui vẻ.

Đến lúc 11 giờ thì Lâm Kiều muốn tắt live, nhưng chưa kịp tắt thì màn đạn yêu cầu mở khóa học dạy mấy cô nàng ấy cách dùng chiêu hai có 0.2 vô địch để tránh sát thương của trụ, còn bảo cậu mở hai trận đấu nhân bản để chỉ cách.

Cậu cố gắng hết sức duy trì giọng điệu ôn nhu, nhưng phát sóng trực tiếp cả một ngày đã đã khiến cậu mệt mỏi tột độ, màn đạn trước tầm mắt cũng nhòe đi, cả người không còn chút máu.

Lâm Kiều không chịu được nổi nữa nên báo lại hai câu rồi đóng live tắt máy tính xong nằm liệt trên giường, dùng di động xem số tiền nhận được trong bữa phát sóng trực tiếp hôm nay.

Tuy rằng có rất nhiều người tặng quà nhưng chẳng lừa thêm được hạm trưởng nào nữa, qua chiết khấu của nền tảng thì chẳng còn tiền để đi siêu thị mua đồ nữa cơ.

Lâm Kiều thở dài một tiếng, nằm thành hình chữ đại (大) trên giường, nhìn đèn trần chói lọi trên đỉnh đầu.

Trong nháy mắt ấy cậu nghĩ rằng hay thôi đừng chơi với ASH nữa, trước tiên kéo mấy hạm trưởng lên vương giả trước đã, sao đó lại nhận đơn cày thuê bên nền tảng, tuy rằng có hơi mệt mỏi nhưng mỗi tháng vẫn có thể tích góp được ít tiền.

Phải tích góp tiền thôi, nếu không về sau chẳng biết phải làm gì, Từ Âu không thể nào giúp đỡ cậu cả đời, sớm muộn gì Lâm Kiều cũng phải dọn ra ngoài tự kiếm kế sinh nhai.

Giờ đây cậu là người mù loạng choạng trong đêm tối, nhưng không chừng nào đó phải theo đuổi mục tiêu của bản thân, lúc đó cũng không thể chỉ có hai bàn tay trắng được.

Cậu vẫn không biết bản thân muốn làm gì, trong mơ hồ cảm thấy về học cấp 3 tiếp cũng không tồi, chỉ không biết là còn được hay không.

Nếu bây giờ cậu trở về mà có thể đổi một tốp bạn cấp 3 khác, hẳn sẽ có thể giao lưu vui vẻ với người khác, cũng sẽ chẳng bị bạn học mới xa lánh chăng?
Lâm Kiều thấy hơi động lòng, muốn bò dậy gọi điện cho cô của mình, lại tự thấy ý nghĩ của mình kỳ quái quá nên chán nản nằm lại.


Bỗng dưng màn hình điện thoại sáng lên, Lâm Kiều vừa cầm vào thì thấy tin nhắn ASH rep lại.

Thế mà đã 12 giờ rồi, ASH vẫn còn chưa ngủ.

ASH: Vừa bận chút việc không cầm điện thoại.

ASH: Xin lỗi
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Thời gian làm việc mà dám đánh đỉnh cao hở, anh lại làm việc riêng trong giờ làm đó à?
Dù sao thì đấu đỉnh cao mới là công việc nghiêm túc của Giang Tự, anh cũng đâu thể dựa vào việc chơi game với Lâm Kiều mỗi ngày để duy trì cảm giác tay được, buổi tối mỗi ngày đều phải dùng xạ thủ đánh vài trận đấu đỉnh cao.

Đấu đỉnh cao chỉ mở từ 6 giờ chiều đến 12 giờ đêm mỗi ngày, ban ngày không phải thời gian làm việc của Giang Tự nên anh mới có thể cùng chơi game với Lâm Kiều.

Làm việc và giải trí, Giang Tự phân biệt rất rõ ràng.

ASH: Có người tuần tra, sợ hố cậu thôi
Nên giải thích thì cũng giải thích rồi, Lâm Kiều cảm thấy tâm tình của mình dần ổn lên.

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Mấy anh làm việc còn có thể làm chuyện riêng, tốt ghê ha
ASH: Nhiều lúc phải vội vội vàng vàng, dễ tổn thọ lắm
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Nghiêm trọng như thế á!!! Vậy anh phải chú ý sức khỏe đó!!!
Cậu gửi một mớ dấu chấm than, tràn ngập tầm mắt của Giang Tự.

Trong lòng Giang Tự cười đứa nhóc ngốc này, bỗng nhiên nhớ đến sự kiện kia.

ASH: Đấu đỉnh cao cậu bao nhiêu điểm rồi?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: 1545 [囧]

ASH: Sao thấp thế
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Phải kéo hạm trưởng nên không có thời gian đánh á
ASH: Cậu đánh cao nhất được bao nhiêu?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Mùa trước tôi đánh đến 2200 điểm, đánh được top quốc gia của Điêu Thuyền thì đi cày thuê.

Nếu nghiêm túc đánh chắc được 2600
ASH: Hẳn là đủ rồi, mấy ngày này không có việc thì cứ đánh đi, tôi có người bạn bên D trạm bảo có hoạt động cho streamer, cậu có thể báo danh thử xem, kiếm tiền thưởng và poster đầu trang cho phòng trực tiếp
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Gì?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Tui…!sao tui thắng được mấy streamer lớn khác
ASH: Chỉ có streamer nhỏ mới được tham gia, trình độ của cậu hẳn không thành vấn đề
ASH: Đừng sợ, tôi sẽ giúp cậu chuẩn bị
Vài lần Lâm Kiều muốn từ chối anh nhưng cứ gõ rồi lại xóa.

Cậu hiểu lòng tốt của ASH, nhưng cậu không thể chấp nhận việc đột ngột tham gia hoạt động thế này.

Chắc chắn là phải xuất đầu lộ diện, cậu núp trong vỏ ốc sên lâu lắm rồi, chỉ cần nhìn thấy ánh nắng chói chang một chút cũng sẽ bị chói mắt.

Lâm Kiều cảm thấy bản thân nên bước ra ngoài, nhưng sự thật là cậu vẫn rất sợ.

Có vẻ như cậu do dự rất lâu mà không rep, không biết có phải ASH chờ đến mức sốt ruột không mà gửi nguyên một loạt cho cậu
ASH: Tôi cũng đã nghĩ rồi, hiện tại streamer muốn nổi tiếng thì phải thiên về giải trí và kỹ thuật, cậu hợp với kiểu streamer kỹ thuật hơn.

ASH: Cậu rất lợi hại, phải làm cho bọn họ biết cậu lợi hại thì mới có người chịu xem live của cậu
ASH: Lúc đó cậu chả cần phải nói quá nhiều, chơi game cho tốt thì sẽ có người tặng quà cho cậu
ASH: Nổi lên thì mỗi ngày cậu không cần phải cày thuê
ASH: Tin tưởng tôi
Anh nhắn rất vội vàng, cách màn hình vẫn có thể cảm nhận sự nôn nóng của người bên kia.

Lâm Kiều là một con ốc sên chỉ biết núp trong vỏ dưới sàn, nhưng lại vẫn có người nguyện ý chui vào nơi sâu thẳm này muốn cứu vớt cậu ra ngoài hưởng thụ ánh nắng.

Cậu không biết cậu có thể bị phơi nắng đến chết không, nhưng ASH lại đem đến hi vọng cho cậu, như một hạt giống nảy mầm từ trong nền đất, nở ra cây non xanh mướt.

Nếu những lời anh nói có thể trở thành sự thật thì đúng là bản thân không cần phải nhận thật nhiều đơn cày thuê nữa, có rất nhiều thời gian để chơi game với anh.


Cậu vẫn rất muốn chơi game cùng ASH.

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Để tui…suy nghĩ một chút nhé
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Anh đối xử với tui tốt như thế, tui cũng không biết phải báo đáp anh thế nào nữa, nếu như tui có thể giành được thì tiền thưởng tui đưa hết cho anh nha
ASH: Thôi khỏi, khách sáo quá à
ASH: Lỗ Tấn đã nói, một đứa nhóc ngốc nhất thì mới là người may mắn, đây là một vấn đề triết học.

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: →_→ tui cảm thấy anh đang khịa tui
ASH: Sao thế được, cậu không cần suy nghĩ lung tung
ASH: Là bạn cả mà, thấy hoạt động thích hợp thì báo cho cậu một tiếng, thuận tay thôi
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Là bạn bè thật sao?
ASH: Đúng thế, chứ không cậu còn muốn phát triển thêm mối quan hệ nào với tôi?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Anh đừng có nói xàm xí
Lâm Kiều thở phào nhẹ nhõm, nhớ lại bạn bè người ta làm nũng ra sao.

Hẳn là cậu….!cũng có thể?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Vậy mà có người nào đó onl còn tắt chế độ đang onl →_→
ASH:…..!
ASH: Sau này không tắt nữa
ASH: Đúng rồi, mấy ngày nữa hoạt động kia sẽ có thông báo chính thức, đến lúc đó tôi sẽ chia sẻ cho cậu, cậu cũng để ý một chút
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Được.

Chiều mai có chơi team 2 nữa không?
ASH: Chơi
Lâm Kiều ngáp một cái, cơn buồn ngủ vừa tan đi lại lấp đầy trí óc của cậu, khiến cậu tí nữa không cầm được điện thoại.

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Anh ơi em buồn ngủ quá à, em muốn đi ngủ
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Có thể chúc ngủ ngon được không?
ASH: Ngủ ngon
Lâm Kiều rep anh cái icon mỉm cười, cuối cùng ngã đầu ngủ thiếp đi.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.