Đọc truyện Chanh Đá Giữa Mùa Hè – Chương 14
Đêm nay Lâm Kiều và ASH leo rank cực kỳ thuận lợi, đặc biệt đối với Lâm Kiều mà nói thì đã rất lâu rồi cậu đã không thể chơi một cách thoải mái và hiệu suất thắng lại cao thế này.
Trong lòng tất cả người chơi Vương Giả đều biết đến một cơ chế ẩn gọi là hệ thống ELO, đây cũng là một cơ chế thường thấy ở các thể loại game moba, cái này khống chế hiệu suất thắng thua của người chơi một cách cân bằng trong game.
Có thể nói rằng cơ chế ELO này sẽ khiến những người chơi đang trong chuỗi thắng sẽ gặp đồng đội heo và đối thủ mạnh mẽ, mà ngược lại nếu khi người chơi thua quá nhiều thì hệ thống sẽ ghép cho một đội như thần còn đối thủ lại như mấy con gà, nhất là chơi đơn sẽ cảm nhận đặc biệt rõ ràng hơn.
Lâm Kiều là một anh hùng lẻ bóng nên có thể nói phải chịu sự hãm hại của cái cơ chế này rất nhiều, nhưng hôm nay cậu trơn tru một đường thắng liên tục chín trận, vài lần hệ thống ghép phải đồng đội đánh rất bình thường nhưng hai người cậu và ASH cũng có thể gánh được cả team.
Thắng lợi luôn khiến con người ta cảm thấy vui vẻ, Lâm Kiều vô tình ngân nga một bài hát, là vài câu trong bài Ngày Nắng của Châu Kiệt Luân.
Cậu hát rất hay, ASH lặng im lắng nghe, chờ lúc cậu hát sang bài khác còn khen cậu: “Cậu hát khá hay đó.”
“Ừm đúng rồi á.” Lâm Kiều đánh cả buổi cũng không biết mệt mỏi là gì, sức sống lan tỏa khắp nơi, “Anh trai gì ơi anh còn muốn nghe gì không nè, tôi biết hết mấy bài của Châu Kiệt Luân í.”
“Tôi không hay nghe nhạc lắm.” ASH nói, “Cậu cứ hát đại đi.”
“Vậy trừ Vương Giả ra anh còn sở thích gì không? Ví dụ như xem mấy phim gì đấy? Hay là game Đấu Địa Chủ cũng được, tôi chơi game đấy hơi bị đỉnh nha.”
(Đấu Địa Chủ: Game đánh bài online)
ASH: “…….”
“Anh đừng có lơ tôi nữa nhé.” Lâm Kiều bĩu môi, “Chỉ chơi mỗi game thôi thì chán lắm í.”
“Ừm…!Công việc của tôi hơi bận ấy.”
“À tôi hiểu rồi.” Lâm Kiều đột nhiên hiểu ra, “Thì ra anh là người tối cổ* há.”
(Gốc là 现充: bắt nguồn từ thuật ngữ リア充 của Nhật, nói về những con người không cần Internet vẫn sống một cách bình thường.)
Giang Tự thấp giọng “ừm” một tiếng, vừa ngẩng đầu lên thì thấy Sầm Trúc đẩy cửa ra bước vào, trong tay còn xách một túi cam.
Anh quay qua bảo Sầm Trúc im lặng, trong trò chơi Lâm Kiều vẫn đang líu lo, giống hệt như một chú chim sơn ca nhỏ náo nhiệt.
Sầm Trúc đặt bao nilon lên đầu giường, kéo cái thùng rác dưới chân giường qua sau đấy lượm một quả cam rồi lột vỏ.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, Sầm Trúc đáp lại anh bằng ánh mắt cậu vội cái quái gì sau đó dưới ánh mắt chăm chú của anh chậm chạp nhét quả quýt đã lột xong vào mồm.
Giang Tự: “…..”
Anh cạn lời nuốt hết mấy từ định nói ra miệng, đặt lực chú ý về lại trong trò chơi.
Trong tai nghe Lâm Kiều đã thay đổi bài hát khác, là Dạ Khúc, hát nghe rõ ràng hơn Châu Kiệt Luân nhiều nên không có cảm giác mơ hồ chút nào, nghe cũng không hợp lắm.
Chắc là lần sau bảo cậu lại hát khi vừa tỉnh ngủ xem.
Trận này anh chơi Trình Giảo Kim, Lâm Kiều chơi Ngu Cơ chỉ mất chín phút đã được 7-0-5.
Hiện tại ưu thế của bọn họ rất lớn, bên đối phương chỉ còn ba cây trụ cao điểm, chờ qua mười phút Bạo Quân Hắc Ám reset bọn họ lên ăn được thì trận này cũng xong luôn.
Đúng lúc này Vân Trung Quân đi rừng lại cãi nhau với Hằng Nga đi đường giữa, hai bạn này còn mở “All” lên mắng nhau, Giang Tự nhìn một hồi mới hiểu ra, thì ra là Hằng Nga ping tín hiệu cho Vân Trung Quân xin con bùa xanh của cậu ta, Văn Trung Quân đứng bên cạnh xem nàng (Hằng Nga) ấy đánh con quái cả buổi xong dùng trừng trị giật luôn bùa xanh.
Ban đầu Vân Trung Quân còn giải thích bảo là cậu ta đứng đánh quái bên cạnh lỡ tay dùng trừng trị, kết quả Hằng Nga tỏ vẻ bà đây đếch muốn hiểu chửi cậu ta không ngóc đầu lên nổi nên chọc Vân Trung Quân tức tím người, mở mic bảo từ giờ không thèm cho nàng ấy một cái bùa xanh nào nữa hết.
Hai người càng cãi càng hăng, cuối cùng game cũng chả thèm đánh nữa, afk đứng trong tế đàn trao đổi “tình cảm mãnh liệt”, bày ra bộ dáng hôm nay mày chả xong với tao đâu, cùng lắm thì tao đéo cần sao trận này nữa, chỉ cần mày không thắng là tao hả hê lắm.
Giang Tự nghe hai người kia ồn ào đến đau cả đầu, trực tiếp chặn voice của hai người họ.
Trong tai nghe chỉ còn sót lại thanh âm của Lâm Kiều, chú chim sơn ca nhỏ cũng tắt cmn tiếng, Giang Tự cảm thấy cách màn hình vẫn có thể thấy được con gà nhỏ đang ủ rũ cụp đuôi: “Ầy, quả nhiên vẫn phải bị vấp.”
“Có thể thắng.” Giang Tự nói xong đẩy cao lính đường trên lên, tiện đường quét sạch rừng bên phe đối phương, sau đó chạy sang Hang Rồng chờ đánh Bạo Quân, “Bảo Lưu Thiện lại đây giao tranh thử xem.”
Hai người mid và rừng vẫn còn đứng cãi nhau trong tế đàn, trên ava của hai người đó biểu hiện mic sáng không ngừng nghỉ.
Lâm Kiều ping tín hiệu bảo trợ thủ chạy sang đây, bọn họ thuân lợi lấy được Bạo Quân Hắc Ám nhưng bất hạnh rằng người thủ trụ bên đối phương là Chu Du cứng cực kỳ, bọn họ đẩy lên cao thất bại mà ngược lại còn dâng cả mạng của Lưu Thiện.
Sau đợt thất bại này càng ngày càng khó đánh tiếp, Ngu Cơ đến gần cuối trận tất nhiên đánh không lại Hậu Nghệ được, mà Trình Giảo Kim bảo gánh được cũng dần rơi vào mệt mỏi.
Kinh tế bên kia càng ngày càng tăng lên khiến bọn họ phải đánh ba với năm cực kỳ bị động, trong lúc đó Lưu Thiện và Lâm Kiều cũng khuyên nhủ hai người kia chơi cho đàng hoàng hộ cái đi, vốn Vân Trung Quân cũng chạy ra khỏi tế đàn vừa đến rừng bên phe mình rồi thì ai ngờ Hằng Nga kia đứng trong tế đàn kia lại đâm chọt các kiểu.
Tôi chính là ánh mặt trời (Hằng Nga): Không phải mày bảo đéo cho tao thắng à, sao lại chạy ra rồi?
Tôi chính là ánh mặt trời (Hằng Nga): Lại đây đi, ai sợ là thằng cháu nhá.
Người kia vừa nói xong thì Vân Trung Quân cũng quay về afk tiếp, thật sự Giang Tự chả muốn nói nữa, bên kia Lâm Kiều lại gõ chữ trước.
Rừng Sâu Nhìn Em (Ngu Cơ): Người ta bảo ông về thì ông về liền thế hả, nhục như con cá nục vậy ba.
Rừng Sâu Nhìn Em (Ngu Cơ): Anh trai gì ơiiii, chúng ta chơi game đàng hoàng xíu được hong zậy.
Rừng Sâu Nhìn Em (Ngu Cơ): Cầu xin á, ba ngày rồi tui còn chưa thắng được trận nào luôn QAQ
Giang Tự xem xong chậc một tiếng, tự dưng trong lòng lại hơi khó chịu: “Người ta đã không chịu đánh rồi, cậu không cần quan tâm làm gì đâu.”
“Ai da, cứ khuyên thử thế nào.”
“Không, cần, quan, tâm, cậu, ta.” Giang Tự nhấn mạnh, “Hai chúng ta cũng có thể thắng, tôi đi đẩy lẻ đây.”
Lâm Kiều ngượng ngùng mà ừa một tiếng, quả nhiên là im mồm lại.
Bầu không khí đột nhiên lâm vào trạng thái im lặng kỳ lạ, Trình Giảo Kim lặng yên đi đẩy đường, Ngu Cơ và Lưu Thiền đứng thủ ở trụ nhà, lần giao tranh được nhất bọn họ giết được bốn người bên kia nhưng vẫn còn dư lại Chu Du mãi, đã thế còn bị phá xong một đường nữa chứ.
Mắt thấy thời gian đã trôi đến phút thứ mười lăm, Hằng Nga bỗng nhiên rời trận, Vân Trung Quân cũng chấp nhận chơi cho đàng hoàng.
Lâm Kiều dắt theo Hằng Nga đã vào tay hệ thống AI, nhưng vì kinh tế của cả hai đang thiếu hụt nghiêm trọng nên chạy lên chẳng khác nào tặng thêm tiền cho đối phương, Lâm Kiều đánh chán chả buồn nói, chỉ hi vọng có thể nhanh chóng kết thúc trận này cho rồi, cầu nguyện ván tiếp theo có thể gặp ba đồng đội bình thường một chút.
Tuy nói như vậy nhưng Lâm Kiều vẫn không thể nào buông xuôi tất cả vẫn luôn tìm kiếm mọi cơ hội, ôm chặt trụ thủ nhà, cố hết sức tạo cơ hội cho Trình Giảo Kim có thể đẩy lén.
Ngu Cơ của cậu trơn như con lươn, hơn nữa phản xạ cũng hơi bị đỉnh, bên kia nhào đến bắt vài lần vẫn không thể nào đánh chết mà ngược lại còn bị cậu đánh chết vài lần, nhưng dù sao vẫn chênh lệch về lượng người, bên kia không thể đẩy trụ của bọn họ được thì Trình Giảo Kim cũng không cách nào đẩy lén xong.
Hai bên giằng co một lúc lâu, cuối cùng Vân Trung Quân cũng lấp được hết trang bị.
Phút thứ mười tám Vân Trung Quân nấp trong bụi cỏ bắt được Hậu nghệ đi lẻ, Lâm Kiều nhanh chóng dùng tốc biến nhào đến đá chết hắn, sau đó dùng hai phát cho Chu Du bay màu rồi bản thân lại chết dưới kiếm của Hoa Mộc Lan.
Dư lại vài người vẫn mở giao tranh, Lưu Thiện và Vân Trung Quân miễn cưỡng giết được Mộc Lan, bên phe đối phương vẫn còn dư lại Triệu Vân và trợ thủ Trương Phi.
Trình Giảo Kim đã đánh đến trụ cao điểm, mà lính đường giữa cũng đang tiến lại gần thủy tinh của họ.
Cả hai bên đều có khả năng dỡ xong nhà của đối phương trước cả, Lâm Kiều nghẹn họng, hận không thể biến thành lính xông ra đi đẩy trụ.
ASH bỗng nhiên nói: “Đổi sang tông sư đi.”
Lâm Kiều: “?”
Lực của tông sư trong game là một trang bị có kỹ năng phóng ra nhằm tăng công vật lý, trừ việc thêm công vật lý cho tướng thì cũng có một ít lợi ích trong việc đẩy trụ.
Lâm Kiều còn chưa nghĩ xong vì sao ASH đột nhiên lại bảo như thế thì Trình Giảo Kim trong game đã bổ từng rìu vào thủy tinh, nhưng tốc độ đẩy tháp của Triệu Vân còn nhanh hơn, đến cuối cùng thủy tinh của hai bên còn tí máu, nhưng vẫn là Triệu Vân nhanh tay đập vỡ thủy tinh của bọn họ trước.
Lúc thủy tinh nổ mạnh Lâm Kiều cũng chả phàn nàn gì, chỉ hi vọng ván này bị thế rồi thì ván sau phải gặp đồng đội tốt một chút mới được.
Khi cậu vừa rời khỏi ván về lại phòng chờ thì thấy ASH không mở ván tiếp theo, mà nói: “Có việc rồi, tôi off trước nhé.”
“Ngày mai có đánh nữa không?”
“Để xem đã, không chắc là rảnh hay không.” ASH nói, “Nếu không thì thêm phương thức liên hệ?”
Tất nhiên là Lâm Kiều thấy rất vui vẻ: “Được nha được nha.”
Bọn họ thuận lợi add wechat, danh sách bạn bè trong wechat của ASH trống không, nhìn chẳng khác gì là acc clone.
Lâm Kiều không khỏi trêu đùa: “Không cho tôi xem khoảnh khắc hở?”
“Không có, tôi không thích đăng khoảnh khắc lắm.”
Lâm Kiều ừm một tiếng, lại đùa đùa hỏi: “Ban nãy bên cạnh anh có người a?”
App thay đổi giọng nói sẽ khiến mọi thanh âm của người khác giống nhau cả, ASH nhớ lại chuyện này rất nhanh, lập tức phủ định: “Không có, tôi tự nhắc nhở bản thân mình thôi, cậu nghĩ cái gì vậy.”
Lâm Kiều bị câu nói chắc chắn của anh hù đến hoảng hốt, ngơ ra một hồi mới nói à ra thế, sau đó nhìn thấy ava của ASH tối đi.
Bất tri bất giác đã chơi hơn hai tiếng, chẳng mấy chốc đã đến 11 giờ, Lâm Kiều ngồi tự vào gối một lát, vẫn cảm thấy có chỗ nào đấy sai sai.
Toàn đội KG đều ký hợp đồng phát sóng trực tiếp với nền tảng Hỏa Long, Lâm Kiều nhanh nhẹn vào khu phòng phát sóng trực tiếp của Tro Tàn, phát hiện ra tuần vừa rồi anh không phát sóng trực tiếp, sau đó lại sang phòng Hoa Ngữ Giả người chăm chỉ live nhất, ngoài ý muốn mà thấy mấy hôm nay Hoa Ngữ Giả cũng không phát sóng.
Nhưng Lâm Kiều vẫn còn chiêu cuối cùng, những tài khoản bên liên đoàn của tuyển thủ chuyên nghiệp đều có thể được tìm thấy và xem thông tin, không chỉ có thể nhìn thấy lịch sử chiến tích mà nội dung ván đấu cũng có thể xem được, còn một số kênh lớn đăng lại góc nhìn khi sinh hoạt của tuyển thủ chuyên nghiệp khi không phát sóng.
Cậu tìm kiếm khắp nền tảng, rất nhanh có thể phát hiện có một xem lại góc nhìn thực tế của Hoa Ngữ Giả, tiêu đề của phòng trực tiếp này là quan sát KG chơi team năm.
Lâm Kiều bấm vào thì thấy đúng thật là năm người của KG đều đang onl acc của mình chơi team năm, trận này có vẻ như bọn họ đánh rất nôn nóng, thời gian của trận đã lên đến hai mươi phút, Công Tôn Ly của Tro Tàn KDA 13-10-8, dâng mạng nhiều hơn so với ngày thường.
Truyền thống của KG đúng là lúc đánh rank chỉ chơi team năm, chưa ghép lung tung bao giờ, đều là từng người ở đúng vị trí của mình tạo thành một chiếc xe tăng nghiền nát phe địch.
Đặc biệt là Tro Tàn, trừ khi phát sóng trực tiếp thì chơi 5vs5 ra thì chỉ Đấu Đỉnh Cao, chưa bao giờ thấy đánh đôi với tuyển thủ chuyên nghiệp khác chứ đừng nói đến việc có acc clone.
Lâm Kiều nhìn Công Tôn Ly đang di chuyển trong video, bỗng dưng hết sạch phiền não mà nở nụ cười.
Đúng là ảo ma canada mà.
Cậu thầm nghĩ trong lòng, sau đó ném điện thoại sang một bên rồi đắp chăn lên đầu đi ngủ.
.