Đọc truyện Chàng Vệ Sĩ Bá Đạo Của Nữ Hoàng Bạch Đạo – Chương 58
Tại một nơi khác
– “ Lăng thiếu, chuyện cậu hỏi tôi và cổ đông Lý đã nghĩ kĩ rồi tôi sẽ bán cổ phần của chúng tôi cho cậu” Một người đàn ông lên tiếng
– “ Hiện tại tôi đang nắm giữ 10% cổ phần, giám đốc Lý thì giữ 10% cổ phẫn nữa. Kết hợp với 15% số cổ phần của cậu thì Với 30% cổ phần của Bạch tiểu thư sẽ không là gì, cậu có thể chính thức làm chủ công ty.” Người đàn ông đó tên Mộ Hoa lên tiếng thiết phục
– “ Nhưng nếu số người còn lại ủng hộ cô ấy thì tôi cũng đâu làm được gì?” Lăng Triệt xoay ly rượu trong tay nói
– “ Không. Tình hình hiện này có một số cổ đông đang có khúc mắt với cô ta. Cô ta vì chuyện quá khứ mà mặc tình hình rối rắm hiện nay, làm cho họ khó chịu cùng không hoàn toàn tin tưởng. Với lại bây giờ chỉ cần ít tiền đã mua được lòng người. Tôi nghĩ cậu chắc hiểu rõ. Với lại có người tin tường như anh tới lãnh đạo công ty, tôi nghĩ công ty sẽ nhanh chóng vượt qua khó khăn bọn họ chắc chắn sẽ ủng hộ.” Cổ đông Lý lên tiếng
– “ À” Lăng Triệt kéo dài một hơi rồi tiếp tục
– “ Được. Vậy tôi đồng ý… John mang hợp đồng ra đây cho tôi” Anh cười khẽ nhìn trợ lý của mình, bảo anh nhanh chóng lấy hợp đồng
Sau khi hợp đồng được ký kết Lăng Triệt gật đầu nhìn về phía hai vị cổ đông, sau đó quay sang nhìn John nói:
– “ Được rồi. John tiễn các vị khách quý rời đi”
– “ Vâng”
Căn phòng trở nên im lặng
Sau khi tiễn những vị cổ đông kia về. John tiến vào với một sấp hồ sơ trên tay, nhanh chóng đưa cho anh nói
– “ Đây những gì người kêu thuộc hạ điều tra”
Lăng Triệt đọc cực kỳ nghiêm túc, xong nhíu mày thật sấu nhìn John nói:
– “ Cho người điều tra tư liệu về người tên Hắc Hàn Phong”
– “ Tôi đã điều tra qua nhưng chẳng thu thập được mạnh mối gì cả” John nhanh chóng đáp lời
– “ Chết tiệt. Từ khi nào bên cạnh cô ấy xuất hiện người rất rối như vậy. Cho người tiếp tục điều tra nếu không có kết quả…Tìm người ám sát anh ta.” Lăng Triệt lạnh lùng đáp
– “ Vâng”
– “ Bây giờ, cô ấy sao rồi?” Giọng anh dịu đi một chút hỏi
– “ Dạ Bạch tiểu thư hiện giờ đang tìm người trợ giúp. Cô ấy đang cố gắng liên lạc với những người có giao tình với cô nhờ hỗ trợ. Nhưng tôi đã cho người chuẩn bị sẵn ngay từ đầu, để chặn đứng nguồn tin. Cô ấy muốn liên lạc với hỗ sẽ mất rất nhiều thời gian”
– “ Làm tốt lắm” Anh gật đầu khen ngợi
– “ Còn vụ gia đình người công nhân kia, cô ấy đã cho mời luật sự. Chuyện này sẽ sớm được giải quyết” John tiếp tục báo cáo
– “ Không sao, việc này cứ cho người bịch miệng bọn họ. Tôi chủ yếu chỉ muốn đám phóng viên tấn công liên tục làm cho cô ấy phân tâm, không kịp chuẩn bị. Nếu ta không tấn công dồn dập thì cô ấy sẽ dễ dàng giải quyết mọi chuyện”
– “ Giá cổ phiếu của công ty hợp liên tục giảm, theo đúng mục đích của chúng ta. Hiện giờ, chỉ cần này lên nắm giữ quyền điều hành của công ty thì có thể khống chế được”
– “ Tốt lắm. Lui ra” Lăng Triệt ra lệnh
Bạch Du Nhiên cuối cùng chúng ta đã gặp lại….
##############
Tại phòng làm việc của Bạch Du Nhiên
– “ Chủ tịch, tôi đã cũng cấp thông tin cho luật sư của chúng ta về vụ kiện với đám người nhà báo và gia đình của người công nhân kia” Thiên Vũ báo cáo
– “ Theo thông tin của cảnh sát thì gia đình người này thiếu nợ rất nhiều tiền do cơ bạc. Người đàn ông này đã chịu nhiều áp lực từ gia đình và chủ nợ, vì ông ấy là người lao động duy nhất lử trong gia đình, còn những người khác chỉ biết cờ bạc và rượu chè.”
– “ Tình cờ là hôm đó có người kích động ông ta, là nếu ông ta bị thương hoặc chết đi công ty sẽ bồi thường thiệt hại cho ông và gia đình nên mọi chuyện xảy ra. Còn gia đình ông ta vì bị người khác kích động và hám lợi nên mọi chuyện đã xảy ra” Dừng một chút anh nói tiếp
– “ Hiện tại, chúng ta đang bắt đầu khởi kiện. Có lẽ thời gian này chủ tịch nên hạn chế đi lại vì có thể sẽ bị các phóng viên bắt gặp”
– “ Được”
– “ Còn chuyện các công ty cũ hủy hợp đồng với chúng ta, thì những người cô nhờ tôi liên hệ không tài nào liên lạc được với họ giống như có người đang ngấm ngầm ngăn cản. Tôi muốn đích thân đi tìm họ nhưng tình hình hiện tại là không thể?” Thiên Vũ lo lắng nói, nếu không giải quyết nhanh chóng công ty sẽ xảy ra chuyện mất.
– “ Chẳng phải vẫn còn có tôi hay sao?”