Đọc truyện Chàng Rể Vô Địch Chàng Rể Đệ Nhất – Chương 1080: “tôi Tên Là Hoàng Thiên”
Ngay lập tức, hàng chục người đều đã sẵn sàng ra tay hết, người đàn ông để đầu định đang ở gần Hoàng Thiên nhất, đã nắm chặt con dao đi đến phía sau của Hoàng Thiên rồi.
Hoàng Thiên đá một cú ngược ra đằng sau tuyệt đẹp.
Đã khiến cho người đàn ông để đầu định té ngã.
Người đàn ông để đầu định ngồi trên mặt đất, vẻ mặt vô cùng thảm thương vì bụng phải chịu cơn đau đớn, đến mức không thể đứng dậy được nữa.
Nhưng điều này không làm những người khác cảm thấy sợ hãi, có một số tên đàn em của Uông Ngân Long đã cùng nhau tấn công Hoàng Thiên.
“Tất cả dừng tay lại ngay!”
Đúng lúc này, giọng nói dịu dàng của một người phụ nữ truyền đến.
Tiếng quát rất đúng lúc, bọn đàn em của Uông Ngân Long đều dừng hành động của mình lại, nhìn về phía người phụ nữ.
Hoàng Thiên cũng khá ngạc nhiên, nhìn người phụ nữ đang từ cửa đi vào.
Chỉ nhìn thấy một người phụ nữ trạc ba mươi tuổi, nhan sắc được giữ gìn vô cùng tốt, làn da và vóc dáng đều thuộc hạng đỉnh cao.
Các đường nét trên khuôn mặt cũng cực kỳ xinh đẹp, chắc chắn là một người phụ nữ rất có sức hút.
Vóc người cao cỡ một mét bảy lăm, còn đi giày cao gót, nên trông cao ráo vô cùng.
Sau khi người phụ nữ đi vào, vừa nhìn thấy tình hình hỗn loạn trong nhà hàng, cô ta ngạc nhiên trợn tròn mắt và rất tức giận.
“Chị Hồng.
Mau cứu em đi.
”
Khi Uông Ngân Long vừa nhìn thấy người phụ nữ này bước vào, anh ta nhanh chóng kêu lên với cô ta.
Hoàng Thiên lại càng ngơ ngác, tại sao một người phụ nữ xinh đẹp lại vào đây? Uông Ngân Long còn quen biết cô ta à?
Quen biết thì cũng kệ đi, nhưng cái tên Uông Ngân Long này còn kêu la cầu cứu với người phụ nữ đó, thật không thể tin được mà.
Nếu như mà Uông Ngân Long đã dẫn theo hàng chục tên đàn em, thì tội tình gì phải nhờ một người phụ nữ giúp đỡ cơ chứ.
Người phụ nữ nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Uông Ngân Long, cô ta không nhịn được “hừm” một tiếng.
Vào lúc khi ánh mắt cô ấy lướt về phía Hoàng Thiên, lại tràn ngập sự khâm phục vô cùng.
Một mình đối diện với rất nhiều tên đàn em của Uông Ngân Long như vậy, mà lại có thể dễ dàng khống chế cậu ta, thực sự rất đáng kinh ngạc mà.
“Thưa quý ông đây, tôi có thể hỏi tên anh được không? Tại sao anh lại muốn làm bạn tôi bị thương vậy?”
Người phụ nữ bước đến, rất lịch sự hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng, mùi hương rất thơm, đối với người phụ nữ vừa có khí chất vừa rất lễ độ này ấn tượng cũng khá tốt.
“Tôi tên là Hoàng Thiên”.