Chàng Rể Đào Hoa

Chương 102


Đọc truyện Chàng Rể Đào Hoa – Chương 102


“Ông chủ, chào mừng anh trở về!”
Đứng bên cạnh chiếc Lamborghini đời mới, Rose vừa đem cặp kính đen to đùng ở trên mặt tháo xuống, vừa hướng về phía một nhà ba người Tô Hỷ Lai đang đi tới, mỉm cười chào đón.
Vốn dĩ, Tô Hỷ Lai còn dự định ở nước ngoài cùng với Trịnh Tố Trinh và con gái của mình một đoạn thời gian.

Nhưng hôm qua, nhận được điện thoại của Lương Tài gọi đến, nói là trong phòng thí nghiệm xảy ra sự cố, một số tài liệu bí mật liên quan đến công trình nghiên cứu thuốc cải tiến, được đặt với cái tên là TR-15 đã bị đánh cắp.
Hơn nữa, trong khoảng thời gian gần đây, một loại dịch bệnh mới đột nhiên bùng phát.

Bắt đầu từ một số nước ở phương bắc, sau đó mới nhanh chóng lan tràn vào trong nước, rồi lây ra mấy khu vực lân cận, tiếp giáp với thành phố Hải Châu.
Advertisement
Nhận được những tin tức này, Tô Hỷ Lai cũng không có cách nào ngồi yên chờ đợi ở nước ngoài cùng với con gái của mình, mà tức tốc đón một chuyến chuyên cơ, trực tiếp trở về trong nước.
“Đây là con gái của tôi, sau này con bé cùng với mẹ của nó sẽ được chuyển đến khu biệt thự số một, do cô trực tiếp phụ trách!”
Dừng lại ở trước mặt của Rose, Tô Hỷ Lai chỉ đơn giản đưa ra một cái mệnh lệnh.

Sau đó, anh cùng với hai mẹ con Trịnh Tố Trinh bước vào trong xe, bắt đầu chờ đợi để được trở về ngôi nhà của mình.
Rose chỉ hơi thoáng ngạc nhiên một chút.

Ngay sau đó, trên khuôn mặt của cô liền lộ ra một nụ cười tươi rói.

Một tay của cô đặt lên trước trán theo điều lệnh của quân, rồi lớn giọng hô to.
“Vâng, thưa sếp!”
Advertisement

“Cậu chủ, cậu muốn tìm tôi?!”
Trở lại khu biệt thự số một, thuộc trung tâm đô thị Long Điền.

Tô Hỷ Lai sau khi sắp xếp cho hai mẹ con Trịnh Tố Trinh vào ở trong biệt thự của mình.

Lúc này, anh mới triệu tập nhóm người Lương Tài đến họp.
Vừa trông thấy Tô Hỷ Lai xuất hiện, Lương Tài đã tiến tới chào hỏi, đồng thời hỏi ra nghi hoặc của mình.
“Đúng, tôi muốn biết toàn bộ tình hình trong nước mấy ngày nay.


Đồng thời, cũng muốn biết quá trình phát tán dịch bệnh diễn ra như thế nào?!”
Nghe hỏi đến những chuyện này, Lương Tài còn chưa có lên tiếng đáp lại.

Ngồi ở phía đối diện, bác sĩ Suri đã mở miệng ra giành nói trước.
“Ông chủ, theo tin tức mà chúng tôi vừa nhận được.

Hiện nay trên toàn thế giới đã có hơn mấy chục ngàn ca bệnh.

Chỉ riêng hai thành phố Châu Thành, Cát Hải cũng đã có hơn mấy trăm ca.

Cứ theo tình hình này tiếp tục diễn ra, dịch bệnh rất thể sẽ bùng phát rất nhanh.

Hơn nữa, theo đánh giá của tôi, căn bệnh này rất có thể liên quan đến số tài liệu bí mật mà chúng ta vừa mới bị đánh cắp.

Bởi vì, đây là một loại bệnh dịch trực tiếp tấn công vào các nhiễm sắc thể trên mã gen của con người.

Một khi bệnh dịch bộc phát, số lượng người bình thường có thể chống đỡ được sẽ rất hiếm hoi.

Thế nhưng, nếu như những người đã từng tiêm qua nước thuốc của chúng ta, bọn họ lại có thể chống chọi lại được bệnh dịch.

Thậm chí, có thể trực tiếp đem mã gen của mình tiến hóa, trở thành những người có siêu năng lực thật sự!”
Nghe được câu trả lời của bác sĩ Suri, sắc mặt của Tô Hỷ Lai càng thêm trở nên trầm trọng hơn.
“Thế bên phía chính phủ đã có dự định như thế nào?”
“Thưa cậu chủ, chính phủ vẫn đang đưa ra quyết định điều tra nguyên nhân lây lan của dịch bệnh.

Đồng thời, những nơi phát tán ra bệnh dịch đều bị cách ly, phong tỏa.

Thế nhưng, nguồn bệnh rất có thể là do người khác cố ý gây ra.

Chính vì vậy, phương pháp tối ưu nhất, chỉ có thể kiểm tra được nguồn dịch, trực tiếp đem dịch bệnh dập tắt từ trong trứng nước.

Có như vậy, chúng ta mới có thể ngăn chặn được bệnh dịch tiếp tục bùng phát!”

“Ừm!”
Theo như lời kiến nghị của Lương Tài, thì đây quả thật là phương pháp tốt nhất, cũng là phương pháp ổn thỏa nhất hiện nay.

Nhưng mà, nguồn bệnh không rõ, lại có người cố ý ở phía sau thả ra ngoài.

Thế nên, phương pháp này của Lương Tài so với việc điều chế ra nước thuốc, đem bệnh dịch khống chế còn khó khăn hơn rất nhiều.
“Đúng rồi, tại sao tôi lại không nghĩ ra được việc này kia chứ?!”
Nhất thời, trong đầu của Tô Hỷ Lai không khỏi lóe lên một tia ánh sáng.

Ngay sau đó, anh liền bật người đứng dậy, vỗ mạnh lên trên đầu của mình một cái.
Lúc này, ở trong phòng họp đều trở yên tĩnh đến dị thường.

Ánh mắt của ba người Suri, Lương Tài và Rose đều hướng về phía anh nhìn lại.
“Ông chủ, anh không phải là bị váng đầu rồi chứ?!”
Hai mắt của Rose đột nhiên mở to, nhìn về phía Tô Hỷ Lai hết cỡ.

Nhìn bộ dáng của cô lúc này, quả thật là so với Tô Hỷ Lai còn muốn phô trương hơn.
Thế nhưng, lúc này bác sĩ Suri dường như cũng nghĩ ra được thứ gì đó, cả cô cũng đứng bật dậy, nhìn về phía Tô Hỷ Lai chằm chằm.
“Hỷ Lai, có phải là anh đã nghĩ ra biện pháp gì rồi phải không?!”
Đến lúc này, hai người còn lại mới rốt cuộc bình tĩnh.

Mà Tô Hỷ Lai cũng thản nhiên ngồi xuống, hướng ánh mắt nhìn về phía mọi người.
“Đúng vậy, tôi đã nghĩ ra phương pháp để giải quyết vấn đề lúc này.

Hơn nữa, phương pháp của tôi còn mang lại rất nhiều lợi ích, vô cùng phù hợp với điều kiện của công ty hiện nay.

Thậm chí, nó còn là đòn bẩy để đem giá trị thị trường của tập đoàn Tô Thị vượt lên phía trước, dẫn đầu trên toàn quốc!”
Càng nghe, trong lòng của ba người bọn họ càng thêm khiếp sợ, đồng thời trong lòng xen lẫn với hưng phấn.

Ba người bọn họ đều hiểu rõ, vấn đề mà Tô Hỷ Lai nói đến, nhất định sẽ mang lại giá trị cực lớn đối với tập đoàn Tô Thị.


Nếu không, một người trước đây đều luôn điềm tĩnh như Tô Hỷ Lai, tuyệt đối sẽ không tỏ ra kích động như vậy.

Hơn nữa, vấn đề lần này một khi được giải quyết, không chỉ công ty của họ đạt được lợi ích, mà chính bản thân của Tô Hỷ Lai cũng đạt được danh tiếng không nhỏ.
“Đó là?!”
Rốt cuộc, Lương Tài cũng không có cách nào nhịn được, vội vàng lên tiếng hỏi thăm.

Nhưng mà, Tô Hỷ Lai không có đem lời nói ở trong lòng của mình nói ra.

Trên khuôn mặt của anh, chỉ lộ ra một nụ cười tràn đầy bí hiểm, cùng với một cái lắc đầu cực kỳ quyền uy, để cho cả đám ba người chỉ có thể ngứa ngáy trong lòng, không có cách nào chịu đựng được.
“Báo đây! Báo đây! Thông tin nóng hổi, vừa thổi vừa xem.

Trong tình hình dịch bệnh đang bùng phát mạnh mẽ trên rất nhiều tỉnh thành trong cả nước.

Mới nhất, tập đoàn Tô Thị tung ra một loại nước thuốc, có thể ngăn chặn được bệnh dịch lây lan trên diện rộng.

Hơn nữa, loại nước thuốc này còn có thể trực tiếp đem người bệnh cứu tỉnh, tạo ra kháng tính cực mạnh, có thể loại bỏ hoàn toàn bệnh tật trong cơ thể người mắc phải các chứng bệnh khó điều trị!”
Khắp các nơi trên đường phố, hầu như các loại thông tin, truyền thông đều đăng tải chung một nội dung, có liên quan đến loại nước thuốc mà tập đoàn Tô Thị vừa mới tung ra thị trường.
Hơn nữa, loại nước thuốc này được cung cấp miễn phí để điều trị cho toàn bộ bệnh nhân có liên quan đến dịch bệnh.

Có thể nói, lần hành động này của tập đoàn Tô Thị không chỉ trợ giúp cho giá trị cổ phiếu của tập đoàn tăng vọt.

Mà danh tiếng của tập đoàn, cũng trở thành tâm điểm để bàn luận trên cả nước.
“Khốn nạn, tất cả các người đều là một lũ khốn nạn!”
Trong một căn phòng biệt thự xa hoa, lộng lẫy một người đàn ông trung niên với dáng vẻ vô cùng tức giận, trực tiếp đem một chiếc đồng hồ đeo tay đắc tiền ném mạnh xuống đất.
Đứng bên cạnh của ông ta lúc, còn có hai người, một nam một nữ hết sức trẻ tuổi.

Thế nhưng, trước cơn thịnh nộ của ông ta, cả hai người bọn họ đều không dám ngẩng đầu lên, chỉ có thể run rẩy cúi thấp đầu xuống dưới đất, để tránh đi cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của ông ta.
“Tôi nói để cho hai người phát ra tin tức, đem dịch bệnh đều đổ lên trên đầu của đám người Tô Thị.

Vậy mà các người đã làm gì? Không chỉ không để cho tin tức phát ra ngoài, mà ngay cả giá trị cổ phiếu của tập đoàn Tô Thị lúc này cũng tăng vọt.

Đây là phong cách làm việc của mấy người nhà họ Phạm các người hay sao?!”
Càng nói, âm thanh của Bùi Gia Toàn càng thêm tăng lên.

Nhất thời, cả hai chị em nhà họ Phạm đều không dám nhìn lên, chỉ siết chặt lấy hai quả đấm trên tay, miệng không nói một lời.
“Thế nào? Cả hai người các người đều bị câm hết rồi hay sao? Các người có biết, lần này tổ chức phải hao phí bao nhiêu nhân lực, mới có thể đem tài liệu của bọn họ trộm ra ngoài.


Sau đó, tổ chức còn hao tốn biết bao nhiêu tay chân, mới có thể phát tán ra dịch bệnh, khiến cho toàn bộ thế giới đều phải khiếp sợ? Thế nhưng, việc mà các người đang làm, có xứng đáng để cho tổ chức tổn thất nhiều như vậy hay không? Hơn nữa, một khi phía trên hỏi xuống, trách nhiệm này ai dám đứng ra gánh vác?!”
Lần này, hai chị em nhà họ Phạm rốt cuộc cũng nhịn không được.

Phạm Ngọc Thạch là người lên tiếng nói chuyện trước.
“Phạm Gia Toàn, mặc dù nhà họ Phạm chúng tôi theo ông làm việc cho tổ chức.

Nhưng nhiều năm như vậy, tổ chức mà ông nhắc đến, chúng tôi chưa từng thấy mặt qua một lần.

Thế nhưng, hết lần này tới lần khác, ông bắt ép chúng tôi làm những chuyện trái với lương tâm.

Việc này, ông muốn giải thích với chúng tôi như thế nào?!”
Nghe Phạm Ngọc Thách đứng ra chất vấn, khuôn mặt vốn dĩ đang rất tức giận của Bùi Gian Toàn, bỗng dưng lạnh xuống.

Ngay sau đó, giọng nói của ông ta cũng trở nên âm trầm đến đáng sợ.
“Thế nào? Hiện tại cậu muốn phản lại tổ chức?!”
“Tôi…”
Đoàng!
Lời nói của Phạm Ngọc Thạch còn chưa có kết thúc, một tiếng súng đột nhiên nổ lên.

Ngay sau đó, Phạm Ngọc Thạch đưa tay ôm lấy trước ngực.

Ánh mắt không thể nào tin được, nhìn thẳng về phía trước mặt.
“Ông… dám…”
“Ha ha ha, dám, tao làm sao lại không dám? Mẹ kiếp, tổ chức là nơi mà chúng mày muốn đến là đến, muốn rời đi liền rời đi hay sao? Tao nói cho chúng mày biết, tổ chức là thứ tồn tại mà ngay cả tao cũng không dám kháng lại.

Một thứ nhãi nhép như chúng mày, lại dám kháng lại mệnh lệnh của tổ chức hay sao?!”
Phát súng vừa rồi, chính là Bùi Gia Toàn bắn ra.

Hơn nữa, vị trí nổ súng của ông ta cũng cực kỳ ác độc, trực tiếp đoạt đi tính mạng của Phạm Ngọc Thạch.

Thế nhưng, ánh mắt của ông ta hoàn toàn không lộ ra một chút do dự.

Trên khuôn mặt của Bùi Gia Toàn lúc này, chẳng qua chỉ là một sự khinh bỉ hết sức rõ ràng.
Ngay sau đó, họng súng của ông ta lần nữa đổi hướng, nhắm thẳng về phía vị trí mà chị gái của Phạm Ngọc Thạch đang đứng.
“Còn cô, muốn lựa chọn như thế nào? Là nghe lời, làm việc cho tổ chức, hay là nhận lấy cái chết giống như em trai của cô?!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.