Đọc truyện Chàng Rể Bác Sĩ – Chương 1078
Chương 1083:
“Nghe nói bà ta còn trở thành bạn tình của một thương nhân Hồng Kông nào đó, có điều vị thương nhân đó là ai thì tôi không biết.
Đồng thời, bà ta cũng có quan hệ rất thân thiết với Hàn Hiếu Trung của Tập đoàn Bến Cảng.”
“Vậy cho nên từ khi quán bar này được thành lập, độ nóng của nó không hề giảm nhiệt chút nào mà ngược lại càng ngày càng lớn mạnh hơn.
Cũng có nghĩa nơi đây đã trở thành một trong số ít những cảnh đêm ăn khách nhất Thiên Thành, mà cũng không có ai dám vào đây gây rối”
“Đúng rồi, tên bà ta không phải là dì Quế nữa đâu.
Theo những gì tôi điều tra được thì giờ bà ta có tên tiếng anh là essica, còn tên tiếng Trung là Mị Nương”
Hoàng Tam Trọng nói toàn bộ những tin tức anh ta thăm dò được cho nhóm Vương Thi Viện nghe: “Hơn nữa, theo thông tin tôi có được thì tối nào bà ta cũng đến để pha trà phục vụ khách”
Vương Thi Viện liếc mắt nhìn quanh một lượt, cuối cùng phải gật nhẹ tấm tắc một câu: “Công nhận quán này to thật đấy”
“Đi, đi, lên phòng trên lầu mau, tôi đã thuê căn phòng đấy với gia ba vạn rồi.”
Hoàng Tam Trọng dẫn Vương Thi Viện đi về phía lầu hai: “Uống hai ly với dì Quế, rồi dụ dụ bà ta qua đây”
“Sau khi xác nhận rõ ràng thân phận của bà ta, tôi sẽ thông báo lại cho anh Diệp.”
Tuy tìm người chỉ là việc nhỏ, nhưng chuyện này liên quan đến Diệp Phi, cho nên đây chính là chuyện cực kỳ quan trọng.
Vương Thi Viện đảo mắt một vòng quanh sảnh lớn, để ý ở đây được bảo vệ canh gác rất nghiêm ngặt, mà những tên bảo vệ ở đây cũng to lớn cường tráng vô cùng: “Chúng ta có nên kêu thêm mấy người nữa tới không?”
“Chỉ cần năm người chúng ta là đủ rồi.
Chẳng phải là đi xác nhận thân phận thôi sao, huy động nhiều người đến làm gì cho thêm phiền?”
Hoàng Tam Trọng thẳng thắn lắc đầu nói: “Tuy khả năng chiến đấu của tôi và cô không được tốt lắm, nhưng ba người họ rất lợi hại đấy.
Chỉ một người thôi đã đủ đấu tay đôi với năm sáu tên rồi bảo vệ rồi, cô yên tâm đi”
“Còn nữa, chúng ta đường đường là thành viên của Võ Minh, thân phận này chính là bùa hộ mệnh của chúng ta đấy”
Một người trong số họ lên tiếng phản bác: “Nếu không có gan dám đứng ra đấu tranh theo kiểu một sống một chết thì làm gì có ai dám đụng đến bọn tôi chứ?”
Vương Thi Viện gật đầu không nói nữa, sau đó lắng lặng đi trước dẫn đầu ba người kia.
Không lâu sau, Vương Thi Viện đã ngồi yên vị tại phòng ở lầu hai, căn phòng này cũng không lớn lắm, rộng khoảng năm mươi mét vuông, tuy nhiên cách bố trí lại vô cùng tinh xảo.
Toàn bộ nền gạch dưới lòng bàn chân đều là kính trong suốt, sạch sẽ đến mức có thể nhìn rõ những chuyện đang diễn ra trên sàn nhảy bên dưới.
Ngồi ở đây, bên cạnh có ly rượu ngon vừa nhấm nháp mấy ngụm, lại có thể nhìn ngắm những mỹ nữ đang uốn éo cơ thể, điên cuồng nhảy dưới kia thì đúng là một sự hưởng thụ vĩ đại “Xin cho hỏi, năm vị khách quý đây muốn uống rượu gì ạ?”
Khi Vương Thi Viện và nhóm Hoàng Tam Trọng vừa quan sát kĩ mọi thứ trong căn phòng này xong thì một cô nàng đội tai thỏ quyến rũ xuất.
Bộ mông căng tròn ấy không ngừng lắc lư trước mặt họ, miệng thì nở nụ cười quyến rũ đến mê người.
“Tôi muốn uống Trạng Dương, đêm nay hãy để bảy cô thỏ tới đây phục vụ chúng tôi.”
Hoàng Tam Trọng nhìn cô gái mặc đồ thỏ sexy để lộ đôi chân dài trắng nõn ra ngoài với ánh mắt mờ ám, miệng nở nụ cười xảo quyệt: “Chỗ của các cô có phục vụ dịch vụ kiểu này không?”
Dứt lời, Hoàng Tam Trọng còn cố tình vỗ nhẹ vào eo cô gái thỏ kia một cái, cố ý thể hiện bản thân là loại đàn ông hám gái ăn chơi hư hỏng.
“Đương nhiên là có.”
Trong mắt cô gái nọ mơ hồ lộ ra sự chán ghét đến cùng cực, dường như cô ta đã gặp nhiều loại đàn ông thối nát như Hoàng Tam Trọng đến phát ngấy rồi vậy.
Lát sau, cô ta bỗng bật cười thành tiếng, mở miệng nói: “Trước tiên hãy thử thưởng thức một chai rượu Whiskey để tăng cường sinh lực đã, anh thấy sao hả?”
Cô gái nọ thẳng thắn đề cử một loại rượu mở màn trị giá mười vạn.
“Không thành vấn đề, vậy lấy cho tôi chai Whiskey.”
Hoàng Tam Trọng không tỏ ra nghĩ ngợi gì, ngược lại còn vui vẻ gật đầu, sau đó làm vẻ mặt đột nhiên nghĩ ra rồi nói: “Đúng rồi, em gái à, hôm nay bà chủ Jessica của các em có tới đây không vậy?”