Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1072


Đọc truyện Chàng Rể Bác Sĩ – Chương 1072


Chương 1077:
Sắc mặt nữ cảnh sát trở nên lạnh lùng: “Tôi làm gì không cần anh dạy dỗ”
Diệp Phi vươn vai: “Tôi muốn gọi điện thoại trước”
Vốn dĩ anh muốn nói đạo lý một tý, nhưng thấy đối phương đã có định kiến trước, Diệp Phi đành phải thất lễ thôi.

Nam cảnh sát kia trầm mặt xuống: “Khai nhận đi, gọi cái gì mà gọi?”
Diệp Phi nhìn thẳng vào người bên kia và nói: “Các người không có quyền hạn chế quyền tự do giao tiếp của tôi cho đến khi có bằng chứng xác thực việc tôi phạm tội”
“Ồ, còn biết luật luôn à, biết luật mà vẫn còn phạm luật sao?”
Nữ cảnh sát cười nhạo một tiếng, ném điện thoại của Diệp Phi đến trước mặt anh: “Gọi đi, tôi muối xem xem anh có thể tìm ai tới bảo lãnh giải vây hay không đấy”
Diệp Phi muốn gọi Tiêu Quý đến giúp đỡ.

“Này, Diệp Phi, sao anh lại ở đây?”

Vừa lúc đó, có người đi ngang qua cửa, một bóng người ló đầu vào rồi dừng lại, kinh ngạc hét lên.

Sau đó, cánh cửa được đẩy ra, một người phụ nữ trung niên và một cô gái trẻ xuất hiện.

Hai cảnh sát trong phòng đứng lên: “Chào tổng giám đốc Trần, chào cô Trần”
Diệp Phi nhìn sang, chính là Trần Tích Mặc, người mà anh đã gặp lần trước.

Toàn thân đều mặc đồ rất sang trọng, tinh tế và phong cách.

Người phụ nữ trung niên bên cạnh cũng ngoài bốn mươi, đeo kính râm và mặc áo khoác ngoài, nhưng vẫn không giấu được dung mạo xinh đẹp.

Đặc biệt là vóc dáng vô cùng quý phái, làn da toàn thân như có độ đàn hồi, có cảm giác rất sắc bén.

“Xin chào.


Trần Tích Mặc chào hai cảnh sát, rồi vội vàng chạy đến chỗ Diệp Phi: “Diệp Phi, sao anh lại ở đây?”
“Mẹ, đây là Diệp Phi, người đã cứu con ở Nam Lăng”
Cô nắm tay Diệp Phi rất thân mật.

Nữ cảnh sát hơi giật mình, không ngờ Trần Tích Mặc lại có quan hệ thân thiết với Diệp Phi như vậy.


Phải biết rằng, Trần Tích Mặc là cành vàng lá ngọc của Trần Thần Hi, tổng giám đốc của bất động sản Thiên Quân.

Đứng sau bất động sản Thiên Quân là tập đoàn khổng lồ Thiên Ảnh.

Trước khi Diệp Phi kịp trả lời, người phụ nữ mặc áo khoác bảnh bao bước vào nhìn Diệp Phi, rồi nhẹ giọng nói với Trần Tích Mặc: “Tích Mặc, cảnh sát đang xử lý vụ án, đừng có vào làm phiền”
Bà ta là tổng giám đốc bất động sản Thiên Quân, Trần Thần Hi.

Bà ta rất kinh ngạc khi con gái mình giao du với Diệp Phi, cho dù nghe được Diệp Phi đã cứu con gái mình nhưng ánh mắt của bà ta vẫn có chút cảnh giác.

Lúc này Trần Tích Mặc mới phát hiện ra Diệp Phi đang ngồi trên ghế thẩm vấn: “Diệp Phi, chuyện gì xảy ra vậy?”
“Cô Trần, mọi chuyện là thế này”
Nữ cảnh sát nhanh chóng mô tả ngắn gọn sự việc, sau đó †óm tắt một câu: “Trộm công thức bí mật của nhà họ Thẩm, còn khiến vợ chồng tổng giám đốc Thẩm bị thương, sự việc rất nghiêm trọng”
Nam cảnh sát cũng liên tục gật đầu: “Đúng, đúng, sự việc rất nghiêm trọng”
Trần Tích Mặc vốn đang tươi cười, nghe nói có liên quan đến nhà họ Thẩm, cô cười khẩy một tiếng: “Mẹ, Diệp Phi bị oan, con muốn bảo lãnh cho anh ấy”
Trần Thần Hi nhướng mày: “Tích Mặc, đừng tùy tiện như vậy: “Diệp Phi là người tốt, con tin anh ấy, ngược lại thì nhà họ Thẩm mới là có vấn đề đấ Trần Tích Mặc ra đòn: “Diệp Phi là bạn trai của con.


Nếu mẹ không bảo lãnh cho anh ấy, con sẽ không rời đi”
Bạn trai?
Diệp Phi suýt đập đầu vào tường.

Hai vị cảnh sát cũng ngẩn tò te, sau đó nhìn chăm chằm Diệp Phi.

Trần Thần Hi đầu tiên là sửng sốt, sau đó giọng bà ta chùng xuống: “Tích Mặc, cho dù cậu ta là ai, có phải bạn trai của con hay không, con cũng không được bao che lấp liếm cho cậu ta được”
Mặc dù là một người có địa vị cao và có quan hệ tốt, nhưng bà ta sẽ không để con gái mình phải bao che cho một người phạm pháp.

Trần Tích Mặc hét lên: “Diệp Phi, hãy nói với họ rằng anh bị oan đi, tôi không tin là anh đã làm những điều đó”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.