Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá

Chương 8Làm phúc phải tội (Tiếp Theo 1)


Đọc truyện Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá – Chương 8: Làm phúc phải tội (Tiếp Theo 1)

Tưởng a không đến? E lườm yêu nó
-Tuy ghét cô nhưng tôi cũng là một thằng đàn ông! Không thể bỏ rơi mộtcô gái xinh đẹp như cô được! Nó ngồi xuống
-Sao? Hôm nay có việc gì mà tiểu thư nhà ta uống bia một mình vậy? Tuy biết hết nhưng nó tỏ ra không hay
-Hừ! Thằng PH chó chết! E cho nó bao nhiêu thứ và yêu nó, thế mà nó giám lừa e dẫn gái vào khách sạn ngủ!
-Hưư! Thì ra cô bị đá à?
Nó cười nhếch mép, e rơi nước mắt rồi rốc ngược chai bia, nhìn mà khiếp
-Cô tưởng một tình yêu dùng tiền để gắn kết là được sao, thằng đó nó chỉ yêu tiền của cô thôi! Đừng rơi nước mắt vì nó, ngoài đời còn nhiều người tốt mà!
-Dạ! Hihi! E chia tay nó rồi! Giờ e uống cho hết mai là quên luôn!
-Okê! Để tôi uống với cô! Người thất tình với kẻ không tình yêu, hợp cạ quá còn gì! Hehe!
-Hihi! E cười tít mắt
Nó búng tay
-Cho e 10 chai bia chị ơi!

-Ờ! Có liền e!
Nói cho oai thôi chứ 2 chai là nó ngà ngà say rồi, còn e uống ghê quá, 5 chai nữa đi bay. Thấy không ổn, nó ngăn e lại
-Thôi! Cô say quá rồi, đừng uống nữa!
-Khôngg! E chưa say, e muốn uống!
E lắc đầu rồi gục xuống bàn, nó đỡ e dậy, người e mềm nhũn ra rồi, một hương thơm nhẹ toả ra làm nó dễ chịu
-Tính tiền chị ơi!
X0ng nó dìu e ra
-Xe cô đâu?
-E không đi xe! Giọng e xỉn nghe đáng yêu lắm
-Ờ! Nhà cô ở đâu để tôi đưa về?
-Khu trung cư Hoà An, tầng 3 phòng 102!
-Ừ!
Nó phải nhờ chị nhân viên đưa e lên xe. Nó cởi áo trắng ra buộc hai người lại vì sợ e đổ. Về đêm mặc áo phông đi ngoài đường rét sun tờ rim rồi, như giờ người nó nóng hừng hực, cơ thể e áp sát vào lưng nó, lần đầu trong đời nó gần phụ nữ đến vậy. Đến nơi, nó dìu e lên, e không biết nữa rồi. Quái, giờ nó mới khó hiểu, ba e là chủ tịch tập đoàn lớn sao e lại sống ở đây nhỉ? Nhưng mà thôi chả còn hơi đâu mà thắc mắc, mau đưa e về nhanh kẻo cảm thì xong. Toát mồ hôi mới đưa e lên được. Vừa đến gặp ngay một chị khá trẻ, trên 25t
-Dạ e chào chị!
-Ukm! Cậu là bạn trai Yến Mi à?
-Không! E là bạn thôi! Cô ấy uống say e đưa về ạ!
-Uk! Thôi mau vào đây!
Nó tròn mắt khi chị có chìa khóa phòng e. Oh, phòng e không khác gì phòng nó cả! Đỡ e gần vào đến giường thì
-Ậm oẹẹ!
E nôn ra đầy người nó và e, nữa, nó lấy cái áo hứng luôn, kinh vl luôn

-Cậu chịu dơ một chút, tôi thay đồ cho Yến Mi xong sẽ lấy đồ của chồng tôi cho cậu thay!
-Dạ!
Nó đi vào nhà tắm gột sạch những gì mà e để lại. Sau 10p chờ đợi thì chị cũng quần áo cho nó thay và đống đồ cuả nữa. Rửa ráy xong, cho quần áo vào máy giặt rồi nó đi ra, đồ của chồng chị vừa phết. Đi qua, e đang nằm đắp chăn. Ngồi nói chuyện vs chị, tâm sự hết tất cả cuộc đời cuả nó cho chị nghe và chuyện của e nữa, và nó cũng biết được chị tên Hạnh, 27t, chồng tên Chung, hai anh chị là hàng xóm thân thiết nhất cuả e, đó là lí do mà chị có chìa khóa phòng e, chồng chị đi công tác, chị ở nhà vs con gái chị 2t
-Haizzz! Khổ thân con bé! Cảm ơn e đã đưa e ấy về!
-Dạ! Không có gì chị!
-Xin lỗi e chị phải về rồi! Bé Bi cũng đang ốm, e chịu khó chăm sóc Yến Mi nhé!
-Dạ! Mà chị không sợ e làm gì cô ấy à?
-Không! Ánh mắt cuả e khi chị gặp và lời tâm sự cuả e, chị tin e không phải là loại ngươì ấy! E không giống như những đứa con trai khác đưa Yến Mi về đây!
-Uầy đâu biết được chị! Hehe!
-Thằng quỷ! Chị cốc nhẹ đầu, lườm yêu nó rồi đi ra
Giờ chỉ còn nó và e, một nam một nữ trong phòng. Nó ngồi xuống giường. E xỉn ngủ trông thật đẹp và dễ thương, khuôn mặt tròn vs hai má bầu bĩnh ửng lên vì bia, đôi môi chúm chím mời gọi. Trong tình cảnh thế này nó có thể chiếm đoạt mà không gặp bất kể sự phản kháng nào, nhưng nó không phải là loại người khốn nạn đó
-Nếu không chanh chua thì e là thiên thần đấy Yến Mi à!
Nó cười véo má e rồi đi ra bàn máy tính. Cắm USB nó tiếp tục làm nốt bản khảo sát. Sau đó nó phơi quần áo, quá giấc lên nó thức đến sáng luôn. 4h, vscn xong, nó mặc quần áo rồi đi chợ mua đồ nấu cháo cho e. Nồi cháo vừa xong được 10p thì
-A.A.A! E hét lên, nó từ trong bếp phi ra, e đang ngồi tựa lưng ôm chăn, tay day day đầu
-Cô tỉnh rồi à?

E nhì nó , sau đó khẽ nâng tấm chăn lên rồi cúi xuống, lại ngẩng lên nhìn nó đầy tức giận
-Thằng khốn! Hôm qua mày làm gì tao?
-Ơ? Làm gì làm gì?
Nó ngơ ngác, e khóc bật dậy đi vào nhà tắm với tấm chăn quấn thân. Nó đứng hình luôn, chả nhẽ e không mặc gì? Thôi! Xong đời nó rồi. 5p sau e đi ra
-Mày còn đứng đó à? Cút ra khỏi nhà tao ngay! E quát
-Nghe tôi giải thích đã!
Thế là e tiến lại đẩy nó ra khỏi nhà
-Gjải thích cc gì! Tao cứ tưởng mày tử tế lắm ai ngờ mày cũng khốn nạn cả thôi!
-Cô hiểu nhầm rồi!
-“BỐP”! Một cái tát rất mạnh từ e vào mặt nó, và cũng…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.