Bạn đang đọc Chàng Hoàng Tử Cải Trang: Chương 7
Chapter 7: Người bạn mới
“Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi nhờ anh trai tôi cưa cẩm vị hôn thê của cậu, rồi đợi đến khi cô ta chia tay với cậu thì anh trai tôi sẽ đá cô ta, ok?”
“Anh trai cậu sẽ làm điều đó sao?
“Tôi sẽ nhờ anh ấy, trước đây anh ấy chưa từng từ chối tôi chuyện gì cả!”
“Ồ, vậy thì làm ơn, tôi sẽ làm bất cứ điều gì để hủy bỏ cuộc hôn nhân sắp đặt này”
Tôi gật đầu, Yoochun cầm lấy bàn tay tôi và đặt một nụ hôn lên đó…
Yoochun và tôi đã dành suốt thời gian còn lại của buổi học hôm đó để bàn bạc, rồi làm sao để anh trai tôi đồng ý giúp đỡ chúng tôi thực hiện kế hoạch này.
Junsu vẫn nhìn tôi với ánh mắt lạnh lung, Yunho vẫn nhìn lơ đãng ra phía ngoài cửa sổ làm bộ như không quan tâm khiến tim tôi như chết lặng trong lồng ngực vậy, Changmin vẫn lén lút ăn trong giờ học và cố gắng không để bị giáo viên phát hiện…
Khi tiếng chuông báo hiệu buổi học kết thúc vang lên cũng là lúc cơn đau đầu của tôi gần như biến mất. Tôi cùng Yoochun bước ra khỏi lớp, đột nhiên Junsu đuổi theo đứng trước mặt chúng tôi: “Sao anh lại làm thế với em chứ?”
“Junsu à, không phải như em nghĩ đâu.”
Junsu dường như không quan tâm đến điều tôi vừa nói, cậu ấy quay đầu bỏ đi, Yoochun định chạy theo nhưng tôi đã ngăn lại: “Cậu ấy không nghe đâu… cho đến khi chúng ta phá bỏ được cuộc hôn nhân này”
Yoochun gật đầu và đi bên cạnh tôi: “Khi nào cậu sẽ nói chuyện với anh cậu?”
“Tôi sẽ gọi anh ấy đi ăn tối, rồi chúng ta sẽ cùng nói”
Yoochun gật đầu: “Cảm ơn cậu, Jaejoong. Cảm ơn cậu rất nhiều!”
Tôi mỉm cười, nhưng nụ cười ấy chợt tắt dần khi nhìn thấy Yunho đang đứng trước cổng trường đợi tôi. Ngay khi nhìn thấy cậu ấy, tôi lập tức quay mặt lại phía Yoochun: “Ừm, Yoochun này, cậu có thể lái xe đưa tôi đến chỗ làm thêm được không? Tôi ngại đi bộ quá!”
Yoochun gật đầu: “Chắc chắn rồi, lên xe nào!”
Chúng tôi cùng nhau đi về phía bãi đỗ xe, cùng nhau tới chỗ làm thêm của tôi. Khi ở trong xe, tôi nhìn Yoochun: “Cho tôi số điện thoại của cậu đi?”
Yoochun gật đầu, lấy điện thoại của tôi vào lưu số của mình vào đó và tôi cũng vậy: “À, mà tại sao sáng nay cậu lại đến căn hộ của tôi vậy?”
“Tôi muốn biết chuyện gì đã xảy ra với Junsu nhưng chưa kịp hỏi cậu đó mà!”
“À, cậu ấy bị sốt nhẹ”
“Ừ, sáng nay lúc hỏi Changmin địa chỉ nhà cậu thì cậu ấy có nói với tôi rồi… Cậu đã nói chuyện với Junsu về tôi chưa?”
Tôi gật đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Khi chiếc xe đến nhà hàng và dừng lại, tôi tạm biệt Yoochun, bước vào trong, nhanh chóng mặc tạp dề để bắt đầu làm việc, ít phút sau, Yunho bước vào, cậu ấy cũng mặc tạp dề của, Yunho nói với người quản lý cho cậu ấy làm việc ở bếp, trong khi tôi đang ở sau quầy bar.
Tôi thở dài khi nghe người quản lý nói, ngày hôm nay chúng tôi sẽ không được làm việc cùng nhau nên tôi cũng không cần phải cố chịu đựng và lảng tránh cậu ấy.
2 tiếng làm việc trôi qua, đã hơn 5 giờ chiều, tôi xin phép người quản lý nghỉ 5 phút để vào phòng tắm. Đóng cửa lại, tôi lấy điện thoại ra và gọi cho anh trai mình:
“Chào em trai”
“Hi anh, là em đây”
“Oh, baby. Em sao vậy? Anh tưởng em đang làm việc chứ?”
“Vâng, đúng vậy. Nhưng em có việc quan trọng muốn nói với anh!”
“Gì vậy? Em làm anh lo lắng rồi đó?”
“Hyung, chúng ta nói chuyện đó trong bữa ăn tối được không?”
“Anh sắp có một cuộc họp, nhưng anh sẽ hủy nó cũng được”
“Không gấp lắm đâu, gặp em sau khi anh làm việc xong cũng được mà”
“Jae à, có chuyện gì thế em?”
“Em không thể nói qua điện thoại được”
“Là chuyện gì vậy? Kim Jaejoong!”
“Đừng lo lắng mà anh, chỉ là một người bạn của em cần sự giúp đỡ của anh… bọn em sẽ nói rõ chuyện đó khi gặp anh mà!”
“Anh sẽ hủy cuộc họp, anh sẽ tới đón em lúc 6h, khi em làm việc xong, ok?”
“Không cần hủy bỏ cuộc họp đó đâu anh à…”
“Không sao đâu em… cũng là lần đầu tiên em nhờ anh một việc quan trọng mà. Anh sẽ đón em lúc 6h!”
Tôi mỉm cười: “Cảm ơn anh!”
“Bất cứ khi nào em cần mà… vậy gặp em sau 1 tiếng nữa nhé!”
“Vâng, tạm biệt anh!”
“Tạm biệt em!”
Tôi cúp máy, đi ra và tiếp tục làm việc. Tôi vẫn phải làm việc khoảng 1 tiếng nữa, có thể lâu hơn. Bỗng nhiên người quản lý lại gần chỗ tôi: “Jaejoong, cậu chủ vừa gọi cho anh, hôm nay em có thể về vào lúc 6h vì em có việc gì quan trọng hả?”
Tôi cúi đầu trước người quản lý: “Cảm ơn anh ạ!”
Người quản lý cười và quay đi, tôi mỉm cười với chính mình vì biết có lẽ anh trai tôi vừa gọi để xin cho tôi về sớm…
Tôi tiếp tục làm việc đến giờ, tôi đến phòng thay đồ, thay quần áo và bỏ tạp dề vào tủ đồ. Vừa bước ra ngoài, tôi đụng phải Yunho khi cậu ấy đang định bước vào.
Tôi nhìn Yunho trong 1 giây rồi ngay lập tức quay mặt đi chỗ khác, và chạy nhanh khỏi cửa hàng trước khi cậu ấy kịp nói với tôi điều gì đó. Tôi nhìn quanh, thấy anh trai mình đang đợi ở một góc phố, vừa bước vào xe, hyung nhìn tôi và mỉm cười: “Bây giờ em muốn đi đâu nào?”
“Em không biết nữa, chỉ cần một chỗ riêng tư có thể nói chuyện được”
Anh gật đầu và lái xe, tôi nhìn anh: “Hôm nay anh tự lái xe sao?”
“Hôm nay tài xế của anh xin nghỉ, vợ anh ấy đẻ, là một cặp song sinh đó”
Tôi gật đầu và mỉm cười. Anh lái xe tới một quán ăn nhỏ, tôi đi theo bên cạnh. Các nhân viên phục vụ cúi đầu trước anh trai tôi: “Mời ngài Kim, bàn cho hai người phải không ạ?”
Anh nhìn tôi: “Bạn của em có đến không?”
Tôi lắc đầu, anh trai tôi bèn nói lại với chủ nhà hàng: “Bàn cho 2 người, tôi cần một nơi yên tĩnh và không muốn bị làm phiền đâu.”
Người chủ quán cúi đầu, dẫn chúng tôi lên tầng hai của nhà hàng và nơi đó hoàn toàn không có ai:“Tôi chắc chắn rằng sẽ không để ai làm phiền ngài đâu”
Anh tôi mỉm cười, đi đến phía cái bàn gần cửa sổ và ngồi xuống. Tôi cũng đi theo và ngồi hướng đối diện với anh.
“Là chuyện gì thế?”
Tôi cười: “Để em gọi đồ ăn đã, sắp chết đói rồi đây”
Anh mỉm cười, ra hiệu cho những người phục vụ đang đứng gần cầu thang. Họ mang tới cho chúng tôi Menu và đứng chờ, tôi gọi một ly nước cam cùng món bít tết và khoai tây chiên, còn anh tôi gọi salad, cua và nước cam.
Người phục vụ cúi đầu chào, ghi lại tên các món ăn và quay đi. Anh nhìn tôi và thở dài: “Khó nói quá nhỉ?”
“Jae à, chuyện đó là gì vậy?”
“Anh còn nhớ Park Yoochun chứ?”
Anh gật đầu: “Cậu nhóc đã đến buổi tiệc trà đó hả?”
Tôi mỉm cười: “Cậu ta là bạn của em và đang cần sự giúp đỡ của anh”
“Thế chuyện gì đã xảy ra”
“Cậu ta đang yêu một người…”
“Ừ…”
“Nhưng lại bị buộc phải kết hôn với người mà cậu ta không yêu”
“Ừ…”
“Và bọn em cần sự giúp đỡ của anh để phá cuộc hôn nhân đó”
“Anh á? Làm thế nào?”
“Bọn em muốn anh tán tỉnh cô gái kia, để cô ta tự hủy hôn, rồi sau đó anh sẽ bỏ cô ta”
“Hả?”
“Em biết là nó có vẻ điên rồ… nhưng…”
Vừa nói đến đó, người phục vụ đã quay lại với các món ăn mà chúng tôi vừa đặt. Họ xếp các món ăn trên bàn và cúi chào trước khi rời đi.
Anh nhìn tôi: “Ăn đi đã rồi nói chuyện đó sau”
Tôi thở dài và bắt đầu ăn…