Bạn đang đọc Chàng Hoàng Tử Cải Trang: Chương 34
Chapter 34:Cuộc chiến bắt đầu
Tôi trở về nhà cùng Min, miệng cậu như sắp rớt xuống khi nhìn thấy căn nhà lớn xa hoa này, tôi nắm tay Min cười khúc khích: “Lại đây, anh sẽ chỉ cho em phòng của chúng ta”. Mặt Min phiếm hồng, cậu khẽ gật đầu, tôi chỉ cho Min phòng tôi, đang giới thiệu mọi thứ thì có tiếng gõ cửa, tôi ra mở cửa, là năm người vệ sĩ tôi tìm cho Min, tôi ra hiệu cho họ vào phòng: “Em yêu, năm người vệ sĩ này sẽ bảo vệ em mọi lúc”
Changmin gật đầu, tôi nhìn họ nói: “Nếu cậu ấu bị mất một ngón tay tôi sẽ cắt cả cánh tay của các anh, hiểu chứ?”
Họ gật đầu, tôi quay lại nói với Min: “Anh phải quay lại công ty ngay bây giờ”
Changmin gật đầu, tôi gửi lại một nụ hôn gió rồi bước ra khỏi phòng.
End of Kibum’s pov
TẠI CÔNG TY NHÀ HỌ KIM:
Kibum vào văn phòng nhìn thấy Jaejoong đang ngồi trên ghế bĩu môi với ông Kim, Jin Ho thì đang đọc tài liệu.
Kibum nhìn Jae: “Sao em lại bĩu môi?”
Jaejoong: “Yunie vẫn chưa quay lại”
Kibum lắc đầu đi tới chỗ ông Kim: “Có gì mới không?”
Ông Kim lắc đầu: “Không”
Kibum ngồi xuống lấy điện thoại ra: “Anh sẽ gọi ột người”
Kibum nhấn số rồi để loa ngoài để mọi người có thể nghe:
“Vâng”
Kibum: “Rồng đỏ vẫn tự do chứ!”
“Xin đợi một chút”
“Đúng vậy”
Kibum: “Tôi muốn biết sao anh ta có thể thoát ra”
“Chúng tôi đang theo dõi anh ta”
Kibum: “Tôi muốn anh ta chết!”
“Vâng”
Kibum: “Còn ông Shim?”
“Ông ấy đang kiện vợ mình để giành quyền chăm sóc con họ”
Kibum: “Tôi không cho phép chuyện này sảy ra!”
“Hiện nay ông ta không ở Hàn Quốc, chúng tôi sẽ bắt ông ta khi ông ta trở lại”
Kibum: “Họ đang nhắm vào công ty tôi”
“Chúng tôi nên làm gì?”
Kibum: “Hãy làm cho họ biến mất khỏi tầm mắt tôi”
“Được”
Kibum: “Tất cả chỉ có vậy”
Điện thoại cúp máy.
Jinho nhìn Kibum: “Gì vậy?”
Kibum: “Bạn em”
Ông Kim: “Mafia?”
Kibum cười lớn: “Không phải vậy”
Jinho: “Vậy là ai?”
Kibum: “Interpol”
Jaejoong: “Inter…gì cơ?”
Kibum cười: “Đó làinternational police organization, tổ chức cảnh sát quốc tế”
Jaejoong gật đầu.
Jinho: “Em làm thế nào quen họ?”
Kibum: “Em là người chủ gia đình phải không?”
Ông Kim cười nhẹ: “Oh đúng vậy”
Jinho: “Chuyện gì sẽ xảy ra?”
Kibum: “Chúng ta sẽ loại bỏ họ!”
Jinho: “Bằng cách nào?”
Kibum: “Chúng ta sẽ thành lập một công ty mới không có liên quan gì đến tập đoàn Kim, chúng ta sẽ làm giống họ mua bằng nửa giá của họ! Chúng ta sẽ lấy vốn của chính mình để làm việc này, một nhân viên mới sẽ điều hành công ty nên không ai có thể liên hệ chúng ta với công ty này, chúng ta sẽ làm họ mất đi quyền lực trên thế giới, sau đó họ sẽ phạm sai lầm”
Ông Kim: “Chúng ta lấy tiền đâu để làm việc này?”
Kibum: “Bố để lại cho tôi hai tỷ trước khi chết, chúng ta sẽ sử dụng số tiền này”
Jinho: “Ai sẽ điều hành công ty?”
Kibum: “Một người bạn của em”
Jinho: “Ai?’
Kibum: “Người mà Siwan sợ nhất!”
Ông Kim: “Ai vậy con trai?”
Kibum: “Kim Heechul!”
Jaejoong: “Sao Siwan lại sợ anh ta?”
Kibum: “Giờ chưa thể nói được, cứ coi nó là bí mật đi!”
Miệng Jaejoong biến thành chữ O nhưng khi cửa mở ra Yunho bước vào, Jaejoong đã quên hết mọi chuyện và chạy đến ôm Yunho: “Yunie! Cuối cùng anh cũng về rồi!”
Yunho ôm Jaejoong rồi hôn lên môi: “Anh đã trở lại”
Jaejoong cười ngồi vào lòng Yunho, còn Yunho nhìn ông kim nói: “Yoochun và Junsu đang trên đường đến Mỹ, có ba người vệ sĩ đi theo họ, sẽ có ba người nữa gặp họ khi họ đến nơi”
Kibum gật đầu: “Tốt rồi, giờ tôi đi nói chuyện với Heechul”
Jinho: “Anh ta đang ở đâu?”
Kibum: “Tôi nghĩ là London”
Ông Kim: “Cậu nghĩ?”
Kibum: “Heechul rất thích đi du lịch nhưng cháu nghĩ cháu sẽ tìm cậu ấy ở London trước”
Mọi người gật đầu khi Kibum đi ra khỏi phòng.
Ông Kim nhìn Junho: “Đi lấy đồ của cậu dọn đến chỗ chúng tôi đi”
Yunho gật đầu rồi đi ra khỏi phòng, Junho nhìn Jaejoong nói: “Anh đi gọi cho người làm bảo họ chuẩn bị phòng cho khách”
Jaejoong chạy đến kéo tay bố cậu: “Bố…Yunie sẽ ở cùng con phải không?”
Ông kim cười lớn: “Tất nhiên, cậu ta sẽ ở phòng giành cho khách cạnh phòng bố”
Jaejoong: “Bố…..!!”
Jinho: “Sao vậy? Anh sẽ không để em trai yêu quý của anh mất đi sự trong trắng dễ dàng vậy đâu”
Jaejoong đỏ mặt: “Nhưng bọn con đã…làm… vậy rồi”
Jinho: “Khi nào?”
Mặt Jaejoong đỏ hồng lên: “Anh!”
Ông kim cười lớn: “Jinho đừng đùa em con nữa, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nó kìa!”
Jinho cười lớn hơn nhìn vào Jae đang chuẩn bị khóc: “Jae anh xin lỗi…”
Jae đi ra ngồi xuống ghế gần cửa: “Em muốn Yunie…huhu…anh, anh thật kiệt xỉ!”
Jinho đau khổ lấy điện thoại ra gọi cho Yunho quay trở lại ngay.
Năm phút sau Yunho trở lại văn phòng, khi vừa bước vào anh Jaejoong đã chạy đến ôm lấy tay anh: “Yunie…Anh bắt nạt em”
Yunho ôm Jae rồi nhìn sếp của mình: “Jinho à, em đã bảo anh đừng làm phiền em ấy mà, nếu không em sẽ nói ọi người chuyện yêu đương của anh phải không?”
Ông Kim: “Chuyện yêu đương?”
Yunho: “Với người mẫu hàng đầu BoA”
Ông Kim: “Oh vậy ta sắp có cháu phải không?”
Jinho: “Bố!”
Jinho nhìn Yunho: “Còn em nữa!!”