Bạn đang đọc Chàng Hoàng Tử Cải Trang: Chương 29
Chapter 29:Cảm xúc và trái tim thuần khiết
Changmin và Kibum cùng nhau đi dạo trong vườn, đột nhiên họ nhìn thấy Yoochun kéo Junsu về phòng ngủ, họ cười ngồi xuống ghế bên cạnh mà không hề nhìn nhau, vài giây sau họ thấy Yunho ôm Jaejoong đi đến phòng tắm nước nóng, Changmin thở dài: “Các anh ấy đang hứng tình!”
Kibum cười khúc khích nhìn Changmin: “Min, tối qua trong bếp…”
Changmin nhìn Kibum: “Em…em thấy lạc hướng…em không biết phải nghĩ gì…em không biết những cảm giác này là thế nào!”
Kibum cầm lấy tay Changmin nói khẽ: “Min, anh yêu em…Anh yêu em từ cái nhìn đầu tiên hai năm trước, hãy cho anh một cơ hội nhé!”
Changmin nhìn Kibum: “Hai năm trước? Khi nào? ở đâu?”
Kibum cười: “Hai năm trước khi anh đang đi dạo bên bờ hồ ở một vùng nông thô, anh nhìn thấy một chú mèo con bị rơi xuống nước, đúng lúc đó có một cậu bé đã nhảy xuống cứu chú mèo con đó và cho nó ăn một nửa bữa trưa của mình…”
Miệng Changmin há thành hình chữ O, mặt cậu hơi phiếm hồng: “Anh đã nhìn thấy ư?”
Kibum gật đầu: “Sau khi em đi anh đã mang chú mèo đó về nuôi, anh không biết gì về em ngoài cái tên vì khi em nhảy xuống hồ anh nghe thấy mẹ em gọi em, do đó anh đã yêu cầu tài xế tìm hiểu các gia đình quanh đó, từ đó anh trở thành người bảo vệ bí mật của em”
Changmin nhìn kibum với ánh mắt kinh ngạc: “wow”
Kibum khẽ cười: “Vậy hãy cho anh cơ hội nhé!”
Changmin thở dài: “Nhưng bây giờ em vẫn chưa thể chấp nhạn được…Em…Cuộc sống của em giờ rất hỗn độn…Mẹ em đang hôn mê còn bố em thì bỏ đi…Em…phải làm việc để trả nợ cho nhà họ Kim”
Kibum thở dài: “Hãy để anh giúp em Min à…Anh thực sự muốn giúp”
Changmin thở dài nhìn Kibum: “Hãy cứ để mọi việc tự diễn ra và xem chúng ta sẽ đi đến đâu được không?”
Kibum nhìn xuống, đây không phải câu trả lời anh muốn đặc biệt là sau chuyện trong bếp hôm qua nhưng ít nhất không phải một lời từ chối phải không? Anh vẫn có thể bên cạnh Changmin, anh vẫn có cơ hôi lafmcho Changmin yêu anh phải không?
Kibum thở dài nghĩ phải lập kế hoạch làm cho Changmin yêu mình nhưng bằng cách nào? Anh phải hỏi Jaejoong mới được vì đều là Jaejoong giúp anh cần phải nói và làm gì khi ở cạnh Changmin…
Kibum nhìn Changmin: “Ok, nếu em muốn vậy”
Changmin gật đầu: “Cám ơn em”
Kibum cố gắng nở nụ cười rồi nhìn xuống: “Vậy…em có thích kẹo hôm qua không?”
Changmin gật đầu: “Có…rất ngon”
Kibum khẽ cười, anh đi dạo xung quanh nói chuyện với Changmin hàng tiếng đồng hồ, nhân tiện đợi Jaejoong ra khỏi bồn tắm nước nóng.
Sau một tiếng rưỡi Kibum thở dài, anh không thể đợi lâu hơn, sự chờ đợi này như giết chết anh vậy, do đó anh đứng dậy: “Anh nhớ ra anh có chuyện cần nói với Jaejoong vậy…anh đi trước nhé”
Changmin nhìn xuống gật đầu, cậu nghĩ Kibum đang muốn chạy khỏi cậu nhưng cậu không nói gì hay làm gì, chỉ nhìn người đàn ông đó đi đến chỗ tắm nước nóng.
Kibum khẽ thở dài đi đến chỗ tắm nước nóng, anh biết có thể Yunho sẽ giết anh nếu anh xen vào ‘khoảng thời gian đặc biệt’ của họ, nhưng anh cần nói chuyện với Jaejoong ngay lập tức, do vậy anh đến gõ cửa rồi chờ một lúc thì Yunho mở hé cửa ra nhìn anh: “Xin lỗi nhưng để lúc khác được không?”
Kibum: “Ya mình hiểu nhưng chuyện này thực sự quan trọng”
Jaejoong đi đến, khi nhìn thấy Kibum cậu hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Kibum cười một cách gượng gạo: “Chuyện về cậu ấy…”
Jaejoong: “Oh, ok chúng ta đi”
Jaejoong hôn lên má Yunho: “Yunie, em sẽ quay lại ngay”
Yunho bĩu môi nhưng vẫn gật đầu: “Anh sẽ đợi em trong phòng”
Jaejoong cười rồi đi theo Kibum: “Ok, nói với em chuyện gì đã xảy ra?”
Kibum: “Anh biết cậu ấy yêu anh nhưng cậu ấy sợ phải thừa nhận chuyện đó, cậu ấy muốn bọn anh chỉ là bạn và để xem tương lai sẽ đưa bọn anh đi đâu!”
Jaejoong: “Ok, vậy anh phải làm cậu ấy nhận ra cậu ấy yêu anh”
Kibum: “Bằng cách nào?”
Jaejoong: “Hãy làm cho cậu ấy ghen, một trò lừa cũ rích trong sách nhưng lại rất có hiệu quả”
Kibum: “Nhưng với ai?”
Jaejoong: “Anh chàng tiếp tân ấy, hãy nói chuyện với anh ta, thể hiện như thể anh yêu anh ta vào bữa trưa và bữa tối”
Kibum gật đầu: “Ok cám ơn Jae, em thật tuyệt”
Kibum chạy đến bàn tiếp tân trong khi Jaejoong cười nhanh chóng trở lại phòng ngủ của bọn họ để tìm Yunho, Yunho ôm lấy cậu rồi cới áo áo sơ mi của cậu ra: “Bây giờ chung làm gì nhỉ!”
(Phần còn lại các bạn tự tưởng tượng nhé vì chap này là về Kimin!!!!)
BỮA TRƯA:
Yunjae và Yoosu ngồi cùng nhau trong bàn giành cho bảy người, họ ôm nhau âu yếm trong khi Changmin thở dài nhìn họ: “Các anh, sao chúng ta lại ngồi bàn cho bảy người trong khi chúng ra chỉ có sáu?”
Jaejoong cười: “Oh chúng ta có bảy”
Junsu: “Sao lại bảy?”
Jaejoong cười: “Kibum gặp một anh bạn mới, cùng tuổi với chúng ta, cậu ấy làm lễ tân ở dằng kia, họ nhanh chóng trở thành bạn tốt nhưng anh nghĩ chàng trai đó có tình cảm đặc biệt với Kibum, theo anh thấy không lâu nữa Kibum cũng sẽ yêu cậu ta thôi”
Jaejoong nhìn khuông mặt tái nhợt và đôi mắt đầy đau thương của Changmin, Jaejoong khẽ thở dài lẩm bẩm với chính mình: “Xin lỗi Min, điều này vì tốt cho em thôi”
Một phút sau họ thấy Kibum mỉm cười hạnh phúc ôm eo một chàng trai trẻ đi vào, họ ngồi xuống đồi diện với Changmin, Kibum cố gắng cho Changmin thấy anh đang tán tỉnh là tình tứ với chàng trai đó, thậm chí anh còn bón cho cậu ta ăn theo cái cách mà Yoochun bón cho Junsu và Yunho bón cho Jaejoong.
Changmin nhìn bọn họ với ánh mắt đầy tổn thương, cậu không hiểu vì sao Kibum lại quên những lời anh vừa mới nói và thay đổi nhanh đến vậy, cậu ấy không hiểu sao giờ cậu rất muốn khóc, sao cậu lại muốn kéo chàng trai kia ra ngoài và đánh cho anh ta một trận vì đã chạm vào kibum!
Changmin vẫn chìm trong những suy nghĩ của mình mà không hề động tý nào vào đồ ăn, cuối cùng lý do duy nhất cho tất cả sự tức giận này là vì cậu đã yêu Kibum, vì vậy cậu bị tổn thương khi nhìn thấy người cậu yêu tán tỉnh một người lạ!
Sau bữa trưa Kibum nói với chàng trai mới quen: “Bây giờ chúng ta đến bể tắm ngoài trời nhé?”
Changmin không thể nào chịu đựng được nữa, cậu đứng lên nói với Kibum: “Đi ra chỗ này với em”
Kibum nhìn Changmin bí mật cười, anh biết kế hoạch của anh đã thành công, anh đi theo Changmin ra khỏi phòng ăn, không quên ra hiệu cám ớn với Jaejoong vì đã giúp anh rất nhiều.
Changmin đi ra vườn hoa nhìn Kibum bằng đôi mắt ngập nước: “Sao anh có thể?”
Kibum ôm chặt Changmin đang khóc nức nở vào lòng trong khi cậu liên tục đánh vào ngực anh:“Anh nói anh yêu em! Anh yêu em! Sao anh có thể cùng với anh ta? Anh không thể yêu anh ta! Anh không thể”
Kibum cười ôm Changmin chặt hơn: “Anh không hề”
Changmin nhìn vào mắt Kibum: “Nhưng…”
Kibum cười: “Một kiểu lừa cũ rích trong sách em yêu ạ…để làm em ghen, vì vậy em sẽ thừa nhận tình yêu của em với anh”
Mặt Changmin phiếm hồng: “Em KHÔNG ghen!”
Kibum cười khúc khích: “Chắc chắn rồi, vì em biết anh chỉ yêu mình em cũng như em chỉ yêu mình anh phải không?”
Mặt Changmin đỏ hồng lên, cậu nhìn xuống đưới đất: “Em….”
Kibum cười khẽ, nhẹ nhàng đặt tay lên cằm Changmin, nhẹ nâng mặt cậu lên đối diện với anh: “Anh yêu em”
Sau đó anh hôn cậu say đắm như muốn bù lại từng giây từng phút họ đã lãng phí, trong khi đó ở một góc không xa năm khuôn mặt cười hạnh phúc, chàng trai trẻ nhìn họ nói: “Bây giờ tôi quay lại làm việc được chưa?”
Jaejoong gật đầu: “Cám ơn cậu đã giúp”
Chàng thanh niên cúi đầu chào rồi quay lại làm việc, còn bọn họ đi đến bể bơi ngoài trời nơi họ có thể có chút thời gian bên nhau…