Bạn đang đọc Chàng Hoàng Tử Cải Trang: Chương 25
Chapter 25: Niềm vui bay cao
Chúng tôi đi dạo quanh khu vườn lớn, cùng nhau chụp vài tấm hình quanh bức tượng và gần thác nước. Đến giờ ăn trưa, tất cả cùng nhau quay về khu du lịch, cùng nhau thưởng thức bữa trưa quanh bàn ăn với bữa tiệc nước BBQ… Chúng tôi cùng trò chuyện vui vẻ trong khi chờ thức ăn chín, ai cũng thấy Changmin và Kibum trông rất gần gũi với nhau, niềm hạnh phúc hiện lên rõ ràng trong mắt Kibum khi cậu ở gần Changmin. Còn Yoochun đang ôm Junsu, hôn vào tay nhau một cách ngọt ngào…
Tôi nhìn quanh, dù miệng vẫn mỉm cười nhưng lại thấy buồn vô cùng. Tôi muốn có Yunho ở bên cạnh, thì thầm vào tai thật ngọt ngào và nắm lấy tay tôi thật chặt.
Sao vậy chứ?
Tôi đang nghĩ gì vậy? Đưa tay tự tát mình để lấy lại tinh thần, tôi không thể nghĩ về anh ta như thế, tôi không thể mềm lòng và chạy đến bên anh, tôi muốn anh ta phải chịu đựng những thứ như tôi đã từng, tôi muốn anh ta phải trả giá.
Tôi vẫn ổn chứ?
Không đâu!
Yunho làm tổn thương tôi, nói dối tôi và tôi không thể tha thứ cho anh ta dễ dàng … Anh ta phải chứng minh anh ấy yêu tôi hơn bất cứ điều gì trên thế giới này, tôi sẽ không mềm yếu , tôi sẽ không đầu hàng trước anh ta, tôi sẽ làm cho anh ta phải trả giá.
Cảm thấy có ai đó lắc nhẹ vai mình, nhìn sang thấy thức ăn đã được phục vụ và tất cả mọi người đang nhìn tôi. “Jae à, cậu ổn chứ?”
Tôi mỉm cười: “Ừ, tôi thấy hơi mệt chút thôi, không sao đâu”
Tất cả đều mỉm cười và bắt đầu ăn, tôi có cảm giác rằng ai đó đang nhìn mihf, tôi nhìn quanh hội trường nhưng tôi không thể tìm thấy bất cứ ai, có lẽ là tôi đã tưởng tượng rồi…
Ăn trưa xong, tất cả tới phòng trò chơi và đã dành cả ngày chơi ở đó. Chúng tôi đã chơi tất cả các mọi thứ đến tận khi ăn tối. Sau đó Yoochun và Junsu cùng nhau tới bể bơi massage mà ai cũng biết sẽ có chuyện gì xảy ra ở đó. Kibum nắm lấy tay Changmin, cùng đi đến nhà bếp, vì đã có sự cho phép của các đầu bếp nên Kibum muốn dạy Changmin cách làm kẹo. Và tôi lại lủi thủi một mình.
Tôi thở dài và quay về phòng, một lần nữa tôi cảm thấy như có ai đang theo dõi. Tôi cảm giác như có người đi theo tôi ở phía sau, nhưng khi quay lại thì chẳng có ai cả… Tôi đóng cửa phòng, lên giường nằm đọc sách một cách chán nản.
Một lúc sau khi đã đọc xong một cuốn sách, nhìn đồng hồ đã gần nửa đêm, tôi mỉm cười và đi về phía phòng tắm, cởi đồ và quấn quanh người một chiếc khăn tắm. Tôi mở nước nóng, từng làm nước ấm khiến tôi cảm thấy tuyệt vời. Cơ thể của tôi thư giãn ngay lập tức, nhắm mắt lại,một hình ảnh lóe lên trong tâm trí của tôi. Ngày hôm đó, trong phòng thay đồ ở trường, tôi đã nhìn thấy cơ thể của Yunho… Nghĩ tới đó, tôi cảm giác cả người nóng bừng lên.
Tôi không nhớ mình đã ngâm nước bao lâu, chỉ biết là tôi đã bắt đầu thấy chóng mặt và chếnh choáng như người sau. Tôi đã cố gắng đứng dậy, nhưng lại trượt chân và sắp ngã xuống. Đúng lúc ấy, một bàn tay mạnh mẽ ôm lấy tôi thật chặt, quay đầu lại, một khuôn mặt quen thuộc nhìn tôi đầy vẻ quan tâm.
Tôi nhìn anh và chạm vào khuôn mặt anh để chắc rằng điều này là thật chứ không phải ảo giác. “Yunho!”
Anh nhìn vào mắt tôi, không nói gì.
Chợt nhớ ra điều gì, tôi vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay anh: “… Đừng…. anh đừng động vào tôi…”