Bạn đang đọc Chàng Đại Gia Kiêu Ngạo – Chương 42
Chap 40:
Có thể đó chỉ là 1 câu hỏi..và chỉ có thể time mới trả lời đc câu hỏi ngố kinh điển đó…
L.Đang múa..múa theo điệu nhạc dance cực mạnh…thân hình cô ..đôi tay cô..bàn chân…ánh mắt như hòa wuyện vào 1 giai điệu bất tận…
Mong chờ…1 điều..và chắc ko thuộc về mình ko phải tội lỗi…nhiều lúc…cô nghĩ mình ngu ngốc wá chăng…1 tình yêu đơn phương sẽ đem đến hạnh phúc cho cô…1 nghìn dấu hỏi…mà cô biết…câu trả lời ko theo ý mình..
Bước nhảy cực mạnh….nhưng trái tim cô đang hướng về….Tuấn…đúng..!!Cô đã yêu Tuấn…đó là điều mà cô muốn che đậy…
Che đậy vs tất cả..nhưng cô ko thể che đậy đc bản thân mình…trò đùa của số phận..trò đùa của tình yêu chăng..?Tại sao Tuấn ko thích cô…mà lại thích…K.Uyên…nhiều lần cô đã tự so sánh mình vs K.Uyên…và cô tự tin về bản thân mình hơn…
Lần đầu tiên khi Tuấn xuất hiện trước lớp..trái tim cô có lẽ đã rung động…1 sự lạ kì…trái tim cô đập loạn cả lên…và khi nói chuyện vs Tuấn cô như 1 con bé biết e lệ…và đó là điều ko thể cho L.Đang này…..
Nhưng wanh wẩn trong đây..là 1 thảm kịch…cô đọc đc trong mắt Tuấn…1 sự ham muốn…chiếm đoạt K.Uyên hơn..1 ánh mắt thiết tha hơn..có lẽ vậy….!!
Bù đầu trong 1 mớ suy nghĩ…cô ko thể coi K.Uyên là 1 tình địch..mà K.UYên cũng đã coi Tuấn là 1 người bạn trai đúng nghĩa…điều đó khiến cô như rối bù….mỗi 1 ngày trôi wa..thấy K.Uyên và…Tuấn gần nhau hơn..cô lại cảm thấy 1 ngọn lửa dâng dâng trong người…
Nhưng nó đã bị tắt liệm khi biết tin đột ngột…nó bay sang Úc du học…nhiều lần..cô cố liên lạc vs nó..để hỏi lí do..nhưng vẫn là 1 con số 0..và cô nghĩ có thể đây chính là 1 cơ hội tốt…1 ngôi sao đang chói rọi ình…
..
“Mình thích Tuấn…!!”-Cô ngập ngừng…cô chỉ cuối đầu…cô sợ..sợ nhìn vào ánh mắt lạnh băng của Tuấn…khi trả lời câu nói của cô.
“….thích….vui nhỉ..?”-Tuấn cười đùa đáp.
“Ko đùa đâu…mình thật sự thích cậu….”-Cô vùng lên nhìn thẳng vào mắt Tuấn..1 cái gì đó..có thể là…nghiêm túc…
“…Vậy…dù có bị thiệt thòi…cậu vẫn thích tôi…!”
“Đúng!!!!!!!!!!”
..
“Đúng..”Cô cười…cười mỉa cho câu nói wa trẻ con của mình…ngước nhìn cái vẫy tay ở Tuấn..cô tiến lại…cố đã thành công…đã đc Tuấn chú ý…
Và điều tiếp theo..Tuấn sẽ coi cô là 1 tình yêu bâng wơ…1 tình yêu wa đường…hôn Tuấn..cô như dằng lòng…thiệt thòi..ko cô ko thiệt..đó là điều cô muốn mà…dù chỉ là…thoáng wa….
..
Ánh nắng chói…xuyên wa ô cửa..cô ngồi dậy…nhìn trên chiếc giường có Tuấn..cô hạnh phúc…1 điều đơn giản của bao cô gái..là có người yêu bên cạnh…như vậy đã đủ cho cái tình yêu mặn nồng này…
RING RING!!!!
“A lô!!”
“L.Đang….cô đến nhà K.Uyên đc ko?”-Là hắn…chắc thể hắn đang gặp rắc rối vs nó rồi…
“Đc..nhưng mà có chuyện gì vậy…?”-Cô choàng tay…tay kia vuốt nhẹ tóc…cười hỏi…
“Cô ấy đang….”-Hắn chưa kịp nói hết thì nó dực điện thoại..nói thế…
“Cậu…cậu đến nhà tớ nhé..tớ muốn tụi mình làm 1 chầu…hihi!!!!!!!”-Nó hớn hở..thật ra nó muốn “thẩm vấn” L.Đang..về chuyện wá khứ của nó…
“Ok!!Mình sẽ đến..hẹn gặp lại…lúc 10h…”
“Ừm..”
Tắt máy..L.Đan lắc đầu vs tính cô bạn yêu của mình…nó..ko thay đổi gì nhiều…vẫn là 1 con nhỏ..ngây ngô…tuy đã vượt wa bao cái rào…bao cái ngán chân…nhưng vẫn hăng say..hăng say bước tiếp…..