Chàng Đại Gia Kiêu Ngạo

Chương 26


Bạn đang đọc Chàng Đại Gia Kiêu Ngạo – Chương 26

Chap 24 :
Hắn chưa kịp định hình chuyện gì xảy ra..thì thấy nó nhảy lại..ko phải nhảy mà là phóng lên người hắn…nó như 1 con khỉ..trèo trèo…vì wá bất ngờ trước hành động đó..hắn đã mất thăng bằng..
Cả 2 nằm gọn dưới mặt đất..vs khung cảnh là nó nằm trên hắn..té 1 cái rất đau ..nhưng nó ko cảm nhận đc cái đau cũa thể xác..
“Mặt đất sao mà ấm thế nhỉ..?”-Nó lấy tay sờ sờ..mắt no tròn xoe nhìn hắn , hắn đang nhíu mày nhìn nó..khuôn mặt hắn đằng đằng sát khí..
“Cô làm cái wái gì thế hả?”-Tiếng wát lớn cũa hắn làm nó bị ù tai trong chốc lát..
“Tôi … tôi ko cố ý..”-Nó ấp úng bào chửa…
“Còn ko mau đứng lên.”
” Đc ..đc..”-Bật ngồi dậy…nó thấy chân nó bắt đầu đau…nó ôm chân,trán nó xuất hiện những nếp nhăn…
“Sao thế…đau à?”-Hắn vội đặt tay vào chân nó ..nhìn chân nó..1 hồi..hắn bồng nó lên giường..
Sau khi dò hỏi…hắn mới hiểu ra nguyên nhân cũa sự việc nháo nhào này…hắn bắt máy điện thoại lên..wát mắng nhân viên..
Đương nhiên nó ko can nỗi…vì khi tức giận hắn rất đẹp..và…bảnh..lạnh lùng thì ko cần đề cập đến rồi….
Một lát sau nó thấy hắn đi ra ngoài..nó cảm thấy buồn rủ rượi..nhìn căn phòng lớn thế này..nó càng nảo hơn..

“Ko biết hắn ta đi đâu nhỉ..ko nói ko rằng..hừm..Ở đây sợ thật..nếu ko có anh ta..chắc mình cũng ko dám ở..huống chi là ngủ..”-Nóa way đầu lia lịa…Nhìn cánh cữa ban công gió thổi ào ạt khiến cánh cửa đập inh ỏi..
“Mưa lớn wá…!!lạnh thật”-Nó với tới cái mềnh..chùm kín bít nhưng nó vẫn cảm thấy lạnh..1 lúc sao nó thấy hắn way trở lại.
“Đưa chân ra.”-Một câu ra lệnh từ hắn..
“Ơ chi thế”-Nó ngước mắt nhìn hắn..tóc thì rối bù xu..2 má ửng lên vì lạnh.
“Đừng hỏi nhiều,đưa ra ko thì bảo?”-Hắn bắt đầu thấy bực..nhìn là đủ biết.
“Đưa thì đưa…từ từ…”
Hắn bóc trong bịch 1 loại thuốc…sau khi đc vinh hạnh..hắn bóp chân thoa kem tận tình nó đã bót đau đi..Nhìn người hắn mồ hôi ra nhiều thế là vì kiếm cái này..nó xoa xoa chân..miệng lẩm bẩm.
“Dù sao..bị như vậy cũng tốt”-Mắt nó hí lại miệng cười toét ra..
“Khùng vừa thôi..nãy giờ cười 1 mình hoài thế..”
“Kệ tôi..anh ko lo ngủ đi?”
“Vậy thì mặt kệ cô.”
Nói xong hắn nằm ì trên giường…đúng hơn là nằm sát bên nó..ko muốn nói chuyện vs hắn nhưng vẫn fải nói..
“Này…anh biết câu Nam Nữ thọ thọ bất thân ko đó?”-Miệng nó bắt đầu lên bế giảng.
“Biết..thì sao?”-hắn nhìn nó trả lời tỉnh weo khiến nó thấy bực.
“Ý tôi là anh đừng nằm kế tôi wá..”
“…Đây đâu phải lần đầu chứ..cô lo gì..”-Hắn nói dứt lời rồi way mặtt sang bên kia..bỏ nó bơ vơ hiu wạnh..wê lắm..bụng nó bây giờ hàn vạn tiếng..**** thầm.
Nó nhìn hắn..nhưng chỉ thấy 1 phần người còn cái mặt mốc xích cũa hắn way bên kia rồi..đúng rồi nó từng ước..mỗi buổi sáng nó sẽ thấy cái gương mặt này..nhìn hắn nó như có 1 cái gì đó ùa về..kỉ niệm muốn wên..
Mọi chuyện sẽ ra sao?Nó và hắn sẽ như thế nào?hắn ấm wá..nằm kế hắn…nó ko còn cảm thấy lạnh nữa…nó muốn choàng tay ôm hắn lằm..nhưng sao nó ko làm đc..có cái gì ngăn chặn nó..
Cánh tay nó nhẹ nhàng rút lại..mắt nó rưng rưng..suy nghĩ đi suy nghĩ lại…nó nghĩ chỉ chốc lát sẽ tan biến thôi…sáng hôm sau..mọi chuyện lại như cũ…
..
Đã 1h nó..vẫn mắt trơ đi ko ngủ…vì nó sợ ma..hắn thi way lưng sang bên kia..khiến nó sợ càng thêm sợ..nó có nên kiu hắn way sang bên nó ko đây..”Wân tử đâu chịu nhục..nhưng mà cũng ko thể chịu lỗ..”

“Này này…”-Nó lấy tay khều nhẹ hắn…
“Gì..”
“Way sang tôi đi..tôi sợ”
“Phiền wá…ngủ đi”
“Anh….”
Nói chỉ là nói..hắn biết nó ko ngủ được..vì nó có bạn đồng hành mà..hắn cũng ko ngủ đc…hắn rất muốn ôm nó….ngắm nó.Hắn way sang bên nó..1 câu hỏi bất chợt..hắn ko biết tại sao hắn lại hỏi nó như vậy?Nhưng lời nói vẫn cứ thốt lên
“Tại sao…cô lại ko cho tôi cơ hội hả?”
Nó lặng khi nghe hắn hỏi như vậy…mọi chuyện..có thể giải wuyết trong ngày hôm nay..trong buổi tối này ko? Đúng rồi..nó luôn cho hắn cơ hội..tất cả chỉ là hắn…bây giờ hắn còn trách nó..nó ko hiểu?
“…Cơ hội về điều gì chứ?”
” Về tất cả..cô ko cho tôi 1 lần giải thích..?”
” .. Vậy anh nói đi..cô gái kia là ai..và tôi..từ trước giờ tôi có 1 phần vị trí trong anh ko ?”-Nó khóc…đúng rồi đã lâu nó ko khóc…nó cứ luôn cố che nước mắt trước hắn…nó luôn là kẻ yếu hơn hắn..
“Tại sao?chỉ vs anh tôi lại luôn là 1 đứa mít ướt…tôi ko thể khóc trước bất kì ai…tại sao lại vs anh chứ?”-Nó ra sức đấm mạnh vào người hắn,trong vòng tay hắn..nó cảm thấy an toàn để mình cóa thể khóc…
Một tình yêu ko giống như tên gọi..Nó luôn chỉ khóc 1 mình..3 năm..nó luôn cố nén đi những giọt nước mắt,nó những tưởng nó đã wên hắn rồi…nó nghĩ nó đã hết yêu hắn sau những chuyện hắn làm…nhưng sao tình cảm vẫn như thế..ko lung lay..
Nó cứ cố trốn…nhưng ko đc…nước mắt cứ thế rơi ra… Hắn như bị dao đâm từng nhát 1…khẽ thầm bên nó…ghì chặc vòng tay …ôm nó…hắn đã làm nó đau khổ nhiều vậy…
Hắn từng muốn từ bỏ nó..nhưng sao khó wá..muốn buông tay nó..nhưng ko dễ dàng gì cả…hắn rất yêu nó..tính trẻ con…sự ngốc nghếch..điều wan trọng là nó đã yêu 1 thằng như hắn…

Nước mắt như chan hòa tất cả…nó vẫn cứ khóc…hắn thì ôm nó..hôn nhẹ lên trán nó…”Em luôn có 1 vị trí wan trọng trong anh đó ngốc à”
Khẽ ngước nhìn hắn…hạnh phúc chăng..ko phải là người thay thế…nó vui sướng hơn khi nghe hắn nói như thế..vậy ra nó ko phải là người yêu đơn phương…vòng tay nó ôm hắn…
Nó và hắn trải wa rất nhiều chuyện..có chắc là sẽ đến đc vs nhau…sẽ bình yên..

Một bầu trời vs ánh nắng tinh mai..hắn thức dậy..bây giờ hắn có nó..ngắm nó..hắn như 1 kẻ si mê…
Nó ngủ say giấc..vuốt tay lên tóc nó..hắn như vỡ òa…lần này hắn mới nhân ra..hắn wá ngu..nếu hắn nói sớm hơn vs nó…thì có lẽ 3 năm wa hắn sẽ ko như thế này..
Có lẽ trong tình yêu wan trọng là bản thân..sự lựa chọn cũa chính mình,cười nhạt hắn ko muốn đánh thức nó dậy..vì khi ngủ nó yêu lắm..hôn lên môi nó..hắn cãm thấy lòng rạo rực..
Cứ hôn mãi hôn mãi…vì tính hay ngủ bị mớ…nó vô tình lấy tay tát vào má hắn 1 cái rất kêu….
BỐP!!!!!!!!!!!!!!!!!
“Này …”-Hắn ôm má nhìn nó…mặt sừng sộ.
Sau giấc mộng wá đẹp nó choàng tỉnh…nhìn lại tay nó…nhìn má hắn nó dần hiểu vấn đề..như điều tất yếu nó vuốt ve hắn…xoa dịu hắn..như 1 đứa con nít..hắn luôn là thế..tình yêu lại way về…những lời muốn nói…tuy ko nói ra nhưng có lẽ cả 2 đều hiễu!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.