Chàng Đại Gia Kiêu Ngạo

Chương 14


Bạn đang đọc Chàng Đại Gia Kiêu Ngạo – Chương 14

Chiếc xe lăng bánh nóa way người lại nhìn tàu siêu tốc bay lượn,lòng nóa thầm nghĩ fải đi = đc…Nóa muốn đc cùng hắn la thật to,để quên đi tât cả,nóa cũng vậy…tuy nóa rất sợ đi tàu cao tốc nhưng điều đóa ko đáng sợ = việc mỗi ngày trôi wa lại thấy hắn ko nở 1 nụ cười…
.
Nóa nhớ lại khi nóa và hắn lần đầu gặp nóa chạy nhưng chỉ chú ý mình hắn,ánh mắt hắn buồn não nề như xé nát bầu ko khí…thân hình của hắn như che lắp ánh mặt trời,hắn lạnh,1 con người lạnh mà nóa từng nghe trong những tiểu thuyết tình yêu..nhưng chưa từng thấy bao giờ…bây giờ nóa đã thấy rồi…
Nóa ko ngờ rằng vì wá mãi nhìn hắn nóa đã lao vào hắn lúc nào…cóa lẽ nóa đã bị hắn cuốn hút ngay từ đầu…nóa cứ ngẩn ngơ nhớ về cái ngày gặp mặt…1 ngày định mệnh,1 ngày bắt đầu cho cả 2 số phận.
-“Đang nghĩ gì mà đâm chiêu thế?”
-“À…suy nghĩ về…nước mỹ ấy mà”-noa way sang nhìn hắn cười toét hàm răng.
-“Hâm à?”-hắn đưa tay lên trán nóa sờ sờ.. mắt ko rời băng đường đi.
-“Hâm gì chứ?”-nóa vùng vằng rồi lấy tay hắn áp mặt vào má nóa.Tay hắn lạnh wá,nóa trộm nghĩ nhất định nóa sẽ sưởi ấm hắn,làm cục băng trong người hắn biến đi mất.Nóa dần dần thiếp đi…nóa ngã lên vai hắn,miệng nóa chóp chép như 1 đứa trẻ.
-Nhìn nó lòng hắn cóa lẽ đã phần nào cãm thấy nhẹ nhõm..chiếc xe lao đi thật nhanh như muốn dìm mình vào khối xe đông đút tấp nập.

“RING RING”
-“Alô?”
-“Cậu chủ cậu đi đâu hôm wa giờ vậy?bà chủ và ông chủ rất lo đấy ạ?”
-“Ừ!Nói họ 1 lát tôi sẽ về,à…ông hãy chuẩn bị đón tiếp khách nhé,nói cả vs ông ta nữa.”-hắn cúp máy rồi gát tay lên trán hắn suy nghỉ…hắn có nên làm như vậy…
….”Dậy đi tới rồi”-hắn lay nóa mãi mới thấy nóa cựa wậy.
“Ơ….oáp….tới nhà rồi…ơ.”-nóa way đầu nhìn 2 bên và lắp bắp nói.
-“Đây đây đâu phải nhà….tui”-nóa trợn mắt vừa trợn vừa chùi mắt nóa xem tỉnh hay mơ.
-“Đừng hỏi nhiều,tôi sẽ giới thiệu cậu vs gia đình tôi.”
-“Vậy à!!vậy là đây là cuộc giới thiệu tôi vs ba mẹ cậu.”-Nóa vui mừng miẹng ko thôi réo lên,nóa nghĩ nóa sẽ đc ba mẹ hắn chiêu đãi như 1 vị khách à ko 1 con dâu trong gia đình,nghĩ thế mắt nó sáng lên,…
-“Vậy xuống xe đi?”-hắn mở cữa nắm tay nóa vào 1 salon nổi ở thành phố,hắn vừa vào là ông chủ tiệm ra tiếp hắn ngay.
-“Đã lâu ko thấy cậu đên tôi nghĩ cậu đã có mối khác rồi đấy.”-Ông ta lại gần hắn tay nắm nắm,nóa nhìn cử chỉ cách nói năng phán 1 câu trời đánh…:”là bê-đê ư?”
-Ko tiện ánh nhìn hắn vào thẳng vấn đề -” Hãy biến cô ấy thành 1 cô gái cóa 1 ko 2 đi!”
-“Ơ 1 …ko 2 ư!”- nóa nhìn hắn rồi bị ông chủ tiệm kéo lại ghế…
-“Nhắm mắt lại đi để tôi ban phép nhiẹm màu cho cô bé lọ lem nào!!”-câu đùa giởn cũa ông chủ tiẹm khiến nóa cảm tháy nổi da gà.Nóa nhắm mắt lại lòng nóa ko thôi nghĩ về cuộc gặp gở giữa nóa và ba mẹ hắn….
…”Ngạc nhiên chưa!!!”-nóa mở mắt ra,nóa soi mình vào gương,nóa ko ngờ người trong gương lại là nóa,nóa nhìn như 1 cô công chúa vạy,nóa lấy tay chạm vào mặt béo 1 cái xem đây cóa thực sự là mơ…
-“Thôi ủy mị đi chúng ta còn nhiều viẹc lắm!”-hắn lôi nóa đi,mặt hắn cóa chút đỏ ửng nhưng ko mún cho nóa thấy…

-“Nhưng còn chuyện gì nữa cơ chứ?”-Nó tròn xoe mắt hỏi hắn.
-“Bộ cậu tính ăn mặc như vậy gặp ba tôi?”-hắn ngac nhiên hỏi nó.
-Noa nhìn lại bộ đầm nóa mặc rồi way lên nói vs hắn-“Đúng rồi “thế là mục tiêu tiép theo cũa nóa và hắn chính là shop ROSE 1 shop bán váy đầm rất đẹp..
-Nóa đc ướm hết thảy 10 chiếc đầm và đầm nào nóa mặc đều trông xinh.Nhưng hắn lại thích nóa mặc chiếc đầm màu cà tím…nhìn nóa bây giờ chẳng khác chi xưa người con gái ấy.
-“Nào hãy mang thử đôi giày này tôi xem.”-hắn chìa ra 1 đôi giày đc đính những hột kim lấp lánh ánh màu.Đôi giày đc làm rất kỉ xảo…
-Nóa cúi gập người xuống nhưng nóa ko biết thắt dây ,hắn đành wỳ xuống mang chiếc giày cho nóa.Òa bây giờ nó thực sự đã thành công chúa rồi…mắt nóa như muốn nói lên niềm hạnh phúc đó vs hắn.
.
“KÉT!!!!”
-“Dù ai cóa nói gì cô cũng chỉ cần dạ mà thôi hiẽu ko?”
-“Ừm!tôi biết mà”-nóa nở 1 nụ cười đẹp vs hắn rồi nóa và hắn tay trong tay bước vào những cạm bẫy mà hắn đã phải đối đầu trong những năm wa….
.

Nó bước vào nhà hắn mắt nóa sửng lên nhà hắn thiết kế như 1 cung điện vậy…nhưng căn nhà trông cóa vẻ lạnh,ko ấm cúng cho lắm…những đồ cổ đc trưng bày trên từng bàn.Nóa nhìn lên trên thì 1 chùm đèn vàng óng ánh chiếu vào như hào wang vậy…rồi tới những bức tranh lớn,đc vẽ rất tuyệt…Nóa bây giờ như lạc bước vậy,nếu ko có hắn chắc nóa sẽ bị lạc mất….
.
Cánh cữa từ từ hé mở,nóa bước đi cùng hắn,nóa thấy người phụ nữ kia đang ngồi cạnh 1 người đàn ông trung niên đứng đắng và già dặn…nó ko mấy ngạc nhiên vì điều đó nó chỉ khó hiểu là mẹ hắn đâu mà thôi.
Nóa way sang nhìn hắn,hắn ko còn như hồi nãy giờ hắn vs ánh mắt nét mặt như lần đầu…nóa ko nói gì im lặng vs nó là thượng sách.Nó nhìn mọi vật cho đến khi..
“Ai đây?”-người đàn bà đó lên tiếng xen lẫn giọng điệu ngạc nhiên,nóa nhìn bà ta ,đó là 1 cô gái đẹp và chẳng trách ba hắn lại yêu thích cô ta đến vậy…
“Mày lại muốn làm gì nữa,hết con kia bây giở đến con này à!”-Ba hắn wát lên khiến nó sợ,nó nhìn ba hắn ông ta trông đáng sợ,tay cầm điếu thuốc,miẹng luôn **** mắng hắn,mắt như ăn tươi hắn…nóa sợ.Nếu ko cóa vòng tay hắn cóa lẽ nóa đã khóc…
-“Cô em lại muốn như con Lâm Tuyết Nhi đó à?”- người đàn bà tay thì hước càm nó,ánh mắt đây vẻ châm chọc…nó ko thể để bàn tay ấy đụng vào người mình…
-“Bỏ bàn tay bẩn thỉu ra khỏi người cô ấy.”-hắn nắm tay cô ta rồi nhìn cô ta vs ánh mắt cũa kẻ đáng sợ,…nóa đứng khựng đi ….Tuyết Nhi…la sao?Mình ko hiểu


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.