Đọc truyện CHĂN NUÔI TOÀN NHÂN LOẠI – Chương 1: Tư Tưởng Về Sa Bàn
– Ung thư dạ dày giai đoạn đầu đúng là có cơ hội chữa trị, nhưng mà hiện tại đã chuyển biến sang ung thư dạ dày giai đoạn giữa, khả năng chữa trị cũng giảm xuống. Nhưng nếu anh tiếp tục tích cực điều trị thì vẫn có khả năng…
– Không cần, tôi lựa chọn ra viện.
Tốn hơn hai giờ, Hứa Chỉ đi ra khỏi cổng bệnh viện. Sau một thời gian điều trị bằng hóa chất đã làm cho tóc trên đầu hắn trở nên thưa thớt, vóc dáng nhợt nhạt gầy gò, cả người ở trong tình trạng ốm yếu.
Ung thư giai đoạn đầu, nếu tích cực phối hợp trị liệu thì vẫn có khả năng chữa trị được, nhưng nếu tiến vào giai đoạn giữa thì tỉ lệ sống sót sẽ cực thấp.
Đã không cần thiết phải trị liệu nữa rồi!
Hắn tự nhủ như vậy.
Năng lực của Hứa Chỉ cũng không tệ, làm việc ở một công ty nước ngoài cỡ lớn, nhưng bây giờ số tiền tiết kiệm năm sáu mươi vạn trong bốn năm năm qua đã bị tiêu hao hơn nửa. Vất vả nhiều năm như vậy, kết quả vẫn là công dã tràng.
Hắn mua vé xe đường sắt cao tốc, kéo theo rương hành lý, một đường trở lại quê nhà thôn Đồng Thành.
Đã một năm chưa trở về cố hương, về lại ngôi nhà có một mảnh vườn trái cây.
Nhà bọn hắn trước kia xem như có điều kiện ở trong thôn, nhận thầu hơn một trăm mét đất phía sau nhà để trồng cây ăn quả.
Nhưng nửa năm trước giá vải quá thấp, tồn trong kho đến thối rữa quá nhiều, lại bị người lừa một lần, nói là có cách giải quyết hàng ế, kết quả dùng tiền mời hỗ trợ lại bị lừa thêm, dẫn đến trước sau tổn thất gần trăm vạn, mất cả chì lẫn chài. Cha mẹ hắn nửa năm trước cũng vì vậy mà tức giận đến mức ngã xuống, không thể gượng dậy nổi.
Hiện tại vườn trái cây không có người quản lý, công nhân mời đến cũng đã đi sạch, vườn cây ăn quả trở nên hoang vu, cây cối sớm đã chặt sạch, mặt đất chỉ còn đầy cỏ dại.
Mở khóa, đẩy cửa phòng ra, một luồng tro bụi cuốn tới.
Cảnh tượng căn phòng đã sinh hoạt từ nhỏ đến lớn đập vào mắt, hắn đặt hành lý vào trong phòng, dự định sống nốt quãng đời còn lại ở quê hương, quay về cuộc sống nông thôn.
Tất tất tốt tốt…
Hắn chợt nghe được một đợt âm thanh quỷ dị.
– Ai? Dường như trong sân có thứ gì đó?
Hắn đứng người lên, đi vào trong vườn trái cây trống trải. Ở trong một đống cỏ dại, hắn thấy được một con giáp xác trùng màu đen to bằng miệng chén.
– Thật là đen, đây là loại côn trùng gì?
Hứa Chỉ đưa tay ra.
Xoát ——
Trong nháy mắt, suy nghĩ của hắn bị hút vào trong vỏ côn trùng màu đen, đưa vào một đoạn lịch sử chủng tộc mênh mông.
Đó là một đoạn lịch sử quật khởi dài dằng dặc của Trùng tộc. Trên một viên tinh cầu màu xanh lục tương đương với giai đoạn bùng nổ sinh vật kỷ Cambri ở Trái Đất của chúng ta, đã xuất hiện một giống loài côn trùng viễn cổ. Bọn chúng đã có được trí tuệ của chính mình, phát triển khoa học kỹ thuật, năng lực sinh sôi và tiềm năng mạnh mẽ giúp bọn chúng tiến vào bầu trời sao. Lúc khoa kỹ đến đỉnh cao, Trùng tộc đã biết được chính mình sinh hoạt ở một mảnh thế giới cấp thấp cằn cỗi.
Cuối cùng, bọn chúng đột phá vào một vĩ độ nào đó, tiến vào một thế giới kỳ huyễn khó có thể tưởng tượng, đó là Trường Sinh Giới. Nhưng trong nháy mắt đã bị tan tác, việc thất bại dường như là chuyện đương nhiên.
Bên trong Trùng Sào, Trùng Sào Mẫu Hoàng đời trước đã lưu lại một mảnh tin tức với cảm xúc tràn đầy tiếc nuối:
– Sự tiến hóa của sinh vật, không phải càng khổng lồ thì càng lợi hại, bản thân cường đại mới là chính đạo.
– Ngay từ đầu chúng ta đã đi sai rồi, càng tiến hóa càng to lớn chỉ là lối rẽ, thân thể càng nhỏ bé sẽ càng có năng lượng chất biến trụ cột…. Chúng ta thất bại rồi! Bất kể là ai trở thành Trùng Sào Mẫu Hoàng đời tiếp theo, hãy thay ta đánh lên Trường Sinh Giới lần nữa!
…
Rất nhanh, Hứa Chỉ phát hiện ra chính mình vậy mà đã tiếp quản cái Trùng Sào này. Từ trong trí nhớ hắn đạt được của Trùng tộc, cái chủng tộc vĩ đại có tính xâm lược cực mạnh này, vậy mà chỉ có một cái năng lực chủng tộc.
– Phân liệt tế bào siêu tốc?
Năng lực của trùng tộc làm cho bọn chúng có thể rút ngắn tuổi thọ, tăng tốc quá trình phân liệt tế bào sinh vật, khiến cho chủng tộc của mình tựa như nhụy hoa, trong nháy mắt xuất sinh, nở rộ, trưởng thành, tàn lụi và tử vong.
Trong trí nhớ, Trùng Tộc Mẫu Sào là chiến tranh thành lũy.
Chỉ cần Mẫu Sào sinh sản ra tế bào —— bào tử, sau đó đưa lên một tinh cầu hoang vu, lại mở ra “Phân liệt tế bào siêu tốc”, không đến mấy năm, những tế bào đó sẽ điên cuồng sinh sôi, tiến hóa thành từng giống loài hoàn toàn mới, trở thành quân đội của Mẫu Sào.
– Cái chủng tộc này, có vô hạn khả năng.
Nghĩ đến đây, trong lòng Hứa Chỉ không thể bình tĩnh.
Ốm đau lâu ngày, bị tra tấn khi trị bệnh bằng hoá chất, làm cho Hứa Chỉ cảm giác thân thể và tinh thần mỏi mệt, thậm chí bắt đầu hoài nghi cuộc sống nhàm chán của chính mình là vì cái gì. Bây giờ, trước khi chết lại bỗng nhiên có chuyện để mình rất hiếu kỳ.
Quá trình tiến hóa của sinh vật.
– Trùng Tộc Mẫu Hoàng đời trước đã đưa bào tử lên từng viên tinh cầu hoang vu, sinh sôi tiến hóa ra vô số chủng tộc, xây dựng từng cái từng cái thế giới. Mình tuy không có tinh cầu, nhưng lại có thể sử dụng năng lực này làm một cái sa bàn tiến hóa ở trong vườn trái cây chơi một chút?
– Có được cái chiến tranh thành lũy Trùng Tộc Mẫu Sào này, mình hoàn toàn có thể xây dựng núi đồi, hải dương và sông ngòi ở trong vườn trái cây, sáng tạo ra một cái sa bàn cỡ nhỏ, để vô số bào tử Trùng Tộc, sinh vật đơn tế bào diễn hóa thành vô số giống loài…
– Cảm giác giống như trò chơi sa bàn —— Thế giới của ta. Đồng thời, nếu như có thể sáng tạo ra một thế giới, diễn hóa ra một nền văn minh, vô số chủng tộc, có lẽ còn có thể tìm kiếm biện pháp giải quyết bệnh ung thu của mình từ thế giới này?
Hứa Chỉ kích động: Vậy đây chính là kỳ ngộ??
Ung thư, hiện nay không cách nào chữa trị, đây có lẽ là hy vọng cuối cùng của hắn.
– Mình phải nhanh chóng xây dựng một cái sa bàn, đi mua công cụ dùng để cày đất!
Ở trong góc vườn, Hứa Chỉ lấy ra một chiếc xe đạp Tam Luân tràn đầy tro bụi, thở hồng hộc như lão già hói đầu, thân thể bị móc sạch do trị bệnh bằng hóa chất cố hết sức đạp xe về phía thành trấn.
Sau đó bỏ ra ba bốn vạn tích súc của chính mình, đưa về một đống thiết bị và máy móc dùng để dọn dẹp vườn nông. Sau khi trở về trong sân, lòng tràn đầy vui vẻ bắt đầu bố trí.
Hắn không có một viên tinh cầu, chỉ có một mảnh vườn trái cây hơn một trăm mét vuông để cho hắn xây dựng thế giới sa bàn.
Hắn thuê một nhóm công nhân hỗ trợ dọn sạch lá cây và cây dại trong vườn, sau khi biến thành một mảnh đất bằng, chính mình cầm cuốc đi xới đất, giống như một vị nông phu, tiện tay tạo ra địa hình núi đồi, hồ nước sông ngòi, sơn động và các loại địa hình hoang vu cỡ nhỏ,…
Lại lấy ra máy khò nhiệt mua được, bắt đầu nướng từng tấc từng tấc đất trong vườn ở nhiệt độ cao, thanh lý thực vật và động vật còn lẫn trong đất, miễn cho sinh vật có sẵn ở Trái Đất ảnh hưởng đến sự diễn hóa giống loài của bào tử…
Mà vi sinh vật thì không cần để ý, cũng rất khó để ý tới, bọn chúng sẽ bị gen Trùng Tộc cắn nuốt, tiến hóa thành giống loài mới của Trái Đất.
– Khởi nguyên của giống loài là hải dương, mình phải xây dựng một vùng hải dương to lớn, và nước biển.
Trong vườn trái cây, trước kia cha mẹ hắn có xây một hồ cá nhỏ, hắn nghĩ một chút, sau đó lại tốn tiền mời mấy người công nhân đến giúp đỡ, tiếp tục mở rộng hồ cá, đào đất rút nước, xây dựng nên một hồ nước cạn nhân tạo, sau đó đổ muối mới mua được vào, dựa theo tỉ lệ nước muối tạo thành hải dương.
Nhưng mà, một một vấn đề khó giải quyết đã xuất hiện.
Đây không phải là một viên tinh cầu hình tròn khổng lồ, mà là một sa bàn phẳng hình vuông một trăm mẫu, cấu tạo của mảnh đất này là kết cấu địa hình cổ xưa trong thần thoại:
Trời tròn đất vuông.
– Vùng đất trong thần thoại sao?
Thân thể Hứa Chỉ không cao lớn bằng lúc trước, gian nan sửa sang lại một tuần lễ, mới chuẩn bị xong sa bàn lớn một trăm mét vuông trong vườn trái cây.
Một ngày vào buổi sáng, hắn khống chế Phó não Trùng Sào bắt đầu sinh sản rất nhiều đơn tết bào thuộc về Trùng Tộc – Bào tử, sau đó rót vào trong hải dương trong sa bàn do hắn tạo nên.
Tiến hóa đã bắt đầu rồi.
Hắn truyền đạt chỉ lệnh cho mẫu sào:
– Tăng tốc phân liệt tế bào: Một vạn lần!
Dựa theo đơn vị tính toán của Trùng tộc, gấp đôi là một năm.
Tăng tốc một vạn lần, sự diễn hóa của những đơn tế bào này trong một ngày sẽ tương đương với một vạn năm dài dằng dặc… Nhưng ở trong sa bàn nhỏ này, có thể sinh ra giống loài mới, thực hiện sự bùng nổ như kỷ Cambri ở Trái Đất năm đó hay không, thì còn chưa biết được.
Ngày thứ nhất đưa Bào tử vào, ở trung tâm đáy biển trong suốt có thể thấy đáy không thay đổi, không có bất kỳ biến hóa gì.
Ngày thứ hai, toàn bộ sa bàn vẫn im ắng.
Ngày thứ ba.
Ngày thứ bốn.
Cuối cùng đã tới ngày thứ năm, ở trung tâm hải dương mà hắn thiết kế, đơn tế bào bắt đầu tiến hóa ra một chút sinh vật phù du, nước bắt đầu đục ngầu với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
– ——————–