Đọc truyện Chân Long Va Phải Ác Nữ – Chương 47: Mượn dùng một chút
Doãn anh Ninh tắm rửa xong trở lại phòng ngủ đã thấy Mộ Dung Phách Sùng ngồi ở trên giường lật xem tạp chí thời trang.
Thấy hắn cuối cùng cũng thông suốt nên trong lòng cô rất vui. đi lại ngồi xuống bên cạnh hắn, vẻ mặt cô vui mừng mà nhìn hắn……
Gương mặt Mộ Dung Phách Sùng rất đẹp, mũi đặc biệt thẳng, đôi môi nhấp nháp gợi cảm, lông mày gọn gàng anh tuấn, ánh mắt chuyên chú làm hắn hoàn toàn khác với dáng vẻ cuồng ngạo thường ngày.
Doãn anh Ninh sau khi tắm gội mang theo một mùi hương độc đáo chui vào mũi Mộ Dung Phách Sùng, hắn chuyển mắt nhìn vào đôi môi hồng nhuận của Doãn anh Ninh, ánh mắt hạ xuống nhìn thẳng vào bầu ngực cực lớn đang phập phồng của cô… trong chốc lát hắn hơi hoảng hốt, hơi thở của Doãn anh Ninh càng ngày càng gần hơn, “Sao hôm nay lại nhớ đến việc xem tạp chí vậy?”
“Thời gian rảnh rỗi thì tìm hiểu thử một chút, dù sao cũng không có việc gì làm.” Hai tay Mộ Dung Phách Sùng đặt ra sau đầu, nhắm mắt lại ngủ gật.
Doãn anh Ninh vừa nghe thấy những lời này liền cảm giác giống như mình bị bỏ rơi. cô tự nhiên tiến lại nằm vào lòng hắn, ngón tay trắng nõn đùa bỡn yết hầu gợi cảm của hắn.
Khi sờ đến chỗ cằm thô ráp của hắn, cô ngẩng đầu hôn lên đó, nói: “anh nên cạo râu đi.”
“Đó là việc của phụ nữ.” hắn cho rằng việc cạo râu cần có kỹ thuật cao, nhưng hắn không ngại việc Doãn anh Ninh động tay hỗ trợ.
Doãn anh Ninh cười cười, ngón tay qua lại trêu chọc trên cằm hắn, Mộ Dung Phách Sùng bị động tác xoa nhẹ của cô làm cho ngứa ngáy, bắt lấy bàn tay nhỏ không yên phận của cô, đè tay cô lên giường, “Đừng lộn xộn nữa, định lực của tôi đối với cô không có lớn giống như tôi tưởng tượng đâu.”
Doãn anh Ninh cười ngọt ngào, cô dâng cánh môi non mềm lên, thân thể Mộ Dung Phách Sùng chỉ run rẩy một chút, giật giật môi, phản ứng cũng không mãnh liệt lắm.
Doãn anh Ninh cũng không nhụt chí, cởi áo của hắn ra, lại cởi bỏ thắt lưng, ngồi vào bên cạnh hông hắn, Mộ Dung Phách Sùng vẫn không nhúc nhích để cô tự sắp xếp.
“Ngửi thấy mùi động tình rồi.” Khóe miệng hắn hiện lên ý cười xấu xa, ánh mắt vẫn luôn dừng lại trên ngực của Doãn anh Ninh.
Doãn anh Ninh đánh một đấm mềm như bông vào ngực hắn, “Có phải nhớ JJ đúng không?”
Mộ Dung Phách Sùng mờ ám mà đung đưa eo, để cô cảm nhận được sự to lớn của hắn.
“anh nói xem?” Doãn anh Ninh quay mặt qua hừ một tiếng, kéo khóa quần hắn ra, đem côn th*t thô cứng sưng to lấy ra ngoài, cầm cả gốc lẫn rễ vuốt ve.
Hơi thở Mộ Dung Phách Sùng hơi thay đổi, nhướng mày nói: “Đừng mong làm chuyện xấu.”
Doãn anh Ninh cười gượng hai tiếng, đem hạ thể còn đang ấn trong lớp áo tắm cọ xát với côn th*t, “anh nói coi tôi có làm được không, chỉ mượn dùng một chút thôi mà.”
“Xin cứ tự nhiên.” Mộ Dung Phách Sùng hứng thú mà nhìn cô, không thèm ngăn cản, để mặc tay cô cầm cây gậy của mình, liên tiếp cọ xát vào hoa huy*t của cô.
Chỗ lông thưa thớt ở hạ thể của cô vuốt ve gân xanh trên côn th*t của hắn, giọng hắn thô ráp hừ một tiếng, côn th*t dữ tợn sưng to hơn.
“A….” Doãn anh Ninh than nhẹ, côn th*t sưng to gập ghềnh ma sát với cánh hoa mềm mại của cô, không hề thoải mái chút nào.
Mộ Dung Phách Sùng cúi đầu nhìn cô, cười mỉa nói: “Ha, ha ha, sao nhanh chảy nước thế.”
Doãn anh Ninh nắm chặt côn th*t của hắn, để hắn nhìn rõ lỗ nhỏ trên đầu côn th*t đang chảy ra chất lỏng trong suốt, sau đó dùng ngón tay quét lấy chất lỏng, đưa đến ngay miệng của mình, dùng đầu lưỡi liếm hút, “Đây là cái gì? anh còn dám cười nhạo tôi.”
“Tôi là đàn ông.” Nhìn cô mặc áo tắm nửa kín nửa hở, lộ ra nửa bầu ngực tròn trịa, biểu cảm trên mặt là vẻ diễm lệ dâm đãng, côn th*t của Mộ Dung Phách Sùng lập tức sưng to đau đớn, có chút xúc động muốn đè mạnh cô trên giường, sống chết cắm vào dâm huyệt của cô.
“Cắm vào đó.” Mộ Dung Phách Sùng thở hốc, nhỏ giọng yêu cầu.
Tay Doãn anh Ninh cầm côn th*t vuốt ve, “Muốn hả?”
“Ừ.” Mộ Dung Phách Sùng lập tức giương cờ đầu hàng.