Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 12


Bạn đang đọc Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 12


Bởi vì hành vi của người phụ nữ vừa rồi, rõ ràng là đang bảo vệ Vương Nhất, nói hai người không có quan hệ, đánh chết bọn họ cũng không tin!
“Ra tay với ngài ấy, tôi thấy anh là chán sống rồi!”
Giọng điệu của Lãnh Nhan lạnh như băng sương, đôi mắt đỏ ngầu càng nhìn Kim Thành Phong giống như nhìn người chết.

“Cô… cô là ai?”
Kim Thành Phong lập tức bị dọa đến mức hai chân run rẩy, ngay cả nói chuyện cũng không hoàn chỉnh.

Bởi vì vào khoảnh khắc vừa rồi, anh ta thật sự cảm nhận được hơi thở chết chóc.

“Cô sao lại đến đây?”
Tuy nhiên, Vương Nhất lại nhíu chặt mày, khẽ trách cứ: “Lo chuyện bao đồng, ra ngoài.


Một tiếng trách cứ này, càng khiến tất cả mọi người sợ hãi, Lý Mộng Đình càng hằn học trừng mắt với Vương Nhất, làm dấu tay cấm nói chuyện.


Sát thần lai lịch không rõ như vậy, ngộ nhỡ Vương Nhất chọc giận cô ta, cô ta giết tất cả mọi người thì phải làm sao?”
Tuy nhiên, ngoài dự liệu của tất cả mọi người, Lãnh Nhan không những không tức giận, ngược lại lo lắng mà cúi thấp đầu.

“Vâng.


Sau khi đáp một tiếng thì Lãnh Nhan biến mất không một chút dấu vết, giống như chưa từng đến.

Ực ực…
Lãnh Nhan đã đi rồi, nhưng bầu không khí căng thẳng trong nhà họ Lý không có biến mất, ngược lại còn nghiêm trọng hơn.

Ánh mắt của Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Ngọc và tất cả người của nhà họ Lý nhìn Vương Nhất đã thay đổi, không còn căm ghét, không tiếp chê bai, mà mang theo một sự kinh sợ và kính sợ.

Kim Thành Phong lại cả người run rẩy, trên trán toát mồ hôi hột.


Một câu nói thì bảo người phụ nữ giống như sát thần đó đi, lẽ nào là thủ hạ của Vương Nhất?
“Tiểu, Tiểu Nhất, mẹ hỏi con, người phụ nữ vừa rồi là thuộc hạ của con sao?” Trên mặt Châu Mỹ Ngọc nặn ra nụ cười, có hơi chột dạ hỏi.

Đám người Châu Mỹ Hòa, Chu Thục Hoa cũng mang vẻ lo lắng, sợ Vương Nhất nói vâng, trước đó bọn họ đã nói nhiều lời khó nghe như vậy, còn muốn đuổi anh đi, ngộ nhỡ bị ghi hận…
“Mẹ, vừa rồi đã dọa mọi người rồi nhỉ?”
Vương Nhất vội vàng vỡ Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình lên, mỉm cười nói: “Cô ấy coi như là người bảo vệ của con, con là nhân chứng của một vụ án quan trọng.


“Thì ra là như vậy.


“Tôi nói ngay mà, Tiểu Nhất sao có thể có cuộc sống tốt, có người phụ nữ siêu như vậy làm thuộc hạ.

Ha ha, ha ha ha…”
Thấy Vương Nhất phủ nhận, đám người Châu Mỹ Ngọc đều nhìn nhau, nở nụ cười cứng nhắc, tóm lại có thể yên tâm rồi.

Người phụ nữ nhìn thoáng qua rất lợi hại đó chỉ là người bảo vệ của Vương Nhất, còn Vương Nhất, chắc là dính vào vụ án quan trọng nào đó –Trong phim không phải thường hay có hay sao, vì để bảo vệ nhân chứng quan trọng nào đó không bị ám sát, sẽ phái cao thủ âm thầm bảo vệ…
“Vụ án quan trọng sao?”
Lý Mộng Đình lại nghi ngờ: “Anh không phải 5 năm này đều bị dính vào trong vụ án gì đó chứ?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.