Chạm Vào Hạnh Phúc

Chương 46: Tận hưởng


Đọc truyện Chạm Vào Hạnh Phúc – Chương 46: Tận hưởng

“Không ngờ cậu lại đưa tôi đi xa thế này. Ít nhất cũng phải thông báo để tôi còn chuẩn bị ít đồ chứ. May mà tôi phòng hờ còn có quần áo để thay.” Sam Y không ngừng khiển trách Hưng Ảnh nhưng cậu không hề tỏ vẻ biết lỗi của mình.

“Tôi mà nói thì chị đồng ý đi sao? Tôi tiết lộ cho chị thông tin nhé, anh Hưng Vũ đang có một thương vụ ở Avignon. Tôi đã gọi anh ấy qua đây rồi.” Hưng Ảnh nháy mắt đầy gợi cảm.

Lẽ nào con trai mới lớn cũng ẩm ương như con gái đầy những suy nghĩ kì quặc? Sam Y không thể lý giải những điều đang diễn ra trong đầu Hưng Ảnh:

“Cậu đừng tự cho mình là đúng. Tôi tưởng cậu thích tôi cơ mà, sao cứ đá sang cho anh trai cậu thế?” Sam Y khó hiểu túm áo Hưng Ảnh bắt cậu giải thích đàng hoàng một lần.

Hưng Ảnh đứng sững lại, Sam Y được dịp đắc ý:

“Tôi nói trúng tim đen rồi sao? Sam Y tôi từ trước đến giờ chưa bao giờ nhìn nhầm người.” Cô vỗ vỗ vai Hưng Ảnh rồi vào khách sạn trước, đối với cô cậu vẫn còn non lắm!

Ngôi làng Roussillon nổi tiếng với lối kiến trúc độc đáo xây dựng trên mỏ đất son. Những ngôi nhà xinh xắn mang sắc màu nâu đỏ tự nhiên hấp dẫn biết bao du khách và những người yêu thích nghệ thuật. Khách sạn Sam Y ở có màu đỏ và mái ngói đỏ thẫm, trông thân quen và bình dị đến lạ thường. Khách sạn như ngôi nhà ấm áp chào đón những vị khách từ khắp nơi xa xôi đến đây thưởng thức phong cảnh và tận hưởng cuộc sống tươi đẹp.


Cô vừa bước vào đã có người đón tiếp, đó là một người phụ nữ trung tuổi, bà nở nụ cười thân thiện đưa tay ra cầm balo giúp Sam Y. Cô cảm nhận được sự nhiệt tình của con người nơi đây, trong lòng như dòng nước ấm chảy qua.

“Entrez, je vous en prie!” (Xin mời vào!)

“Merci. Tu parles anglais?” (Cảm ơn. Bác có thể nói tiếng anh không ạ?) Sam Y không biết nhiều về tiếng Pháp nên nói bằng tiếng Anh. Sam Y rất có cảm tình với bác gái này, muốn được trò chuyện cùng bác ấy. Sam Y nghe nói người Pháp rất yêu thứ tiếng của họ, họ không thích nói tiếng nước khác khi ở trong đất nước của mình. Sam Y nghĩ cô có lẽ nên học tiếng Pháp, muốn giao lưu với người bản xứ thì nên nói bằng thứ tiếng của họ.

“I can. Let me lead you to the room. You”re one of the most beautiful ladies I”ve ever met.” (Để bác dẫn cháu lên phòng, cháu là một trong những cô gái xinh đẹp nhất mà bác từng gặp.)

“Merci beaucoup! You paid me a very charming compliment. ” (Cháu cảm ơn! Bác quá khen rồi ạ!) Sam Y nhận lại chiếc balo mà không ngừng cảm ơn bác gái rồi mới vào phòng.

“I”m the proprietor of this hotel. Please tell me if you have any questions. Bonne soirée!” (Bác là chủ ở đây nếu có điều gì chưa hài lòng hãy nói với bác. Chúc cháu buổi tối tốt lành!)

“Sam Y, chúng ta đi ăn tối thôi.” Sam Y vào phòng chưa kịp làm gì đã nghe thấy tiếng gọi của Hưng Ảnh. Cô đành để đồ xuống rồi ra mở cửa.

“Cậu không cần nghỉ ngơi à? Tôi hơi mệt không muốn ăn.”

“Anh Hưng Vũ đang ở nhà hàng đợi mất rồi. Chúng ta ra đó ngay đi.” Hưng Ảnh không để Sam Y từ chối thêm câu nào liền kéo cô ra ngoài. Sam Y chưa bao giờ bị một thằng nhóc dắt mũi hết lần này đến lần khác như thế khiến tâm trạng có chút bực bội.

“Anh, xem em dẫn ai tới này.” Hưng Ảnh nhìn thấy Hưng Vũ liền vẫy tay không ngừng.


Hưng Vũ bộ dạng có chút mệt mỏi, vẫn hình ảnh chiếc áo sơ mi được anh xắn hai bên tay, phong thái nhàn nhã mà lịch lãm. Nhìn thấy cô anh hơi bất ngờ, nhưng nhanh chóng nở nụ cười chào đón, tác phong nhanh nhẹn đứng dậy kéo ghế cho cô.

“Không ngờ có thể gặp cô ở đây hôm nay. Chưa bao giờ Hưng Ảnh có thể giấu kĩ chuyện gì như lần này.”

“Tôi cũng rất ngạc nhiên, không ngờ cậu ta còn có bản lĩnh lừa tôi đi xa đến thế này. Provence không hề gần Paris.” Sam Y mỉm cười, đối diện với Hưng Vũ khiến cô không có cách nào tỏ vẻ lạnh lùng được.

“Nghe nói cô còn đồng ý giúp nó làm người mẫu?”

“Em trai anh may mắn lắm đấy. Tôi không phải là người thích giúp đỡ người khác. Mai lịch trình của anh thế nào?”

“Đã đến với Roussillon thì tôi không thể tập trung vào công việc được. Có lẽ tôi sẽ đi theo hai người phò tá. Oải hương mùa này đẹp lắm, thật thích hợp để chụp ảnh.” Hưng Vũ cười cười.

“Chúng ta xuống hầm rượu xem đi. Roussillon rất nổi tiếng với những vườn nho trĩu quả, rượu vang vô cùng đặc sắc. Nhà hàng này là một trong những nơi ủ rượu ngon nhất ở đây, chắc chắn cô sẽ thích.” Hưng Ảnh đưa ra đề nghị.

Với một người sành ăn và yêu thích ẩm thực, Pháp là một sự lựa chọn không thể hoàn hảo hơn bởi nền ẩm thực tinh tế và tráng lệ. Đến với Provence, ta lại được thưởng thức những món ăn mang hương vị đồng quê tuyệt vời. Sam Y chưa bao giờ cảm thấy may mắn như lúc này vì đã đặt chân đến Pháp, cô luôn ước mơ được đi du lịch vòng quanh thế giới nhưng vẫn chưa có thời gian sắp xếp. Đây có lẽ là cơ hội cho cô khám phá những điều mới mẻ và thú vị hơn.


Những thùng rượu vang được đặt san sát nhau trải dài tạo cho người nhìn cảm giác say mê trong men rượu. Sam Y đi sát sau lưng Hưng Vũ, gợi cô nhớ đến quãng thời gian còn Minh Vũ.

“Không gian hầm rượu này thật tuyệt vời.” Sam Y muốn rời sự chú ý của mình ra khỏi bóng lưng Hưng Vũ.

“Tôi đoán chị hẳn là người sành rượu, chị chọn một chai đi.” Hưng Ảnh cầm hết chai này đến chai khác lên ngắm nghía rồi đưa cho Sam Y chọn.

“Chọn chai này đi.” Sam Y chỉ bừa một chai, cô không có tâm trạng để thưởng rượu lúc này.

Lúc ba người trở lại bàn đã đầy ắp những món ăn hấp dẫn bốc khói nghi ngút.

Món Bouillabaisse (Súp hải sản kiểu Pháp) truyền thống đặc biệt với hương thơm của các loại gia vị: vị hắc ngọt của hạt thì là tây, vị ngọt mát của củ thì là, của cà chua và hương thơm lôi cuốn của vỏ cam, của nghệ tây.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.