Đọc truyện Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn Rỡ – Chương 56: Bị sắp xếp vào bẫy
Công ty Thiết Kế Quốc Tế Ninh Thị.
Phòng làm việc Tổng giám đốc.
“**!”
Trong văn phòng đang nổi lên một trận bão táp. Nhiệt độ chợt hạ xuống, nhất thời khó chịu.
“Ngáp…” Mậu Tư Vân hắc xì rất lớn, nhẹ nhàng xoa xoa hai cánh tay khó chịu của mình
Nhiệt đồ này chỉ có hai độ sao?
Ninh Doãn Tích tái mặt, một tay che phía dưới của mình, cô gái đáng chết kia, một cước lại độc ác như vậy!
“Tích, cậu cũng còn may sao?” Mậu Tư Vân miễn cưỡng hỏi.
“Được? Cậu có muốn tự mình thưởng thức xem như thế nào không?” Giọng điệu Ninh Doãn Tích lạnh nhạt
“Á!” Mậu Tư Vân nuốt nước miếng một cái, lắc đầu.
Cái tên quỷ ma thô bạo kia! Khó kiếm được một người có thể khống chế được anh ấy.
” Thời gian ba ngày, điều tra cho tôi Châu Tiêu Bằng cùng cô gái này có
quan hệ gì!” Ninh Doãn Tích chỉ cần nghĩ đến tên người đàn ông trong
lòng Hàn Mộ thì giống như bị ăn thuốc nộ, nộ khí ngập trời.
“Không phải chứ?” Mậu Tư Vân bất lực mang theo vô tội. Lại để cho anh phải đi
tra loại chuyện này, dầu gì anh cũng là thư ký cao cấp của tổng giám đốc Ninh thị này mà.
“Hả?” Đôi mắt Ninh Doãn Tích âm u liếc nhìn Mậu Tư Vân.
“Được rồi!” Mậu Tư Vân vô tội gật đầu. Ánh mắt khủng bố như vậy sao?
Ninh Doãn Tích nhẹ gật đầu. Cô gái này, dùng thế lực của anh 6 năm qua lại
không tìm được một chút tin tức về cô, dường như có người cố ý đem những tin tức này che dấu. Rốt cuộc là ai làm như vậy? Còn cô gái này cuối
cùng là ai?
Nếu như anh không có nhớ lầm, Châu Tiêu Bằng đã có vị hôn thê! Cô gái kia lại sao uống rượu sau đến mơ màng gọi tên
anh ta một cách đau khổ như vậy? Cô thích Châu Tiêu Bằng?
Rất nhiều điều khả nghi ở đây !
Sắc mặt Ninh Doãn Tích vẫn chưa khôi phục. Cô gái này vừa xuất hiện lại
khiến anh đau đầu. Từ sáu năm trước chìa khóa vàng biến mất, đến sáu năm sau cô trả chìa khóa vàng lại. Cái chìa khóa vàng này bị đồn đãi xôn
xao, ai mà không biết đến nó!
Nhưng, cô gái này lại khinh địch như vậy trả lại cho anh!
“Không đúng, không đúng!” Ninh Doãn Tích nhìn chằm chằm vào chiếc chìa khóa vàng đang nằm lặng lẽ trên bàn
“Tích, này…”
“Đáng chết…”Ninh Doãn Tích đập bàn một cái, đứng lên, hai tay chống xuống bàn, “Cô gái, lại dám xếp đặt tôi sao!”