Cha Nuôi Cầm Thú Bảo Bối Đừng Sợ Full

Chương 79: Hồi Kết (3)


Bạn đang đọc Cha Nuôi Cầm Thú Bảo Bối Đừng Sợ Full – Chương 79: Hồi Kết (3)

Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!

Chương 76 : Hồi kết (3)

“Lãnh Diệm,Lãnh Siêu,Lãnh Vô Ngạn.Các người là người đã hạ độc cái thai kia?”

” Lãnh Hoan Dục,cậu nói chuyện với chú của cậu như thế à!”

“Ha,tại sao lại không dám? Nên nhớ,ta là.Trưởng tộc,chủ của cái Lãnh gia này”

“Hừ! Dù sao cũng chỉ là dã chủng của tên Lãnh Tước và người đàn bà Nhạc gia nghèo nàn….”

Lãnh Siêu chưa nói xong thì Lãnh Vô Ngạn đã nheo mắt,tỏ vẻ không hài lòng.Ông ta liền không nói nữa,hừ nhỏ vài tiếng.

“Trả lời đúng câu hỏi”

Hắn nhếch nhẹ bạt môi,đôi mắt khép hờ nhìn Lãnh Vô Ngạn.

“Đúng,chính là chúng tôi,bởi vì cái thai đó….”

“Bởi vì cái thai đó là của cậu! Những gì cậu đang có thật không xứng với cậu.Tại sao vừa sinh ra cậu đã được chọn làm người thừa kế mà không cần kiểm tra năng lực hay bất cứ thứ gì? Tôi không muốn cậu được hạnh phúc,cậu thích con bé Lạc Tử? Tôi liền phá hoại! Tôi là người đã ám sát con bé đó”

Người lên tiếng khá bất ngờ là Lãnh Diệm chứ không phải Lãnh Siêu nông nổi kia.


Hắn nheo mắt nhìn Lãnh Diệm,sau đó lại nhìn thấy vẻ mặt bất ngờ của Lãnh Siêu.

“Diệm,em điên rồi sao? Dù cậu ta chúng ta không thích nhưng cái thai đó nói sao chăng nữa cũng là đứa cháu phải kêu chúng ta một tiếng ông . Con bé Lạc Tử chúng ta chỉ nói là hù doạ con bé đó thôi.Diệm,em…..”

“Cái thai đó,không phải dòng máu của Lãnh gia thì cần thiết gì phải giữ”

Lãnh Vô Ngạn khép hờ mắt,môi anh đào khẽ nhếch lên,tiếng lên phía trước đối diện với hắn.

“Cậu biết rõ điều đó mà? Phải không?”

“Bà biết nhiều thật”

Hắn cười lạnh lẽo đến thấu xương nhìn Lãnh Vô Ngạn.

Quả nhiên là một người phụ nữ thông minh.Hèn gì ông và lão cha tin tưởng giao cho chức trưởng lão này.

Nhưng mà,người phụ nữ thông minh này lại không cùng chiến tuyến với hắn.Vậy nên.

Hắn phải giết người phụ nữ này đầu tiên.

“Đưa thuốc giải”

Hắn rút thanh dao di truyền kia ra.

Mọi người trong Lãnh tộc hít một hơi thật sâu,đó chính là vật duy truyền của Lãnh tộc.Một khi có chuyện hệ trọng thì chính trưởng tộc mới lấy ra.

Vật này thì khỏi nói,rất quan trọng.Nếu khi được nhận chức trưởng tộc mà không lấy vật này kề lên đầu thì cũng không được chứng nhận.

“Cậu có ý gì đây? Tôi cũng không nói tôi đã hạ độc”

“Phí lời!”

Hắn nhanh chóng tiến đến gần Lãnh Vô Ngạn,nhưng Lãnh Siêu và Lãnh Diệm làm gì cho hắn cơ hội đó.Cả 3 nhanh chóng đối địch với nhau.

Hắn thân thủ nhanh nhẹn,vỏn vẹn 30 đã đánh bay Lãnh Diệm.

“Không thể nào! Cậu…cậu học loại võ đó sao?”


Lãnh Diệm cố gượng đứng lên,vẻ mặt không thể ngờ.

“Ngu ngốc,cậu đã thi triển nó sao? Cậu không biết hậu quả sao?”

Lãnh Vô Ngạn đỡ Lãnh Diệm,giọng lạnh lẽo lên tiếng.

“Không,tôi vẫn chưa thi triển nó….”

Hắn vừa nói xong thì Lãnh Siêu dùng một đòn hiểm đánh úp hắn,hắn trở tay không kịp liền hộc máu ra.

“Lãnh Siêu? Muốn giết cùng đuổi tận sao? Được”

Hắn từ từ đứng dậy,tay chuyển động vô nghĩa gì đó.

“Không được,Dục,không được thi triển!”

Lãnh Vô Ngạn nhíu mày,đôi mắt không hiểu ý vị gì,bỗng nhiên lại chạy tới.Hợp sức cùng Lãnh Siêu.

“Lạc nhi? Ngu ngốc,mau đi khỏi! Ta….khụ…”

2 người chống một,hắn thì còn chưa thi triển xong, nội huyết sinh công.Phản lại tác dụng.Hắn đón được vài chiêu của Lãnh Siêu và Lãnh Vô Ngạn thì bất lực té xuống,tay ôm ngực chuẩn bị đón cái chết.

Bỗng nhiên cô chạy lại ôm hắn.

“Dục,em không để anh một mình,chúng ta cùng nhau”

Hắn nhếch môi cười mãn nguyện,đôi mắt lạnh lẽo vô tình nay lại chỉ vì cô gái nhỏ trước mặt mà chảy nước mắt.


Chỉ cần cứ ôm Lạc nhi như vậy đến cuối đời,dù có chết.Hắn cũng chết trong hạnh phúc.

Cả đời này Lãnh Hoan Dục chỉ cần có Lạc nhi là đủ.

“Thật cảm động.Một đôi uyên ương số khổ”

Lãnh Vô Ngạn vỗ tay,đôi mắt vô tình khép hờ lại.

Cô nhìn bà ta rồi lại nhìn hắn,lòng tràn đầy nghi vấn.

Sao lại giống hắn và Tiểu Ngạo quá vậy?

“Nhưng giờ thì,đi chết đi!”

Lãnh Vô Ngạn cười đáng sợ một tiếng.Hắn ôm cô vào lòng,đón nhận cái chết.

“Không được! Nhạc Yên Nguyệt,em nghe cho tôi,em dám hại con tôi,tôi thề sẽ khiến cháu ruột Lãnh,à Nhạc Duẫn Ngạo của em chết không toàn thây!”

Người nói là cha của hắn, người đàn ông uy quyền của Lãnh gia – Lãnh Tước.

Hết chương 76


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.